Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thật là tự phụ!" Đại Hồng Điểu khinh bỉ.

Chim khổng lồ màu vàng bay lượn trên bầu trời cao, toàn thân được một tầng hào quang bao phủ giống như một vị thiên thần, vô cùng kinh khủng, có một loại khí phách duy ngã độc tôn, bễ nghễ tứ phương.

Sư Tử chín đầu, chim loan năm màu, Hỏa Nha đều nghiêm nghị, tên sinh linh này quá ngang ngược, ỷ vào thực lực mạnh mẽ của mình mà coi trời bằng vung.

Cho dù là hai huynh đệ tộc ba mắt chuyên sử dụng đồng thuật* cũng phải khiếp sợ, không dám nhìn trực diện nó, bởi vì con ngươi như là một vòng xoáy màu vàng có thể nuốt chửng linh hồn người khác.
(*) Các loại phép thuật thi triển bằng mắt, ai đã đọc Naruto thì chắc biết đồng thuật là gì

Nhóc Tỳ không thèm ngẩng đầu, không thèm nhìn con chim khổng lồ màu vàng kia, mà chỉ vung kiếm chém thẳng đến nửa còn lại của Bạch Hổ đang nằm lay lắt kia, nó không muốn để lại bất kỳ hậu hoạn nào.

"Không, ngươi không thể giết ta!" Bạch Hổ kêu to, trong con ngươi tràn đầy vẻ sợ hãi, không có sinh linh nào là không sợ chết cả, cho dù là Thần khi đến thời khắc như thế này thì cũng phải run sợ.

Nhóc Tỳ im lặng, đã chiến đấu đến tình trạng như bây giờ, nếu mềm lòng thì chỉ mang lại một sát kiếp cho tương lai mà thôi.

"Bằng huynh cứu ta!" Bạch Hổ nhìn lên bầu trời cao hét lớn, bên trong vẻ cuồng loạn, sợ hãi thì thấp thoáng sự điên cuồng, ngẩng cao đầu cầu cứu tên sinh linh trên cao kia.

Mọi người nghe thấy vậy thì hoảng sợ, tự đáy lòng bốc lên một luồng khí lạnh, khiếp sợ không thôi, đây là một con chim đại bàng sao?!

Trên mặt Nhóc Tỳ không hề có biểu cảm, thanh kiếm gãy trong tay chém mạnh xuống không chút lưu tình, phập một tiếng, đầu hổ văng lên cao, máu tươi như vòi phun nước bắn mạnh ra.

Bạch Hổ không cam lòng, chớp chớp cặp mắt lần cuối, trong con mắt như có một đám lửa dang thiêu đốt, xương trán của nó nhanh chóng nứt thành bốn mãnh rồi tự hủy đi cặp răng nanh trắng như tuyết của mình.

Nhóc Tỳ thở dài, quá đáng tiết, mặc dù Bạch Hổ bị chém đứt đầu nhưng trong giờ phút cuối cùng trước khi chết nó đã tự hủy diệt đi nguyên thủy phù cốt của mình, làm Nhóc Tỳ tiếc nuối không thôi.

Đây chính là Nhóc Tỳ cùng với bảo thuật của bộ tộc Bạch Hổ có duyên mà không có phận!

Những bảo thuật mà các tộc nắm giữ cũng không được nhiều, được gọi là báu vật cũng vì nguyên do đó. Rất khó cướp được thần thông của bộ tộc khác, vì những cường giả tộc đó trước khi chết đều có thể tự mình phá hủy đi bảo cốt, không bao giờ lưu lại cho kẻ địch.

Chim khổng lồ màu vàng từ đầu đến cuối đều lạnh nhạt, tỏa ra khí thế rất khủng khiếp giống như lũ quét vậy, nó bay lượn trên trời cao nhìn Bạch Hổ bị giết chết mà không hề đi cứu viện.

"Con đường là do chính mình chọn, chỉ còn nửa thân thể, sống cũng là một cái tội!" Cuối cùng nó mở miệng nói ra những lời đầy thâm ý, có vẻ rất vô tình.

"Đại Hồng, tiếp lấy!" Nhóc Tỳ ném nửa thân thể còn lại của Bạch Hổ cho Đại Hồng, vừa mới khống chế được túi Càn Khôn nên nó không có thời gian để tìm tòi, khó mà thu thân thể của Bạch Hổ vào trong được.

"Là đồ ngon nha!" Đại Hồng Điểu nước miếng chảy ròng ròng, đây tuyệt đối là một đại bổ dược rất hiếm thấy.

Nhóc Tỳ giết thêm một cường địch nữa, kết thúc một trận đại chiến, phục hồi lại tinh thần rồi ngước nhìn lên trời cao, căm giận cực kỳ, nói: "Con gà con đáng ghét kia, làm cho ta phân tâm mà hủy đi chiến y Bạch Hổ kia, ngươi đền được không hả?"

Cả đám Thái Cổ di chủng cứng đờ, cằm thiếu chút nữa là rơi luôn xuống đất, vậy mà lại kêu chim khổng lồ màu vàng kia là con gà con... Quá hung hăng.

Đây là một con Kim Sí Đại Bằng lại bị kêu như thế, đây chính là coi thường và nhục nhã, ánh mắt của cả đám Thái Cổ di chủng đầy quái dị.

Trên vòm trời cao, chim khổng lồ màu vàng ngẩn cả người, từ nhỏ đến lớn chưa có một ai dám cả gan chế nhạo nó như vậy, tên thiếu niên Nhân tộc này thật sự là gan to tày trời rồi.

"Giết!"

Trên bầu trời truyền xuống một tiếng rít gào, mười mấy con Thái Cổ di chủng bên dưới đều răm rắp nghe theo, xông thẳng về phía trước, từng người vận dụng những bảo thuật của chính mình, trong nhất thời dị cầm kích thiên, hung thú khiếu nguyệt.

Phù văn chói lọi, cuồng phong gào thét, cát bay đá chạy, tia chớp đan dệt, ánh lửa ngập trời, các loại thần thông hiện lên, bất kỳ thiếu niên thiên tài nào nhìn thấy cũng phải sợ hãi.

Sử Tử chín đầu, Đại Hồng Điểu, Tử Điêu, Hỏa Nha biến sắc, thật sự rất lo lắng, những sinh linh này hợp lại cùng nhau xuất thủ quá mạnh mẽ, đủ để hủy núi diệt sông.

Nhóc Tỳ không e sợ, cầm chặt kiếm gãy trong tay quét mạnh về phía trước, kiếm phí mênh mông như sông lớn dâng trào, ầm một tiếng, phá tan tất cả bảo quang, chặn lại những thần thông đang ầm ầm đánh đến.

Hơn nữa, kiếm khí biến thành thác nước, ào ào đổ xuống, khắp nơi toàn màu trắng xóa bao phủ về phía trước, đây chính là muốn chém giết toàn bộ kẻ địch cùng một lúc.

Tất cả mọi người rung động, thanh kiếm nát có vẻ rỉ sét này không ngờ lại có uy lực khủng khiếp đến như thế, nếu như bị đánh trúng tuyệt đối nổ tung thành một đống thịt vụn.

Mười mấy tên Thái Cổ di chủng biến sắc, mặc dù bọn nó đã hợp sức lại những vẫn không cách nào ngăn cản được, món bảo cụ này quá mạnh mẽ, dư sức diệt sát bọn họ.

Trên bầu trời xanh truyền ra tiếng hừ lạnh chim khổng lồ màu vàng toàn thân tỏa ra từng làn sương mù mờ mịt, khí tức kinh người giống như cả mười vạn ngọn núi khổng lồ đồng loạt đè ép xuống khiến người khác phải run sợ.

Sương mù lượn lờ, nó há miệng phun ra một hòn đá đầy bụi bẩn rồi nhanh chóng biến lớn thành một ngọn núi khổng lồ chắn ở phía trước, chặn lại những kiếm khí chống chất đang lao đến.

"Bảo cụ gì đây?" Đại Hồng Điểu sợ hãi, cảm giác này làm nó sởn cả gai ốc, bảo sơn vừa xuất hiện vậy mà lại chống lại được uy lực của kiếm khí, khó mà tin được.

Chim loan năm màu, Hỏa Nha đều giật mình, uy lực của thanh kiếm gãy rõ như ban ngày, mà con chim khổng lồ màu vàng này lại há miệng phun ra một thanh binh khí cũng đáng sợ không kém.

Ngọn núi đầy tro bụi tỏa ra những làn khí lành, lấp lóe những ánh sáng từ tính đầy yêu dị, 'Loạt xoạt, loạt xoạt' vang vọng, trực tiếp hút mạnh lấy thanh kiếm gãy trong tay Nhóc Tỳ.

"Đây là Nguyên Từ Phong*!" Sư Tử chín đầu thấy thế thì giật mình, nó đã từng nghe đến cái bảo cụ này rồi, uy lực vô cùng kinh khủng và mạnh mẽ, chuyên khắc chế những binh khí làm bằng kim loại như kiếm, chiến mâu, kích...
(*): Ngọn núi được tạo từ nam châm.

"Thật là mạnh, ngọn núi đầy bụi bặm kia nguyên bản là một vị Tế Linh cực kỳ mạnh mẽ, sau khi bị người khác chém giết rồi tế luyện thành bảo cụ, nắm giữ thần năng không phải là loại bình thường." Cường giả tộc ba mắt kinh ngạc nói, mắt dọc của bọn họ có thể thông linh, có thế nhìn thấy được bản thể và lai lịch của bảo cụ.

Thanh kiếm gãy trong tay Nhóc Tỳ không ngừng run rẩy, giống như muốn tuột khỏi tay mà phóng đi, phát ra những tiếng leng keng, nó đang bị một luồng thần lực nguyên từ hút lấy.

"Thu!"

Chim khổng lồ cánh vàng trên bầu trời xanh quát lớn, nó sở hữu một bảo cụ mạnh mẽ, huyền bí đến như thế nên không sợ gì cả, đây chính là binh khí chuyên khắc chế người khác.

"Cẩn thận, Nguyên Từ Phong có lai lịch rất lớn, rất nhiều cường giả năm xưa gặp nạn cũng bởi vì nó!" Sư Tử chín đầu quát lớn nhắc nhở.

Đây tuyệt đối không phải là bảo cụ bình thường, làm cho rất nhiều cường giả của Thái Cổ di chủng ôm hận, nên biết rằng những thiếu niên ở đây không thể nào so sánh được với những cường giả năm đó được.

"Vù!"

Nhóc Tỳ vung kiếm, kiếm khí mênh mông mãnh liệt. Cơ bản không phải phát ra một hai luồng mà là một mảnh kiếm khí, giống như một cơn lũ bất ngờ phóng thẳng lên cao, ầm ầm vang vọng.

Giữa không trung xuất hiện rất nhiều chùm ánh sáng rồi nổ tung, kiếm khí va chạm với ánh sáng nguyên từ, như ngọn lửa gặp phải củi khô, thiêu đốt hừng hực. Cả thiên địa sôi trào.

Nguyên Tử Phong mặc dù không phải là pháp khí Thượng Cổ thế nhưng hết sức kinh khủng, vượt xa những bảo cụ mà thường ngày mọi người nhìn thấy, có thể nói cách khác nó chính là một chí bảo.

Ngày xưa, từng có một Tế Linh danh chấn đại địa, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, tên là Nguyên Từ Sơn, nó có thể trấn áp tất cả mọi thứ nhưng có một ngày nó bị một con Đại Bằng điểu màu vàng xé rách, đại bại có nghĩa là bỏ mình rồi bị tế thành một bảo cụ.

Ánh sáng nguyên từ bay lượn, mỗi một tia đủ xuyên thủng một cường giả, biến họ thành bùn nhão. Cũng có thế hút rất nhiều bảo cụ, hút lấy những tinh hoa chuyển hóa để bản thân sử dụng.

Thanh kiếm gãy chính là pháp khí Thượng Cổ, có một quá khứ huy hoàng mà mọi người khó có thể tưởng tượng được, hai bảo cụ đỉnh cấp gặp nhau ắt sẽ phát sinh một trận chiến kinh thiên động địa.

Chim khổng lồ cánh vàng giật mình, những bảo cụ ở trong tộc cái nào cũng đều phá hủy được, thế nhưng hiện giờ lại không thể phá được thanh kiếm cổ này, rất nhiều năm trôi qua đây chính là lần đầu tiên gặp phải.

Nhóc Tỳ nghiêm nghị, bảo cụ của đối phương quả thật rất nghịch thiên, vậy mà lại có khả năng đối đầu với pháp khí Thượng Cổ, thật sự rất hiếm thấy.

"Giết!"

Cả đám Thái Cổ di chủng ở phía trước thấy tình hình như thế thì đồng thanh hét lớn, xông về phía Nhóc Tỳ.

"Ông đến đây, liều mạng với bọn ngươi!" Đại Hồng Điểu thấy thế thì muốn vọt lên trợ giúp, bởi vì lúc này Nhóc Tỳ chiến đấu với con chim thần màu vàng kia khó phân thắng bại, nếu như lại có thêm một đám di chủng thừa nước đục thả câu thì lành ít dữ nhiều.

Sư Tử chín đầu, Tử Điêu, Hỏa Nha cố gắng đứng dậy chuẩn bị ra tay, nếu như Nhóc Tỳ thất bại thì bọn nó cũng phải chết theo, thà bây giờ cứ liều mạng một phen.

"Các ngươi cứ lui về sau đi!" Nhóc Tỳ quát lớn, không ngờ nó lại ngăn cản bọn họ.

"Rầm!"

Cả người nó phát sáng, tia chớp đan xen, trăng bạc hiện lên, sau đó thanh kiếm gãy trong tay nó run rẩy kịch liệt, kiếm khí bùng nổ đẩy lui Nguyên Tử Phong lơ lửng giữa bầu trời kia, sau đó thoát khỏi sự trói buộc rồi chém mạnh về phía trước.

"Tiêu diệt!" Chim khổng lồ màu vàng hét lớn, nó cũng vận toàn lực, điều khiển thần uy của Từ Sơn đầy bụi bặm từ từ đè ép xuống để chống lại thanh kiếm gãy này.

Ngọn núi phát uy, quả nhiên đã có tác dụng, lần nữa chống lại kiếm khí hỗn loạn kia, thế nhưng có vẻ hơi chậm nên không thể ngăn cản toàn bộ kiếm khí được.

"Phốc!"

Một tên Thái Cổ di chủng bị kiếm khí chém trúng trực tiếp nổ tung, biến thành một làn sương máu, mười mấy tên còn lại khiếp sợ, nhanh chóng rút lui.

Thanh kiếm này không phải bị ngăn cản sao? Tại sao đột nhiên lại phát uy, mỗi một tên Thái Cổ di chủng sợ hãi không dám manh động nữa.

Vẻ mặt của con chim khổng lồ màu vàng lạnh lùng, ngửa đầu lên trời cao thét dài, rồi đột nhiên bổ nhào xuống dưới, ngọn Nguyên Tử Phong cũng đè ép xuống theo, hàng vạn tia khí lánh bao phủ lấy thanh kiếm gãy như giữ chặt lấy nó.

Nhóc Tỳ khóe miệng nở cụ cười mỉm nghênh đón, đại chiến cùng với con gà con này.

"Bùm!"

Thanh kiếm gãy phát sáng va chạm với Nguyên Từ Phong, lúc như là sóng lớn vỗ bờ, lúc lại như trời long đất lở, những chùm sáng mênh mông bao phủ toàn bộ nơi đây, những tiếng ầm ầm vang vọng trời đất.

Cùng lúc đó, chim khổng lồ cánh vàng lao nhanh xuống, sử dụng bảo cụ Nguyên Từ để bảo vệ thân thể rồi một cặp móng vuốt màu vàng to lớn chụp lấy Nhóc Tỳ.

"Rầm!"

Nhóc Tỳ không chút tránh lui, kiếm gãy đấu Từ Sơn, tay trái đấu vuốt lớn, hai người giao đấu phát sinh những tiếng sấm nổ đinh tai nhức óc, vang lên ầm ầm, vô tận phù văn bùng phát.

Chim khổng lồ màu vàng hét lớn một tiếng rồi phóng thẳng lên trời cao, trong mắt nó lộ ra những hào quang quái dị, phù văn của nó thâm sâu hơn đối phương, cảnh giới cũng cao hơn thế nhưng lại không thể nào đập thiếu niên Nhân tộc này thành bánh thịt vụn được.

Nhóc Tỳ tập trung cao độ, con chim khổng lồ màu vàng này quả nhiên lợi hại, vượt xa Bạch Hổ, đúng là một kình địch.

"Gà rừng, ngươi không thuần huyết nhưng lại mạnh hơn Thái Cổ di chủng, đến cùng là lai lịch ra sao đây?" Nó cầm trong tay thanh kiếm gãy lên tiếng hỏi.

"Nó chính là bán huyết Kim Bằng!" Sư Tử chín đầu ở phía sau mở miệng nói, còn về huyết mạch tinh khiết đến bao nhiêu cũng khó nói, nhưng ngày sau chắn cũng có thể biến thành thuần huyết như Sử Tử chín đầu.


"Bán huyết Kim Bằng, chắc chắn thịt ăn sẽ rất ngon!" Nhóc Tỳ nói, kiếm gãy chỉ thẳng hư không, khí thế lúc này đã khác xa lúc trước.

"Các ngươi lui hết về phía sau!" Chim khổng lồ cánh vàng trên trời cao quát lên, cả người nó phát sáng, như muốn vận dụng thần thông lợi hại nhất để giết chết Nhóc Tỳ.

Nó vừa mới mở miệng, không chỉ là mười mấy tên Thái Cổ di chủng mà đến cả bọn người Sư Tử chín đầu cũng đồng loạt chạy xa nơi đây.

Chiến ý của Nhóc Tỳ càng ngày càng tăng mạnh, quát to một tiếng, thân thể gần như trong suốt, tinh khí thần của cả người sôi trào, sau đó rót toàn bộ vào thanh kiếm gãy.

"Vù" một tiếng, thanh kiếm gãy như từ trong giấc ngủ ngàn thu tỉnh dậy, biến thành một vầng thái dương chói lọi, ánh sáng rực rỡ, kiếm khí ngập trời phóng lên trời cao.

Thần uy của thanh kiếm này rất khó lường, từ trước tới giờ Nhóc Tỳ một mực bảo lưu, nhưng vào lúc này, nó phóng thích toàn bộ nhằm tiêu diệt Kim Sí Bằng điểu.

Kim Sí Bằng điểu hót dài một tiếng, ánh mắt khiếp người, nhanh chóng bay thẳng lên trời cao, lấy ra Nguyên Từ Phong chắn ở bên dưới hòng ngăn cản, không thể phủ nhận một điều tốc tộ của nó quá nhanh, dĩ nhiên lại né tránh được một kiếp này.

Loại tốc độ khác thường này khiến cho Đại Hồng Điểu rùng mình, tự nhận mình không được như thế.

"Chim đại bàng chính là một trong những sinh linh có tốc độ nhanh nhất trong thế gian!" Nhóc Tỳ lẩm bẩm, trong lòng càng thêm đề phòng.

"Ngươi rất mạnh, lại đoạt được một bảo cụ ghê gớm. Thế nhưng vẫn như cũ, không đáng ngại chút nào, hôm nay ắt lấy mạng ngươi!" Chim khổng lồ cánh vàng trên không trung nói lớn.

"Ầm!"

Đột nhiên, thần hỏa từ trên bầu trời ầm ầm bộc phát. Ánh sáng hoàng kim càng thêm kinh khủng, không chỉ con chim khổng lồ mà còn có thêm một cây quạt toàn thân vàng óng không ngừng phát sáng.

"Pháp khí Thượng Cổ!" Có tên di chủng kinh ngạc thốt lên, đây chính là một cây quạt màu vàng, lông chim rực rỡ, giống như mặt trời đang thiêu đốt vậy. Chiếc bảo cụ này đã từng phát uy khi Thần triều bạo động.

"Lấy cánh của Kim Ô tế luyện mà thành, bảo cụ thật mạnh mẽ!" Mọi người vô cùng sợ hãi.

Đại hỏa ngập trời, ào ào đổ xuống, ngay lập tức khiến cho mặt đất biến thành dung nham sôi trào, sóng lớn màu đỏ ngập trời hướng về phía Nhóc Tỳ, thần uy kinh thế.

"Mở cho ta!" Nhóc Tỳ hét lớn, chân đạp bảo kính Toan Nghê, tia điện vờn quanh, nhanh chóng bay tít lên hư không, kiếm gãy trong tay chém về trời cao, nhằm hướng Kim Sí Bằng điểu.

"Giết!"

Chim khổng lồ cánh vàng quát lên, rồi lao thẳng xuống dưới, dùng Nguyên Tử Phong để trấn áp thanh kiếm gãy kia, còn bảo phiến màu vàng lại quạt mạnh xuống phía dưới làm xuất hiện những gợn sóng kinh khủng đến cực điểm.

Hai người va chạm với nhau không ngừng vang lên những tiếng ầm ầm, ánh sáng vô tận như nhấm chìm cả trên trời lẫn dưới mặt đất, chói mắt khiến mọi người không tài nào mở ra nhìn được.

Rất lâu sau, ánh sáng tản đi, mọi người mới có thể quan sát được, cả người Nhóc Tỳ rách rưới, có không ít chỗ bị ánh lửa làm tổn thương, máu chảy ướt đẫm.

Kim Sí Bằng điểu cũng không kém, lông vàng tàn lụi, bộ ngực xuất hiện vết thương, máu chảy ào ào.

"Thật mạnh!" Nhóc Tỳ gặp phải thương tích không nhẹ, cơ thể nó mạnh mẽ biết bao vậy mà hôm nay thiếu chút nữa bị chấn động cho nổ tung.

Chim khổng lồ màu vàng cũng giật mình, cây bảo phiến của nó chính là đoạt được trên Phân Bảo Nhai, chính là pháp khí còn sót lại của Thượng Cổ chư thánh, mặc dù đã hư hao không ít nhưng vẫn hoàn hảo hơn thanh kiếm gãy kia, nhưng vì sao vẫn không thể phòng ngự tốt lại trúng phải một tia kiếm khí?

Nếu không phải nó đã cố gắng tiến hóa thành thuần huyết, thân thể mạnh mẽ, đổi lại là những sinh linh khác thì đã nổ tung từ lâu rồi.

Kim Sí Bằng điểu hót vang đầy tức giận, cảnh giới của nó cao hơn Nhóc Tỳ, trong tay lại có đến hai bảo cụ vậy mà lại không thể tiêu diệt được đối phương, chuyện này không thể tha thứ được.

Nếu như thay tên thiếu niên Nhân tộc này thành Bạch Hổ, nó tin tưởng một chưởng chém chết, tên thiếu niên Nhân tộc này mạnh hơn Bạch Hổ nhiều!

"Giết!"

Kim Sí Bằng điểu giương cánh phá trời, mang theo hai thanh bảo cụ lần nữa xông thẳng tới, Nguyên Tử Phong khóa chặt thanh kiếm gãy, không mong giữ chặt được bao lâu mà chỉ cần quấy rầy là tốt rồi. Nó toàn lực điều khiển cánh Kim Ô, tục truyền món bảo cụ này có xen lẫn một vài lông chim của Kim Ô thuần huyết, mặc dù bị tổn hại nhưng uy năng vô cùng!

Nhóc Tỳ gào thét, gặp phải đại địch như thế này, đối phương lại có tới hai món bảo cụ có thể sánh với pháp khí Thượng Cổ, vào thời khắc này nó cũng đành phải liều mạng.

"Vù!"

Kiếm gãy gặp mạnh càng mạng, lại phát sáng lần nữa, không ngờ những vệt rỉ sét lại tróc ra lộ ra một thân kiếm đen thui, ánh kiếm càng thêm mãnh liệt.

"Cái gì, vậy mà lại càng mạnh hơn?" Kim Sí Bằng điểu rùng mình, nó phát hiện áp lực càng ngày càng nặng, thanh kiếm kia càng ngày càng đáng sợ, nếu cứ theo cái đà này thì thật là không dám tưởng tượng, trong lòng nó bỗng nhiên do dự.

Lúc nãy, khi Nhóc Tỳ cầm thanh kiếm này chiến đấu với Bạch Hổ thì chim khổng lồ màu vàng này thờ ơ lạnh nhạt, cho là uy lực của thanh kiếm này chỉ có như vậy nên không sợ hãi.

Nhưng khi chiến đấu đến bước này, nó thấy được uy năng cực hạn của thanh kiếm này càng ngày càng tăng, quá đáng sợ!

"Ta giết ngươi, trấn áp ngươi!" Kim Sí Bằng điểu hét lớn, ánh sáng rực rỡ thiêu đốt cả người, phát huy ra tiềm năng cực hạn để nhanh chóng giết Nhóc Tỳ, vì nó phát hiện càng kéo dài thời gian nó càng gặp phiền toái nhiều hơn.

"Bùm!"

Bảo phiến màu vàng phát sáng biến thành một chiếc cánh thần to lớn lơ lửng giữa không trung, vỗ mạnh xuống phía dưới, không chỉ thần hỏa ngập trời mà còn có những phù văn đáng sợ khác nữa.

Mái tóc Nhóc Tỳ dựng đứng, con ngươi như điện, khóe miệng chảy máu, thanh kiếm gãy trong tay bùng phát ra những cột sáng thô to như núi lửa phun trào bổ về chiếc cánh thần đang ở trên hư không kia.

"Vù" một tiếng, ngọn núi đầy bụi bẩn hạ xuống, quấy nhiễu tới uy năng của chiêu kiếm này.

Ầm một tiếng, ba cái bảo cụ bùng phát, những ánh lửa, kiếm khí, thần lực nguyên từ không ngừng sôi trào trên bầu trời, hủy diệt cả nơi đây.

Nhóc Tỳ ho ra máu, lớn tiếng quát to chiến đấu cùng với Kim Sí Bằng điểu, thân thể của con chim không lồ này cũng xuất hiện những vết thương, máu không ngừng chảy ra ngoài.

Trận chiến này rất kịch liệt, nếu như ai lùi bước thì lập tức sẽ bị chém giết, chỉ có con đường tiến bước, mạnh mẽ xông pha tới cùng.

Nhóc Tỳ chiến đấu đến rời rã chân tay, đối phương có đến hai bảo cụ, nó ứng phó rất mệt mỏi, nó rất muốn lấy ra túi Càn Khôn để thử xem uy lực như thế nào, nhưng do vừa mời đoạt được, chưa tế luyện lần nào nên khó lòng mà điều khiển được.

"Giết!"

Nhóc Tỳ vung thanh kiếm gãy, mặc cho nó vọt lên không trung, chém thẳng về phía chiếc cánh thần và Nguyên Tử Phong kia.

"Cơ hội đã đến!" Chim khổng lồ màu vàng quát lớn, nhanh chóng điều khiển hai bảo cụ cồng thời trấn áp thanh pháp khí Thượng Cổ kia, còn chính mình thì xông thẳng về phía Nhóc Tỳ.

Bảo cụ tranh đấu, hai người bọn nó cũng xông vào chém giết lẫn nhau.

Kim Bằng chính là bán huyết Thần cầm, hơn nữa cảnh giới lại cao hơn, trình độ sử dụng phù văn vượt qua Nhóc Tỳ nên có thể phát huy ra thực lực rất kinh khủng.

Nhưng mà, Nhóc Tỳ cũng không hề yếu, có khả năng đại chiến với Thái Cổ hung thú non, thậm chí còn bắt giết nữa.

Vì vậy, trận chiến này của bọn nó vô cùng mạo hiểm và kịch liệt, máu me văng tung tóe, thế lực ngang nhau, mọi sinh linh xem chiến đều chấn động.

Kim Sí Bằng điểu khiếp sợ, tên thiếu niên Nhân tộc này nãy giờ nhất định đang giả ngốc, hiện tại mới thể hiện sức chiến đầu chân chính của mình, thân thể của nó quá mạnh mẽ, tuyệt đối có thể sánh ngang với thần thú thuần huyết.

"Giết!"

Chiến đầu từ trên không trung xuống tới mặt đất, đã không còn đường lui nữa, hai con mắt của Kim Sí Bằng điểu biến thành hai vòng xoáy vàng óng, như muốn nuốt chửng cả linh hồn của người khác, nhất định phải kéo cho bằng được tinh thần của Nhóc Tỳ vào bên trong.

"Hống..." Nhóc Tỳ hống to, phun ra một luồng tinh khí chí cương chí dương kết hợp với một luồng tia chớp bắn mạnh vào hai mắt của Kim Bằng.

"Ầm!"

Ngay chỗ đó, thần quang bắn ra, tia điện cùng vòng xoáy màu vàng bốc cháy, cảnh tượng rất kinh người!

Xoẹt một tiếng, chiếc cánh màu vàng còn sắc hơn cả thiên đao chém tới, quả đúng với danh xưng Đại Bằng giương cánh, phù văn màu vàng đầy trời, cực kỳ đáng sợ.

"Mở!"

Nhóc Tỳ hét lớn, đùi phải vung lên, đá ra hết sức lực, giống như là hàng vạn tia thần quang đụng vào chiếc cánh thần kia, âm thanh ầm ầm vang vọng, rất nhiều phù văn đan xen dày đặc.

Hai người bay ngược ra ngoài, ánh mắt Nhóc Tỳ sắc bén, chim thần cảm thấy nơi cánh đau nhức, nếu không phải nó dựa vào phù văn cao thâm hơn để hóa giải thì lần này chắc chắn sẽ bị thương rất nặng.

Nhóc Tỳ nghiêm nghị, nếu đổi lại là Thái Cổ di chủng khác thì chắc chắn sẽ bị một cước này đá nát tan, con chim khổng lồ màu vàng có thể tiếp được, quả nhiên gặp phải đối thủ.

Vào thời khắc này nó cực kỳ khao khát, nếu như cảnh giới bản thân cao hơn một chút thì trận chiến này sẽ không khó khăn đến như vậy, nó khao khát trở nên mạnh mẽ!

"Giết!"

Kim Sí Bằng điểu giang rộng hai cánh, từ trên tầng mây lao nhanh xuống, tiếp tục sử dụng những đòn công kích cương mãnh, cặp móng vuốt khổng lồ màu vàng mở ra như muốn xé rách cả người Nhóc Tỳ.

Muốn biết kết cục của chú gà rừng này ra sao, xin đón đọc chương sau


Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
phucbg29
04 Tháng năm, 2022 00:22
từ đầu đã nghi Cô tộc làm nội gián rồi mà :))
phucbg29
03 Tháng năm, 2022 23:50
sao minh tim k ra ban oi
Anhdu2zx
30 Tháng tư, 2022 13:57
Ad ra chương mới đi
ronkute
30 Tháng tư, 2022 08:02
Paypal của mình: @ronkute Tks bác nhé
ronkute
30 Tháng tư, 2022 07:40
Lễ lượt chơi bời phê pha quá
Dungnhi021196
29 Tháng tư, 2022 23:15
sao 2 hôm k ra chương ad ơiii
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 19:14
9 đời thành tiên là hợp lý. 9 tượng trưng cho trường tồn, vĩnh cửu mà, mang ý nghĩa viên mãn tròn đây
phucbg29
28 Tháng tư, 2022 17:34
góp ý admin nên thêm cả paypal để donate. đang ở nước ngoài nên k thể ủng hộ mn được
duyskinny
27 Tháng tư, 2022 19:01
Đợi bản dịch chuẩn đọc
tho8888
26 Tháng tư, 2022 22:59
Có rồi đó ad, kênh Hư Thần Giới trên youtube đã phát bản chuẩn xong hết luôn rồi đó
Hieu Le
24 Tháng tư, 2022 21:38
đợi dịch xong đọc 1 lần, trước khúc sau đọc bản convert làm tụt cmn cảm xúc
Dungnhi021196
23 Tháng tư, 2022 22:08
nào lên chương nữa ad
ronkute
23 Tháng tư, 2022 06:29
Tks bác nhiều nhé
Hieu Le
23 Tháng tư, 2022 00:23
Hay quá ad ơi mình lại vừa donate cho ad, mong ad chăm chỉ ra chap mới nữa nhé :heart:️
tho8888
22 Tháng tư, 2022 21:55
Sống lâu quá cũng khổ nhỉ, người thân, bạn bè dần chết hết cả. Mà thành Tiên cũng khó khủng khiếp, Hạo còn trải qua 8 kiếp gần 50 vạn năm rồi đó, vậy mà thêm hơn 1 vạn năm tu luyện khổ sở nữa mới đắc đạo...
Hieu Le
21 Tháng tư, 2022 13:28
..
Hieu Le
21 Tháng tư, 2022 12:21
@@
tho8888
20 Tháng tư, 2022 18:15
Hay quá ad ơi, nữa đi ad, đoạn này đọc bản convert không hiểu gì hết. Thì ra Hạo là luân hồi từ tận thời đại Đế Lạc à? Vậy tương đương dài bao nhiêu A Tăng Kỳ kiếp đây? một khoảng thời gian dài đằng đẵng, khó mà có thể hình dung được nó dài như thế nào, mỗi một kỷ nguyên kéo dài hàng ngàn tỷ năm, thời gian hủy hoại mọi thứ, vậy mà lại có người luân hồi... thật đáng sợ...
Hieu Le
20 Tháng tư, 2022 16:12
Ad chăm chỉ ra chương nhé mình sẽ donate đều đặn :heart:️
ronkute
19 Tháng tư, 2022 10:16
Sẽ bù nhé, cố gắng năm nay xong bộ này cho rồi, nhiều bác theo dõi con đi học lớp 1 mà vẫn chưa full, thấy áy náy quá :((
tho8888
19 Tháng tư, 2022 10:13
Mai của năm nào đây, ad hứa lèo quá
manhoo
18 Tháng tư, 2022 21:24
các bác nghiện truyện chả khác gì em, mặc dù đọc hết nhưng vẫn cứ thích đọc thuần việt, khác mỗi là em không có tiền donation =)))))
Tuyển
18 Tháng tư, 2022 20:43
Mai của năm nào z
ronkute
18 Tháng tư, 2022 19:24
Mai lên chương nhé mọi người :relaxed:️:relaxed:️:relaxed:️
ronkute
18 Tháng tư, 2022 19:24
Bác trả trăm triệu cũng không có đâu :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK