Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





Hỏa châu, rộng lớn vô biên.

Nơi sâu trong thảo nguyên, hai thầy trò từ trên trời hạ xuống.

"Bình tĩnh, tuyệt đối không được làm bậy." Thạch Hạo rất sợ lão kích động rồi mở toang quan tài đồng kia, lúc đó nguy hiểm khó mà lường được.

"Dẫn đường!" Tề Đạo Lâm nói ngắn gọn, thần sắc nghiêm túc, một thân đạo bào vàng óng bay phần phật, Bát Cửu thiên công tự động vận chuyển.

Hai người cứ như tên rời cung, cũng không có tiến sâu vào trong lòng đất mà chớp mắt đã biến vào trong bóng tối vô biên kia, bọn họ sử dụng pháp môn hành Thổ từ từ chìm xuống duới.

Dưới lòng đất yên tĩnh không chút tiếng động, mênh mông vô cùng, đây chính là hang lớn mà Thạch Hạo đã đào sau khi đưa Tam thế đồng quan xuống đây, nơi đây cách mặt đất cũng không biết bao nhiêu vạn dặm, đưa tay ra không hề thấy năm ngón tay.

Vừa mới lại gần thì mạnh như Tề Đạo Lâm cũng dựng thẳng lông tóc, bộ đạo bào phần phật bùng phát ra thần quang óng ánh.

Xung quanh lão hình thành nên tràng vực vô hình bao phủ Thạch Hạo ở bên trong, lão nhìn chằm chằm về trước.

Thế giới dưới lòng đất được chiếu sáng, nơi đó có chín bộ khung xương lấp lánh nằm ngang trong lớp đất, còn có một quan tài đồng khổng lồ đầy rỉ yên lặng không chút tiếng động nào.

"Đúng là... Tam thế đồng quan!" Tề Đạo Lâm run rẩy đưa tay ra, từng bước tiến về trước, lão muốn lại gần xoa lên trên, mặt mày vô cùng kích động.

"Cẩn thận!" Thạch Hạo nhắc nhở, trong lòng rối loạn, lần này sẽ không phải là hại vị đạo chủ này chứ.

Tề Đạo Lâm dừng nơi này, phù văn dày đặc chiếu sáng cả thế giới dưới lòng đất này, tất cả đều sáng trưng thấy rõ hoàn toàn.

Chín bộ long cốt trắng tinh, quan tài đồng thì cổ xưa nặng nề, mang dáng vẻ của năm tháng tang thương, hai thứ nối liền với nhau hình thành nên một hình ảnh kỳ lạ.

Như có như không, tựa như âm thanh thờ cúng cổ đại văng vẳng thế nhưng lại có tiếng giết chóc vô biên như biển gầm đánh tới.

Thạch Hạo kinh ngạc, lúc trước khi mà hắn tới thì không hề có tình cảnh như thế này, hiện tại vẫn chưa tiếp xúc quan tài đồng kia thì làm sao lại có dị tượng bực này chứ?

"Người khác nhau thì cảnh sẽ khác nhau." Tề Đạo Lâm nói, tuy nỗi lòng lão bất ổn thế nhưng cũng không có kích động tới mức mất đi lý trí, đạo hạnh cao thâm như lão thì cũng không thể nào phạm phải sai lầm sơ đẳng này.

Đoàn hỏa diễm thần bí kia đâu? Thạch Hạo tìm kiếm thế nhưng không hề nhìn thấy.

"Sư phụ, năm đó người truy đuổi Tam thế đồng quan này nên đã đặt cả tính mạng lên trên nó, khiến Cung điện Chí Tôn trở trên sa sút, hôm nay con rốt cuộc cũng nhìn thấy nó rồi." Tề Đạo Lâm mở lời.

Đây là lần đầu tiên chính miệng lão nói ra, mình xuất từ nơi nào!

Thạch Hạo cũng không hề ngạc nhiên, sớm đã nghi ngờ rằng vị đạo chủ của Đạo tràng Chí Tôn này chính là truyền nhân cuối cùng của Cung điện Chí Tôn, đạo thống này xưa nay đều đối lập với Tiên điện.

"Sư phụ, người từng nói quan tài đồng này rất quan trọng, nó tới từ Tiên cổ và mang theo tin tức trọng yếu, cũng có thể có quan hệ với truyền thừa của chúng ta, cho nên mới không ngừng tìm kiếm và mở nó ra. Hôm nay, con đang đứng trước mặt nó, cũng không biết có thể hoàn thành tâm nguyện của người hay không nữa." Tề Đạo Lâm nói tiếp.

Thạch Hạo sởn cả tóc gáy vội vàng mở miệng, cản: "Đạo chủ, chớ làm bậy, ông đã thấy thứ mà lâu nay mình luôn tưởng nhớ rồi, hãy nhìn xem thử bên trên quan tài này có manh mối do lão đạo chủ trước lưu lại hay không đi, thế nhưng ngàn vạn đừng đưa mình vào tuyệt cảnh đấy nhá."

Hắn đã hiểu rõ, Tam thế đồng quan này không cách nào mở ra hoàn toàn được, một khi đụng và mở nó ra thì sẽ là đại họa sinh tử.

Chủ nhân của Cung điện Chí Tôn trước kia mạnh tới cỡ nào, nhưng vì mở ra quan tài này nên đã bị thương rất nặng, sau đó bị tồn tại cổ xưa của Tiên điện cùng với người khác liên hợp vây giết.

"Ta biết chứ." Tề Đạo Lâm gật đầu, lão cũng không phải là một người có tính làm liều.

Theo sát với sự tiếp cận của Tề Đạo Lâm thì quan tài đồng bắt đầu phát sáng, thứ này chợt hoàn toàn khác xưa nó bắt đầu trở nên trong suốt như ngọc, tỏa ra khí tức mạnh mẽ và bất hủ đầy thần bí!

"Người càng mạnh khi tiếp cận nó thì gặp phải phản kích càng lớn?" Thạch Hạo lộ vẻ kinh sợ, có lẽ chỉ khi vượt qua một giới hạn nào đó thì mới có thể không sợ luồng hào quang này.

Trong lòng Tề Đạo Lâm run bần bật, mạnh như lão mà khi tới gần quan tài đồng thì cũng thấy thân thể rung động, nguyên thần như bị thiên đao áp sát, kèm với nguy cơ bị chém ra.

"Thật là lợi hại, không hổ là Tam thế đồng quan, là vật thần thánh truyền thừa với Tiên cổ." Tề Đạo Lâm nói.

Vù!

Cả người Tề Đạo Lâm đan dệt đầy cốt văn, lão triển khai Bát Cửu thiên công, nhiều loại bảo thuật gộp lại và dung hợp với nhau khiến khí tức của lão trở nên vô cùng lớn lao!

Bên trên đầu lão, từng ngôi sao lớn lấp lánh hình thành nên một mảnh, có gợn sóng ngân hà khuếch tán cứ như là mở ra thế giới vậy. Ở xung quanh, có Thương long nhảy lên trời cao, vắt ngang thương vũ; có phượng hí dài, hoàn toàn đỏ đậm; có bằng giương cánh, kim quang vạn sợi...

Thạch Hạo chấn động, uy thế này quá đáng sợ, như vậy khi thi triển bảo thuật này tuyệt đối sẽ vượt qua được sức mạnh của từng bảo thuật cộng lại với nhau!

Thế nhưng, quan tài đồng cũng bất phàm, rỉ đồng biến mất, nó tựa như là ngọc thạch trong suốt trơn bóng, phóng thích hào quang bất hủ khiến Tề Đạo Lâm chấn động.

"Ta sẽ gặp nạn sao, sẽ bị dư âm đánh nát!" Thạch Hạo lẩm bẩm, hắn cảm thấy mình dẫn lão già này tới đây là một sai lầm, quá liều mạng.

"Không cần lo lắng, ta có chừng mực, sẽ không tự tìm chết." Tề Đạo Lâm truyền âm, hiển nhiên lão cũng chịu phải áp lực cực lớn nên há miệng thở dốc.

Thực lực càng mạnh thì sự áp chế của Tam thế đồng quan càng lợi hại.

Lão từng bước tiến về trước, cốt văn cả người bốc cháy, Bát Cửu thiên công được lão phát huy tới cực hạn nên mới có thể tiếp cận bước tới quan tài lớn kia, sau đó lão đưa tay lên chạm vào quan tài nhỏ bên trong.

Ầm!

Tề Đạo Lâm rung bần bật, phun ra đầy máu thế nhưng lão cũng chưa hề rút tay lại, kiên định và bướng bỉnh mở nắp quan tài.

"Đạo chủ, ông chớ gượng ép bản thân, nếu như ông muốn nhìn thì để con tới mở giúp cho, ông làm thế thì quá nguy hiểm." Thạch Hạo ở phía sau nói.

"Người không cùng cảnh giới thì sẽ nhìn thấy hoàn toàn khác nhau." Tề Đạo Lâm kiên định lắc đầu, chỉ có nhân vật đứng đầu như lão thì mới có thể thăm dò được bí mật cùng cực.

Thân thể lão chấn động lúc nào cũng có thể ngã xuống, thế nhưng vẫn đưa tay tới nhấc lên một góc nắp quan tài!

Thời khắc này, bảo âm Tiên đạo nổ vang truyền từ góc hở kia ra ngoài, chấn cho Tề Đạo Lâm run rẩy cả người đồng thời máu phun xối xả.

"Lão già này, ông còn không dừng tay, muốn để con thừa kế vị trí đạo chủ hả." Thạch Hạo hét lớn.

"Ầm!"

Cả người Tề Đạo Lâm bay ngược ra sau, bị một luồng uy thế to lớn đẩy lùi, sau khi va mạnh vào tầng đất kia thì hình thành nên một lỗ hình người.

Thạch Hạo thất kinh, nhanh chóng đuổi theo.

Đi tới trăm dặm thì mới phát hiện được Tề Đạo Lâm! Lão bị chấn khiến cả vùng không gian này sụp đổ, bị đất đá chôn vùi, miệng phun đầy máu, vô cùng thê thảm.

Một thân đạo bào vàng óng đều rách tả tơi, nếu không phải có Bát Cửu thiên công hộ thể thì lúc nãy lão hơn phân nửa đã bị cắt thành mấy khúc rồi!

"Lợi hại thật, Tam thế đồng quan kinh khủng ghê đó, không hổ là chí bảo tồn tại cùng thế gian!" Tề Đạo Lâm than thở.

Sau đó, con mắt của lão sáng rực không còn vẻ ủ rủ mà trái lại vô cùng phấn chấn và kích động, nói: "Ta cảm nhận được khí tức của sư phụ lưu lại, có vết tích ở bên trong, là muốn nhắc nhở ta ư? Ta muốn xem cho rõ ràng!"

"Đạo chủ, ông đừng có mạo hiểm nữa, sẽ nguy hiểm tới tính mạng đó." Thạch Hạo khuyên can.

"Tề Đạo chủ ta là ai chứ, làm sao có khả năng đi chịu chết được, yên tâm, ta có chừng mực." Tề Đạo Lâm nói rồi hóa thành một vệt sáng lần nữa xuất hiện ở trước quan tài đồng.

Thạch Hạo yên lặng đi theo, lần này hắn phát hiện ra con đường tu hành này rất dài, tối thiểu hiện giờ mình không nhìn thấy được điểm cuối, ai dám nói rằng ta đứng trên đỉnh cao nhất? Dù là lão già này cũng bị thương nơi đây.

Tề Đạo Lâm phát sáng, Bát Cửu thiên công lại lần nữa vận chuyển tiếp cận tới quan tài đồng, nó phát sáng chói mắt tựa như hóa thành ngọc thạch trắng tinh vậy.

"Mở!" Tề Đạo Lâm hét lớn, thiên công phát huy tới cực điểm, quả thật tựa như nắm giữ sức mạnh có thể xuyên thủng vách ngăn giữa các đại thế giới, rốt cuộc cũng có thể nhấc lên một góc nhỏ của nắp quan tài lần nữa.

"Cảnh báo của sư tôn!" Lão rùng mình, cảm ứng được những dấu vết thiếu sót nên khiến lão khiếp sợ và run rẩy.

Xa xa, Thạch Hạo thất kinh, chủ của Cung điện Chí Tôn năm xưa mạnh tới mức nào lại có thể lưu lại dấu vết trong Tam thế đồng quan này, tu vi chắc chắn vang dội cổ kim!

Nhưng mà, Tề Đạo Lâm lần nữa bị đánh bay, máu phun xối xả, tu vi càng mạnh thì gặp phải xung kích càng lớn.

Thế nhưng, lão chẳng hề nhụt chí, lần nữa quay trở lại, kiên trì mở nắp quan tài lên, muốn xem những dấu vết không đầy đủ mà lão Chí tôn lưu lại ghi chép thứ gì.

Tới lần thứ sáu thì rốt cuộc lão cũng đã thành công, nhìn thấy được một đoạn thần thức không đầy đủ.

"Đến rồi, bọn họ muốn tới rồi... " Chỉ ngăn ngủi vài chữ hóa thành phù văn thần thức tiến vào bên trong đầu của Tề Đạo Lâm, khi lão nhận được thì sợ hãi, chấn động, còn có tuyệt vọng.

Ở phía xa, ngay cả Thạch Hạo cũng có thể cảm nhận được gợn sóng tâm tình này, mà hắn cũng nghe được đoạn chữ cổ bằng thần thức lấp lánh kia, lập tức biến sắc, trong lòng hồi hộp không thôi.

Một vị lão Chí tôn, công tham tạo hóa, xưa nay hiếm có đối thủ, tuyệt đối là nhân vật cấm kỵ vô thượng, tu vi còn trên cả Tề Đạo Lâm, là lão lưu lại ý niệm thần thức này.

Lão là hoảng sợ, là đang sợ hãi, là đang tuyệt vọng, đây có ý gì?

Tề Đạo Lâm lạnh từ đầu tới chân, vị chí tôn này tuy rằng chỉ giúp mình trúc cơ, cũng chưa từng lưu lại pháp môn tuyệt thế nào thế nhưng trước giờ vẫn là người quan trọng nhất trong lòng lão, cũng chính là thần thoại vô địch trong mắt lão. Nhưng hiện giờ, dù là lão Chí tôn này cũng phải phát run, chuyện này... không thể nào tưởng tượng được!

Lão không ngừng rút lui, đỉnh đầu chảy máu, rời xa quan tài đồng rồi ngồi xếp bằng trên mặt đất, yên lặng suy nghĩ.

"Có lẽ chỉ có thể tóm lấy vị tồn tại cổ xưa vẫn đang ngủ say từ thái cổ của Tiên điện kia thì mới có thể biết toàn bộ." Thạch Hạo cau màu nói.

Bởi vì, lão Chí tôn từng chiến một trận cuối cùng với Tiên điện, có thể nói ra những chuyện gì đó, chỉ là giáo này chưa từng tiết lộ.

Rất lâu sau, Tề Đạo Lâm mở mắt đồng thời thương thế cũng khá hơn một chút, lần nữa vận chuyển Bát Cửu thiên công, nói: "Thử một lần cuối cùng."

"Ầm!"

Chín long cốt phát sáng, quan tài đồng cứ như thái dương màu vàng vô cùng sáng rực, chiếu rọi hào quang bất hủ óng ánh gần như là trong suốt!

Ầm!

Tề Đạo Lâm bị chấn tới mức rút lui, từng bước phun máu thế nhưng quan tài đồng kia lại xảy ra dị biến, nó tự động mở nắp quan tài kia ra tới một nửa.

Không chỉ có Thạch Hạo trợn tròng mà cả Tề Đạo Lâm cũng đơ người, lão chỉ muốn thử nghiệm thêm một lần nữa thế nhưng lại dẫn tới biến hóa này, thật sự đã thành công mở ra quan tài rồi sao.

Mưa ánh sáng chiếu rọi, thánh khiết hoàn mỹ từ trong quan tài kia chiếu ra.

Đột nhiên, một bóng người lao ra đứng giữa không trung!

Đừng nói là Thạch Hạo đến cả như Tề Đạo Lâm cũng nổi hết cả da gà, hơi lạnh bốc lên, da đầu tê dại, việc này quá đột ngột, là một sự thay đổi đầy kinh sợ.

Quan tài đồng yên lặng từ vạn cổ, nhưng nay lại lao ra một bóng người!

Hào quang vạn sợi soi sáng cổ kim, viết nên bất hủ, người này cứ như đứng ngạo nghễ ở trên dòng sông thời gian vậy.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ronkute
01 Tháng sáu, 2018 11:35
Tối ráng 2c vậy :(
WolfBoy
31 Tháng năm, 2018 18:19
Hóng quá đê!!!
WolfBoy
29 Tháng năm, 2018 18:11
Mấy cái mai rồi... Lừa tình quá! :(
ronkute
26 Tháng năm, 2018 12:48
Chờ xoa chờ xí :)
Tùng Quách
26 Tháng năm, 2018 11:55
ngày nào cũng vào check , nghiện r :satisfied:
Bùi Duy Chiến
25 Tháng năm, 2018 09:01
mai có thêm 300 chương hở bạn kkk
ronkute
24 Tháng năm, 2018 19:10
Mai sẽ có chương, lâu nay bận đám cưới chị họ nên chưa đụng đc gì :((
QuynhChiLong
19 Tháng năm, 2018 21:45
Ngay ngay ngong trong. doi thuoc qua
ronkute
18 Tháng năm, 2018 19:55
Cánh cửa Dịch giả luôn rộng lớn chào đón bạn :)
WolfBoy
18 Tháng năm, 2018 19:33
Nhanh nào!!! Hóng quá trời! còn cả ngàn chương nữa... @.@
ronkute
13 Tháng năm, 2018 10:34
Chào mừng bác Ngân đã quay trở lại :tungbong:
ronkute
02 Tháng năm, 2018 18:06
Vậy bác nhận chân biên không :D Rà soát lại chinh tả, được thì thêm thắt cho câu cú bay bổng.
Bùi Duy Chiến
02 Tháng năm, 2018 16:45
Ông câu nhử quá chờ ông biên mà vật tung xác hị hị
Bùi Duy Chiến
02 Tháng năm, 2018 16:44
Ông câu nhử quá chờ ông biên mà vật tung xác hị hị
ronkute
30 Tháng tư, 2018 21:52
Cần mem Biên tập lại chương :(( Có đồng dâm nào cùng chung tay góp sức với mình không :((
Mongdaonhan
23 Tháng tư, 2018 01:05
Lâu không đọc, hay đó, tu lại thôi
ronkute
27 Tháng ba, 2018 16:01
Tks bác :grin:
linhtt
27 Tháng ba, 2018 11:38
Anh em nào đang đọc dịch thì mua phiếu đề cử tặng dịch giả nào.
ronkute
21 Tháng ba, 2018 11:49
https://www.facebook.com/bachcongtu1092
tabu
21 Tháng ba, 2018 10:08
ib fb bạn bằng cách nào vậy ?
ronkute
20 Tháng ba, 2018 18:27
Hoan nghênh, bạn ib fb mình nhen :)
tabu
18 Tháng ba, 2018 18:01
Mình muốn đăng ký dịch tiếp truyện này với bạn ronkute ko biết có đc ko nhỉ?
Lê Minh Chánh
16 Tháng ba, 2018 05:44
Dịch sát nghĩa tiếng Việt quá, mình nghĩ nên dịch theo kiểu Hán Việt để hợp
Đường Thất Thất
05 Tháng ba, 2018 00:14
hê hê, bộ này không đủ cuốn hút để đọc tiếp. Nhưng chờ mình đọc chán các truyện khác có khi mới quay lại.
ronkute
04 Tháng ba, 2018 22:44
Hay bạn chờ thêm tầm 3-4 năm nữa rồi đọc lại, lúc đó khả năng mới full bộ này :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK