Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thạch Hạo suy tư không thôi, thông qua lời trò chuyện giữa Thần Minh và Tam Tạng thì hắn càng hiểu rõ hơn, đồng thời càng kính nể cổ khí trên tế đàn kia.

Tuy rằng nó rất thần thánh, tản ra ánh sáng chín màu, chiếu rọi toàn bộ cung điện cổ, ngập tràn tiên vụ, đan dệt hỗn độn, thế nhưng lại khiến Thạch Hạo sinh ra cảm giác sợ hãi.

Thạch Hạo không giống như Thần Minh Tam Tạng, không hề khát khao cuồng nhiệt như thế, ngược lại hắn luôn cảm thấy kiêng kỵ và cảm giác có gì đó không đúng lắm.

Ngay cả Táng vương có bản lĩnh lớn là thế mà cũng không muốn tới đây, chiếc rương này nghịch thiên quá mức.

Thạch Hạo nghĩ tới rất nhiều chuyện, mỗi một suy nghĩ đều làm hắn run sợ, hắn cảm thấy nên rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt, vật này không thể chạm vào được!

Thậm chí, hắn còn có lý do để hoài nghi, dù là Tam Tạng hay là Thần Minh thì sau lưng bọn họ đều có Táng vương bảo vệ, e rằng mục đích cũng không rõ ràng gì.

Bọn họ được Táng vương tuyển chọn, được ban tặng bí bảo để bọn họ xông vào nơi này, có thể Táng vương muốn nghiên cứu kỹ hơn về món này?

Thạch Hạo càng nghĩ thì càng cảm thấy có lý!

Dù sao thì vật này cũng khá khủng khiếp, nếu như Táng vương không cách nào nắm giữ, luôn sầu lo với nó thì tuyệt đối không thể bỏ mặc được, cũng không thể nào hoàn toàn vứt bỏ nó đi được.

Có thể, trong vô tặn năm tháng tới giờ bọn họ vẫn đang phỏng đoán, đang nghiên cứu, chỉ là không có tiếp xúc trực tiếp mà là gián tiếp thông qua một người khác.

Từng có một vị Táng vương không kìm nén nổi nên tự mình ra tay muốn mở ra chiếc rương này, kết quả gặp phải biến cố không cách nào tưởng tượng ra được.

Dựa theo những gì Thần Minh đã nói, đêm đó qua đi thì vị Táng vương trong Thiên cốc kia gần như mất hồn, trái ngược nhau cả một trời một vực, đây là chuyện đáng sợ tới mức nào chứ?

Thạch Hạo không biết hai vị Táng vương sau lưng Thần Minh và Tam Tạng có tra xét, có đi thăm dò vị tồn tại trong Thiên cốc kia vì sao lại như thế hay không, cuộc dị biến kia xảy ra như thế nào.

Nói như vậy, nơi ấy chắc chắn có bí mật động trời!

Suy tư trong giây lát thì cặp mắt của Thạch Hạo trở nên sâu lắng hơn, nơi đây không tầm thường, phải rời đi ngay mới là điều tốt nhất, bởi vì vật này có sức hấp dẫn cực lớn với Táng sĩ thế nhưng với hắn thì lại không quá ý nghĩa.

"Chúng ta không thể nào tiếp cận được, ngược lại còn bị nó gây thương tích nữa, hay là nên rời khỏi nơi này thôi, ta thấy hang cổ này cũng không quá chắc chắn cho lắm, rất có thể sẽ xảy ra bất trắc đó." Thạch Hạo đề xuất.

Đương nhiên, những lời này cũng cần phải có tiên dược âm thầm dịch ra giúp thì hắn mới có thể nói ra được những lời Táng ngữ này.

"Sao vậy, Hoang huynh sợ à? Ha ha, đây là cơ duyên to lớn đó, nếu bỏ qua thời khắc này thì sẽ tiếc nuối cả đời." Tam Tạng cười cười, mái tóc vàng đầy đầu phất phới, trên mặt dính phải vết máu là do vừa nãy bị thương gây nên, thân thể thiếu chút nữa thì nổ tung.

"Nên biết rằng, hang cổ này lúc nào cũng nằm ở đây thế nhưng chiếc rương kia thì cả thiên cổ mới thấy được một lần, không phải lần nào cũng sẽ hiện ra cả!" Thần Minh lên tiếng, gương mặt xinh đẹp có chút tái nhợt, trước đây không lâu thì nàng cũng đã bị thương nặng, thế nhưng ánh mắt của nàng rất cuồng nhiệt, hiển nhiên sẽ không bỏ qua.

"Ta chỉ sợ xảy ra bất trắc." Thạch Hạo nói.

"Hoang huynh, huynh cũng đừng suy nghĩ nhiều làm gì, có phải đang lo lắng sẽ giống như vị Táng vương trong Thiên cốc kia, sẽ biến hoá thành một người khác ư?" Thần Minh cười cười mang theo chút chế nhạo.

"Quả thật là như vậy, sự kiện kia rất là kỳ lạ, ngươi ta cũng không thể nào đề phòng được." Thạch Hạo gật đầu.

"Đã nói rồi, đó cũng chỉ là thương tổn đối với những Táng sĩ nhìn thấy cổ khí lần thứ hai mà thôi, chúng ta đều là lần đầu tiên, sẽ không phát sinh chuyện bất ngờ nào đâu." Tam Tạng nói.

"Từ xưa tới nay thì cũng chỉ có vài người nhìn thấy vật này mà thôi, ngươi có thể chắc chắn, những người sống sót kia đều không xảy ra những bất trắc gì?" Thạch Hạo hỏi.

"Chuyện này..." Tam Tạng ngây ra rồi thoáng giật mình.

"Ta tin, ít nhất, vị nữ Vương ở trong khu mai táng kia thì nàng là người chỉ mới nhìn qua một lần, chắc chắn không hề có chuyện gì ngoài ý muốn!" Thần Minh nói, vô cùng chắc chắn.

Thạch Hạo ngẩn ra vì lời khẳng định chắc nịch của nàng, nhưng mà Táng vương có thân phận cỡ nào chứ, cao cao tại thượng, không chỉ sống mỗi một kỷ nguyên, những chuyện này sẽ nói với nàng ư?

"Ngươi phải biết, từ thuở khai thiên thì Táng vương đã tồn tại, lúc khu vực mai táng đang ở hình thức ban đầu thì đã trường tồn rồi, ngươi chắc chắn có thể hiểu rõ toàn bộ? Ngươi chắc biết, trước kia đã xảy ra những chuyện gì?" Thạch Hạo không biết thế nhưng hắn tin tưởng hai người này đều là người thông minh.

"Ngươi cảm thấy, chúng ta không biết lượng sức, quá liều lĩnh và lỗ mãng?" Thần Minh hỏi.

"Ý ngươi là, chúng ta chỉ là quân cờ để thăm dò nơi đây giúp Táng vương à? Giống như các vị tiền bối đã chết đi bấy lâu nay à?" Tam Tạng hỏi.

Ánh mắt của Thần Minh trở nên phức tạp nhìn Thạch Hạo.

Cả hai đều là người cực kỳ thông minh, bọn họ biết Thạch Hạo có ý riêng của mình.

Vả lại nơi đây cũng đã chứng minh những vấn đề mà bọn họ sớm nghĩ qua, đã tiếp xúc trước cả Thạch Hạo cho nên nội tâm sớm đã có rất nhiều suy nghĩ rồi.

"Nhưng mà, việc này đáng để mạo hiểm, lỡ như thành công thì chúng ta sẽ là Táng vương chân chính!' Thần Minh nói, đây là tiếng lòng của bọn họ.

"Dù xảy ra dị biến thì cũng đáng giá!" Tam Tạng lên tiếng, hắn càng điên cuồng hơn, nói: "Ta nếu là vương, sẽ vang danh cả vạn cổ!"

Từ lời nói của hắn thì cũng có thể đoán được, dù cho tai vạ có ập tới, bản thân gặp dị biến thì hắn cũng không hối hận, dù cho chỉ còn mỗi thân thể là chính hắn thì cũng đã đủ rồi.

Thạch Hạo ngây dại, cả hai người này đúng là điên cuồng mà, vì trở thành Táng vương dù cho có đánh mất đi chân ngã* thì cũng không sợ?
(*)Bản thân mình.

"Táng sĩ coi trọng thân thể, sinh mệnh ta trường tồn, chỉ cần có vài loại đất chất lượng kia thì sớm muộn cũng có ngày chúng ta quay trở lại!" Thần Minh lên tiếng.

"Chính xác, sau một kỷ nguyên không được thì hai kỷ nguyên, không được nữa thì cứ ngủ say vài kỷ nguyên cũng được!" Ánh mắt của Tam Tạng tựa như ngọn lửa đầy cuồng nhiệt, mái tóc vàng óng đầy đầu toả sáng tựa như thái dương.

Thời khắc này, Thạch Hạo còn biết nói gì nữa chứ, hắn vô cùng xúc động.

Hắn nghĩ tới Vạn Vật thổ, vật này đúng là loại đất quý giá hi hữu của Táng vực, là chuẩn bị cho tình huống như thế này ư?

Trước kia hắn đã biết được, Vạn Vận thổ chính là thứ sinh linh Tiên đạo khát cầu, nếu như chết đi thì mong ước được mai táng ở bên trong, nghe đồn, sau vô tận năm tháng thì có thể phục sinh sống lại.

"Hoang huynh, huynh còn muốn khuyên can chúng ta gì nữa không?" Thần Minh mỉm cười.

Thạch Hạo lắc đầu rồi đi tới một bên, hắn không muốn dính vào.

Thời khắc này hắn nhìn chằm chằm vào chiếc rương thần bí rồi lại nhìn về phía cung điện cổ, tiếp đó là nhìn vào trong hư không như muốn nhìn thấu thứ gì đó.

Lúc thiên tài tranh bá ở Ba ngàn châu và lúc bọn họ cùng nhau tiến vào di địa Tiên cổ, hư không của nơi ấy từng hiện lên một cổ điện tiếp đón, nó có quan hệ gì với cung điện này không?

Dù sao, trước đây không lâu nơi đây đã nứt ra và Thạch Hạo loáng thoáng có thể nhìn thấy được Nhà giam u tối kia.

Ngoài ra nơi sâu trong Táng địa, vị Táng vương kia đã xảy ra dị biến như biến thành một sinh linh khác, vậy có quan hệ với Nhà giam u tối kia không?

Khi suy nghĩ về những tình huống này thì Thạch Hạo cảm thấy có một luồng khí lạnh lan toả sau lưng, đây là một chuyện khiến người khác sởn cả tóc gáy, nếu suy nghĩ cẩn thận thì vô cùng khủng khiếp.

Bởi vì, chuyện này không chỉ dính tới một thời đại, một sinh linh mà là từ cổ chí kim, là năm tháng dài đằng đẵng không biết xa xưa cỡ nào.

Trong cõi U Minh tựa như có một cánh tay, cặp con ngươi đen tối đang thúc đẩy, đang quan tâm.

"Chúng ta liên thủ!"

Tam Tạng cùng Thần Minh quyết định rồi cùng nhau tiến về trước, với lòng chịu chết xuất kích toàn diện!

"Chờ một chút, để ta rời khỏi đây đã!' Thạch Hạo hô lớn, không phải là hắn không ôm chí tiến thủ, mà hắn cảm thấy không đáng mạo hiểm với bọn họ.

Đây là vật thuộc về Táng sĩ, hơn nữa dưới góc nhìn của hắn thì nơi đây quá nhiều thứ khó hiểu, sẽ xảy ra vấn đề lớn, hắn không muốn bị cuốn vào.

"Hoang huynh, lẽ lào ngươi không biết được, một khi tiến vào hang cổ này thì không thành công liền sẽ chết ư, không có đường rời khỏi." Tam Tạng nói.

Thạch Hạo giật mình, tình huống này hắn không hề biết, e rằng rất nhiều Táng sĩ khác cũng không biết.

Thần Minh và Tam Tạng tiến bước rồi liếc nhìn hắn mang theo nụ cười, dưới trường hợp này có vẻ rất kỳ lạ, lúc này mà còn cười được ư!

Lẽ nào hai người đã phát hiện ra kẽ hở của hắn? Thạch Hạo đứng yên nơi đó chẳng hề lên tiếng gì cả, trầm ngâm đấu tranh tư tưởng, lẽ nào không thể lao ra ư?

"Ầm!"

Tam Tạng di chuyển, hắn lấy ra tờ pháp chỉ rồi tiến về phía chiếc rương trên tế đàn, mặc cho tờ pháp chỉ Táng vương đang bốc cháy, nó hoá thành một phần kinh văn vô thượng bao phủ lấy cổ khí khởi nguyên. Thần Minh thì hét lớn, khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện từng vệt hoa văn, đó là vết tích mà Táng vương lưu lại trên người của nàng, lúc này đã hoàn toàn hiện lên rồi bay về phía chiếc rương kia.

"Không ổn!"

Sắc mặt Thạch Hạo biến đổi, hắn cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm, chiếc rương kia đang lắc lư.

"A..."

Thần Minh rít gào vì chịu lấy cơn đau lớn vô cùng, mái tóc đỏ rực đầy đầu múa tung, toàn thân xuất hiện vết rạn nứt như muốn giải thể.

Bởi vì, ánh sáng mà chiếc rương này tản ra quá mãnh liệt, chiếu rọi như có thể làm tan rã tất cả.

Tam Tạng cũng đang kêu rên, thân thể run rẩy, tứ chi đã tách ra, máu tươi đầm đìa thế nhưng lại rất kỳ lạ, tứ chi không hề rớt xuống đất mà vẫn trôi nổi như cũ.

Bên trên chiếc rương xuất hiện rất nhiều hoa văn, lưu chuyển ra quỹ tích của sinh mệnh, dường như có hàng ngàn hàng vạn sinh linh đang mở lời, âm thanh ầm ĩ.

"Đó là gì?" Thạch Hạo kinh hãi.

Chiếc rương kia xảy ra dị động, có vật gì đó đã đi ra!

Không riêng nhằm vào Tam Tạng cùng Thần Minh, thứ đó còn hướng thẳng về phía Thạch Hạo, cũng nhằm về phía hắn!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
namphong23
24 Tháng sáu, 2021 21:19
ủng hộ ad hết mình hoàn thành bộ truyện này
Chính Hà
21 Tháng sáu, 2021 22:16
chuyện còn dịch tiếp ko v mọi người
torai131313
13 Tháng sáu, 2021 20:35
chỉ vì câu này nên vẫn chờ 300c cuối :v
Tà Lão Thư Sinh
13 Tháng sáu, 2021 01:41
Đang đọc hay tự nhiên đối cách gọi một cái . đọc nó cảm giác cứ như đang ăn cơm mà mắc xương cá vậy. Ai đời văn viết theo kiểu tiên hiệp mà lại sử dụng cách gọi giống kiểu văn đô thị ." anh - em " sử từ ngữ hiện đại dành cho thể loại tiên hiệp đọc cứ thấy cấn cấn sao khó chịu. Qua bên khác đọc tiếp chứ ở đây chịu ko vô nổi nữa.
anhtuanngoc
06 Tháng sáu, 2021 19:41
Trượng lục kim thân là kim thân cao trượng sáu hay sáu trượng vậy dịch giả?
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2021 16:56
cố nhịn đến khi dịch full thì đọc lại từ đầu. truyện này mình rất thích
doctoncaytruyen
05 Tháng sáu, 2021 19:57
thứ thân và chủ thân là 1 ng tách làm hai nguyệt thiền kà là chủ thân
Trịnh Thanh Hùng
04 Tháng sáu, 2021 20:39
Bộ này 6-7 năm rồi ron ơi :((. Đợi nản quá à
pitel
25 Tháng năm, 2021 16:03
đang có anime TGHM đến tập 7 r, mặc dù còn xa xa lắm mới đuổi kịp truyện nhưng mà Ron cố lên :))
Hieu Le
25 Tháng năm, 2021 08:30
Thanh y và Nguyệt Thiền có quan hệ với nhau thế nào vậy ?
trungtinh263
16 Tháng năm, 2021 21:08
Dịch tiếp đi ad. Truyện này ad dịch xem mới hay <3
Nguyễn Công Duy
14 Tháng năm, 2021 08:58
Qua truyenfull.vn mà đọc trọn bộ rồi
ronkute
12 Tháng năm, 2021 05:41
Lâu nay mình bận quá, chắc chắn k bỏ nhưng hiện tại lại k có thời gian :(((
Trịnh Thanh Hùng
11 Tháng năm, 2021 23:34
Drop rồi à ron :(
Tô Linh Phong
07 Tháng một, 2021 04:23
Ad dịch tiếp nha đừng drop
trungtinh263
20 Tháng mười hai, 2020 15:07
Dịch tiếp đi ad <3
trungtinh263
20 Tháng mười hai, 2020 15:07
Dịch tiếp đi ad <3
trunguyen85
18 Tháng mười hai, 2020 09:01
thiếu chương 857
Trịnh Thanh Hùng
17 Tháng mười hai, 2020 14:41
Ui cuối cùng ron cũng dịch rồi :(. Vui gần chết
dunvdz
16 Tháng mười hai, 2020 13:49
tiếp đi ad ơi truyện hay quá
Hieu Le
04 Tháng mười hai, 2020 18:44
ráng ra chưing b ơi còn 400 thôi
Shiroz
30 Tháng mười một, 2020 16:53
tự nhiên ấn bừa tìm đc bộ này, đọc comment toàn khen, có vẻ hay~.~
Hieu Le
29 Tháng mười một, 2020 17:25
Có ai biết mua truyen này full ở đâu ko .đợi dịch lâu wa
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 09:57
truyện này ad có vẻ nghỉ hay sao thế
Hieu Le
13 Tháng mười một, 2020 23:17
Ad dịch tiếp đi ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK