Ba chữ Thạch Trường Sinh này, mặc dù chính Thạch Hạo nói ra thế nhưng vẫn cảm thấy không được tự nhiên, trong lòng hơi nặng nề.
Đây là Trường Sinh họa ư? Hắn lại gặp phải rồi!
Thứ được gọi là Trường Sinh họa tới cùng là gì, trước đây hắn cũng không có hiểu hết, nhưng lúc này lại có chút suy đoán, nhìn thấy được đầu mối.
"Các ngươi là một sinh linh hay là ba sinh linh?" Thạch Hạo hỏi.
Xương sọ, xương thú, màu sắc không hề giống nhau, còn tròng mắt kia cũng rất lớn không hề giống khớp với hốc mắt của xương sọ kia.
"Một hay ba có quan trọng gì với ngươi à?" Bên trong hốc mắt của xương sọ thủy tinh hiện ánh lửa màu vàng, yêu dị thần bí, khiến thần hồn của người nhìn rung động theo.
"Ta không muốn xương cốt của người khác tan vào cơ thể mình." Thạch Hạo từ chối như thế.
"Nguyên bản sức mạnh có được dễ như trở bàn tay, có thể quật khởi trong nháy mắt, vì sao lại chọn đường xa chứ, ngươi nên biết, thiên địa của hiện tại rất khó hiểu, sóng ngầm mãnh liệt, thêm một phần thực lực thì sẽ có thêm một phần sức mạnh để tự vệ, ngươi cự tuyệt như vậy thì không sáng sốt gì đâu." Xương sọ thủy tinh nói.
"Vậy ta cần phải trả cái giá ra sao?" Thạch Hạo bình tĩnh hỏi.
"Không cần trả thứ gì cả, chỉ cần truyền thừa tiếp sức mạnh chí thần chí thánh này là được, tuyệt đối không thể để thứ này tiêu tan trong thiên địa." Xương sọ thủy tinh nói.
Thạch Hạo lắc đầu không nói gì thêm.
"Ngươi đang từ chối à, hay là vẫn chưa tin?" Xương sọ thủy tinh nói.
"Từng có một sinh linh rất mạnh nói với ta rằng, tồn tại càng mạnh thì càng cần chú ý tới sự cân bằng, chú ý tới nhân quả, dù cho giao tình giữa ta với nó cũng không hề tệ thế nhưng vẫn luôn trao đổi đồng giá, đương nhiên nó vẫn luôn ăn lời."
"Được rồi, nếu như ngươi không cho là như vậy thì cũng có thể hiểu như vầy, tương lai sau này khi ở thời điểm thích hợp thì ngươi giúp chúng ta báo thù, tiêu diệt cừu địch." Xương sọ thủy tinh nói.
"Ngươi không hề nói thật." Thạch Hạo rút lui, vì sao không nói ra từ sớm mà khi bị vạch trần thì mới nói ra cần hắn đữo lấy một đoạn nhân quả như vậy, việc này quá nửa còn không phải là toàn bộ.
Trên thực tế, thông qua Mục Trường Sinh, Vương Trường Sinh, Tần Trường Sinh thì hắn cảm thấy được, bên trong có mức độ phiêu lưu tuyệt đại, tới cuối cùng thậm chí sẽ chết không hề có chỗ chôn.
Hắn không muốn dính vào chuyện thị phi.
"Người trẻ tuổi, ngươi rất giỏi, tốc độ trưởng thành cũng khiến chúng ta kinh ngạc, chỉ là ngươi phải hiểu rằng, thế gian này khan hiếm nhất chính là thời gian, ngươi cần phải quý trọng, đây là cơ hội để ngươi quật khởi, sẽ tiết kiệm lượng lớn năm tháng đó."
"Ta sợ vạn kiếp bất phục, ta sợ sau khi dung hợp thì sẽ có một ngày ta không còn là ta nữa." Thạch Hạo rất thẳng thắn không hề giả bộ hồ đồ gì.
Hai bên đều có toan tính cả, không cần giấu giếm làm gì.
"Thời đại mạt pháp đã tới, thiên địa kịch biến, sinh linh các vực đều đã rút lui, sẽ nghênh đón một đoạn thời kỳ đầu khủng khiếp hiếm có, thế giới yên tĩnh, ta không cho rằng sẽ thiếu thời gian, mà đây lại là cơ hội của ta." Thạch Hạo nói.
Đồng thời bổ sung, nói: "Nếu như các ngươi thật sự có mưu đồ thì chúng ta có thể liên thủ, dành cho ta những phương diện giúp đỡ khác, ngày sau tất có báo đáp lại. Các ngươi có thể nhìn ra được, tốc độ tu hành của ta rất nhanh, đáng giá để lôi kéo chứ không phải dung hợp, nói không chừng sẽ có một ngày trở thành minh hữu mạnh mẽ nhất của các ngươi."
"Người trẻ tuổi, ngươi quá cẩn thận rồi đó, không nhất thiết chúng ta phải làm điều ác, càng sẽ chiếm đoạt ngươi sau khi dung hợp, mà thật sự là yêu thích ngươi..." Ngọn lửa trong ương sọ thủy tinh càng ngày nồng đậm, từ từ trẻ nên thâm thúy tựa như hai cái động khiến người yên tĩnh.
Dần dần, Thạch Hạo càng cảm thấy ôn hòa, cảm giác trong lòng càng thêm yên tĩnh, sóng lớn tâm tình đều tiêu biến và chợt buồn ngủ.
Trong lúc vô tình, hắn mệt mỏi buồn ngủ.
Thạch Hạo đã là Chí Tôn mà thiếu chút nữa đã trầm miên nơi đây.
"Xoẹt!"
Thảo Tự kiếm quyết phát sinh, từng luồng kiếm khí từ kiếm thai Đại La đánh hết lên trên tế đàn, một đòn của Chí Tôn thì dù là sao trời cũng bị đánh nát.
Nhưng, những thứ trên tế đàn quả nhiên không hề tầm thường.
Khúc xương vàng óng kia chớp mắt bay lên, ầm ầm, che kín bầu trời, bao phủ cả vùng hư không này, bao trùm toàn bộ kiếm khí kia.
Sau cuộc va chạm đầy kịch liệt, đó là sự dập tắt của sự im lặng không chút tiếng động nào, là vô số hố đen nuốt chửng lấy tinh túy thiên địa.
Sau khi nơi đây yên tĩnh lại thì tế đàn vẫn còn, xương cánh tay như đúc từ vàng kia vẫn trôi nổi giữa không trung, trong hốc mắt của xương sọ kia vẫn là ánh sáng chập chờn, mà con ngươi kia lại đang chuyển động nhìn chằm chằm Thạch Hạo.
"Người trẻ tuổi, ngươi muốn sát phạt một hồi với chúng ta à?" Xương sọ nói.
"Là các ngươi động thủ với ta trước đó chớ, nếu là mạnh tới cùng thì ta cũng tiếp tới cuối!" Thạch Hạo nói.
Hắn có sức lực nhất định, bởi vì nếu như đối phương đủ mạnh thì khả năng sẽ ngông cuồng trắng trợn, sẽ không lảm nhảm nhiều với hắn như thế, sớm đã động thủ cưỡng ép dung hợp với nhau rồi.
"Đã như thế thì dừng ở đây vậy, cứ như người dưng thôi!" Xương sọ nói.
"Ta đã nói rồi, nếu như các ngươi tin tưởng ta thì có thể lựa chọn hợp tác, mà nếu muốn dung hợp thì nhiều lắm cũng chỉ tái hiện lại sức mạnh người xưa của các ngươi mà thôi, thành tựu một đời của ta quá nửa sẽ dừng ở đây, đổi lại nếu trợ giúp cho ta thì khả năng sẽ là một thiên địa phác."
Thạch Hạo không có rời đi ngay mà nhẹ nhàng nói vài câu như thế.
Trầm mặc rất lâu thì xương sọ thủy tinh đã thỏa hiệp và đồng ý.
Con ngươi của Thạch Hạo co rút lại, hắn biết, tựa hồ chúng đang rất gấp gáp, thời gian không còn nhiều nếu không sẽ không tới mức này.
Xoẹt!
Tế đàn thu nhỏ lại cao chừng nắm đấm, tiếp đó là xương bàn tay óng ánh, tròng mắt chảy máu, xương sọ thủy tinh đều thu nhỏ lại và bày biện như trước.
Tế đàn trôi nổi xuất hiện trước mắt Thạch Hạo.
Thạch Hạo không dám đưa tay nắm lấy, sợ sẽ bỏ mạng.
"Mỗi một lần chúng ta thức tỉnh đều không dễ dàng gì, ngươi không cần nghi ngờ gì, sẽ không hại ngươi đâu." Xương sọ thủy tinh nói.
"Nếu như chúng ta đã thành người chung đường, lựa chọn hợp tác, vậy thì có một số việc các ngươi cũng nên nói cho ta rồi chớ?" Thạch Hạo hỏi.
"Ngươi muốn biết chuyện gì?" Xương sọ thủy tinh lên tiếng.
"Các ngươi là ai, vì sao lại ở đây, tới tột cùng là muốn làm gì, Tây Lăng giới này là do các ngươi tạo nên và dung hợp với Hư Thần giới nhằm mục đích gì?"
Tiếng thở dài truyền ra, trên tế đàn cao chừng nằm đấm trở nên trầm mặc không có câu trả lời.
Thạch Hạo cũng không nói lời nào, lẳng lặng chờ đợi.
"Nếu như ta nói rằng, chúng ta là những kẻ thất bại, bị đánh tới tàn phế, lãng quên hết thảy, vậy ngươi có tin không?" Rốt cuộc thì xương sọ cũng lên tiếng.
"Không tin cho lắm." Thạch Hạo chỉ nói bốn chữ.
"Chúng ta đã bị đánh tới tàn phế, là kẻ thất bại thật sự, chỉ có một ít ký ức dễ nhớ chứ bản thân chúng ta là ai thì lại không nhớ được. Hiện giờ trong lòng chỉ có một chấp niệm, là khôi phục đỉnh cao, chúng ta là Trường Sinh giả, muốn tái hiện lại vinh quang trường sinh." Xương sọ nói.
Vẻ mặt của Thạch Hạo hơi ngưng lại, đây là Trường Sinh họa ư, có một nhóm sinh linh như vậy à?
"Còn gì nữa không, ngay cả kẻ địch là ai cũng không biết luôn à?"
"Không biết, chỉ có một ít dấu ấn không cách nào tiêu tán được, chúng ta là kẻ thất bại trong cuộc tính sổ nhỏ đợt trước." Xương sọ mù mờ nói.
"Cái gì?!" Thạch Hạo giật nảy mình, lần này hắn thật sự đã thay đổi sắc mặt, chúng nó lại có lai lịch lớn như vậy?!
Cái gọi là tính sổ nhỏ đã xảy ra rất lâu rồi, là chuyện của vô số năm về trước, ít nhất là còn sâu xa hơn cả Tiên cổ.
"Trận chiến cuối cùng, lần tính sổ lớn cuối cùng đã muốn tới, chúng ta không cam lòng mà!" Xương sọ thủy tinh gào lớn.
Thạch Hạo càng suy nghĩ thì trong lòng càng cảm thấy, lần tính sổ lớn trong tương lai sẽ vô cùng kinh khủng, cấp bậc dính tới quá cao, kỷ nguyên khấc nhau thì những người nhảy ra đều là những lão yêu quái, sẽ vượt xa tưởng tượng của hắn!
"Tây Lăng giới đã xảy ra chuyện gì vậy, ta tin chắc các ngươi hiểu rất rõ, chắc chắn sẽ không lãng quên chớ?" Thạch Hạo nghi vấn.
"Chúng ta không cẩn thận nên đã xây dựng nên Tây Lăng giới này, từng bất ngờ phát hiện ra một khối cốt thư, không tin thì ngươi xem nè." Nói tới đây thì xương sọ thủy tinh há miệng phun ra một mảnh vỡ bằng xương đã cháy đen, bên trên có khắc ghi một số thứ.
Nhưng, xương sọ thủy tinh đã bác bỏ hoàn toàn, bọn họ cũng không có thử nghiệm việc dung hợp Hư Thần giới, và cũng không nghĩ tới sẽ làm đại sự mà không thể cho ai biết này.
"Có một người khác nữa?" Thạch Hạo không quá tin tưởng, bán tín bán nghi.
"Chính xác, đó là một kẻ tới sau, là chuyện mấy chục năm gần đây, hắn đã làm những chuyện này thế nhưng chúng ta cũng không để ý lắm bởi vì đôi bên đều kiêng kỵ nhau cả." Xương sọ thủy tinh nói.
"Hắn có hình dáng ra sao, có lai lịch như thế nào, các ngươi nhìn rõ chớ?" Thạch Hạo nghiêm túc hỏi.
"Thân cao hơn trượng, mang theo mùi vị thối rửa tựa như là một sinh linh bò ra từ trong núi thây, mạnh mẽ không cách nào lường được, trên người có những lớp vảy không đầy đủ, thế nhưng thi thoảng sẽ bay lả tả lông tơ tuyết." Xương sọ thật lòng nói.
Thạch Hạo nghe thế thì da đầu lạnh lẽo, hắn cảm thấy đại sự không ổn, hình dung theo như những lời xương sọ miêu tả thì hắn nghĩ ngay tới Bồ ma vương, đừng nói là hắn chớ?
"Chúng ta đi thôi." Cuối cùng thì Thạch Hạo nói thế, hắn cảm thấy, đối mặt với ba lão yêu quái này thì khó có thể nhìn thấy sâu cạn, cũng không thể hiểu được thật giả bên trong.
Biện pháp tốt nhất chính là, lại đi tìm một lão yêu quái khác để lấy yêu chế yêu!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng mười một, 2018 08:35
Gửi ủng hộ bạn dịch ntn vậy?muốn ủng hộ mà k biết
14 Tháng mười một, 2018 12:33
Đề cử kìa bác
14 Tháng mười một, 2018 10:28
Gửi ủng hộ kiểu gì ông nhỉ??? Hóng ông dịch nhanh bộ này đợi dài cổ mà đang đoạn cuốn. Đọc convert thì chán quá
03 Tháng mười một, 2018 12:01
Vậy bác tham gia không :)
03 Tháng mười một, 2018 10:54
Ai cùng dịch cho bộ truyện nhanh lên ae ơi. Đọc cv oải quá mà đang đến đoạn hay :(
22 Tháng mười, 2018 12:26
hóng
12 Tháng mười, 2018 18:47
Dạo này chán chường quá, chẳng muốn dịch dọt gì luôn :((
06 Tháng mười, 2018 08:50
hóng chap mới quá.
05 Tháng mười, 2018 20:40
Còn chừng 800 chương nữa thôi! Cố lên !!! :v
04 Tháng mười, 2018 18:37
hehe, cái này gọi là lực bất tòng tâm, tiếng việt chưa đc sõi lắm nên k dám trèo cao tranh hơn thua :)
04 Tháng mười, 2018 13:50
hay ...
04 Tháng mười, 2018 07:38
Tham gia không bạn :D
02 Tháng mười, 2018 18:39
ước gì thêm 3 đến 5 người dịch nữa là ngon nghẻ :))
28 Tháng chín, 2018 21:36
truyện hay, hy vọng nhiều người xem và thảo luận cho vui
17 Tháng chín, 2018 22:49
mod bỏ truyện này rồi à? hay mà :'(
14 Tháng chín, 2018 00:11
tại sao bạn k dịch truyện nào cho xong truyện đấy đi. dịch mỗi truyện một chút thế này sốt ruột lắm :(
11 Tháng chín, 2018 08:07
Cảm ơn bạn đã ủng hộ và theo dõi :D
Tại hạ đã cố gắng hết sức, cố thêm nữa thành quá cố thì đứt gánh là toi :(
09 Tháng chín, 2018 02:29
mãi dịch k xong. cày 3 năm rồi mà đợi dài cổ.. trước bỏ 1 năm để ra cho hết mà mãi k xong. haizzz
03 Tháng chín, 2018 10:16
tác phẩm thuộc loại chuyên tu hay nhất mình từng đọc, đáng để các bạn đọc . để đọc truyện này hoàn mĩ bạn phải chịu khó đọc trước truyện ”già thiên” .
01 Tháng chín, 2018 11:04
Ad tính bỏ truyện này à
27 Tháng tám, 2018 19:53
Đang tính đọc lại, mà nghĩ tới việc đọc tới đây xong lại phải chạy wa cv đọc tiếp thấy nó hơi oãi =]]
18 Tháng tám, 2018 20:34
Hóng quá trời đất!
06 Tháng tám, 2018 09:14
Là sao bạn?
05 Tháng tám, 2018 22:25
Chap 82 tranh = ? bên này zậy
31 Tháng bảy, 2018 08:04
thêm chương đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK