Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên vùng đất này có Chân Tiên ngủ đông, thế nhưng cuộc đại chiến ở Biên hoang lại chẳng hề hiện thân, việc này khiến hắn thở dài, có thể nói gì đây?

Ít nhất Thạch Hạo biết được, bên trong Tiên điện có một vị đang sinh sống và điều này đã được chứng thực rồi.

Thạch Hạo xuất thần ngắn ngủi rồi ngẩng đầu, hắn đã trở lại Ba ngàn châu và chắc chắn sẽ không phải là điều bí mật gì, có vài người khả năng sớm đã biết rồi.

Hắn rất cẩn thận, vẫn không hề ỷ lại đạo hạnh cao thâm như hiện tại mà bất cẩn chút nào.

Sắp rời đi nên hắn không muốn phát sinh bất kỳ biến cố nào.

Lúc ở trên cưu Thiên thì hết thảy đều tĩnh lặng, không một ai gây chuyện, dù cho là Kim gia chẳng hề hòa thuận gì với hắn cũng rất biết an phận, không có tìm tới cửa gây sự.

Nguyên nhân cũng là vì Kim thái quân đang hấp hối và bế quan dưỡng thương, quan trọng hơn chính là, trong trận chiến ở Biên hoang Thạch Hạo đã giết nên uy danh, lập xuống đại công hiển hách, vào lúc này dù cho là Chí Tôn cũng không dám coi trời bằng vung được.

"Có Tiên đang kéo dài hơi tàn, không thể bất cẩn được." Thạch Hạo thở dài, hắn tới Ba ngàn châu và nhất định phải phòng bị những thứ này.

"Đại ca ca, chúng ta sẽ đi nơi nào vậy ạ?" Một đứa nhỏ tầm bốn năm tuổi hỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa đỏ bừng tựa như là quả táo lớn.

Những đứa nhóc này rất thân mật với hắn thế nhưng xưng hộ lại chẳng hề đồng nhất, có đứa thì gọi hắn là thúc thúc và cũng có đứa lại gọi hắn là ca ca.

Bọn nhỏ này có căn cốt cùng thiên phú đều rất tốt, đều là những hạt giống tu đạo quý giá nhất cho nên Thạch Hạo chiếu cố bọn chúng rất nhiều, hi vọng sẽ có một ngày bọn chúng sẽ trưởng thành và trở thành một cây đại thụ che trời.

"Ta muốn đi gặp một vài người để dẫn bọn họ về nhà." Thạch Hạo nói.

Hắn biết rõ mình đang đứng ở địa phương nào, nơi đây cách Ma châu không tính là quá xa cho nên quyết định tới nơi này để tìm tổ phụ Thạch Trung Thiên của mình.

Tổ phụ của hắn chính là Thập Ngũ gia, được người gọi là Đại Ma thần, hẳn là đang ở Ma châu và ẩn cư trong tòa núi lửa nào đó.

Thạch Hạo mong ngóng để về nhà, ước ao có thể gặp mặt gia gia của mình ngay tức khắc, từ biệt quá nhiều năm, không biết ông có khỏe không?

Hắn và Thập Ngũ gia ở gần thì ít mà cách xa thì nhiều, thơi gian bên nhau chẳng được bao nhiêu thế nhưng lại có thể cảm nhận được tình thương yêu của ông đối với mình, đã từng vì hắn mà chẳng thèm đếm xỉa tới tính mạng.

Bất kể là cuộc đại chiến ở hoàng đô Thạch quốc dưới hạ giới hay là cuộc đối đầu với Bất Lão sơn ở thượng giới này, tất cả đều khiến Thạch Hạo cảm động và đau lòng.

Lúc hắn còn nhỏ thì Thập ngũ gia vì muốn lấy chân huyết của Tỳ Hưu cho hắn nên đã mất đi một cánh tay, qua đó có thể thấy được sự quan tâm của lão với hắn cỡ nào rồi.

Chiếc chiến thuyền màu xanh này phi hành cực nhanh trên bầu trời, xuyên thủng mây mù, cơ bản không cần mượn nhờ tế đàn gì cả mà cứ thế tiến thẳng tới.

Bên dưới mây mù chính là sông lớn cuộn trào, núi cao vững chãi, bao la vô cùng.

Bọn họ đã tiến nhập Ma châu, đã tới vùng đất này rồi.

Ma châu, sở dĩ có cái tên này cũng là bởi vì nơi đây liên quan tới một đạo thống đã chiếm cứ một khu cổ địa - Hắc Lan sơn, bên trên mọc đầy ma quỳ hướng về mặt trời. Nơi đó có tên là Ma Quỳ liên, có tu luyện giả thực vật đầy mạnh mẽ sinh sống.

Ngoài ra, ngày xưa một châu này từng rung chuyển qua và trở thành một vùng loạn chiến, quanh năm đều xuất hiện ma quỷ.

Chiếc chiến thuyền vàng xanh dừng lại, nội tâm của Thạch Hạo không cách nào bình tĩnh được, tổ phụ còn ở đây không, nếu như ra ngoài du lịch thì còn có thể trở về không?

Đây là một vùng cao nguyên với phạm vi mấy trăm ngàn dặm, rất quạnh hiêu và chẳng có chút gợn sóng gì.

Rất nhanh chiến thuyền đã tiến vào một vùng núi lửa, Thạch Hạo nhảy xuống dưới thế nhưng nơi đây rất yên tĩnh, chưa hề cảm ứng được khí thế của Đại ma thần.

Có núi lửa đang cuồn cuộn chảy dung nham, khói đặc bốc lên đầy đáng sợ, tựa như là tình cảnh chốn địa ngục vậy.

Có núi lửa sớm đã chết lịm, héo tàn không chút dấu hiệu hoạt đông nào.

"Ông nội!" Thạch Hạo nhẹ giọng hô thế nhưng âm thanh của hắn có thể vang vọng khắp chu vi mười vạn dặm, truyền rõ ràng tới từng ngóc ngách một.

Nhưng mà không một lời đáp rả, không thể nhìn thấy được Thập Ngũ gia Đại ma thần.

Thạch Hạo đứng yên đầy thất thần, sau khi trở lại đây người mà hắn muốn gặp trước hết chính là tổ phụ thế nhưng giờ lão không có ở nơi này, hiển nhiên đã rời đi mấy năm trước và vẫn chưa trở về, bởi vì nơi này chẳng hề có chút sinh khí nào cả.

"Du lịch thiên hạ."

Thạch Hạo tìm được bốn chữ, rất đơn giản, là đang báo cho hắn biết, là Thập Ngũ gia lưu lại.

Hẳn sẽ còn thêm một vài dòng nữa thế nhưng núi lửa phun trào, và cách đá đã bị hủy diệt.

Thập Ngũ gia không hề gặp nguy hiểm gì cả, rất là thong thả du lịch khắp chốn, Thạch Hạo từ mấy chữ này có thể cảm nhận được tâm tình của lão, việc này giúp Thạch Hạo thở dài một hơi.

Nhẹ nhàng thở một hơi, Thạch Hạo có chút thất vọng quay trở lại chiến thuyền vàng xanh.

"Thúc thúc, thúc không tìm được ông nội mình ư?" Có một cô bé hỏi, bọn chúng biết được mục đích tới đây của Thạch Hạo.

"Đi thôi, sau đó sẽ gặp được htôi." Thạch Hạo nói.

Chiến thuyền vút ngang trời với tốc độ không phải là rất nhanh, từ từ rời khỏi nơi đây, Thạch Hạo mang theo không nỡ quay đây ngóng nhìn lại, ước ao có thể nhìn thấy được tổ phụ đang trở về.

"Rầm!"

Hư không phía trước rung lên bần bật, có một chiếc chiến thuyền màu đỏ thắm tựa như được vẽ lên một lớp máu tươi ngập tràn sát khí từ trong hư không lao ra, thiếu chút nữa đã đâm vào chiến thuyền màu xanh này.

Hiển nhiên, cũng có đang đang vượt qua hư không, mới từ trong khe lớn không gian lao ra đây.

Thạch Hạo nhíu máy, khống chế chiến thuyền tránh đi.

Nhưng mà khiến hắn không ngờ tới chính là, một luồng ánh kiếm bổ tới chém thẳng về phái chiếc chiến thuyền lớn của bọn hắn.

Kiếm khí rất lạnh lùng mang theo tâm ý hủy diệt, máu lạnh vô tình, hơi một tí sẽ giết sạch những người bên trên thuyền.

Boong!

Trong nháy mắt đó Thạch Hạo khẽ chấn động đánh tan kiếm khí, hắn đứng ở phía đầu mũi thuyền lạnh lùng nhìn phía trước.

"Chiến thuyền Thiên quốc đang đi, kẻ nào dám ngăn cản?" Phía đầu thuyền có người mắng.

Lúc nghe tới hai chữ Thiên quốc thì vẻ mặt của Thạch Hạo càng lạnh tanh hơn, tổ chức sát thủ này ngập tràn máu tanh, nổi tiếng xâu xa, không biết đã làm bao nhiêu chuyện ác rồi.

Năm đó, hắn từng bị giáo này nhằm vào, chủ Thiên quốc từng muốn giết hắn.

Chớ đừng nói là đám thế hệ trẻ tuổi của Thiên quốc, năm xưa lúc thiên tài tranh bá ở Ba ngàn châu thì thần tử của Thiên quốc từng vây giết Thạch Hạo, thế nhưng tiếc là đã bị Thạch Hạo giết sạch toàn bộ.

Đương nhiên, nếu chỉ những chuyện này thì cũng chưa tới mức khiến Thạch Hạo hận thù sâu tận.

Ở trong lòng hắn vẫn luôn có những cọng rễ mọc tứ tán, luôn luôn nhớ rõ sự chết thảm của Quỷ gia.

Quỷ gia là người khai sáng ra Bổ Thiên các ở hạ giới, ở thời kỳ thượng cổ từng bị Thiên quốc giết chết, mà tàn hồn của Quỷ gia đã đồng hành với Thạch Hạo trong thời gian dài.

"Rầm!"

Thạch Hạo lần nữa nhíu mày, lần này cũng chẳng hề lưu tình giả cả, boong, đầu thuyền của chiếc thuyền lớn màu đỏ đậm phía đối diện nổ tung.

"Người phương nào?!" Trên thuyền lớn truyền ra tiếng giận dữ phẫn nộ.

Đồng thời, cả chiếc chiến thuyền trở nên mờ ảo rồi biến mất thật nhanh.

Đây là tác phong của Thiên quốc, quanh năm đi ám sát người khác, một khi gặp phải địch ý hoặc là muốn khai chiến thì đầu tiên sẽ ẩn núp, sau đó sẽ đánh giết địch thủ.

Ầm!

Thạch Hạo hét lớn một tiếng, giữa bầu trời là mênh mông lôi điện chấm chìm cả hư không, tiếp đó đánh sụp nơi này và chiếc chiến thuyền tang tạ kia không còn chỗ nào để lẩn trốn nữa.

"Tiền bối, chỉ là hiểu nhầm mà thôi." Trên thuyền chợt có người lên tiếng đầy khiêm tốn và nhận thua.

Tiếp đó là một bóng người đầy dặn xuất hiện, là một vị trung niên mở miệng, nói: "Xin đạo huynh bớt giận, chúng ta đã vô ý mạo phạm."

Nhưng mà, Thạch Hạo làm sao có khả năng sẽ cho rằng bọn họ là đám người thông tình đạt lý, vừa nãy không hề một lời nào đã muốn hủy đi thuyền lớn màu xanh của hắn rồi.

Đám hung nhân này cũng chỉ là mượn gió bẻ măng, cảm thấy không trêu chọc nổi nên mới nhún nhường mà thôi.

Đột nhên, người trung niên kia kinh hãi, run giọng nói: "Ngươi... là Thạch Hạo?!"

Năm xưa, chân dung của Thạch Hạo từng truyền khắp một ít đại giáo, rất nhiều người đều biết và người trung niên này cũng xem như là cao tầng của Thiên quốc nên chắc chắn đã nhìn qua.

Thời khắc này, vẻ mặt của người trung niên này vàng nhất đất, não không ngừng tạo nếp nhăn, trán đổ đầy mồ hôi lạnh, cả người lạnh toát, không ngờ lại là tên sát tinh này, lại gặp phải hắn.

"Thạch Hạo?!"

Những người khác cũng hãi hùng khiếp vía, bởi vì gần đây có lời đồn rằng, Thạch Hạo của ngày xưa đã quật khởi và danh chấn cả cửu Thiên, từng quét ngang quần địch ở Biên hoang và lập xuống chiến công hiển hách.

Hiện tại đã có một nhóm người biết được, thiếu niên năm xưa rất nghịch thiên, mạnh tới mức không tài nào địch lại nổi!

"Căn cơ của Thiên quốc xây dựng ở nơi nào?" Thạch Hạo hỏi, âm thanh đầy lạnh lùng.

Nếu như đã gặp mặt thì hắn rất muốn tới Thiên quốc một lần!

Chỉ là, Thiên quốc quá nhần bí, về phía những người ngoài mặc dù biết trên danh nghĩa của bọn họ là cung điện, thế nhưng cơ bản lại chẳng hề biết truyền thừa chân chính nằm ở nơi nào.

Bởi vì, Thiên quốc cũng biết mình biết ta, thân là tổ chức sát thủ, có quá nhiều người căm hận nên không hề dễ dàng bại lộ tổ địa Thần quốc chân chính.

"Ta... không biết!" Người trung niên này run rẩy nỏi, bởi vì hắn cảm giác được sự mạnh mẽ của Thạch Hạo, khí thế khủng khiếp phả thẳng vào mặt khiến toàn thân hắn băng hàn.

"Đã như vậy, ngươi nên lên đường thì hơn." Thạch Hạo không muốn nhiều lời, một bàn tay lớn chụp tới.

Ầm, chiếc thuyền kia giải thể, còn có một ít sát thủ bên trên hét thảm, toàn bộ đều hóa thành mưa máu.

Người trung niên kia hét lớn, tuy rằng đã dùng mọi khả năng, dùng một thân đạo hạnh của mình gắng gượng chống đỡ thế nhưng vẫn khó lòng cứu vãn được tính mạng, hắn cũng nổ tung, hình thần đều diệt.

Trong lòng Thạch Hạo đầy bình tĩnh chẳng chút nương tay gì cả, cũng chẳng có vẻ không nỡ gì cả, bởi vì đây là một đám sát thủ, nổi tiếng xấu xa, làm mọi điều ác, nên chém toàn bộ.

Nếu là những đạo thống khác, dù cho có cừu oán thì hắn cũng sẽ phân xử tốt xấu, xem xét nên giết hay không.

"Dừng tay, người phương nào lại dám làm càn ở Ma châu này?"

Phía chân trời xa xa truyền tới gợn sóng, có tiếng gào trầm thấp truyền tới.

"Ngươi là ai?" Thạch Hạo hỏi.

"Nhị trưởng lão của Ma Quỳ liên." Phương xa truyền tới, cũng nói tiếp: "Ta tới tiếp đón các đạo hữu của Thiên quốc, ngươi lại dám... hạ sát thủ với bọn hắn?"

Rõ ràng, sau khi người kia tới đây thì nhận ra được sự nghiêm trọng cũng như đáng sợ của sự tình, lúc này biểu hiện không được tự nhiên cho lắm.

Tiế đó, hắn xoay người rời đi!

Hắn thật sự bị dọa cho hoảng sợ, một vị cao tầng của Thiên quốc bị đập chết tươi, sát thủ trên toàn thuyền đều chết trận, đây chẳng phải là chuyện nhỏ gì.

"Ma Quỳ viên? Cũng đang muốn tới đó một chút đây!" Thạch Hạo nói, lời nói có chút lạnh lạnh.

Còn nhớ tới, lúc trước chủ và cũng là giáo chủ của Ma Quỳ viên từng muốn giết hắn, hiện giờ nếu đã tới thì đương nhiên phải tiếp đón rồi, nhìn xem thử người này mạnh mẽ tới cỡ nào!

Xoẹt!

Thạch Hạo đứng dậy, nắm lấy Hoàng Kim sư tử rời khỏi chiến thuyền.

Hắn dùng đại thần thông thu nhỏ chiến thuyền lại rồi thu vào bên trong ống tay áo, đồng thời ngả người nhảy lên lưng của Vô Úy sư tử chạy thẳng về phía Ma Quỳ viên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hatbui
01 Tháng chín, 2021 18:37
Cố gắng 1 ngày 1 chap nha ad@@ Ủng hộ ad<3
qtrasengan
01 Tháng chín, 2021 18:36
cho hỏi bộ này thuộc thể loại nào vậy
Hieu Le
01 Tháng chín, 2021 18:28
rất mong bạn admin trong thời gian dãn cách vì covid đẩy nhanh tốc độ dịch @@
ronkute
27 Tháng tám, 2021 19:35
Khả năng tuần 5c, sẽ cố gắng nhất có thể, chứ mình không dám hứa đâu nhé :(
Hieu Le
27 Tháng tám, 2021 18:42
1 tuần ra đc bn chương vậy ronkute
Khoi Huynh
26 Tháng tám, 2021 20:12
Chờ lâu thiệt, có ai lười như mình không, nhờ chrome đọc cho nhe lười đọc , haha
Lê Văn Tuấn
26 Tháng tám, 2021 17:20
Phim hoạt hình đang ở chap mấy mn ơi?
Hatbui
26 Tháng tám, 2021 11:23
Chờ mãi :>
ronkute
25 Tháng tám, 2021 17:00
Ok bác :v
Hieu Le
25 Tháng tám, 2021 15:29
Chị konkute có thể ngưng dùng từ nhen để dịch được ko ạ ??? Mỗi lần đọc tới từ nhen là nổi da gà thật sự
ronkute
25 Tháng tám, 2021 07:22
Bản dịch này do TTV dịch đó bác
Bùi Duy Chiến
24 Tháng tám, 2021 20:34
Bản dịch cực cuốn
Doquoccuong
24 Tháng tám, 2021 17:44
Mn cho em hỏi bộ Thế giới hoàn Mỹ bên *** là bản covert à
Doquoccuong
24 Tháng tám, 2021 17:34
Bản này là bản chính hả bạn
Doquoccuong
24 Tháng tám, 2021 17:33
Cái này bản chính chủ hay gì vậy
Hieu Le
24 Tháng tám, 2021 13:13
Hoả Linh Nhi kết đôi với Thạch Hạo,sau nì là Vân Hi rồi Vân Hi sinh cho thg cu
Hieu Le
24 Tháng tám, 2021 13:12
Ad ơi chừng nào có chương mới ạ
Bùi Duy Chiến
24 Tháng tám, 2021 09:24
Chờ từ tối qua đến sáng tý gục mà chưa thấy gì???
Bùi Duy Chiến
23 Tháng tám, 2021 20:57
1 phát 200 chương là rất ổn áp ronkute :heart:️:heart:️:heart:️
ronkute
23 Tháng tám, 2021 16:33
Tối nay nhé, mây nay mình bận quá k ngồi máy đc
ronkute
23 Tháng tám, 2021 16:32
K nhé, chỉ là 2 người dưng với nhau mà thôi, Hoả Linh Nhi sẽ cưới và sinh cho Thạch Hạo, thế nhưng lại chết thảm, 1 câu chuyện buồn :((
minhnhat0605
23 Tháng tám, 2021 16:08
nào mới có chương mới hả ad
Nguyenminhtai
22 Tháng tám, 2021 22:11
À mà nguyệt thiền chứ. Lúc đó dung hợp rồi mà, tuy chưa chung ý nghĩ nhưng thân thể là của nguyệt thiền
Nguyenminhtai
22 Tháng tám, 2021 22:09
Thanh y phá trinh thạch hạo
Võ Việt
22 Tháng tám, 2021 13:15
Nguyệt Thiền sau này có thành đôi vs Thạch Hạo đc ko vậy mn? kết hôn vs thứ thân mà chưa động phòng, lên thượng giới đọc một đoạn rồi mà thấy vẫn còn là kẻ địch. ai bật mí cho tại hạ vs
BÌNH LUẬN FACEBOOK