Hư Thần giới truyền khắp tiếng gầm nhẹ, âm thanh huyết dịch bắn tung tóe, nơi sâu trong khu đầm lầy thi thoảng sẽ phát ra những thứ này, khá là khủng khiếp.
Răng rắc!
Đó là âm thanh của xương rạn nứt, kiếm khí ngút trời đang bị khuấy động.
Tất cả những thứ nơi này hoàn toàn chẳng hề khác với thế giới chân thật, tựa như là đang trong mơ vậy, Xích Long ngẩn người, tên sư phụ bỉ ổi kia của hắn quá liều mạng, giết vào rồi lại giết ra, chưa hề dừng lại chút nào.
Mặc dù những Chí Tôn kia không hoàn chỉnh, không trọn vẹn, đều là những hài cốt bằng tinh thần thế nhưng vẫn khủng khiếp như trước, đánh chém Thạch Hạo ngập trong thịt nát vô số lần.
Thế nhưng, hắn không hề khuất phục, không ngừng chiến đấu.
Đây là một khu vực đặc thù, ở trong địa vực đặc thù của đầm lầy máu máu này không hề bị áp chế cấp bậc gì cả, cảnh giới như nào thì sẽ là như đó, không ngừng bùng phát ra ánh sáng kinh khủng nhất.
Có thể tưởng tượng ra được Thạch Hạo đang trải qua những thứ gì, muốn chống đỡ cũng chẳng hề dễ dàng chút nào.
Cũng may là, bởi vì cực kỳ nguy hiểm nên nơi đây mới có trân jđài, có trận pháp để bảo vệ sinh mạng cho người khiêu chiến, mặc dù thể phách có bị phá nát thì đều có thể gây dựng trở lại.
Nếu như đầm lầy này giống như ở thế giới hiện thực thì dù Thạch Hạo có mạnh mẽ hơn cũng giết không được, hắn chắc chắn sẽ theo gót những sinh linh thượng giới kia.
Ngày hôm đó, thượng giới có động tĩnh và Tiên vực lại có người đi ra.
Ngoại trừ sứ giả ra thì còn có một vài vị kỵ sĩ khác nữa, ai nấy đều khoác trọng giáp, tiên khí lượn lờ, là đại cao thủ siêu cấp chân chính, bọn họ mang theo sứ mệnh trọng yếu trên thân.
Ầm ầm!
Chính vào ngày hôm đó, mấy vị kỵ sĩ này xông lên cửu Thiên, đi xuống thập Địa, phân biệt xuất thủ tế ra từng cây cờ lớn một.
Tổng cộng có mười chín cờ lớn bay phấp phới cắm trong cửu Thiên thập Địa, mỗi một vùng đất cổ xưa sẽ là một cây cờ lớn khiến cho cổ địa nơi này run rẩy kịch liệt.
Mọi người đều giật nảy mình, bọn họ muốn làm gì thế?
"Chư vương của Tiên vực sầu lo cho an nguy của giới này cho nên đặc biệt cử mấy vị chiến tướng tới, dùng mười chín cờ lớn để trấn áp các nơi!"
Đây là tin tức mà sứ giả truyền ra, mấy tên kỵ sĩ kia đi ra là để trấn áp cổ địa các nơi, để cho những khu vực đó trở nên vững chắc không bị phá hủy.
Chỉ là, mọi người vẫn sầu lo như trước, mười chín cây cờ lớn thì có thể niêm phong được tất cả ư?
Không thể!
Rất nhiều người đều biết, cũng chỉ là cầm chừng trì hoãn thời gian mà thôi, không biết ngày sau sẽ xuất hiện tình cảnh đáng sợ như thế nào nữa.
"Còn chưa đủ, cần phải xây dựng các tế đàn xoay quanh mười chín cây cờ lớn này, đồng thời dùng máu huyết của sinh linh các tộc để nhuộm từ từ!"
Đây chính là pháp chỉ mà sứ giả Tiên vực truyền xuống, đại biểu cho ý chí của một vị Tiên vương và yêu cầu bọn họ phải làm như thế.
Không ai dám kháng chỉ, các nơi bắt đầu khởi công xây dựng những tế đàn vây quanh cờ lớn.
Điều đáng vui mừng nhất chính là, dù cho cần máu huyết của các tộc thì cũng không cần phải sát sinh, chỉ cần hiến tế một ít máu huyết thích hợp là đủ rồi.
Nhưng dù là như thế vẫn khiến người người nhíu mày, suy ngẫm không thôi.
Bất kể lúc tàn tiên muốn trở về Tiên vực hay là những người này bố trí trận kỳ như hiện tại, đều là đang thờ cúng, vậy thờ ai đây?
Trong cõi u minh có một nhân vật vô thượng mạnh mẽ nào đó ư?
Sau đó, một trong số những vị kỵ sĩ đi cùng sứ giả kia một mình tiến vào trong Linh giới rồi yên lặng tiến xuống Hư Thần giới!
Hạ giới, Thạch Hạo đã rời khỏi đầm lầy, tạm thời kết thúc cuộc rèn luyện sinh tử trong vài ngày qua, tu vi của hắn có sự tăng trưởng mạnh, đạo hạnh đang tăng tiến!
Thế nhưng, hắn muốn rời đi và một khoảng thời gian ngắn sau mới trở lại.
Bởi vì, cả người hắn đã rơi vào trong sát cảnh, giờ khắc nào cũng đang đại chiến nên rất dễ khiến người ta điên cuồng, rơi vào trong cảnh cuồng loạn.
Có căng có xẹp, hắn không thể trong vài ngày liền trở thành Chí Tôn được.
Sau khi trở lại Thạch thôn thì Chu Yếm đang vò đầu bức tai, vội vã nôn nóng, hiện giờ đã cơ bản điều tra rõ về Thiên Nga thánh giả, các dấu hiệu đều chỉ về phía Hồng vực.
Liên miên hồ nước, sóng nước mênh mang.
Nơi đây là một ao hồ rộng lớn, các loại thủy cầm giương cánh bay cao.
Trong đó có một chiếc hồ lớn với núi đá sừng sững nằm giữa chính giữa, linh khí lượn lờ.
Một lão đạo nhân tóc trắng xóa, dáng vẻ gầy còm như que củi ngồi xếp bằng bên trên một bồ đoàn tụng minh, tinh lực của hắn không quá sung túc như đã gần đất xa trời vậy.
Thế nhưng, khi con ngươi chớp mắt liền có phù văn óng ánh, đó là sự thể hiện của cường giả.
Dù ai cũng không ngờ tới, đây là một cường giả đã chạm chân vào lĩnh vực Chân Thần, thần hỏa dâng trào, nếu không phải tuổi thọ không còn nhiều thì hắn sớm đã bước vào cảnh giới Chân Thần rồi
Hắn chính là Thiên Nga thánh giả, một cao thủ Cầm tộc đã sống năm tháng dài đằng đẵng, là sư phụ của Thôn Thiên tước.
Ngoại giới vẫn luôn lan truyền rằng, hắn sớm đã chết hơn nữa còn chết vào trong tay đồ nhi của mình, lúc tuổi xế chiều đã bị Thôn Thiên tước một ngụm nuốt gọn, kết cục vô cùng thê thảm.
Không ai ngờ rằng hắn vẫn còn sống, hơn nữa đang tìm hiểu một loại chân kinh vô thượng nào đó thế nhưng tiếc rằng tiến triển rất chậm chạp, không có thu hoạch được thành tựu đáng có.
"Thời gian không có chờ ta, sinh mệnh không còn nhiều nữa, cứ theo tự nhiên thôi." Thiên Nga thánh giả thở dài.
"Thú vị, một cao thủ Cầm tộc đã chết từ nhiều năm trước thế nhưng vẫn còn ở nhân gian, ông rất biết điều thế nhưng vẫn bị tiết lộ rồi." Thạch Hạo xuất hiện.
Hắn đứng bên trên núi đá nhìn xuống hang cổ kia, ánh sáng lấp lóe nhìn ra được hết thảy, hiểu rõ huyền bí về thân thể của Thiên Nga thánh giả.
Thiên Nga thánh giả đang ở đỉnh cao của cảnh giới Thần Hỏa, một chân đã bước vào lĩnh vực Chân Thần thế nhưng tinh lực lại không đủ, không có cách nào đột phá tiến thêm bước nữa.
Ở hạ giới này, sinh linh như vầy hiện tại cũng xem như hiếm thấy, dù sao năm xưa tám vực trải qua đại kiếp nạn kia thì đã không còn lại mấy cường giả nữa.
"Tiểu Thạch?" Thiên Nga thánh giả chẳng hề giật mình chút nào, đồng thời nhận ra ngay hắn.
"Ồ, ông biết ta luôn à, biết ta sẽ tới hả?" Thạch Hạo hỏi.
Chu Yếm bậc nhảy lên trên vách đá rồi nhìn chằm chằm ông lão đang bên trong hang cổ kia, nó nhe răng nhếch miệng gầm gừ, năm xưa nó đã đạt được sơn bảo thế nhưng lại bị mất.
Hiện giờ nó đã rõ ràng, thứ đó đang nằm trong hang cổ kia, mảnh xương trắng hình lập phương đang nằm bên trên một chiếc bàn đá, nó trắng bóng như ngọc và hiện ra ánh sáng lộng lẫy.
Chính là sơn bảo năm xưa!
"Lão già, ông trơn như lươn đó hơ, ai cũng nói ông đã bị đồ đệ mình ăn thịt nhưng không ngờ đồ nhi đã ngỏm nhưng sư phụ vẫn nhảy nhót tung tăng, hơn nữa còn đạt được món sơn bảo này nữa chớ." Chu Yếm kêu la.
Thiên Nga thánh giả cười khổ, con Chu Yếm này chẳng hề nể nang gì cả, gì mà nhảy nhót tung tăng chứ, rõ ràng hết thống đã khô cạn tựa như ánh tà dương xế chiều.
"Chu Yếm, ngươi đừng nói đùa nữa, ta già lọm khọm rồi nè, già nua không thể tả nổi, bất cứ lúc nào cũng sẽ bỏ mạng, làm gì còn sức sống nữa chứ."
Chu Yếm chẳng hề nói lời nào mà chỉ dùng ánh mắt thèm khát nhìn chằm chằm sơn bảo trên bàn đá.
Thiên Nga thánh giả thở dài, nói: "Năm đó quả thật ta thiếu chút nữa đã bỏ mạng, lúc đèn dầu đã cạn và một luồng linh thân của ta đang ngồi thì tên đồ nhi kia lầm tưởng là ta nên một ngụm nuốt gọn."
Năm đó, Thiên Nga thánh giả vô cùng đau lòng, dù gì cũng là đồ nhi của mình thế nhưng thừa dịp hắn sức yếu đi mưu hại, cũng may hắn sớm có cảnh giác nên dùng linh thân chết chay.
Nhắc tới những chuyện xưa thì hắn chỉ biết thở dài một tiếng đầy bi thương.
"Cũng chính vì như thế nên mới kích thích tới ta, vốn sẽ phải chết thế nhưng chấp niệm trong lòng chợt bùng lên và sống tiếp một mạng."
Hắn không chỉ sống tiếp mà trong những năm tháng sau đó tu vi đã đột phá, thoát khỏi cục diện đèn dầu đã cạn.
"Thực ra, đồ nhi của ta cũng không có chết trong cuộc kiếp nạn tám vực kia, sau đó chính ta đã kết liễu tính mạng của nó." Thiên Nga thánh giả thản nhiên nói.
Bởi vì hắn biết, trong những năm tháng kia Thôn Thiên tước đã nuốt vô số sinh linh, tạo vô số tai kiếp, máu tanh đầy rẫy, ác độc vô cùng.
Trước kia khi ngọn lửa sinh mệnh của Thiên Nga thánh giả sắp tắt nên vô lực thanh lý môn hộ, sau khi nó điều dưỡng và tu vi tiến triển lên đỉnh cao cảnh giới Thần Hỏa thì giết chết Thôn Thiên tước một cách dễ dàng.
"Tên đồ nhi của ta rất giả dối, lúc đại loạn tám vực nó chẳng hề tổn thương chút nào, đã tránh thoát hàng loạt hung hiểm, là ta đột nhiên xuất hiện và kết liễu tính mạng của nó."
Nếu không, Thôn Thiên tước đủ khả năng sống tới hiện tại.
"Đáng tiếc, mất đi một bữa tiệc lớn từ Thôn Thiên tước." Thạch Hạo thở dài, không thể hầm con hung cầm này khiến hắn cảm thấy tiếc nuối.
Người nào vầy? Thiên Nga thánh giả cười gượng.
"Ông biết vì sao ta tới đây không?" Thạch Hạo hỏi.
"Biết, ta sớm phát hiện ra, trong mấy ngày gần đây có không ít người qua lại dò xét xung quanh hồ nước, lúc đó ta biết ngươi sẽ tới đây." Thiên Nga thánh giả nói.
Tiếp đó hắn chỉ về phía bàn đá, nói: "Đây chính là món sơn bảo kia, vốn là thuộc về Chu Yếm, hiện giờ vật quy chủ cũ."
Chu Yếm không nhẫn nhịn được nữa, không có gì lo lắng nên nhảy lên bàn đá và cầm vào trong tay, lật tới lật lui dò xét.
"Sinh mệnh của ta không còn nhiều nữa, vật này bác đại tinh thâm, ta chỉ tìm hiểu được chút da lông bên ngoài mà thôi, thật là xấu hổ, thế nhưng thiếu chút nữa đã luyện chết bản thân." Thiên Nga thánh giả thở dài.
Hắn có không cam lòng, có buông xui, còn có chút bất đắc dĩ cùng tiếc nuối.
Thạch Hạo không nghĩ rằng sẽ thuận lợi như vầy, cứ thế tới tay làm hắn cảm thấy cảm khái vô cùng.
Nhớ năm đó khi hắn còn bé thì sơn bảo đã xuất thế, nháy mắt đã hai mươi mấy năm trôi qua thế nhưng danh tiếng của nó vẫn to lớn, tới ngày hôm nay mới chính thức được nhìn thấy.
"Có gì đó kỳ kỳ!' Chu Yếm ước lượng, tỉ mỉ cảm ứng thế nhưng lại kích động cùng với kiêng kỵ.
Thạch Hạo nhận lấy vào tay rồi khẽ vuốt vuốt mảnh xương trắng tinh này, hắn cũng không có chân chính tìm hiểu nhưng liền biết, đây là một món chí bảo vô cùng ghê gớm!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng bảy, 2020 15:30
Full là convert. Còn phải dịch nữa mà
07 Tháng bảy, 2020 17:48
khúc đầu đọc giống Thế Giới Động Vật
03 Tháng bảy, 2020 23:57
lúc còn nhỏ ánh mắt vô tội rồi thật thà chất phát đến đâu lớn hơn chút quậy kinh khủng. ko bik nó học ở đâu nhỉ..
01 Tháng bảy, 2020 13:47
Tks bác, để mình bổ sung
01 Tháng bảy, 2020 13:22
Truyện full rùi mà
18 Tháng sáu, 2020 20:01
Ad ơi, thiếu chương 857
16 Tháng sáu, 2020 09:46
ixvxx. ,,2
27 Tháng năm, 2020 13:26
Thạch Hạo luyện chế Hoang Tháp ở chương nào vậy nhỉ các đạo hữu
27 Tháng năm, 2020 13:23
thời đại thần thoại là thời đại có 9 thiên tôn sáng tạo ra cửu bí đấy, còn loạn cổ là thời đại của Hạo mà
22 Tháng năm, 2020 14:43
sao thằng này lớn 1 tí tính nó lại càng quái. càng nghịch vậy
20 Tháng năm, 2020 06:30
Dạo này bận quá, k lên chương đc :(((
19 Tháng năm, 2020 17:09
Chờ bản mới nhất.
07 Tháng năm, 2020 13:11
Lót dép chờ ae dịch giả up chương mới từng ngày :)))
26 Tháng tư, 2020 22:56
Cảm ơn ae dịch giả đã dịch truyện.
26 Tháng tư, 2020 04:40
Truyện thì hay lôi cuốn. Mỗi tội thế giới rộng quá. Hạ giới tám vực. Thượng giới 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Cái nào cũng bao la bát ngát. Mơ hồ quá.
26 Tháng tư, 2020 04:38
Tôi chỉ thích đọc loại này. Độc đoán vạn cổ. Truyện hay và lôi cuốn. Có điều cha thần đông sáng tạo thế giới quá rộng lớn. Có quá nhiều thế giới tồn tại. Hạ giới tám vực. 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Mà thế giới nào cũng quá rộng lớn khiến ng đọc mơ hồ quá.
25 Tháng tư, 2020 22:51
Mấy bố cứ bảo buff mà t thấy từ đoạn Bảy thần tuy không thua nhưng cũng nữa chết nữa sống. Tác đã muốn lập một nhân vật độc đoán vạn cổ để so sánh với main hay truyện sau mà cứ kêu buff :))
25 Tháng tư, 2020 22:46
Thần Thoại là sau cùng mà mấy ông. Thời Đại Thần Thoại xong là tới thời đại của Thánh Khư. mạch truyện là Đế Lạc, Tiên Cổ, Thái Cổ, Thượng Cổ, Hoang Cổ, rồi nhiều kỷ nguyên nữa. Cái loạn cổ vẫn chưa nhớ được nằm ở giai đoạn nào
25 Tháng tư, 2020 22:41
tôi cũng vậy. Lúc đọc độc chiến bảy thần khóc một lần. Lúc ở Biên Hoang bị giao cho dị vực khóc 1 lần. lúc lên Tiên Đế t lại khóc. mẹ kiếp thần đông
25 Tháng tư, 2020 20:40
chuẩn bn, không nói rõ mọi thứ bn ạ, mỗi khi sang cái ms thì kiểu chỉ tăng cường giả chứ k thay đổi nhìu lắm, khá mơ hồ, theo mk nghĩ khi sang một chỗ mới tác nên thêm nhiều tính năng ( với cả tác đổi nhanh quá k kịp thích ứng ) giống Đấu La Đại Lục ý bn, p2_ thì tăng hồn đạo khí, p3_tăng cơ giáp + Đấu khải + Hồn Linh, p4 tăng các hành tinh, có nhiều Thần cấp, công nghệ đổi mới, có tinh tế chỉ huy hệ, quan chỉ huy chiến hạm, tinh tế chiến cơ
Dù sao truyện cx rất hay, cảm ơn nhóm dịch
25 Tháng tư, 2020 15:33
Truyện này của thằng cha Thần Đông sáng tạo thế giới to và rộng lớn quá khiến người đọc khá mơ hồ. Hạ giới tám vực đã kêu rộng lớn vô ngần rồi thì lại bị thượng giới 3000 châu khinh thường là lao tù. Rồi 3000 châu thì lại bị tu sĩ cửu thiên thập địa khinh thường tiếp. Rồi 9 đất 10 trời thì lại bị tu sĩ dị vực các kiểu khinh thường. Xong giờ lại đẻ ra thêm tiên vực lại rộng lớn các kiểu khinh thường nữa. Truyện thì hay mà thế giới thì hại não.
24 Tháng tư, 2020 15:31
Gắng dịch xong truyện này anh em ơi. Cám ơn ae dịch giả nhé !
21 Tháng tư, 2020 23:12
tôi cũng thế ông ơi :((
19 Tháng tư, 2020 00:30
Bên đấy là convert ông ơi
17 Tháng tư, 2020 17:37
Bộ này bên truyenfull dịch hoàn thành r cơ mà dịch không có tâm , bên này dịch có tâm cơ mà lâu vãi ra không ra chap mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK