Bất Diệt kinh, ở ngay nơi này, hiện tại có thể thu được rồi!
Không hề có tin tức nào tốt hơn tin tức này, sau khi đi tới nơi đây thì lại bắt gặp hàng loạt chuyện kỳ lạ, hết lên voi rồi lại xuống chó nên khiến lòng bọn họ vô cùng chập trùng.
Rốt cuộc cũng sẽ thấy được Bất Diệt kinh, hi vọng sẽ không gặp bất ngờ gì.
"Tên Hạc Vô Song đáng ghét thật, ngươi cho rằng hủy đi ngọn núi này thì hậu nhân sẽ không có cách nào đạt được à? Ngươi đã tính sai rồi, chờ khi ta luyện thành và trong tương lai sau này sẽ tới tìm ngươi để tính sổ!" Thiên Giác nghĩ nghiến răng nghiến lợi nói, mối thù giết huynh, mối thù chém tỷ, làm sao có thể tiêu biến chứ?
Thạch Hạo cũng cao hứng vô cùng, nội tâm kích động không thôi nhìn thật kỹ chiếc chìa khóa xương trắng tựa như ngọc thạch trong tay mình, hắn thật không ngờ tới sẽ nhận được nhân quả như vầy.
Cứ ngỡ như núi san sông sát tựa không đường, liễu rậm hoa tươi lại thấy thôn!
Bất Diệt kinh rất quan trọng đối với hắn, là thứ mà hắn khát khao đạt được, không biết vì sao hắn lại cảm thấy những đau khổ khó khắn trong tương lai sau này cần phải dựa vào nó để vượt qua.
Ít nhất, ở trên con đường của riêng mình hắn, trước này chưa từng có ai bước qua được thì bản kinh văn này rất có thể sẽ liên quan tới sự sống chết, sẽ ảnh hưởng tới rất sâu.
Chỉ là, sau cơn hưng phấn thì hắn dần tỉnh táo lại, tiếp đó tập trung về phía con Quạ đen kia.
Không biết con hung cầm đen xì kia có đáng tin hay không?
Những chuyện vừa rồi đều bắt nguồn một phía từ nó, nếu như có gì ngoài ý muốn thì khả năng sẽ gặp phải chuyện vô cùng đáng sợ và cực kỳ nguy hiểm.
Cũng không phải Thạch Hạo đa nghi mà nơi đây là vùng đất tràn ngập nguy hiểm, rất nhiều thứ đã vượt qua lẽ thường, nếu như hắn quá ngây thơ và hồ đồ thì có thể sẽ chết không kịp nhắm mắt!
Dưới ánh nhìn soi mói của Thạch Hạo thì Quạ đen cũng chẳng hề buồn bực gì cả, ngược lại lộ vẻ tán thưởng, nói: "Mặc dù nội tâm kích động thế nhưng cũng không hề cuống cuồng mất đi lòng cảnh giác vốn có, đây mới chính là bản sắc của Chiến giả, nếu không, dù cho thiên phú có cao hơn nữa thì khả năng cũng sẽ chết mà thôi."
Đây là một đánh giá không tệ, mang theo vẻ tán thưởng yêu thích, điều làm nó lo lắng nhất chính là, người của kỷ nguyên này không hề có trải qua cuộc đại chiến, chưa từng cảm nhận được sự tàn khốc của máu và lửa như kỷ nguyên Tiên cổ, chưa biết được sự thê thảm của việc hài cốt chất như núi, lo lắng bọn họ sẽ là một đóa hoa được chăm sóc trong khu vườn ấm áp.
Giờ nhìn lại, tình hình còn muốn tốt hơn so với tưởng tượng của nó.
"Ngươi có thể tới thử xem sao, dùng chìa khóa xương trắng ấy mở ra Bất Diệt phong!"
Bước đầu tiên là cần phải tiếp cận, mở ra phong ấn ở tầng ngoài cùng!
Lần này, Thạch Hạo cùng với Thiên Giác nghĩ cẩn thận từng li từng tí một, sau khi tới gần vách núi cheo leo thì bắt đầu vận chuyển thần lực mạnh nhất để hóa giải phong ấn.
Ầm!
Trên thực tế đây cũng chỉ là một loại cảm ứng, là một sự giao cảm với Bất Diệt phong và đánh thức nó dậy.
"Ngươi tới đây đã lâu, đã tiến hành cuộc đại chiến vừa rồi và cũng chưa hề thua Hạc Vô Song, trên thực tế thì ngọn núi này sớm đã tán thành ngươi rồi, sẽ không gặp phải đại nạn nào đâu." Quạ đen đứng rất xa lên tiếng.
Quả nhiên, Thạch Hạo vừa mới thử nghiệm thì cả ngọn núi to lớn này tựa như có sinh mệnh vậy, nó bắt đầu thức tỉnh, bắt đầu tỏa ánh sáng và tràn ngập sức sống.
Đây là một biến hóa vô cùng kỳ diệu!
Ngọn núi trọc lốc, vốn âm u chẳng chút ánh sáng nào, toàn thể là màu đỏ sậm, đó chính là tiên huyết đã nhuộm từ hàng ngàn tỉ năm trước, không hề có chút sinh cơ nào.
Hiện giờ bên trên bề mặt ngọn núi xuất hiện một vài chồi non cùng với cây xanh từ dưới đất chui lên, thậm chí có thể nói là phá đá mà ra, vẻ xanh mướt mơn mỡn, từ từ phát triển xanh tươi.
Tiếp đó, cả ngọn núi xuất hiện một tầng ánh vàng nhạt nhạt!
Hơn nữa toàn bộ thực vật đều đang biến hóa, tựa như là thảm thực vật vàng óng xộc thẳng lên trời cao.
Ầm!
Tiếng tụng kinh ầm ầm vang vọng bên trên ngọn núi khiến người khác như muốn ngộ đạo, tiến vào tầng sâu của cảm ngộ, tựa như là thể hồ quán đỉnh vậy.
Âm thanh kinh văn thần thánh và trang nghiêm, tựa như một vị sinh linh bất diệt đang ngồi đó giảng kinh!
Sau đó, ở bên trên đỉnh núi xuất hiện một tầm da thú màu vàng và hóa thành một tờ giấy, mặt trên tràn ngập kinh văn, ẩn chứa sự huyền bí vô tận.
Những chữ viết bên trên rất rực rỡ, tựa như là ánh sao của chư thiên đang lấp lánh, Thạch Hạo muốn bắt lấy thứ này, muốn hiểu thật rõ thế nhưng lại không thể làm được.
Bốn tờ giấy màu vàng chuyển động nơi ấy và vang lên vù vù, cũng không thể nào bắt lấy được áo nghĩa của mặt trên bộ kinh thư này, chỉ có thể lý giải mơ hồ đôi chút mà thôi.
Đây chính là Bất Diệt kinh!
"Mở ra!"
Quạ đen hét lớn nhắc nhở Thạch Hạo, không nên trì hoãn thời gian nữa.
Lòng bàn tay của Thạch Hạo phát sáng, hắn khống chế pháp lực hướng về chiếc chìa khóa xương trắng kia, tiếp đó nơi đây xuất hiện hàng ngàn hàng vạn luồng ánh sáng, vô cùng rực rỡ.
Xoẹt!
Chiếc chìa khóa xương trắng kia hóa thành một tia sáng trắng tiến vào trong Bất Diệt phong, nó cứ thế tiến thẳng vào ngọn núi và biến mất chẳng thấy đâu.
Răng rắc!
Âm thanh kinh thiên động địa truyền khắp, ngọn núi này bắt đầu rạn nứt và từ bên trong tỏa ra ánh sáng sáng chói, tựa như một ngọn núi lửa đáng sợ nhất trên thế giới đang rạn nứt trong đêm tối, từ bên trong những khe hở ấy xuất hiện ánh sáng nóng rực ra ngoài, phóng tầm mắt nhìn lại thì tựa như chất lỏng kim loại lan tràn xuống dưới.
Ánh sáng thần thánh chiếu khắp, rọi sáng cả vòm trời.
Nhật nguyệt sơn hà trở nên lu mờ, trở thành hình nền và chỉ còn mỗi một ngọn núi cổ hùng vĩ ấy biểu lộ ra uy thế, khí tức thần bí không ngừng lưu chuyển.
Ầm ầm!
Cuối cùng, ngọn núi này tan rã, hòn đá to lớn nổ tung về bốn phía và lộ ra cảnh tượng ở bên trong, nơi này có kinh văn chân chính, bốn tờ giấy màu vàng óng ngưng tụ lại.
"Bất Diệt kinh!" Hô hấp của Kiến nhỏ trở nên dồn dập, rốt cuộc thì cũng nhìn thấy được bộ kinh văn này.
Bốn tờ kinh thư, bên trên là chi chít chữ viết cùng với những đường nét thần bí, tương ứng với những bí mật thân thể của sinh linh hình người.
Chẳng trách có rất nhiều sinh vật khi tu luyện tới cảnh giới tối cao thì đều chọn thành hình người, đều có lý do của nó cả, ngay cả Bất Diệt kinh cũng chuẩn bị cho sinh vật hình người.
"Mày có thể tu hành không?" Thạch Hạo hỏi.
Thiên Giác nghĩ nằm ngang tràn đầy tự tin, nói: "Ta cũng không phải là một con kiến bình thường, ta là Thiên Giác nghĩ, vốn có hình người!"
Dứt lời thì nó đứng thẳng lên, hai tay chắp sau lưng và làm ra bộ dáng của cao thủ tuyệt thế.
"Hả?" Xa xa, Quạ đen thất kinh rồi là mừng rỡ, nói: "Lần này quá tốt rồi, bộ kinh văn này đã được chữa trị khá là hoàn chỉnh, cũng không hề hư tổn gì."
"Có ý gì vậy, lẽ nào chín tờ Bất Diệt kinh đều nằm ở nơi này?" Thạch Hạo hỏi.
"Không!" Quạ đen lắc đầu, nói: "Ý ta là, bốn tờ giấy vàng óng này đã được chữa trị rất hoàn chỉnh, không hề hư hao thiếu khuyết phần nào."
Trước kia, dù là lão Thiên Giác nghĩ hay là Hạc Vô Song thì cũng đều đã tới nơi này, bọn họ đạt được bốn tờ giấy bằng da thú kia hoặc là thiếu nhiều hoặc là thiếu ít chứ không hề đầy đủ, ví như thiếu mất một góc, thiếu đi vài hàng kinh văn cuối cùng...
Quạ đen rất lo lắng vê việc bộ kinh văn này sẽ không thể khôi phục trọn vẹn được, thế nhưng tình cảnh trước mắt lại càng khiến nó yên tâm hơn.
Thạch Hạo cùng với Kiến nhỏ kích động không thôi, tiếp đó nhanh chóng tiến về trước!
Bọn họ tới đây là vì Bất Diệt kinh, hiện giờ cũng đã tới tay rồi.
Tờ giấy màu vàng này trôi lơ lững nơi ấy, xung quanh thì được nhật nguyệt tinh thần lượn lờ, cảnh tượng như vầy thật sự rất đáng sợ.
Đây tựa như không giống như kinh thư mà mỗi một tờ da thú tựa như là một vùng vũ trụ ẩn chứa ánh sao, khiến người khác cảm thấy nặng nề vô tận, tựa như muốn đè nát nơi này.
Trên thực tế, khi Thạch Hạo cùng với Kiến nhỏ chạm vào bộ kinh thư này thì quả thật sinh ra cảm giác này, quá nặng nề, như không thể lay động!
Thạch Hạo và Kiến nhỏ giật nảy mình, với sức lực của bọn họ hiện tại mà cũng vất vả như vậy, nếu đổi lại là người khác thì căn bản không cách nào di chuyển được mảy may.
"Lên!"
Kiến nhỏ hét lớn rồi nâng lên một tờ giấy da thú vàng óng, cả người dâng trào tinh khí, việc này khiến nó rất vất vả.
Thứ này lại hữu hình, lại có thực thể!
Bọn họ cho rằng chỉ là dấu ấn, không phải là vật thật, ai ngờ nó lại có vật chất.
"Thứ này sao lại nặng thế chứ, với sức mạnh của hai ta mà chỉ có thể nâng bốn tờ giấy này lên tới đỉnh đầu, một tờ còn lại ấy vậy mà không cách nào nhấc lên nổi." Kiến nhỏ nói.
DG: Nâng lên 4 tờ, còn 1 tờ thì không thể nâng, vậy tổng 5 tờ mà lão Tác nói là 4 tờ @@. Chắc lão Tác phải quay về lớp 1 học lại cách đếm số.
Quạ đen không biết nói gì cả, sai khi đi tới đi lui một hồi thì nói: "Bất Diệt kinh, là kinh văn chí cao vô thượng, không thể nào nhìn nhận theo lẽ thường được, ngươi cho rằng nó chỉ là một tấm da thú à? Hãy dùng tâm để nhớ thật kỹ, xem như là dùng phương pháp khác để mang chúng đi."
"Được rồi!" Kiến nhỏ có chút không tình nguyện nói, nó rất thích cảm giác khi chạm vào tấm da thú này, rất muốn sưu tập thứ này mang về.
Một người một kiến bắt đầu quan sát và ghi nhớ chữ viết bên trên
"Không phải là Tiên văn tự cổ đại, cũng không phải là kiểu chữ của đời này, thế nhưng... lại có thể hiểu được!" Thạch Hạo lộ vẻ nghiêm túc.
Đây quả nhiên là kinh thư vô thượng, chữ viết kia là sự thể hiện của Đạo, vượt qua mọi hạn chế của thời đại, bất luận là người của kỷ nguyên nào cũng có thể tìm hiểu.
Như vậy kinh người tới cỡ nào chứ, đây là thiên thư tuyệt thế, là bảo kinh vô thượng!
Hai người đều là người phi thường, thiên phú siêu tuyệt, nếu không làm sao có thể vượt qua được thủ thách và đi tới nơi này.
Bên trên bốn tờ giấy màu vàng kim này dày đặc chữ viết thế nhưng tất cả đều khắc rõ trong đầu bọn họ, không thể nào quên được.
Mà vào lúc này thì chuyện kỳ quái lại phát sinh, bốn tờ giấy màu vàng chợt lu mờ, những nhật nguyệt tinh thần vờn quanh tắt đầu tắt đi.
Rất nhanh, bốn tờ giấy da thú không còn thấy đâu nữa, cứ thế tuyệt tích giữa bầu trời!
"Biến mất rồi?" Kiến nhỏ ngạc nhiên.
"Chính xác, bởi vì các ngươi đã ghi nhớ cả, tựa như là bất diệt cắm rễ sâu trong tâm linh của các ngươi, muốn Bất Diệt kinh lần nữa hiện lên ở nơi này thì lại cần phải rất nhiều năm trôi qua." Quạ đen giải thích.
Hai người đều cảm thấy kỳ quái, loại kinh văn này tựa như là hoa mầu vậy, sau khi thu gặt xong thì sẽ cần phải chờ tới năm tiếp theo mới có thể thu hoạch lần nữa.
Nhưng, nếu chờ đợi ở nơi này thì phải dùng với trăm vặn năm để làm đơn vị tính toán, thậm chí còn ròng rã cả một kỷ nguyên cũng nên!
Thời gian rất lâu, Thạch Hạo và Thiên Giác nghĩ đều chìm đắm bên trong diệu cảnh kỳ lạ, bọn họ không cách nào kiềm chế được nên bắt đầu tìm hiểu, không muốn tỉnh lại.
Quạ đen khẽ ho một tiếng để bọn họ lấy lại tinh thần, rời khỏi vẻ vui sướng đang tràn ngập trong lòng kia.
"Không phải nói là Bất Diệt kinh sẽ không thể nào hủy diệt ư, trừ phi có người luyện được tới cảnh giới viên mãn, nếu không, nơi này sẽ luôn luôn xuất hiện chứ?" Kiến nhỏ không vừa lòng nói ra nghi vấn này, vì sao lại thiếu đi năm tờ khác chứ.
"Bởi vì nơi này là bản đầu, vốn cũng chỉ có bốn tờ kinh thư mà thôi." Quạ đen nói.
Tiếp đó là nói ra một chuyện khiến hai người thở dài, Bất Diệt kinh được phân làm bản đầu và bản cuối, bản cuối ở 'Nơi Bất Tử', là một khu vực cấm đầy vĩ đại và đầy đáng sợ.
Đi tới nơi đó, tựa như là đi chịu chết vậy!
Từ cái tên cũng có thể đoán ra được sự bất phàm của nó, được mệnh danh là vùng đất cổ xưa bất tử, có vô số truyền thuyết và bí ẩn gắn liền.
"Nếu như các ngươi có thể luyện thành hai bản này, đạt tới cảnh giới viên mãn thì Bất Diệt kinh sẽ biến mất khỏi hai nơi này, sẽ không cách nào xuất hiện được nữa." Quạ đen nhắc nhở.
"Chỗ đó được gọi là Nơi Bất Tử, nghe nói ngay cả người của thế gia Trường Sinh cũng phải tránh lui, sẽ không dám tới gần, vậy làm sao có thể đi tới và đạt được bản cuối của bộ kinh văn này?" Kiến nhỏ ủ rủ nói.
Năm xưa phụ thân nó không hề biết có bản cuối, chỉ là suy đoán ra rằng bộ kinh văn này không hề hoàn chỉnh, nếu không với sức chiến đấu vô thượng của phụ thân nó thì có thể xông vào Nơi Bất Tử ấy thử một lần, gặp mặt sinh linh ở bên trong.
"Trước tiên nên luyện tốt bản đầu thì hơn, nó đủ giúp mày tu tới chí tôn rồi, đừng quên rằng ba của mày cũng chỉ mới chỉnh sửa lại bản đầu mà đã có thể đặt chân vào lĩnh vực Trường Sinh rồi đó." Thạch Hạo không muốn nó mơ tưởng xa vời, làm tới đâu thì chắc tới đó trước, tiên cứ xây dựng căn cơ cho thật vững cái đã.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
05 Tháng tư, 2022 16:31
2 hôm nay sao k thấy ra chương mới vậy
05 Tháng tư, 2022 16:30
2 hôm nay sao k thấy ra chương mới vậy
04 Tháng tư, 2022 11:14
dịch lỗi kiểu hành văn wa....đọc thành như trẻ con nói chuyện kiểu j ấy ấy
26 Tháng ba, 2022 21:05
Ad dịch thần tốc cho ae đi đọc đang quấn
19 Tháng ba, 2022 14:46
.
18 Tháng ba, 2022 16:13
K phải, chục năm về trước con tác sáng tác, tầm đâu đó là 2 năm thì full.
Còn mình mất gần chục năm để dịch full bộ này @@
18 Tháng ba, 2022 12:21
vãi tác giả truyện chữ này k kém mấy bác mangaka nhỉ
18 Tháng ba, 2022 06:46
Đúng rồi đó bác
18 Tháng ba, 2022 04:59
Truyện này đc sáng tác từ bao giờ ấy các bác nhỉ, tui nhớ là lâu lắm rồi cách đây chục năm đã nghe qua tên truyện
16 Tháng ba, 2022 05:33
Đây bác :kissing_heart::kissing_heart::kissing_heart:
- momo: 0377078181
- Vietcombank: 0531002535465 - Bach Van Phuoc
16 Tháng ba, 2022 03:04
xin thông tin donate đi ron
15 Tháng ba, 2022 06:34
Trên ttv cũng có ebook full đó bác
15 Tháng ba, 2022 06:34
Đều là 1 cả mà
14 Tháng ba, 2022 23:52
Thế giới hoàn mỹ với Hoàn mỹ thế giới có khác nhau ko nhỉ
14 Tháng ba, 2022 10:25
Em đọc truyện ko dịch kiểu hán việt vẫn hiểu nhưng hình như bị thiếu chương ạ.
mấy chục chương cuối đọc k theo timeline nào hết.
Tìm bản full ở đâu vậy các bác ơi.
13 Tháng ba, 2022 09:58
Kết truyện nó trả lại chí tôn huyết cho Hoang để Hoang có sức đại chiến tiếp đó
11 Tháng ba, 2022 09:17
Theo thứ tự sáng tác: Già thiên -Thế giới hoàn mỹ - Thánh khư
Theo dòng thời gian trong truyện: Thế giới hoàn mỹ - Già thiên - Thánh khư
07 Tháng ba, 2022 08:25
truyện dịch mà hối @@
03 Tháng ba, 2022 19:33
phần 2 là Già Thiên
03 Tháng ba, 2022 09:19
K bác ơi
03 Tháng ba, 2022 03:26
truyện có phần 2 ko mấy bác
26 Tháng hai, 2022 19:09
Mong ad ra chương mới sớm
26 Tháng hai, 2022 13:17
Tầm 300c nữa á, dự tính giờ này năm sau là xong :v
25 Tháng hai, 2022 21:54
còn bao nhiêu chương nữa hết vậy ron
21 Tháng hai, 2022 07:44
1 chương 1 ngày :)
BÌNH LUẬN FACEBOOK