Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





"A,..."

Bên trên bàn đá ngọc cao hơn núi, thanh niên tóc trắng kêu la thảm thiết, một thân bảo huyết thần thánh của hắn đều bị hút sạch, cốt thư rơi xuống lại bên trên mặt bàn.

"Ầm!"

Cốt thư chấn động, tiên quang lấp lánh, pháp khí Thiên Thần hộ thể của hắn đều bị rạn nứt và phá hủy.

"Không, ta không cam lòng!" Hắn ngửa mặt lên trời hét lớn, tóc trắng tung bay, đôi mắt trợn tròn, đây là một vị quái thai cổ đại mạnh tới cỡ nào thế nhưng lại sắp sửa chết đi.

"Thông thiên động địa!" Hắn hét lớn, cả người thiêu đốt, khí tức bùng phát ra khiến cho tất cả mọi người đều run sợ.

Ngay cả Thạch Hạo cũng chấn động trong lòng, sâu sắc hiểu được sự đáng sợ của quái thai cổ đại, thực lực tuyệt đối vượt qua cực hạn cùng cảnh giới, đã thăng hoa.

Nhân vật như thế này đáng sợ vô cùng, sức mạnh đủ ép nát toàn bộ sinh linh cùng đời, đây cũng không phải là khuếch đại.

"Bụp!"

Nhưng đúng lúc này, hắn chợt hóa thành từng khúc, mặc dù triển khai bảo thuật mạnh nhất thì cũng vô dụng, cả người nổ tung và cứ thế mất mạng.

Vù một tiếng, cốt thư kia phát sáng, khí hỗn độn lượn lờ, chấn động kịch liệt, động cổ nơi đó càng trở nên kinh khủng hơn, kiếm khí vô số.

"Đáng chết, đây là một khu sát trường, cốt thư chính là trận kỳ, chỉ cần lay động nó thì sẽ kích hoạt toàn bộ nơi này." Đả Thần Thạch run giọng nói.

Trận pháp này quá lợi hại, ngay cả nó cũng sợ hãi.

Thế nhưng, điều đáng mừng nhất hính là, Thạch Hạo khi phát hiện ra điểm dị thường thì đã cùng Long Nữ chạy trốn ra ngoài và rời khỏi hang động.

"A..."

Phía sau, tiếng kêu thảm vang lên liên tục, tất cả đều là cao thủ, là tuổi trẻ kiệt xuất chí cường của một châu thế nhưng ở nơi này đều không đáng để chú ý.

Kiếm khí kia quét tới mang theo khí hỗn độn mịt mờ khiến cho đám người ấy cứ thế nổ tung hóa thành mưa máu.

"A, tại sao lại như thế?!"

Đột nhiên, phía trước Thạch Hạo cũng vang lên tiếng kêu thảm, khu đạo đài kia cũng đã xảy ra dị biến, có một số người không kịp nhảy xuống đạo đài đã bị trói buộc ngay bên trên, huyết dịch cả người điên cuồng chảy ra ngoài rồi nhập vào giữa đạo đài.

"Nhanh, xông ra ngoài mau!" Thạch Hạo hét lớn.

Sắc mặt Lam Nhất Trần, Lạc Đạo đều tái nhợt, sau khi bọn họ nhận được truyền âm của Thạch Hạo thì lập tức nhảy xuống đạo đài, vừa mới thoát khỏi nơi ấy thì chợt xảy ra chuyện kinh biến như thế.

Bọn họ trơ mắt nhìn những người kia, trong đó có sơ đại đầy mạnh mẽ không ngừng giãy giụa bên trên đạo đài thế nhưng cũng chỉ phí công, thân thể khô quắc, héo tàn.

Cảnh tượng này vô cùng kinh khủng, huyết dịch không khống chế được mà phun trào ra từ những lỗ chân lông của bọn họ sau đó là chảy lên trên đạo đài.

Đồng thời, một hiện tượng đáng sợ đang diễn ra, bên trong dòng máu chảy ra kia có ẩn chứa những ký hiệu, tất cả những cốt văn ẩn chứa trong cơ thể của những người gặp nạn đều theo máu chảy ra ngoài.

"Quá kinh khủng, là luyện ngục trong nhân gian mà!"

Lộ Dịch run sợ, hắn đứng ở nơi xa nhất cho nên có thể xem rõ toàn bộ.

Hiện giờ, bên trong tiên động gần như không có sinh linh nào sống sót cả, mấy luồng kiếm khí quét tới thì nhóm người mạnh nhất cũng đã gần như bị diệt sạch, chỉ còn ba bốn người có thể lao ra ngoài mà thôi.

Ngay cả đạo đài gần nơi này cũng chỉ còn sót lại hai mươi mấy người đang liều mạng trốn ra phía ngoài.

"Đi!" Tốc độ của Thạch Hạo biến đổi, nhanh chóng tiến về nơi xa nhất để hội hợp với đám Lam Nhất Trần.

Nhưng mà, đường cũ không thể đi được bởi vì phát hiện ra, con đường khi bọn họ tiến vào đã bị chặn đứng lại.

"Chúng ta liên thủ!" Long Nữ mở miệng, nàng sóng vai bước tới tựa như là tiên tử cưỡi sóng, mái tóc dài xanh nước biển phấp phới, quần áo phần phật, vô cùng quyến rũ.

"Được!" Thạch Hạo gật đầu.

Hai người đã quên chuyện 'đánh mông rồng' trước kia, bởi vì tình cảnh hiện giờ vô cùng khẩn cấp, nơi đây quá yêu tà, tuyệt đối có vấn đề lớn.

Bảo thuật Thập Hung không có lại còn phát động sát trận, đây tựa hồ không phải là tạo hóa lưu lại cho hậu nhân, ngược lại đây chính là muốn giết tận đuổi tuyệt.

Những cổ bảo như Ốc biển thiên văn, túi càn khôn... đều là những đại sát khí có thể giết chết Giáo chủ, thế nhưng không một ai có thể đạt được, thần dược càng biến mất một cách vô cớ, không có chút cơ duyên nào trong này.

"Tính thêm phần ta nữa!" Lại có người lăng không bay tới, người này vô cùng mạnh mẽ.

"Chúng ta cùng đi!" Sau đó, lại có người cầm một chiếc la bàn trong tay, đây là một tu sĩ hiểu được thuật bói toàn, dùng thứ này để tu đạo.

Những người sống sót ở phía sau chạy tới, ai nấy đều vọt tới một con đường chưa bị khép lại, đây chính là con đường sống mà tu sĩ bói toán kia chỉ ra.

Tu vi của hắn không phải rất mạnh thế nhưng có thể đi tới đây, đồng thời có thể sống sót trong huyết loạn vừa nãy cũng đã đủ chứng minh được một vấn đề, kẻ này vẫn còn có chút thủ đoạn.

Nhưng mà, con đường mà hắn bước lên, khi mới đi được mấy chục trượng thì có phù văn lóe sáng, lập tức hai ba mươi người đều bị đánh chết.

"Thu!"

Thạch Hạo lập tức quát khẽ, dùng chiếc đỉnh ngày thường hay dùng để nấu nướng thu đám Lạc Đạo, Lam Nhất Trần, Lộ Dịch vào trong, mấy người này cũng không hề phản kháng gì cả, bởi vì bên ngoài quá nguy hiểm, mạnh như Thạch Hạo mà cũng bị thương, trúng phải một luồng kiếm khí.

"Mùi máu tanh kinh quá, đúng là ma địa đáng sợ, các ngươi nhìn kia, máu huyết của những người chết đi đều chảy về một phương nhất định." Người bói toán nơm nớp lo sợ.

Thạch Hạo quay đầu nhìn, không chỉ hai mươi mấy người vừa chết đi trên đường này mà những người chết trong động phủ kia cũng đều như thế, huyết dịch tập trung lại rồi chảy về môt phía.

"Đây là một sát cục." Ánh mắt của Long Nữ lạnh lẽo, hào quang tựa như ngân hà không ngừng lóe lên.

Hiện giờ không thể nhiều lời, chỉ có thể chạy khỏi nơi này mà thôi.

"Ầm!"

Phù quang lấp lánh tỏa ra, người bói toán kia hóa thành một chùm huyết quang, đã chết.

Hiện giờ chỉ còn lại bốn người, đều là sinh linh mạnh mẽ nhất.

Thạch Hạo không nói lời nào mà nhanh chóng chạy về trước.

"Chú ý, bước về trái, đi qua rừng đá kia, tiến vào đầm lầy." Đả Thần Thạch hô lên đầy lo lắng.

Sau khi lao ra khỏi con đường này thì địa hình phía trước vô cùng phức tạp, rõ ràng là bên dưới lòng đất thế nhưng lại có núi rừng, hồ nước...

"Hả?" Đột nhiên, Thạch Hạo chợt có cảm giác, một cảm ứng nào đó xuất hiện.

"Đệ đệ!" Đó chính là dấu ấn mà hắn đã lưu lại ở trên người của Tần hạo, cảm ứng này rất mãnh liệt, hẳn là rất gần, ở nơi đầm lầm kia hắn hìn thấy một vài con đường.

"Bên này có điều gì đó là lạ, không phải là đường Sinh!" Đả Thần Thạch kinh ngạc thốt lên.

Nhưng mà, Thạch Hạo cũng không có dừng lại thay vào đó là tiến đi rất nhanh, kết quả phù văn lóe lên, phía tước trở thành tuyệt lộ, một bức tường chắn ngang.

Nhưng mà hắn rõ ràng cảm ứng được Tần Hạo đang ở gần ngay đây.

Thạch Hạo lấy ra lò luyện đan, dùng lôi đình đánh thẳng về phía bức tường kia.

Cảnh vật mơ hồ, vách tường đã bị phá nát, không ngờ lại có hiệu quả, trận pháp phù văn ở nơi này vô cùng mạnh mẽ thế nhưng lại bị lôi điện cuốn lấy, lúc này lộ ra cảnh vật ở phía trước.

"Được rồi, từ chỗ đó lao ra ngoài!" Đả Thần Thạch kinh ngạc, bên cuối tuyệt lộ không ngờ lại có sinh lộ.

Phía sau, mấy người Long Nữ vốn đang dừng lại thế nhưng thấy được lối thoát thì cũng vọt tới.

Đằng sau bức tường lại là một khu chiến tường, mặt đất có màu nâu xám, xương trắng khắp nơi.

"Đây là nơi quái quỷ gì thế, không phải là sào huyệt sao?" Thạch Hạo chửi rủa.

"Ca ca!" Bên trong chiến trường, một người máu me khắp người lớn tiếng hét đầy vẻ kinh ngạc, đó chính là Tần Hạo.

"Xảy ra chuyện gì thế?"

"Đệ tiến vào một vùng đất cổ xưa, nơi đó có một cầu thang bằng ngọc dẫn tới một hòn đảo trong hư không, nơi ấy có rất nhiều thánh dược, còn có cả thần dược nữa."

Tần Hạo khi tiến vào nơi đó thì phát hiện có hơn ngàn người đã có mặt rồi, tất cả đều muốn bước lên cầu thang ngọc kia để tiến vào vườn thuốc.

Kết quả, dù là người bước lên cầu thang hay là người bay lên trời, tất cả đều bị trận pháp thần bí chém giết, tiên huyết nhuộm đỏ nơi này.

Tần Hạo sắc mặt tái nhợt, nói: "Hơn nghìn cao thủ, đều vô cùng mạnh mẽ thế nhưng chết cả rồi!"

"Ngàn người thì có gì, đã có mười mấy vạn người chết đẫm máu trong Hung sào này rồi." Phía sau Long Nữ có người mở miệng nói.

"Đệ sống là tốt rồi." Thạch Hạo an ủi.

"Nếu không phải có chiến y Trường Sinh thì đệ đã nghẻo rồi." Giọng nói của Tần Hạo rất nhỏ, lần này quả là một đả kích rất lớn với hắn, ngoài trừ chiến y ra thì có một bí bảo khác đã nổ tung thế mạng cho hắn.

"Đây là biên giới chiến trường, không thể đi vào trong được, chúng ta mau rời đi thôi, nếu tiến vào trong Hung sào thì chỉ có thể chịu chết mà thôi." Đả Thần Thạch nói.

Một đường bay thật nhanh, Đả Thần Thạch không ngừng suy diễn, dựa theo những manh mối tìm được để chỉ rõ phương hướng.

Rời khỏi chiến trường cổ kia thì tiến vào một khu vực đồi núi, sau đó xuyên qua một khu vực khác thì lần nữa gặp phải một con đường phát sáng.

"Chỉ có thể bước lên con đường này thôi, tuy gặp nguy hiểm thế nhưng lại có cơ hội để thoát khỏi hung sào này."

"A..."

Hai tiếng kêu thảm truyền tới, hai người cùng đi theo Thạch Hạo từ trước tới giờ không chịu đựng nổi nên đã bị phù văn trên con đường này xóa bỏ.

Dòng máu kia vô cùng thê diễm, chảy về một phương.

Sau đó, Đả Thần Thạch cũng không còn biện pháp nào nữa, bọn họ cùng xông bừa vào bên trong một con đường cổ dưới lòng đất này, lúc nào cũng có thể sẽ có sát cơ bùng phát, phù văn nghiền ép.

Một ngày một đêm đã trôi qua, trên đường đi bọn họ cũng gặp mười mấy đội nhân mã, thế nhưng sau khi hợp lại đi cùng nhau thì sau đó đều chết sạch cả, chỉ còn sót lại Thạch Hạo, Long Nữ, Tần Hạo mà thôi.

"Uhm, khí thế rất quen, là... Thạch Nghị!" Thạch Hạo chấn động, hắn nhìn thấy hai chùm sáng kinh thiên ở phía trước đang xé rách hư không kèm theo là khí hỗn độn, đó chính là ánh mắt của một người.

"Đi!" Hắn đi đầu vọt tới trước tiên.

Song phương gặp nhau, quả nhiên là Thạch Nghị, hắn đang đi chung với năm sáu người nữa, tất cả đều vô cùng mạnh mẽ thế nhưng cả người đều be bét máu, đã bị thương.

Thạch Hạo, Long Nữ cũng chẳng khá hơn tí nào, máu tươi đã nhuộm đỏ chiến y.

"Quả nhiên có thủ đoạn, dám tính kế với chúng ta, nếu chạy thoát thì sau này phải báo đáp thật hậu hĩnh!" Thạch Nghị nói thầm.

Những người khác chấn động, có người cả kinh nói: "Là có người bố trí sao, không phải là thử thách trong Hung sào à?"

"Thử thách cái b**p!" Thạch Hạo cũng nói, ánh mắt đầy lạnh lẽo.

Hai con mắt của Long Nữ vô cùng thâm thúy, phía sau lưng hiện lên một bóng mờ chân long đang bay lên trời cao, mái tóc xanh nước biển phấp phới, nàng đang vận dụng bí pháp để nhận biết tất cả xung quanh.

Cuối cùng, nàng mở miệng nói: "Xem ra, một đoạn di ngôn cổ mà ta vô tình thấy được trên con đường ở Hung sào này lại là thật, thủ đoạn của người kia quả nhiên cao cường, sáu bảy đời đều như thế, rút lấy thần huyết, phù văn."

Lời này vừa ra thì lông tóc của mọi người đều dựng đứng.

Không cần nhiều lời, mọi người đều biết được, việc này ẩn chứa một âm mưu vô cùng to lớn.

"Đi thôi, chúng ta hợp sức xông ra nơi này." Long Nữ nói rồi lấy ra hai đoạn sừng, vốn chúng lờ mờ tối tăm nhưng khi nối tại thì chợt tỏa ra uy thế kinh người chấn động cả cổ sào.

"Bên kia!" Con mắt của Thạch Nghị phát sáng chỉ về một phương, nơi đó có một cánh cửa cổ tỏa ra ánh sáng hỗn độn, thứ đó chém sạch những người nào dám lại gần.

Căn cứ vào sự quan sát trong mấy canh giờ của Thạch Nghị, khả năng đây là sinh lộ, chỉ có điều rất khó thông qua.

"Chúng ta liên thủ, có lẽ sẽ xông qua được." Thạch Hạo nói.

Trước cánh cửa, bọn họ chuẩn bị trong chốc lát, kết quả lại gặp được mười mấy người, người cầm đầu thì Thạch Hạo biết, không ngờ lại là quái thai cổ đại Trường Cung Diễn, hắn từng xuất hiện ở Tội châu.

"Chư vị, phải liều mạng thôi, xông qua nơi đây thì chúng ta sẽ thấy được ánh mặt trời, nếu như thất bại thì rất có khả năng sẽ chết ở nơi này."

Sau một khắc, tất cả mọi người đều vận dụng thủ đoạn mạnh nhất của mình.

Thạch Nghị lấy ra một Thạch ấn không đầy đủ, từng tia khí hỗn độn tràn ra ngoài.

Trường Cung Diễn thì lấy ra một cây cung lớn đen như mực, cùng với đó là một mũi tên đen tuyền tỏa ra gợn sóng kinh khủng.

Thạch Hạo lấy ra lò luyện đan, sau khi suy nghĩ chốc lát thì lấy ra Vạn Linh đồ thuộc Nguyên thủy chân giải, rồi nắm ở trong tay.

Những người khác đều chuẩn bị kỹ càng bí bảo của mình.

"Lên!"

Theo tiếng hét mọi người đồng thời xông ra ngoài.

"A..." Rất tàn khốc, mười mấy người lập tức thành thịt nát ngay tại chỗ.

Ở đây, Thạch Hạo che chở cho Tần Hạo cùng xông ra ngoài, lò luyện đan phát sáng, hào quang thần bí chiếu rọi, hắn liên thủ cùng với mấy người khác hòng xuyên thủng cánh cửa này.

Keeng!

Vào thời khắc mấu chốt chợt có thần mang phóng tới, thế nhưng hắn lấy ra Vạn Linh đồ ngăn cản lại, nơi đây trở nên mờ mịt.

Cuối cùng, chỉ còn có mười mấy người còn có thể sống sót vượt qua được cánh cửa kia, đánh tan được khí hỗn độn đang lượn lờ nơi đó.

Long Nữ, Thạch Nghị, Trường Cung Diễn, Thạch Hạo, Tần Hạo vẫn còn sống, những người khác đều chết cả, không ai có thể ngăn cản được sát kiếp.

Quả nhiên, khi bọn họ vượt qua thi tiến lên trên mặt đất, sau đó nhanh chóng rời khỏi hung sào đầy đáng sợ kia,

Mùi máu tanh gay mũi, nơi đây gần với Hung sào thế nhưng lại có tới mấy vạn hài cốt, nhưng cũng chỉ vừa chết không bao lâu.

"Đều chết trong hôm nay!" Trường Cung Diễn nói.

Mà phương xa lại có rất nhiều bóng người đang chạy trốn, muốn rời khỏi khu vực này.

Hiển nhiên, trên mặt đất, nơi lối vào Hung sào cũng đã xảy ra thảm họa, rất nhiều người chết đi.

"Có rất nhiều sinh linh đang chạy trốn!" Thạch Nghị nói, trong mắt của hắn phát sáng nhìn xuyên tới mấy trăm dặm, nghìn dặm, nhìn chằm chằm nơi cổ địa.

Đột nhiên, một khúc nhạc du dương vang lên.

Đám người Thạch Hạo quay người lại, nơi Hung sào, bên trên cửa động như miệng ngọn núi lửa xuất hiện một bóng người, nơi khóe miệng có một cây sáo ngọc.

Bên dưới huyết nguyệt, hắn trở nên siêu nhiên tựa như là một vị 'Trích tiên' lâm thế, tay áo phất phới, vẻ tuyệt thế xuất trần không cách nào nói ra được.

Người này rất đẹp trai, gương mặt hoàn mỹ không chút tì vết, da thịt lấp lánh tỏa ra hào quang thánh khiết, hắn nở nụ cười gật đầu với mấy người này.

"Một khúc nhạc tiễn quần hùng."

Đây là lời nói nhẹ nhàng của hắn, sau đó thì bắt đầu thổi, tiếng sáo du dương từ trên chín tầng trời hạ xuống.

Phương xa, rất nhiều người hét lớn, bởi vì vô số cánh hoa đang bay xuống và xuyên thủng những người kia, khiến bọn họ biến thành huyết dịch.

Đây vốn là một hình ảnh tuyệt đep, cánh hoa lấp lánh bay lượn dưới ánh trăng đêm, kèm theo đó là tiếng sáo ngân vang.

Kết quả, từng vị cường giả héo tàn, máu nhuộm cổ địa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ronkute
07 Tháng bảy, 2019 07:40
Bộ này ra 6 7 năm rồi mà, lúc đó đang thịnh thể loại YY, tao là vô địch. Có thể lúc đó sẽ hay, hấp dẫn nhưng tới hiện tại thì đã k còn phù hợp thị hiếu nữa.
thieulong1
06 Tháng bảy, 2019 21:27
Có điều t cũng xin cảm ơn dịch giả đã dịch truyện.
thieulong1
06 Tháng bảy, 2019 21:25
Có cái hơi chán là thằng Hạo đi đâu đánh là vùng đó có hạn chế tu vi, tụi lv cao bị nó đập tanh bành mà cứ nhào vào cho đập. Nản cái vụ ta là main do tg tạo ra, ta là vô địch. Zzz
ronkute
06 Tháng bảy, 2019 11:40
Bác cứ nghiền ngẫm từ từ là sẽ thấy hay thôi.
Hieu Le
06 Tháng bảy, 2019 11:39
OK. thank đội dịch. nhưng em vã quá đọc cover luôn rồi :))
leanhthang
06 Tháng bảy, 2019 05:43
thấy mọi người nói hay đọc thử 100 chương cố tìm cái hay mà tìm mãi ko ra.
ronkute
01 Tháng bảy, 2019 11:04
Vẫn còn bác ơi, nhưng dạo này bận quá không có time dịch :(((
Hieu Le
01 Tháng bảy, 2019 09:11
truyện còn dịch tiếp nữa ko vậy
ronkute
18 Tháng sáu, 2019 12:56
Dạo này nhóm dịch bận quá nên không lên chương được :((((
NoBiTa01
17 Tháng sáu, 2019 22:09
Mấy chương này bắt đầu vào cao trào r mà phải ngồi đợi chịu hông nổi, chắc đọc con vẹt tiếp r sau này cày lại =]]
ronkute
14 Tháng sáu, 2019 06:31
Dạo này bận quá k lên chương đều cho các bác được :(((
laogiao
13 Tháng sáu, 2019 17:31
Đã đề cử. Nhóm cố gắng nhé. Đang để dành tháng trước tới giơg vẫn chưa đọc :)
ronkute
08 Tháng sáu, 2019 15:14
Từ từ sẽ quen thôi bác
soncaca2008
04 Tháng sáu, 2019 08:53
Mình đọc con vẹt nhiều đâm ra quen văn hán việt. Giờ đọc dịch thuần việt lại k quen lắm :)) khó nhọ
ronkute
29 Tháng năm, 2019 17:37
Cảm ơn những lời góp ý của bạn. Nhóm dịch sẽ cố gắng ra chương nhanh nhiều và chất lượng hơn.
mieuly
29 Tháng năm, 2019 14:43
đến 1362 nó có bản dịch nữa đâu, kiểu convert nửa chừng
yêu bản dịch
28 Tháng năm, 2019 10:49
Xin cám ơn các bạn đã dịch truyện này, truyện này rất hay nên mình vẫn chờ bản dịch. Theo mình hiện nay các web đã đăng truyện dịch sát nghĩa được khoảng 50%, các bạn có thể tham khảo để edit lại cho hoàn chỉnh thì tốc độ ra chương sẽ nhanh hơn rất nhiều.....
mieuly
28 Tháng năm, 2019 10:36
t khá là rảnh, có thể phụ bạn được, cũng ngồi dịch để tự đọc nhưng văn phong không hay lắm
thiên hùng bá
28 Tháng năm, 2019 09:48
truyện này bên truyện full nó full hết rồi mà ta, 2015 chương
NoBiTa01
21 Tháng năm, 2019 20:17
thôi chắc cày lại tầm 2-3 lần là full dịch =]]
ronkute
16 Tháng năm, 2019 10:00
Tks bác nhé
laogiao
14 Tháng năm, 2019 16:16
Đã đề cử. Nhóm cố gắng nhé!!
Trịnh Thanh Hùng
06 Tháng năm, 2019 12:35
Ôi trời ơiiiiii !!!!!!
ronkute
05 Tháng năm, 2019 15:59
1 mình 1 ngựa thì vậy thôi bác ơi :(((
Trịnh Thanh Hùng
05 Tháng năm, 2019 13:56
Vãi ron. Vậy full bộ này phải mất tầm 8 năm à ron :)).
BÌNH LUẬN FACEBOOK