Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rắc!

Trước kia Y Hải đã được Thạch Hạo dùng bí thuật để trị liệu thương thế, nhưng lúc này xương ngực đã hồi phục như trước lại lần nữa rạn nứt, bàn chân ấy còn nặng hơn cả núi ép xuống khiến hắn không cách nào thở nổi.

Nhục nhã, chưa bao giờ nhục nhã như hiện tại!

Hoang một cước như vậy đạp thẳng lên trên người hắn, đạp lên trên lồng ngực của hắn, đứng bên trên dõi mắt nhìn xuống khiến mặt mày hắn trở nên nóng rát rồi tái nhợt.

"Còn không phục nữa à?" Thạch Hạo nở nụ cười thế nhưng sau đó gương mặt lạnh tanh, nói: "Hạng người như ngươi mà cũng dám sỉ nhục người thân của ta, hại đệ đệ của ta?"

Lần đầu tiên khi biết Y Hải ra tay trọng thương Tần Hạo thì trong lòng Thạch Hạo đã nổi lên sát cơ rồi, đặc biệt khi nghe tới chuyện kẻ này tới đây để khiêu chiến hắn dẫn tới Tần Hạo bị liên lụy, lúc đó hắn lại càng muốn xuất thủ hơn.

Vẻ mặt của Y Hải càng khó coi hơn nữa, bị người đạp dưới chân, bị người sỉ nhục như vầy khiến hắn muốn nổ tung lồng ngực, hung quang trong mắt lóe sáng muốn hét thật dài.

"Phụt!"

Thạch Hạo hơi chút dùng lực khiến Y Hải ho ra đầy máu, lồng ngực bị phá tan thế nhưng những giọt huyết dịch kia chẳng thể chạm vào Thạch Hạo mảy may, đã bị tràng vực vô hình ngăn cản bên ngoài.

"Nghe nói ngươi muốn khiêu chiến ta mà?" Thạch Hạo hỏi.

Y Hải còn có thể nói gì nữa chứ, đây là tự rước lấy nhục, những tự phụ cùng chiến tích phi phàm trước kia khi trước mặt Hoang cũng chỉ là chuyện cười, cơ bản không đáng nhắc tới.

Hắn rất mạnh, dù gì cũng đã đại chiến với Thạch Hạo hơn trăm hiệp, thế nhưng thua vẫn là thua, hắn không phải là đối thủ.

"Dựa vào ngươi cũng chỉ có thể bắt nạt những sinh linh có cảnh giới thấp hơn mình mà thôi, ta cảm thấy nếu đệ đệ của ta chiến với ngươi trên cùng một cảnh giới thì chưa chắc đã bại." Thạch Hạo tự nói.

Gương mặt của Y Hải càng lúc càng nóng rát, quả thật hắn đã lấy lớn ép nhỏ, tàn nhẫn trừng trị Tần Hạo một trận và đánh nửa tàn.

Thế nhưng, nếu nói hắn thực lực không đủ, tiềm lực không có, tu vi không được, vậy thì quá oan uổng, trong Tiên vực dù gì hắn cũng có thanh danh không hề nhỏ.

"Sĩ khả sát bất khả nhục!" Y Hải quát.

"Ầm ầm ầm ầm!" Thạch Hạo không nói hai lời đạp mạnh, quả thật đã khiến thân hình của Y Hải biến hình, chẳng ra hình thù gì nữa.

Tiếp đó thì mới thả hắn ra, nói: "Nếu như có cốt khí thì đã không động thủ với đệ đệ ta rồi, sẽ không liên lụy tới người khác rồi, chẳng phải ngươi muốn tìm ta ư, chân thân đây nè, tới đây đi!"

"Gào..." Y Hải gào thét nhảy bậc lên giết thẳng tới Thạch Hạo.

Đáng tiếc, cuộc chiến này đã nghiêng nặng về một bên, thần thông ma viên cùng một phần uy năng phượng hoàng của hắn khi đứng trước mặt Thạch Hạo vẫn còn quá thiếu, rất nhanh đã bị đập bay xuống mặt đất.

Tới cuối cùng, hắn không còn sức lực nào nữa, thân thể vỡ nát đầy thê thảm nằm xụi lơ chẳng chút động đậy gì nơi đó.

"Nói đi, các ngươi tới đây là muốn đạt được thứ gì?" Thạch Hạo đánh cho hắn tơi bời hoa lá như vầy thì mới bắt đầu tra hỏi.

"Ngươi... làm sao biết được, đúng rồi, Y Lạc cùng Húc Huy đều rơi vào tay của ngươi ư? Ta biết ngay mà, bọn họ đã xảy ra chuyện!"

Sắc mặt của Y Hải rất khó coi, tới lúc này thì mới nghĩ ra được.

Cũng không phải hắn ngu đần mà do vừa rồi bị Thạch Hạo đánh quá thảm, cả người uể oải, vẫn luôn trong hoàn cảnh chiến đấu đầy tức giận.

Sau cùng, Y Hải không cách nào chịu đựng nổi nữa và bị Thạch Hạo dùng Diệt Hồn châm đâm thủng mi tâm hòng diệt đi nguyên thần của hắn, việc này đã khiến hắn sợ hãi nên không thể nào chống đối được nữa.

Hắn tuy rằng rất ngang ngạnh thế nhưng khi đứng ở bước ngoặt sinh tử thì cũng không hề muốn chết, đã chấp nhận.

Tiếc là hắn cũng biết có hạn, trên cơ bản cũng tương tự như những gì Húc Huy cùng Y Lạc đã nói, thành ra đã khiến Thạch Hạo không vừa lòng nên lại bị tẩn thêm một trận nữa.

Y Hải tức giận, tên khốn này tính tình quá nóng nảy, dù biết là không phải lỗi của hắn thế nhưng vẫn muốn phế bỏ hắn.

"Ôm cây đợi thỏ, thế nhưng lại chờ tới một con thỏ trắng đầy vô dụng như ngươi, thật là tẻ nhạt mà!" Thạch Hạo nói.

Y Hải giận sôi người, phổi như muốn nổ tung, lại còn ví hắn như một con thỏ nhỏ vô hại? Hắn chưa từng bị người nào khinh thường như thế.

Nhưng, động tác tiếp theo của Hoang đã khiến hắn càng giận dữ hơn, Thạch Hạo xách một chân của hắn lên rồi cười toe toét tiến bước con đường đá về lại dưới Hư Thần giới.

Muốn người khác tức điên mà, Y Hải tức giận vô cùng, hắn tựa như là một con mồi, như là một con sơn dương và cũng còn như là con thỏ nhỏ bị người xách chân kéo về Hư Thần giới.

"Tự ta đi được!" Hắn xấu hổ hét lớn, hắn tình nguyện quy thuận đích thân đi cùng chứ không chấp nhận bị người kéo lê như thế, quá xấu hổ.

"Ta biết chứ, thế nhưng ta cảm thấy như vầy thích hợp hơn." Thạch Hạo đáp.

Tóc tai của Y Hải xõa thẳng xuống đất, con mắt trợn trừng cực lớn, nhưng về sau đành phải như quả bóng bị xì hơi, hoàn toàn không thể làm gì được.

Gặp phải một tên không cố kỵ bất cứ thứ gì, coi trời bằng vung, đạp thẳng lên tôn nghiêm của hắn, trốn cũng không được, đánh cũng không xong, dọa cho hắn sợ hãi không có bất cứ biện pháp nào phản kháng cả.

Cứ thế, Thạch Hạo kéo theo Y Hải đi xuống phía cửa lớn của Hư Thần giới.

"Đây chính là tên nhóc khốn khiếp của Tiên vực kia?" Điểu gia lên tiếng, hắn và Tinh Bích đại gia đều đang chờ ở nơi này.

Nghe nói tới đây thì Y Hải choáng váng, hắn đã hiểu, hạ giới đều là đám khốn khiếp cả, không một ai tốt đẹp gì, ngay cả ông lão mặt mũi hiền lành như vậy mà khi mở miệng lại đáng ghét như thế.

"Tên này không thể ăn, không thể cắn, vậy thì giữ hắn lại làm gì, cứ giết luôn cho khỏe." Tinh Bích đại gia nói.

Sau khi nghe vậy thì thân thể của Y Hải run rẩy, hắn cảm thấy nơi này chẳng hề khác địa ngục là mấy.

"Giữ lại vẫn còn hữu dụng mà, chút nữa để cho đồ nhi của ta tập luyện với hắn cũng được." Thạch Hạo nói, hắn muốn làm một tên phú ông, dùng sinh linh mạnh mẽ của Tiên vực để kích đấu với chân long, đây chắc hẳn là đá mài dao tốt nhất.

Xích Long Cát Cô được gọi tới.

Chính vì thế, ĐIểu gia cùng Tinh Bích đại gia không thể không mở ra một khu vực đặc biệt, đây là một võ đại rộng lớn vững chắc không thể hủy, đồng thời cũng là một căn nhà giam, không có sự giúp đỡ của bọn họ thì sau khi tiến vào sẽ không thể nào ra được nữa.

Cứ như vậy, cuộc chiến sinh tử của Xích Long đã bắt đầu.

Thạch Hạo từng nói với hắn, nếu như chém giết với người cùng cảnh giới mà không thể đánh bại thì bản thân sẽ bị đánh giết, người làm sư phụ như mình sẽ không xuất thủ giúp đỡ.

Việc này rất tàn không thế nhưng Xích Long không hề oán giận gì, chưa bao giờ lộ vẻ bất cẩn chút nào, đứng nơi đó chờ đợi cuộc quyết đấu.

Nhưng mà, Điểu gia cùng Tinh Bích đại gia đều đang quan sát chứ không có lạnh lùng như Thạch Hạo, bọn họ lập nên hàng loạt quy tắc, mỗi một lần chiến đấu cũng chỉ có thể diễn ra trong nháy mắt, chính là để cho Xích Long đang còn non nớt kia từ từ thích ứng.

Thạch Hạo mặc kệ những chuyện này rồi trở về Thạch hôn, rốt cuộc ngày hôm nay hắn cũng đã gặp được Chu Yếm Bóng Lông xa cách bấy lâu.

"Mày cũng ngon lành đó chứ, du ngoạn Đông hải, thăm thú Tây sơn, lâu nay chẳng thấy tăm hơi đâu cả." Thạch Hạo nói.

Sau khi Bóng Lông nhìn thấy Thạch Hạo thì phương thức biểu đạt cực kỳ khác biệt, nó hóa thành một con thần viên màu vàng khổng lồ cao tận trời xanh rồi đập mạnh xuống.

Vừa mới gặp mặt thì nó đã muốn ước lượng tu vi của hắn rồi.

Nhưng, Thạch Hạo đưa ra một đầu ngón tay đỡ lấy, việc này khiến Bóng Lông vô cùng nhụt chí đồng thời biến nhỏ xuất hiện ở bên cạnh Thạch thôn.

"Ngươi cho rằng ta đang du sơn ngoạn thủy chắc, lâu nay ta vẫn luôn sống trong đại hoang và tìm kiếm sơn bảo đó." Bóng Lông đáp.

Thạch Hạo hơi động trong lòng, dù tới lúc này thì hắn vẫn luôn nhớ mãi không quên toàn sơn bảo kia.

"Mày có manh mối gì rồi à? Đi, thêm ta nữa, cùng nhau đi tìm!" Thạch Hạo nói.

Lúc Thạch Hạo cùng Bóng Lông đi tìm sơn bảo thì thượng giới không cách nào yên tĩnh được, giáo chủ khắp nơi ở Ba ngàn châu đều bị kinh động, một đám người ngây ngẩn và chấn kính.

Y Hải là người nào? Vô cùng mạnh mẽ, trong trận chiến đồng cấp ở Hư Thần giới lại bị người đánh cho tàn phế? Chuyện này tuyệt không thể!

Nhưng, sau khi bọn họ nhận được tin xác thực, những môn đồ đệ tử của mình tận mắt nhìn thấy Y Hải bị người đánh cho răng môi bay khắp, xương ngón tay tung bay, những thứ này vẫn còn đang nằm gần cánh cửa ở Linh giới.

Sau khi bọn họ biết được thì nhanh chóng tiến vào Linh giới và đi tới trước giới môn, kết quả cả đám người như hóa đá, thời gian rất lâu sau vẫn không nói nên lời.

Là kẻ nào gây nên? Là đại hung cổ đại đã thoát khỏi phong ấn ư?

Nhưng, những sinh vật tương tự như Côn Bằng, Chân Long chẳng phải đã sớm tuyệt diệt rồi sao?

Ngoài trừ đám Côn Bằng ra thì ai có thể giết Y Hải trong cùng cấp chứ?

"Là Hoang, ta cảm thấy chắc chắn là hắn, ở hạ giới còn có ai có thể chém giết đại nhân trẻ tuổi của Tiên vực chứ!" Có người đưa ra phán đoán.

"Nhưng mà, chẳng phải hắn đã bị phế bỏ rồi ư, nếu tính thời gian thì đạo hạnh hiện giờ của hắn đã mất sạch, đã trở thành phàm nhân rồi." Có người nhíu mày.

"Ta cảm thấy, chuyện này do Hoang gây ra cũng không phải là không có khả năng, kẻ này biến số quá nhiều, ngập tràn hàng loạt bất ngờ." Đây chính là lời nói của chủ Thiên quốc, hắn rất coi trọng Thạch Hạo.

Nếu như có thể, hắn rất muón phái người xuống hạ giới giết cho bằng được Thạch Hạo, đi chứng thực việc Hoang có bị phế bỏ hay là không.

nhưng, người của Tiên điện lên tiếng phủ nhận lời nói trên, dựa theo những gì bọn họ hiểu, tàn tiên đã xác nhận và nói cho bọn họ rằng, lời nguyền này dù cho là Chân Tiên nhiễm phải cũng phải bị phế đi, chứ đừng nói chỉ là một tên tu sĩ cảnh giới Độn Nhất cỏn con kia.

"Hoang chắc chắn đã bị phế, tuyệt đối không phải là hắn, nhất định dưới hạ giới có thứ đặc thù nào đó, ví dụ như là trứng trong tổ Chân Long đã nở, ví dụ như là Côn Bằng con mồ cô từ trong bụng mẹ kia."

Trong nhất thời, khắp Ba ngàn châu đều nghị luận sôi nổi, dù cho Hoang đã rời đi và đều nhận định rằng đã bị phế, nhưng hôm nay cái tên này vẫn được người nhắc tới.

Sau đó không lâu thì chuyện này đã truyền lên cửu Thiên và kinh động hàng loạt thế gia Trường Sinh, dù cho là Nguyệt Thiền, Yêu Nguyệt công chúa, Trích tiên, Vương thập... đều biết được.

Ngoài ra, sứ giả của Tiên vực cũng nghe được.

"Cần phải đi Hư Thần giới một chuyến, nhìn xem thử nơi đó ẩn chứa thứ gì, không biết vị cố nhân kia hiện tại có xảy ra chuyện gì hay không?"

Vài ngày sau đó lần lượt có người rục rịch đi tới Ba ngàn châu, chuẩn bị tiến xuống Hư Thần giới để kiểm tra chân tướng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
phucbg29
04 Tháng năm, 2022 00:22
từ đầu đã nghi Cô tộc làm nội gián rồi mà :))
phucbg29
03 Tháng năm, 2022 23:50
sao minh tim k ra ban oi
Anhdu2zx
30 Tháng tư, 2022 13:57
Ad ra chương mới đi
ronkute
30 Tháng tư, 2022 08:02
Paypal của mình: @ronkute Tks bác nhé
ronkute
30 Tháng tư, 2022 07:40
Lễ lượt chơi bời phê pha quá
Dungnhi021196
29 Tháng tư, 2022 23:15
sao 2 hôm k ra chương ad ơiii
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 19:14
9 đời thành tiên là hợp lý. 9 tượng trưng cho trường tồn, vĩnh cửu mà, mang ý nghĩa viên mãn tròn đây
phucbg29
28 Tháng tư, 2022 17:34
góp ý admin nên thêm cả paypal để donate. đang ở nước ngoài nên k thể ủng hộ mn được
duyskinny
27 Tháng tư, 2022 19:01
Đợi bản dịch chuẩn đọc
tho8888
26 Tháng tư, 2022 22:59
Có rồi đó ad, kênh Hư Thần Giới trên youtube đã phát bản chuẩn xong hết luôn rồi đó
Hieu Le
24 Tháng tư, 2022 21:38
đợi dịch xong đọc 1 lần, trước khúc sau đọc bản convert làm tụt cmn cảm xúc
Dungnhi021196
23 Tháng tư, 2022 22:08
nào lên chương nữa ad
ronkute
23 Tháng tư, 2022 06:29
Tks bác nhiều nhé
Hieu Le
23 Tháng tư, 2022 00:23
Hay quá ad ơi mình lại vừa donate cho ad, mong ad chăm chỉ ra chap mới nữa nhé :heart:️
tho8888
22 Tháng tư, 2022 21:55
Sống lâu quá cũng khổ nhỉ, người thân, bạn bè dần chết hết cả. Mà thành Tiên cũng khó khủng khiếp, Hạo còn trải qua 8 kiếp gần 50 vạn năm rồi đó, vậy mà thêm hơn 1 vạn năm tu luyện khổ sở nữa mới đắc đạo...
Hieu Le
21 Tháng tư, 2022 13:28
..
Hieu Le
21 Tháng tư, 2022 12:21
@@
tho8888
20 Tháng tư, 2022 18:15
Hay quá ad ơi, nữa đi ad, đoạn này đọc bản convert không hiểu gì hết. Thì ra Hạo là luân hồi từ tận thời đại Đế Lạc à? Vậy tương đương dài bao nhiêu A Tăng Kỳ kiếp đây? một khoảng thời gian dài đằng đẵng, khó mà có thể hình dung được nó dài như thế nào, mỗi một kỷ nguyên kéo dài hàng ngàn tỷ năm, thời gian hủy hoại mọi thứ, vậy mà lại có người luân hồi... thật đáng sợ...
Hieu Le
20 Tháng tư, 2022 16:12
Ad chăm chỉ ra chương nhé mình sẽ donate đều đặn :heart:️
ronkute
19 Tháng tư, 2022 10:16
Sẽ bù nhé, cố gắng năm nay xong bộ này cho rồi, nhiều bác theo dõi con đi học lớp 1 mà vẫn chưa full, thấy áy náy quá :((
tho8888
19 Tháng tư, 2022 10:13
Mai của năm nào đây, ad hứa lèo quá
manhoo
18 Tháng tư, 2022 21:24
các bác nghiện truyện chả khác gì em, mặc dù đọc hết nhưng vẫn cứ thích đọc thuần việt, khác mỗi là em không có tiền donation =)))))
Tuyển
18 Tháng tư, 2022 20:43
Mai của năm nào z
ronkute
18 Tháng tư, 2022 19:24
Mai lên chương nhé mọi người :relaxed:️:relaxed:️:relaxed:️
ronkute
18 Tháng tư, 2022 19:24
Bác trả trăm triệu cũng không có đâu :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK