"Nguyên thủy chân cốt bị người khác móc mất rồi." Lam Nhất Trần sau khi kiểm tra tỉ mỉ thì tiếc nuối nói.
Thần Dực tộc Bành Thiên Ý, trên rất nhiều cốt thư đều có ghi chép, là sinh linh mạnh mẽ khủng khiếp, từng ngạo thị thiên hạ, được xưng là kỳ tài đệ nhất ba ngàn châu ở đời đó.
Đáng tiếc, khi hắn lần thứ hai xuất thế thì lại chết ở đây mà không rõ nguyên do.
"Chân cốt bị người tới sau lấy à?" Lộ Dịch thầm than đáng tiếc.
Thạch Hạo kiểm tra tỉ mỉ thì huyết nhục của hắn sớm đã biến mất, xương cốt cũng không có gãy vỡ, ngoại trừ khối chân cốt thai nghén sinh ra phù văn chẳng còn đâu, những phần khác đều rất hoàn hảo.
Hắn nhìn về phía bốn bộ di cốt khác, xương cốt rất đặc biệt, ánh sáng lộng lẫy bóng loáng, có vàng, có đỏ thắm, mặc dù đã trôi qua nhiều vạn năm thế nhưng vẫn không bị hủy diệt.
Bọn họ không cùng chủng tộc, được bảo tồn hoàn hảo chẳng hề tổn hại, không có chút thương tích nào.
"Đều rất mạnh, đều là kiệt xuất trẻ tuổi của các bộ tộc mạnh nhất." Thạch Hạo nói.
Trên thực tế, nếu như không đủ mạnh thì cũng không cách nào tới đây được, tất cả đều chết chung một chỗ.
"Vù!"
Đột nhiên, khi bọn hắn dò ra thần niệm để điều tra thì bồ đoàn kia phát sáng, khí hỗn độn dày đặc khiến người khác kinh ngạc.
"Một bộ cổ kinh?"
Lạc Đạo khiếp sợ, cảm thấy khó mà tin được.
Bên trong bồ đoàn kia lại ẩn chứa một bộ chân nghĩa đại đạo, khi bọn họ dò ra thần niệm thì liền phát sinh tiếng nổ truyền ra ngoài khiến người khác chấn động.
"Tĩnh tâm." Thạch Hạo nói.
Lạc Đạo và Lam Nhất Trần tự nhiên hiểu rõ cho nên bản thân cũng đang khắc chế, bởi vì ngay cả một vị quái thai cổ đại cũng đã chết ở nơi này, chắc chắn nơi đây có điểm tà dị.
Bọn họ lùi về sau, tỉ mỉ cảm ứng tìm tòi nghiên cứu khu vực này.
Cuối cùng, bọn họ đưa ra một kết luận, con đường này hẳn rất hung hiểm, mà bọn họ sở dĩ có thể tới đây là bởi vì Bành Thiên Ý cùng với những người kia đã phá giải nên mới thế.
"Nói như thế, chúng ta hưởng lây từ bọn họ, năm tháng dài đằng đẵng trước kia, bọn họ một đường đã thanh trừ những nguy hiểm khác?"
"Xem ra, hung hiểm cuối cùng chỉ còn dư lại bồ đoàn này."
Phần ghi chép trên cốt thư kia khiến những người mạnh mẽ nhất cũng nuốt hận, không cần suy nghĩ cũng biết, nơi này ẩn chứa nguy cơ lớn cỡ nào, sơ sẩy chút xíu thì sẽ nối gót theo cổ nhân.
Bên trong bồ đoàn kia ẩn chứa một phần kinh văn khiến người khác khó mà dứt bỏ được, ai cũng không muốn cứ thế bỏ qua.
Thạch Hạo lần nữa thả ra một tia thần niệm hướng về phía bồ đoàn kia, kinh văn đại đạo lại vang lên truyền vào tâm thần hắn, khi cẩn thận cảm ngộ thì hắn chấn động trong lòng.
Cốt văn này có liên quan với 'sức mạnh', chỉ vài câu mở đầu thì đã có thể biết được chính là đại đạo tối cao, nội dung kinh thư là giải thích đại đạo vạn vật, tất cả đều quay xung quanh hai chữ 'sức mạnh'.
"Bảo thuật Thập Hung!"
Thứ này chắc chắn rất kinh người, ai có thể bỏ qua được mê hoặc này?
Biết rõ là bồ đoàn này không bình thường thế nhưng cũng không cách nào kìm nén được, muốn tìm hiểu ngọn ngành, tra xét thấu triệt, đạt được kinh văn vô thượng viên mãn này.
Bỗng nhiên Thạch Hạo chợt có cảm giác, lông tơ cả người dựng đứng, lập tức chặt đứt liên hệ với bồ đoàn kia, cố nén kích động tìm hiểu lại rồi rút lui trở về.
"Thế nào?" Những người khác hỏi.
"Rất nguy hiểm!" Thạch Hạo lộ vẻ nghiêm túc.
Thế nhưng, làm sao có thể bỏ qua được bộ cổ kinh này chứ?
"Để ta điều khiển một bộ linh thân tới tìm hiểu thực hư ra sao, các ngươi cứ ở phía sau quan sát, sau khi biết được chân tướng thì nghĩ biện pháp phá giải." Lộ Dịch nói.
Hắn cảm thấy trên đường đi mình chỉ là vướng bận không giúp đỡ được gì, chỉ biết đi theo sau và hưởng lấy chỗ tốt nên cảm thấy rất khó chịu.
Vì vậy, hắn mới tiến lên, kiểm tra xem sao.
Chính xác, làm như thế rất nguy hiểm, sơ sẩy một chút là sẽ chết không có chỗ chôn, thế nhưng Lộ Dịch lại muốn làm như thế.
"Nhiều lắm thì chết mất một bộ linh thân thôi, hẳn không liên lụy tới chủ thân đâu." Lộ Dịch an ủi bản thân.
Những người khác lùi về sau, Lộ Dịch xuất ra một bộ linh thân đồng thời đưa vào một chút tinh huyết để linh thân càng mạnh mẽ và chân thật hơn, đương nhiên thần thức chắc chắn không thể thiếu.
Bọn họ đứng ở nơi xa cảm ứng.
Linh thân từ từ tiến về trước, khi cách bồ đoàn ba trượng thì bị ngăn lại, cốt văn lấp lánh chói mắt.
"Không thể tới được nữa, như có một vách núi chắn ở nơi đó." Linh thân nói, sau đó ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu dò ra thần niệm cảm ứng sự huyền bí của bồ đoàn kia.
Rất nhanh hắn liền ngây dại, chìm đắm ở bên trong.
"Đọc to kinh văn." Chủ thân Lộ Dịch nói, muốn cho mấy người Thạch Hạo đều nghe thấy.
Nhưng, bộ linh thân kia vừa mới đọc được hai câu thì không cách nào truyền được thần niệm nữa, đã bị ngăn cản, đồng thời cũng mất đi liên hệ với chủ thân Lộ Dịch, không cách nào cảm ứng được nữa.
"Uhm, rất kỳ lạ, bồ đoàn kia vô cùng yêu dị." Lam Nhất Trần nói.
Linh thân ngồi xếp bằng nơi đó, vẫn là tìm hiểu kinh văn bên trong bồ đoàn, lại trông có vẻ thần thánh an lành, hoàn toàn tập trung vào thứ này.
Rất nhanh, trong lòng mọi người rùng mình, cơ thể phát lạnh, bởi vì bên trong bồ đoàn kia xuất hiện một vệt ánh sáng ngưng tụ thành một lưỡi dao sắc bén cực nhanh lao ra ngoài, chém về mi tâm của bộ linh thân kia.
Linh thân hét lớn một tiếng, lập tức dùng toàn lực ngăn cản và lấy ra mấy món bí bảo.
Việc khiến người khác không rõ chính là, tia sáng kia lại xuyên qua bí bảo, cứ như là xuyên vào trong hư vô, không hề va chạm rồi xuất hiện những cốt văn rực rỡ gì, không hề bị chặn lại.
Linh thân hét lớn, vận dụng bảo thuật và dùng hết khả năng để chống lại. Thế nhưng, tất cả đều mất đi hiệu lực, cơ bản không cách nào phòng bị được, tia sáng kia đâm thẳng tới gần như xuyên thủng mi tâm rồi.
Linh thân của Lộ Dịch sắc mặt đại biến, bên trong Thiên linh cái lao ra một vệt sáng, đó là thần thức của hắn bỏ chạy, rời khỏi đầu lâu.
Lưỡi dao ánh sáng lao ra từ bồ đoàn kia thay đổi phương hướng, chưa hề đâm thẳng vào mi tâm mà là quẹo ngược lên nhằm về thức hải, hai bên quấn chặt lấy nhau, đối kháng kịch liệt với nhau.
"Bụp!"
Chân thân Lộ Dịch há miệng phun ra ngụm máu tươi, sắc mặt vô cùng tái nhợt, bởi vì thần thức của bộ linh thân kia bị chém gục, linh thân hóa thành mưa ánh sáng rồi chết đi.
Cùng lúc đó, lưỡi đao ánh sáng kia cũng tiêu tán, không còn thấy đâu nữa.
"Chém nguyên thần của người khác, xương cốt chẳng hề tổn hại, tia sáng kia rất thần bí và cũng không hề quan tâm với công kích bằng vũ khí, tựa hồ chỉ có nguyên thần lực thì mới có thể công kích được." Lạc Đạo suy nghĩ nói.
"Đây là sự thể hiện của 'lực' sao, nguyên thần lực cũng bao quát ở bên trong, bao hàm hết thảy." Thạch Hạo chấn động, môn bảo thuật này thật là ghê gớm.
Thứ này đơn giản và trực tiếp, chỉ là sự diễn biến của lực.
Càng như thế thì càng khiến người khác khát vọng, đại đạo đơn giản nhất, đây nếu như là bí pháp của một trong Thập Hung thì nhất định sẽ vang dội cổ kim, tất cả mọi người đều hiểu.
Tương truyền, Thập Hung vốn là sinh linh Tiên cổ và sống tới kỷ nguyên này mới chết đi, quả nhiên là có đạo lý của nó.
Nếu không, sào huyệt của một trong Thập Hung vì sao lại ở đây chứ.
"Ta cảm thấy, tia sáng vừa nãy không tính là mạnh nhưng lại có thể chém được Lộ Dịch, nhưng đối với ta thì lại vô hiệu." Lam Nhất Trần nói.
Sắc mặt của Lộ Dịch tái nhợt, mất đi một bộ linh thân thì tương tự như gặp phải trọng thương, hắn nhận lấy một quả Bán Tham quả do Thạch Hạo đưa cho rồi sau đó bắt đầu đả tọa.
"Ta tới thử một lần." Lam Nhất Trần cũng đưa ra một bộ linh thân hi vọng có thể có chút thu hoạch.
"Ồ?" Mấy người kinh ngạc.
Mạnh như Lam Nhất Trần nhưng linh thân của hắn cũng chỉ tới được cách bồ đoàn ba trượng, và cũng không thể tiến thêm được nữa, không khác Lộ Dịch bao nhiêu.
Sau đó, linh thân của hắn cũng ngồi xếp bằng và cảm ngộ thiên bí pháp ấy, lúc đầu hắn vẫn có thể đọc được vài câu nhưng sau đó thì thần thức bị ngăn cách.
"Vèo!"
Khi bộ linh thân kia tập trung tìm hiểu bí pháp tới lúc mấu chốt thì bồ đoàn lần nữa sinh ra một vệt sáng như cầu vồng nhanh chóng vụt tới.
Sự tình khiến người khác ngạc nhiên lại xảy ra, linh thân của Lam Nhất Trần không địch lại, thần thức bị chém và cứ thế hóa thành mưa ánh sáng, kết quả cũng như trước kia.
Chân thân của hắn chửi rủa, sắc mặt trắng bệch nuốt vào bảo dược, khôi phục lại nguyên khí.
"Tại sao kết quả cũng y như thế?"
"Những người khác nhau tới tìm hiểu thì tia sáng ấy sẽ mạnh hơn người ngộ pháp một chút, thế nhưng cũng không phải mạnh tới mức biến thái." Cuối cùng, bọn họ đưa ra kết luận như thế.
Mấy người nhíu mày, thứ này rất khó hiểu, chỉ mạnh hơn một chút thế nhưng đủ để giết người ấy, làm sao đi tìm hiểu cổ kinh đây?"
"Nghe đồn, bản thân Bành Thiên Ý thì nguyên thần chính là phần yếu nhất." Bọn họ hiểu được, tại sao một vị quái thai cổ đại lại chết ở nơi này.
"Đây là thử thách mà chủ nhân của Hung sào này bố trí sao? Nếu như thế thì không thể là sát cục chết được, vẫn còn một đường sống mới đúng." Thạch Hạo nói.
"Quá nguy hiểm, chúng ta vẫn nên bỏ đi." Lạc Đạo khá là cẩn thận.
Nhưng mà, ngay lúc hắn quay đầu lại thì lập tức trợn tròn mắt, con đường kia đang từ từ biến mất, một bức tường tựa như sinh ra và lớn dần lên lấp kín con đường cũ rồi lan tới nơi này.
"Xoẹt!" Lạc Đạo giơ tay phóng ra một luồng kiếm khí, thế nhưng khi đánh lên trên vách tường thì chỉ phát ra những tiếng leng keng mà không mảy may làm tổn hại bức tường này.
Tiếp đó, tóc dài lao ra, từng sợi phát sáng, đây chính là bảo thuật sơ đại của hắn, tất cả đều đâm thẳng về phía bức tường kia, vẫn như trước chẳng hề làm được gì ngược lại còn phản chấn khiến hắn văng ngược ra sau.
Thạch Hạo cũng thử nghiệm thế nhưng đều vô dụng.
"Hỏng rồi, chúng ta đã bị nhốt." Mấy người nhíu mày.
Đả Thần Thạch bị lay tỉnh dậy, Thạch Hạo nói nó đi phá trận, kết quả cũng ỉu xìu, mấu chốt đều nằm ở chỗ bồ đoàn kia, đó là trung tâm trận pháp.
"Chỉ có thể hiểu thôi sao?" Thạch Hạo nhíu mày, nói: "Lẽ nào người ngộ pháp phải vượt qua thực lực cực cảnh cùng cấp?"
Cuối cùng, Thạch Hạo đi về trước, chân thân ngồi xếp bằng cách bồ đoàn ba trượng.
"Quá nguy hiểm, không bằng lấy một bộ linh thân thử nghiệm xem sao." Lạc Đạo biến sắc, sau đó khuyên bảo.
"Cần phải quyết chí tiến lên, dùng mọi khả năng thì mới có thể chống lại lực công kích nguyên thần." Thạch Hạo nói.
Hắn cũng không phải là liều lình, bởi vì hắn từng vượt qua loại lôi kiếp mạnh nhất, từng dùng tia chớp để gột rửa nguyên thần, ngoài ra còn ăn Kim Bồ quả, nguyên thần mạnh mẽ hơn xa người cùng cảnh giới.
Thạch Hạo ngộ pháp, sau đó không lâu thì nguy cơ tiến tới, một luồng ánh sáng rực rỡ hơn trước kia xuất hiện và đánh về nguyên thần của hắn.
"Ầm!"
Chiến đấu bùng phát, nguyên thần của Thạch Hạo hóa thành một người tí hon lấp lánh rồi lao ra ngoài, đại chiến với tia sáng kia.
"Mạnh thật, nguyên thần hóa hình trông rất sống động, hơn xa chúng ta." Lam Nhất Trần than thở.
Thời khắc này, Thạch Hạo dùng nguyên thần diễn biến Luân Hồi thuật, Lôi Đế pháp, khiến nơi ấy tỏa ra ánh sáng rạng ngời, vô cùng kinh người.
"Chặn lại!"
"Nhất định phải thắng được!"
Mấy người đứng phía sau hô lớn, tựa như bản thân mình đang chiến đấu vậy, mồ hôi của bọn họ ướt nhẹp cả vạt áo, ai nấy đều rất căng thẳng, bởi vì nếu như Thạch Hạo mà bại thì bọn họ cũng hết hi vọng, sẽ bị vây ở nơi này cho đến chết.
"Ầm!"
Ánh sáng kia quá mạnh mẽ, cũng không biết mạnh hơn bao nhiêu lần so với của Lộ Dịch, Lam Nhất Trần nữa, một lưỡi đao trảm tiên bay tới không ngừng chém về phía Thạch Hạo, khiến hắn gặp phải nguy cơ to lớn.
Trận chiến này tốn thời gian tới một canh giờ, Thạch Hạo sức cùng lực kiệt thì mới tiêu diệt được tia sáng kia, nguyên thần của hắn trở lại sau đó ngồi xếp bằng khôi phục tinh lực.
"Chiến thắng rồi!"
Mấy người giật mình, vô cùng mừng rỡ.
Thạch Hạo ăn một trái Bán Tham quả sau đó ngồi bất động một ngày một đêm thì mới mở mắt ra, hoàn toàn khôi phục như cũ.
Có thể tưởng tượng được, tiêu hao trong trận chiến vừa rồi lớn cỡ nào, hung hiểm vô cùng.
Thạch Hạo không nói gì, tiếp tục tìm hiểu kinh văn ẩn chứa trong bồ đoàn kia, song khi dò ra thần niệm thì khí hỗn độn mờ ảo, bồ đoàn kia chấn động, phía trước xuất hiện một cánh cửa và một chùm ánh sáng bao lấy bọn họ rời khỏi nơi ấy và tiến vào bên trong một tòa động phủ.
"Đáng tiếc, kinh văn kia cũng chỉ là phần mở đầu, không hề đề cập gì tới nội dung quan trọng." Thạch Hạo tiếc nuối.
"Có lẽ đó là thử thách, chỉ có chống lại được thì mới có thể tiến lên."
Động phủ này rất bao la, lượn lờ trong sương mù, mờ ảo và trắng noãn, khiến cả vùng không gian này trông rất mông lung, có một loại ý vị Tiên đạo.
"Ồ, lại có người có thể bước ra được từ con đường kia, dù gì cũng là tử lộ mà, là một trong những con đường đáng sợ, hôm nay lại có người thành công vượt qua ải này!"
Bên trong động phủ vang lên tiếng kinh ngạc, tựa hồ khiếp sợ không gì sánh nổi.
Đám Thạch Hạo tiến về trước và quan sát kỹ tòa động phủ này thì phát hiện, nơi đây rất rộng lớn và có tới một trăm cánh cửa đá từ các phương dẫn về nơi này.
Những nơi bọn họ đi qua cũng chỉ là một trong những cánh cửa này, hơn nữa bên trên cánh cửa đá của bọn họ cùng với chín cánh cửa đá khác lại được người khắc chữ "Tử", biểu thị cửa này rất gian nan, không thể xông vào.
Mấy người tiến về trước, áp lực tăng mạnh, bước đi đều rất khó khăn, gần như không cách nào nhấc nổi chân lên được.
Phía trước xuất hiện từng tòa đạo đài cứ như là chỗ ngồi được sắp xếp bên trong động phủ, mỗi tòa đạo đài đều có sinh linh ngồi xếp bằng.
Những thứ này cũng không quan trọng, hấp dẫn sự chú ý của Thạch Hạo nhất chính là, nơi sâu nhất có một cổ động mờ ảo, khí hỗn độn cùng tiên quang đang đồng thời lưu chuyển và bốc lên mờ mịt.
Loáng thoáng có thể thấy được, bên trong động cổ ấy có một bàn ngọc, mặt trên có một cốt thư thần thánh tỏa ra tiên quang, vô cùng thần bí!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng mười một, 2019 12:10
các đạo huynh cho ta hỏi sau kỉ nguyên thần đạo này thì đông béo còn tạo nên kỉ nguyên nào nữa ko? nếu có thì cho tại hạ xin tên với
01 Tháng mười một, 2019 20:24
Mai nhé bạn :dead:
01 Tháng mười một, 2019 18:23
Bao giờ ra chương mới vậy ad ơi
11 Tháng mười, 2019 07:35
Bọn mình không có thời gian ra chương cố định, lúc nào rảnh thì sẽ lên thôi bác. Bác bấm theo dõi, khi nào có chương mới thì App TTV sẽ thông báo :D
09 Tháng mười, 2019 18:24
cho hỏi lịch ra chương mới ad ơi??
24 Tháng chín, 2019 07:57
Có 2 người dịch, cố gắng lắm ngày 1 chương là đuối lắm rồi đó bác :(((((
24 Tháng chín, 2019 07:56
https://www.facebook.com/bachcongtu1092
Có gì nt fb mình, hoặc là đăng lên Group TTV mình sẽ vô hỗ trợ. Nhắn tin trên này, mình ít khi chú ý lắm.
24 Tháng chín, 2019 07:55
Chào bác, bác muốn dịch tiếp bộ nào vậy, cứ liên hệ với mình, mình Add vào cho :D
23 Tháng chín, 2019 22:51
Ron ơi! Cho tôi hỏi muốn dịch tiếp truyện người khác đang dịch dở thì liên hệ với ai? Tôi là nb mà tìm thông tin trên web ko thấy! Mong được giúp ^^
18 Tháng chín, 2019 20:01
dịch chậm quá đọc không sướng!
08 Tháng chín, 2019 00:00
hợp lý
07 Tháng chín, 2019 23:58
thế nào mà ta lại khoái bộ già thiên với bộ này mới chết chứ.
03 Tháng chín, 2019 20:00
xin lỗi! Em ấn thích tưởng là đã ấn đề cử rồi
02 Tháng chín, 2019 07:06
Đâu thấy nhảy Phiếu Đề Cử bên trên đâu bác :(((
01 Tháng chín, 2019 19:11
đã đề cử cho bác rồi nhé
01 Tháng chín, 2019 15:54
Tung đề cử đi nào bà con ơi :v
25 Tháng tám, 2019 17:44
chờ tin vui nơi bác
24 Tháng tám, 2019 16:38
Cố gắng làm ít nhất chục chương để cho các bác chơi lễ :((((
24 Tháng tám, 2019 16:00
Không hải thịnh hành hay không mà mấy bác này không nhai nổi tiên hiệp cổ điển ấy mà. Giờ mấy bộ cầm đế, băng hoả ma trù... mấy bác cũng có nhai nổi :))) đã vậy thời ấy còn dùng từ khó hiểu nhiều :))
24 Tháng tám, 2019 15:57
Truyện hay lắm tks nhóm dịch mha đang hòn từng ngày :))
21 Tháng tám, 2019 14:06
đúng r ron ơi. dịch luôn đấu la đại lục 3 đi. t cũng hậu cần cho
19 Tháng tám, 2019 19:00
Trước có bộ Già Thiên TTV dịch được hơn 200 chương rồi ngưng tiếc quá. Qua bên khác dịch không thống nhất
11 Tháng tám, 2019 06:58
Già thiên rồi mới tới Tghm này. Bác nhớ nhầm rồi đó
10 Tháng tám, 2019 19:50
Em tưởng Già Thiên còn trước bộ này chứ! Đọc Già Thiên đâu đến nỗi
10 Tháng tám, 2019 17:40
Truyện này ra được 6 7 năm rồi, lúc đó đang thịnh hành thể loại YY, mình ta vô đối, duy ngã độc tôn.
Nếu so với hiện tại, thì đã quá k phù hợp. K có đầu óc, k có đấu trí, main là người thông minh và toàn bộ nv phản diện đều xấu xa và não cất tủ lạnh ở nhà cả.
Mình cũng k thích bộ này, ngay từ đầu đã k thẩm nổi, từ bộ Già Thiên là bỏ luôn con tác này.
Nhưng, bộ này là bộ đầu tay của mình, là bộ đưa mình tới con đường dịch dọt và niềm đam mê học hỏi tiếng Trung.
Thành ra, đã tiễn Phật thì phải tiễn tới Tây Thiên. Còn hơn 600c nữa là kết thúc rồi.
Rất lâu rồi TTV chưa full bộ truyện dịch hơn ngàn chương nào. Cũng vì thế nên cố gắng làm trọn. Mang con bỏ chợ lại bị con nghiện kêu réo bêu rếu nữa :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK