Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:






Thạch Hạo không hề lộ ra hình dáng thật của mình, bởi vì Hoàng Đô Thạch Quốc đang ở thời loạn, thời gian Thập Ngũ gia đại náo thủ phủ đã qua một tháng, nó cũng không biết trong thời gian này đã xảy ra những chuyện gì nên cần phải cẩn thận hành sự.

Đặc biệt khi ở hải ngoại nó từng đại phát thần uy, giết chết linh thân của mấy vị tôn giả, đây cũng không phải là một món nợ nhỏ, nếu như tính toán cặn kẽ thì là một tai họa ngập trời.

Nếu như để những người đó biết nó xuất hiện thì chắc chắn sẽ giáng lâm tiêu diệt nó!

Điều đáng mừng duy nhất chính là, một trận chiến ngoài hải ngoại khiến cho khắp nơi tổn thất nặng nề, tôn giả cũng phải bế quan, trong thời gian ngắn sẽ không xuất hiện.

Tường thành cổ xưa như được đúc từ kim loại, có một thứ ánh sáng lộng lẫy đầy lạnh lẽo, tựa như là bức tường thành khổng lồ được lưu lại từ thời Thần Ma, nó to lớn và bao la, khi đứng đối diện có cảm giác bản thân vô cùng nhỏ bé.

Cửa thành lầu còn cao hơn cả núi, nguy nga và hoàng tráng giống như một vị Thái Cổ hung thú đầy lạnh lẽo nằm dài ra, mắt nhìn thẳng vào những người ra vào.

Thạch Hạo đứng phía dưới nhìn tòa thành khổng lồ từ thời Thái Cổ đã xuất hiện, có thể tưởng tượng được năm tháng hào hùng khi khai quốc và hàng loạt huy hoàng ở năm đó.

Năm đó như dòng nước trôi qua, trên tường thành xuất hiện nhiều vết tích loang lổ, thế nhưng vẫn vô cùng kiên cố, trước sau không thể ngã được, nếu như không có chuyện ngoài ý muốn thì chắc chắn còn tồn tại cho đến một ngày hoàng triều này tan vỡ.

Nhiều người ra vào, nhiều loại mãnh thú kéo xe, rong ruổi đi qua, có người đến từ các vương hầu phủ đệ, có những thương nhân lớn vội vã giao hàng.

Dòng người tấp nập, nhân khẩu trong thành rất nhiều người, hàng ngày người ra ra vào vào cũng không biết biêu nhiêu cứ như là một dòng nước cuồn cuộn không ngừng.

Tuy rằng Thạch Hạo sinh ra ở đây thế nhưng lại không biết một tí gì về nơi đây, dù sao lúc ấy còn đang nhỏ chưa tới một tuổi, cơ bản không thể nào biết những chuyện trong thành được.

Mang theo tâm tư đầy phức tạp vào trong thành lớn này, đây là một nơi huy hoàng, tụ tập rất nhiều các lộ anh kiệt Thạch Quốc, được xưng là nơi tập trung tinh túy của mười phương.

Trong thành cực kỳ phồn hoa, vừa mới vào trong thì sự náo động ập vào mắt, ngựa xe như nước, dòng người cuồn cuộn, vô cùng náo nhiệt, trên đường chính rộng rãi đâu đâu cũng thấy người.

Mà hai bên đường là những cửa hàng có rất nhiều người vào mua, chuyện làm ăn vô cùng thuận lợi, da thú, bảo cốt, lão dược, binh khí... chỗ nào cũng có thể thấy được.

Ở bên trong một những kiến trúc to lớn có một vài phù văn đang lấp lánh, còn có hung thú đang gào thét, tất cả đều bị nhốt bên trong lồng sắt, những con hung thú này đều là món hàng để bán.

Hiển nhiên, bối cảnh của những thương nhân này rất thâm hậu, vô cùng không bình thường, nếu không thì dám dùng thứ gì để buôn bán những sinh linh mạnh mẽ như thế này.

Thạch Hạo hướng vào bên trong, hòa vào dòng người tấp nập, đây chính là thành trì hùng vĩ nhất mà nó đã gặp, trước đây cũng chưa bao giờ tới thủ phủ của một quốc gia nào cả. Nó lớn lên trong núi lớn, khi đi lang bạt thì chỉ đi mà một vài thành lớn mà thôi, cũng không hề có một tòa nào có thể sánh vai cùng Hoàng Đô Thạch Quốc.

Tiến sâu vào trong, đường phố hoàn toàn khác biệt, dòng người tách ra, tiếng ồn ào cũng nhỏ đi chút ít, thế nhưng náo nhiệt cũng không hề giảm.

"Hồ nữ đây, có một vài Hồ nữ mới nhất vừa tiến vào bản điếm, ai nấy đều rất xinh đẹp, tất cả đều là người đẹp cao cấp nhất, là Hồ Ly Tinh chân chính, mê hoặc chết người sẽ không đền mạng, bà con qua lại không nên bỏ qua."

Đó mà một quần thể kiến trúc giống như là cung điện, rất cao lớn và tráng lệ, ở bên cạnh đường chính có một cô gái mặc trang phục hở hang lớn tiếng giới thiệu.

Nơi đó tụ tập rất nhiều người, hầu như toàn là đàn ông, tất cả đều đang nhìn vào bên trong cung điện kia, muốn nhìn cho bằng được phong thái của Hồ Ly Tinh.

Thạch Hạo hơi hiếu kỳ nên cũng tiến tới, ngay cả Hồ Ly Tinh cũng có thể tóm được, thực lực của tên thương nhân này cũng quá mạnh mẽ nên hấp dẫn sự chú ý của nó.

"Là Hồ nữ, thế nhưng cũng không phải là Hồ Ly Tinh, gương mặt tuy đẹp thế nhưng không thể sánh ngang cùng cới những tuyệt sắc Hồ Ly Tinh kia được." Có người nói, hình như rất am hiểu về chuyện này.

"Hồ nữ và Hồ Ly Tinh có gì khác nhau?" Thạch Hạo ở bên hỏi.

"Hồ nữ thì chỉ có một ít huyết thống Hồ Tộc, gần như sắp bị pha loãng không còn gì, có một vài đặc thù Hồ Tộc. Mà Hồ Ly Tinh chính là hung thú mạnh mẽ thật thụ hóa hình mà thành, cực kỳ hiếm thấy, đều là tuyệt sắc." Một chàng thanh niên vành mắt thâm đen, bộ dạng như tửu sắc quá độ, chậm rãi mở miệng.

Bỗng nhiên những người này phát hiện ra tuổi của Thạch Hạo cũng không được lớn thì lộ vẻ mặt khác thường.

"Anh bạn nhỏ, là thuộc quý phủ nào, nếu vừa ý Hồ nữ nào thì cứ nói một tiếng, ta lập tức mang người đến trong phủ cho ngươi." Cô cái ăn mặt hở hang cười duyên nói.

Thạch Hạo nhìn vào bên trong, da thịt của mấy vị Hồ nữ kia trắng như tuyết, gương mặt cũng rất xinh đẹp, thật sự rất quyến rũ, con mắt trong veo như nước, hai tai giống như là tai hồ lỳ trắng như tuyết, xem ra có chút khác biệt.

"Thật là xa xỉ và sa đọa." Thạch Hạo nói thầm, chẳng lẽ đây chính là sinh hoạt của những công tử ở Hoàng Đô này sao, chỉ cần vừa ý người đẹp nào là mua ngay.

Lỗ tai của cô gái ăn mặc hở hang rất nhạy bén, khi nghe được lời nói này thì lườm nó môt cái, nói: "Không mua thì tới đây làm gì, không mua thì thôi, cũng không biết lông đã mọc đủ hết chưa nữa?"

Nói tới đây thì cô nở nụ cười ha ha, còn sờ xuống phía dưới của Thạch Hạo một cái, chuyện này làm cho Hùng Hài Tử từng trải qua bao trận chém giết qua tôn giả, giờ trở nên vô cùng chật vật, nó chạy trối chết.

"Ha ha..." Một đám người đều cười ta.

Bà chủ lẳng lơ càng lớn tiếng nói: "Ta đã nói sai, ngươi đã to và dài."

Vốn Thạch Hạo đã chạy ra ngoài nhưng cuối cùng lại quay trở lại, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nó cực kỳ nghiêm túc, nói: "Con người của ta từ xưa tới nay không bao giờ chịu thiệt, bị té ở đâu thì đứng lên ngay tại chỗ đó."

Sau đó, nó nắm lấy khuôn mặt mềm mại như nước của bà chủ, dùng sức véo và kéo.

"Nhóc ranh, dám đùa giỡn bà à!"

"Ầm"

Thạch Hạo búng mạnh một cái lên tráng của ả khiến cho ả trợn tròn mắt, suýt chút nữa thì bất tĩnh, Thạch Hạo nghênh ngang rời đi, nói: "Chỉ có ta đùa bỡn người khác."

"Trời đánh!" Ông chủ phong tao kêu lớn, mọi người xung quanh cười vang.

Rất nhanh, bà chủ thu lại nụ cười rồi nhanh chóng vọt vào trong quần kiến trúc cổ, bởi vì ả nghe được triệu hoán.

Ở trong một điện phủ có một cô gái khoảng mười tám mười chín tuổi, trời sinh quyến rũ, có thể nói là tuyệt sắc, cho dù trong một Cổ Quốc cũng không tìm được mấy người.

Ở phía sau lưng móc ra mấy chiếc đuôi hồ ly trắng như tuyết, lấp lánh ánh sáng lộng lẫy, nếu như cường giả ở đây nhất định sẽ kinh ngạc thốt lên, đây là hậu nhân của Cửu Vĩ Hồ nhất mạch vô cùng mạnh mẽ!

"Chú ý thiếu niên kia, có khả năng trong lương lai sẽ là một trong những bá chủ của Hoang Vực!" Cô gái quyến rũ tuy có một đối mắt long lanh như nước, đẹp đẽ gần như mê hoặc thế nhưng lúc này lại vô cùng nghiêm túc, cẩn thận căn dặn.

"Cái gì?" Bà chủ giật mình.

Hồ Ly Tinh quốc sắc thiên hương, thân mặc áo trắng, cơ thể trắng noãn như ngà voi, cô nhìn chăm chú một khối ngọc bích ở trên tay, nói: "Khi hắn xuất hiện thì thần bích phát sáng."

Bà chủ khiếp sợ sau đó khom người lui xuống.

Bà ta biết, Hồ nữ đại biểu cho một sức mạnh đáng sợ như thế nào, Hoang Vực sẽ đại loạn, tổ chức kia sớm đã chuẩn bị, đây là muốn tuyển người hùng mạnh để ứng kiếp.

"Hoang Vực cũng không hoang vu, vẫn có sinh linh thiên kiêu nhen." Cô gái mặc áo trắng này lẩm bẩn, ngón tay như ngó sen lộ ra, trắng sáng như tuyết, cặp mắt như nước, ánh mắt say lòng người.

"Tổ chức kia của đối phương đã đi thăm hỏi Nhân Hoàng Thạch Quốc, chúng ta bên này cũng nên đi sứ, gặp mặt một lần. Tuy rằng Hoang Vực sẽ đại loạn nhưng chung quy lại đây cũng là một quốc gia mà." Hồ Ly Linh tuyệt sắc lẩm bẩm, nếu như có người nghe được thì nhất định sẽ khiếp sợ.

Thạch Hạo cũng không biết, nó vừa tiến vào thành đã bị một thế lực vô cùng khủng bố phát hiện, một Hồ Ly Tinh đầy thần bí thông qua ngọc bích nhận biết được tiềm năng kinh người của nó.

Sau khi rời đi rất xa, sợi tóc tỏa sáng óng ánh lay động, rồi truyền âm cho nó, nói: "Vừa nãy bên trong quần kiến trúc kia có một khối ngọc bích thần."

Lời nói đó khiến cho Hùng Hài Tử chấn động, tiểu tháp nói cho nó biết nếu có bốn khối ngọc bích thần thì sẽ cho nó một cơ hội để sử dụng.

Nó khá là giật mình, vật mà tiểu tháp trắng loáng như ngọc mỡ dê vừa ý tuyệt đối là vật siêu phàm thoát tục, không hề nghĩ rằng tới nơi này thì gặp phải một khối.

Hơn nữa, nó thông qua tiểu tháp thì hiểu được, mình bị khối thần bích này cảm ứng được, vì vậy mà đối phương biết được tiềm năng kinh người của nó, ngọc bích thần có diệu dụng như thế.

Cuối cùng, Thạch Hạo vận dụng một cốt văn trong Nguyên Thủy Chân Giải vận chuyển trên người của mình, đó là chính là cổ pháp làm phải mờ đi khí thế chân chính, duy trì tinh khí thần không lọt ra ngoài.

Gần đây, tu vi nó tiến nhanh nên mới tìm hiểu thấu đáo quy tắc của cổ pháp này, hiểu rõ diệu dụng của nó, trước kia còn tưởng rằng là phù văn chính thống.

Trong Nguyên Thủy Chân Giải ghi lại rất nhiều cốt văn, có thể giúp người khác dựa vào đây tu hành, có một vài ghi chép rất quái lạ, khi tìm hiểu thấu đáo thì giống như quy tắc này có chút diệu dụng, nhưng bên trong bảo thuật cũng không mạnh mẽ lắm.

Thạch Hạo nhanh chóng bỏ chạy, nó hoảng sợ, lúc này vừa mới tiếng vào Hoàng Đô mà liền bị người khác phát giác, xem ra cần phải vô cùng cẩn thận mới được.

Hoàng Đô thật sự rất náo nhiệt, nó tiến thẳng một đường nhìn thấy rất nhiều tòa linh dược điện bày ra mấy chục cây bảo dược, tất cả đều là linh vật hiếm thấy, chủng loại không giống nhau.

Sau đó, nó gặp được một vài bảo cụ điện, ở bên trong đều là binh khí mạnh mẽ, phun ra nuốt vào hào quang.

Thạch Hạo cứ thế đi dạo, cũng không có tìm hiểu kỹ mà chỉ nghe những cuộc trò chuyện của mọi người nên cũng hiểu rõ những phong vân biến hóa gần đây của Hoàng Đô Thạch Quốc.

"Sinh linh của Thái Cổ Thần Sơn thật sự rất mạnh mẽ, nghe nói cũng muốn tiến vào Hoàng Đô!"

"Hừ, nhỏ giọng một chút, những lời này không thể nói lung tung."

"Ta không có nói những cường giả kia, chỉ nói những tiểu nhân mà thôi."

...

Dọc theo đường đi Thạch Hạo thu hoạch được rất nhiều, nghe được không ít tin tức, đại thọ Nhân Hoàng sắp tới, có khả năng một vài Thái Cổ Thần Sơn sẽ tới đây.

Đây là một thụy thọ (thọ lành gì đấy), những hoàng tử công chúa học tập và tu hành ở bên ngoài đều phải quay về, mà dòng dõi của các đại vương hầu cũng như thế, sẽ tới chúc thọ.

Tục truyền, có người cá biệt bái làm môn hạ Thái Cổ Thần Sơn cũng phải trở về.

Lần này, phong vân hội tụ ở Hoàng Đô Thạch Quốc, anh kiệt đồng loạt xuất hiện, toàn bộ tinh anh đồng thời hiện thân.

"Thiên tài các nhà đều phải quay về tất có trò hay để xem, đặc biệt là những vương hầu không hòa thuận với nhau, trong Hoàng Đô sẽ không thiếu thiên tài đại chiến."

"Đáng tiếc Thạch Nghị không xuất hiện, nếu không thì càng thêm náo nhiệt, Trùng Đồng giả vừa ra không có mấy người có thể trang hung!"

"Chưa chắc, Thạch Quốc nhiều thiên kiêu, có vài thiên tài vẫn tu hành ở bên ngoài, thậm chí có người cá biệt bái vào Thái Cổ Thần Sơn vẫn chưa trở về, trời mới biết được họ mạnh đến chừng nào. Ngoài ra, đại thọ lần đầu tiên của Thạch Hoàng, những Cổ Quốc khác cũng có rất nhiều cường giả tới đây, nhất định sẽ phái ra một vài thiên tài, đến thời điểm đó tất có một hồi long tranh hổ đấu, triển khai đại đối quyết."

"Ta cũng nghe qua, nơi di chỉ của Bổ Thiên Các xuất hiện vết nứt không gian, hơn nửa là Thạch Nghị sắp đi ra rồi!"

...

Trong lòng Thạch Hạo không thể bình tĩnh được, quả nhiên thời buổi loạn lạc, lần tiến vào Hoàng Đô này nhất định sẽ gặp được những sóng lớn bao la.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
anhtuanngoc
29 Tháng mười một, 2021 22:22
thức hải cứ để Hán Việt còn dịch là biển ý thức làm gì
Dothihiep
19 Tháng mười một, 2021 19:29
Sau Tru Tiên chẳng có ai dịch hay dc như vậy, Tru Tiên 2, rồi rất nhiều truyện hay khác, dịch y chang cổ tích việt nam hoặc mấy cái kiểu đô thị hiệp, dài lê thê, chẳng có gì thú vị, đọc lại cổ hiệp của Kim Dung, Cổ Long đỡ ức chế hơn nhiều,
ronkute
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cảm ơn bác, tầm 1-2 năm nữa sẽ full thôi :v
annguyen66
18 Tháng mười một, 2021 23:03
trong tg đợi chắc mình phải cày bộ già thiên quá :)))
ronkute
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cái này mình chịu đó :((
annguyen66
18 Tháng mười một, 2021 22:55
đây là bộ truyện chữ của tq đầu tiên mà mình đọc mình rất thích cách dịch của bác tuy có vài chỗ dịch hơi kì :))) trước mình toàn nghe bên truyenaudio vì bên đó có giọng AI nghe êm nhất luôn k thấy web nào có cho đến tầm chương 1600 thì toàn dịch cv nên phải tìm vào ttv để tìm đọc tiếp mà tiếc là bác mới dịch tới hơn chương 1k7 à mà với tốc độ đọc của mình không biết được 1 tuần k nữa mình bắt đầu đọc bộ này từ đầu tháng 9 tới h cũng hơn 3 tháng r mình đành phải đợi đến khi nào bác dịch full r mình đọc 1 lần cho sướng :)) hy vọng bác có thể hoàn thành bộ này trước năm nay
Tien@
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
Tien@
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
duylegacy1
17 Tháng mười một, 2021 16:56
sao hiển thị là 1770 chương mà ở đây mới có 1752 chương nhỉ ae ơi
ronkute
15 Tháng mười một, 2021 20:51
Kết cục cực kỳ buồn, bạn bè người thân người thương đều chết sạch, còn cũng chỉ là nhớ nhung sầu thảm buồn tủi mà thôi
ronkute
15 Tháng mười một, 2021 20:48
Chắc k hợp gu với bác rồi
Người qua đường a
15 Tháng mười một, 2021 19:06
truyện dịch chán. sau khi cố 99 chương mình đã từ bỏ
Hieu Le
13 Tháng mười một, 2021 23:31
Kết truyện gần như chết hết. Vợ con, ae bạn bè, liễu thần.. nvc thành đế phong ấn toàn tg rồi rời đi
ronkute
13 Tháng mười một, 2021 18:04
Mấy nay mình bận quá k lên chương đc, bác cứ từ từ nhịn thuốc nhé
Hieu Le
13 Tháng mười một, 2021 16:10
Ad có thể ra nhanh nhanh không huhu mình hóng quá
ronkute
07 Tháng mười một, 2021 19:02
Bác kt tin nhắn nhé
Bodayconcho
07 Tháng mười một, 2021 07:48
cvter ơi inb mình với
qiye1997
06 Tháng mười một, 2021 17:39
Danh từ nên để hán việt nha ad! Một là tôn trọng tác giả hai là nhiều từ dịch thuần việt quá nó ko được phù hợp với bối cảnh truyện
Nguyễn Huyền Trang
04 Tháng mười một, 2021 22:03
Đói truyện thì phải đi lần chứ sai haizz
ronkute
04 Tháng mười một, 2021 07:16
Lâu quá quên mất, để chiều mình sửa lại những chương vừa rồi
LE Blind
04 Tháng mười một, 2021 00:47
Like
anhtuanngoc
02 Tháng mười một, 2021 19:03
những chương đầu vẫn để tiểu Thạch đến giờ lại dịch thành hòn đá nhỏ. Biệt danh em nghĩ như tên riêng nên để Hán Việt
dathoi1
31 Tháng mười, 2021 03:45
Đâu cũng thấy
forzerfor
30 Tháng mười, 2021 21:46
mong bro có thể bỏ tgian để end sớm bộ này ạ chứ tơi' quá mà qua mấy trang khác đọc thì vừa phí tgian mà vừa load não em chịu ạ :( chắc em dừng chờ ra full rồi em lại chiến chứ cứ vầy chịu
ronkute
27 Tháng mười, 2021 21:49
K bạn nhé
BÌNH LUẬN FACEBOOK