Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khu tiên thổ này rất rộng lớn, dù cho có rất nhiều người trẻ tuổi tới đây thì vẫn đủ chỗ để mọi người chọn lựa linh sơn cùng bảo địa để tạo dựng đạo trường nhỏ cho riêng mình.

Nơi dày đặc tiên khí nhất chính là khu vực trung tâm, nơi đó có mười ngọn núi cao nhất và bất phàm nhất.

Bởi vì, tổ mạch được để lại từ Tiên cổ cũng chỉ có một đoạn ngắn, và vừa khéo lại chôn ngay ở bên dưới nơi ấy, sương mù tiên gia màu trắng tinh không ngừng tuôn chảy từ bên trong ra.

Tình cảnh này rất là kinh người, hiện tại bên trong vùng thế giới này thì cảnh tượng như thế này quả thật rất là hiếm thấy, ngang bằng với hoàn cảnh tu luyện của thời kỳ Tiên cổ.

Đời này sở dĩ không có Tiên, không ai có thể Trường Sinh cũng là do thiên địa thay đổi, hoàn cảnh càng ác liệt hơn, mất đi thổ nhưỡng để Chân Tiên sinh sôi.

"Đi, chúng ta phải nhanh chóng tới đó, nếu như chậm thì sẽ bị người khác đoạt mất đó!" Tào Vũ Sinh hô lớn.

Bởi vì, đoạn thời kỳ sau này thì tu sĩ trẻ tuổi tới từ các nơi ở cửu Thiên sẽ tu hành ở đây, được nghe những vị lão nhân này giảng kinh, nói chuyện về những sở trường cùng khuyết điểm của dị vực, sẽ cư trú ở đây một quãng thời gian dài cho nên cần phải lựa chọn một đạo tràng tốt nhất.

Tiểu Thiên vương của Tiên viện với thực lực đầy mạnh mẽ sớm đã chuyển động thân thể, hắn chạy về phía một ngọn núi thần, nơi ấy ngập tràn linh thảo, khí tím khắp nơi.

Vừa nhìn thấy người tới là hắn thì vài người trở nên kiêng dè, nói tóm lại cũng không ai dám tranh đấu với hắn cả.

"Xoẹt!"

Thạch Hạo di chuyển, nếu như phải tu hành ở đây thì tất nhiên hắn cũng sẽ không làm kẻ lập dị, sẽ tìm một nơi tốt nhất để tu luyện

Trung tâm khu vực này, bên trong mười ngọn núi lớn kia cũng hoàn toàn khác nhau, trong số đó có bốn ngọn bất phàm nhất, từ chân núi không ngừng tràn ra khí hỗn độn và kèm theo là những tiên vụ bao phủ lấy cả ngọn núi!

Có "nhánh cây" của tổ mạch chỉa thẳng vào trong những ngọn núi này!

Tổ mạch, xưa nay đều được cho rằng có sinh mệnh, có thể diễn sinh, có thể sinh chồi nảy lá, khúc tổ mạch không trọn vẹn này đã sinh trưởng tới vài ngọn núi này.

Động tác của Thạch Hạo cực kỳ nhanh, tuy rằng hành động sau thế nhưng lại leo lên một ngọn núi lớn trước, lập tức cả người được tiên khí bao quanh.

"Ngươi..." Có vài người không cam lòng, khi họ vọt tới phụ cận và thấy có người nhanh chân tới trước mình thì sinh ra ý nghĩ tranh giành.

Nhưng, sau khi Thạch Hạo xuất hiện thì những người này lại im lặng vội vàng rời đi.

Nếu như nói, những chiến tích ngày xưa của Thạch Hạo vẫn chưa thể nào thể hiện ra uy thế của hắn, vậy thì trận chiến ở biên cương Đại Xích Thiên kia đã hoàn toàn thay đổi, uy thế của hắn đã chấn động toàn bộ lòng người.

Đây là chiến tích thật sự được gây dựng từ máu và xương, một trận chiến giết chết mười tên vương giả, mười trận toàn thắng, kéo lại danh dự cho cửu Thiên, vậy kinh người tới mức nào?

Mấy ngày nay, chuyện tình phát sinh ở biên cương Đại Xích Thiên đã truyền về, không ngừng lan tỏa trong các bộ tộc, dẫn tới không biết sóng lớn mênh mông tới cỡ nào.

Những chí tôn lão bối chết trận, những người trẻ tuổi đã dung hợp cổ chủng cũng chết đi, thật sự đã tạo nên khiếp sợ không hề nhỏ, mà chiến tích đầy đáng sợ của Hoang thì lại thêm bắt mắt hơn, đồng thời cũng làm giảm bớt sự sợ hãi của mọi người đối với dị vực.

"Tới đây nè!" Thạch Hạo gọi Thanh Y, Trường Cung Diễn, Ma nữ, Thiên Giác nghĩ, muốn một vài người quen biết thuộc Ba ngàn đạo châu lên ngọn núi này tu luyện cùng mình.

"Quá nhiều người, chúng ta cũng chiếm được một ngọn ở nơi này rồi." Đám Tào Vũ Sinh, Thái Âm ngọc thỏ đứng trên một ngọn núi cách đó không xa xua tay nói, bọn họ rất là nhanh, lúc mấy người tranh giành những ngọn núi tốt nhất thì nhóm người này cũng đã chiếm được ngọn núi thần xếp hạng thứ mười.

Chỉ là, những người thèm khát vị trí của bọn họ cũng không hề ít, ai nấy đều thèm thuồng.

Hơn nữa, vào lúc này thì có người giật mình phát hiện, chính ngọn núi mà Hoang đang chiếm đóng lại có người từ bên ngoài đi tới, tựa hồ muốn tranh đoạt.

Người nào? Lại muốn dấy lên tranh đoạt với Hoang, đã hấp dẫn ánh mắt đầy kinh ngạc của rất nhiều người.

"Là hắn, Kim Triển!" Có người nói nhỏ, liền hiểu rõ ràng.

Kim Triển, là đệ tử của Thánh viện, được mệnh danh là thiên kiêu một đời, thực lực siêu phàm nhập thánh, trên con đường Kim Thế pháp thì hắn đã đi tới cực điểm, vượt qua các đời tiên hiền, vô địch trong cùng cảnh giới!

Bên cạnh hắn còn có một vài người, mà khiến người khác chú ý nhất chính là Vương Hi với áo trắng như tuyết, ngoài ra còn có một vài đệ tử của Thánh viện, đều là người đi theo của hắn.

Mọi người liền hiểu rõ, Vương gia đối đầu với Thạch Hạo nên đã phát sinh quá nhiều ân oán, Kim Triển muốn thay Vương Hi ra mặt ư?

Việc này đã dẫn tới chấn động rất lớn, Kim Triển muốn quyết đấu với Hoang? Tuyệt đối là tin tức rất quan trọng, chắc chắn sẽ kinh động thiên hạ!

"Hoang là người có công lớn, một trận chiến ở biên cương Đại Xích Thiên đã tạo nên uy phong cho giới ta, Kim Triển nếu xuất thủ chiến đấu với hắn, có tốt hay không?" Có người thì thầm nói.

Lúc này Tào Vũ Sinh cười khẩy, nói: "Nhóc con này muốn làm gì thế ta, muốn đánh nhau với Thạch Hạo à? Có dũng khí đi Biên Hoang giết địch, giết liên tiếp mười trận, uy chấn dị vực, như vậy thì mới xem là anh hùng. Muốn ra mặt thay cho Vương gia, rồi nội đấu ở cửu Thiên này, không hổ là con rể của Vương gia mà, là một người đầy đức hạnh chỉ biết đối phó với người mình!"

Có người ủng hộ Thạch Hạo thì cũng có người về phe Kim Triển, dù sao uy danh của hắn rất hiển hách, khai sáng ra những kỳ tích, đã bước ra một vài bước quan trọng ở phần cuối trên con đường Kim Thế pháp, có người kính phục hắn không thôi.

"Lúc đó Kim Triển đang bế quan nên không thể nào tới biên cương Đại Xích Thiên được, nếu không chiến tích thắng mười trận kia làm sao lại tới phiên người khác, hắn nhất định sẽ dương uy dị vực!"

"Kim Triển với thiên tư trời ban, được lão quái vật trong viện ca tụng là tuấn kiệt thiên kiêu một đời, đây là sự đánh giá cỡ nào chứ? Người khác há có thể so sánh! Vừa khéo, nhân cơ hội hôm nay để chiến một trận với Hoang, xem thử ai mạnh ai yếu. Hừ, vô địch Kim Thế pháp, hôm nay nhất định phải quật khởi, huy hoàng đè ép nhật nguyệt!"

Những người ủng hộ Kim Triển lên tiếng, cảm thấy hắn mới là vô địch.

Rất nhiều người đang quan sát, bởi vì nếu như song phương chiến đấu thì cũng không hề làm người khác cảm thấy ngạc nhiên gì.

Không ít người đều biết trước đây không lâu thì Thạch Hạo đã "đại tác chiến" với Vương gia, cùng Thư viện Thiên Thần chống lại Vương gia, thậm chí năm con rồng cũng vì thế mà phải tới Biên Hoang!

Có thể nói Vương gia hận Thạch Hạo tới thấu xương, mà Kim Triển ra mặt cho Vương Hi thì trong mắt mọi người đây là chuyện đương nhiên.

Trên ngọn núi lớn, Thạch Hạo bình thản chắp hai tay sau lưng nhìn về phía đám người đối diện, lần lượt lướt qua từ Kim Triển tới Vương Hi rồi là những người đi theo kia.

Kim Triển đã dừng lại và đang quan sát Thạch Hạo, hai bên hình thành nên một tràng vực đầy đáng sợ.

Muốn cướp đi đạo tràng của Hoang? Tất cả mọi người đều sợ mất mật!

Kim Triển, vô cùng thần bí, ngày thường rất ít lộ diện thế nhưng lúc này lại chẳng hề dễ chịu chút nào, được khí hỗn độn vờn quanh, hai mắt tựa hai vầng thái dương, dường như thời đại khai thiên tích địa đang lan tỏa ánh sáng!

Ầm!

Nhưng vào lúc này, hư không giữa hai cường giả này chợt nổ tung, vô cùng đáng sợ!

Tuy nhiên, đại chiến theo như dự liệu cũng không hề tới, Kim Triển gật đầu chào Thạch Hạo, nói: "Ta nghe nói về chiến tích của ngươi, rất là đáng gờm, có cơ hội mong được luận bàn."

Dứt lời, hắn xoay người rời đi ngay chứ không hề nán lại, đám người Vương Hi cũng đi theo tới một ngọn núi lớn bên cạnh.

Nơi đó đã có một vài tu sĩ thế nhưng khi thấy Kim Triển tới thì ai nấy cũng như đưa đám, tự động rút lui.

"Hiện tại có thể đánh một trận!" Thạch Hạo mở lời.

Lời vừa ra nhất thời khiến thân thể của Kim Triển chợt khựng lại, rất nhiều người hoảng sợ và căng thẳng quan sát.

"Có rất nhiều cơ hội, Biên Hoang gặp nhau, xem ai có thể giết nhiều địch hơn." Xa xa bên trên vách núi truyền tới lời nói của một lão.

Lão quái vật lên tiếng, trận chiến này chắc chắn sẽ không phát sinh, mấy ông lão ấy không cho phép tiêu hao lúc này, càng hi vọng bọn họ sẽ đi Biên Hoang giết địch, sẽ so bì vào chính lúc đó.

Chỉ là, có một số việc cũng không cách nào tránh được, dù cho có tới Biên Hoang thì có đối đầu hay không cũng khó nói.

Thế nhưng, trận mưa to gió lớn trước mắt cứ thế được xua tan làm người thở phào một hơi, bất quá cũng cảm thấy có chút tiếc nuối, dù sao cũng đã bỏ qua một trận chiến đỉnh cao của hai người này.

Rất nhanh, đám Đại Tu Đà, Thích Cổ, Trích tiên, Thạch Nghị... cũng đã tìm được ngọn núi cho riêng mình, các bảo địa đều bị chiếm cứ.

Có người thèm khát ngọn núi thứ mười mà đám Thái Âm ngọc thỏ đã giành được, nhưng khi nhìn thấy Thạch Hạo chú ý tới nơi ấy thì bọn họ đều đánh trống lui quân.

Đây vốn là một chuyện đơn giản, cũng chỉ là việc chọn đạo tràng để tu hành mà thôi, thế nhưng lại ảnh hưởng tới rất nhiều vấn đề, thậm chí có thể ngóng nhìn ra được kết cục của một vài thế lực trong tương lai.

Vào ngày hôm ấy, Thạch Hạo lặng yên ngồi xếp bằng trong tiên thổ rồi lấy ra một quyển kinh thư, đây là bộ cổ kinh mà hắn muốn đọc hiểu thế nhưng bấy lâu nay không có thời gian.

Năm xưa, các thiên tài trẻ tuổi của Ba ngàn đạo châu xông pha vào trong di địa Tiên cổ, Trăm sông tụ biển, tranh cướp vận may lớn, khi đó từng có Thạch Hạo, Thập Quan vương, Trích tiên, Ninh Xuyên tới tranh bá.

Cuối cùng, Thạch Hạo là người đầu tiên xông vào khu vực tạo hóa và vác ra một chiếc quan tài cổ, bên trong có một bộ kinh thư bằng ngọc thạch, việc này rất nhiều người đều biết.

Ngoài ra, hắn còn có thu hoạch lớn khác nữa nhưng người ngoài không hề hay biết.

Hiện tại, hắn đang lật xem bộ kinh thư bằng ngọc thạch đó.

Chỉ có bước vào Hư Đạo cảnh thì mới có thể xem được bộ kinh thư này, năm xưa Thạch Hạo không có sức lay chuyển nó nên không cách nào quan sát được.

"Ủa!?" Khi thần niệm của Thạch Hạo vừa tiến vào trong ngọc thạch thì lập tức dẫn tới cảnh tượng kỳ dị trong đất trời, hàng loạt ký hiệu thần bí vọt lên và nhấn chìm lấy hắn.

"Tiên kinh!" Rất nhiều người kinh ngạc thốt lên, dị tượng kia quá chấn động, tựa như có người đang phi thăng trời cao, có chân long uốn lượn, có chim phượng bất tử hót vang, còn có cả ánh sáng phi tiên, khí tượng Tiên đạo đè ép cả trời cao!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
anhtuanngoc
29 Tháng mười một, 2021 22:22
thức hải cứ để Hán Việt còn dịch là biển ý thức làm gì
Dothihiep
19 Tháng mười một, 2021 19:29
Sau Tru Tiên chẳng có ai dịch hay dc như vậy, Tru Tiên 2, rồi rất nhiều truyện hay khác, dịch y chang cổ tích việt nam hoặc mấy cái kiểu đô thị hiệp, dài lê thê, chẳng có gì thú vị, đọc lại cổ hiệp của Kim Dung, Cổ Long đỡ ức chế hơn nhiều,
ronkute
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cảm ơn bác, tầm 1-2 năm nữa sẽ full thôi :v
annguyen66
18 Tháng mười một, 2021 23:03
trong tg đợi chắc mình phải cày bộ già thiên quá :)))
ronkute
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cái này mình chịu đó :((
annguyen66
18 Tháng mười một, 2021 22:55
đây là bộ truyện chữ của tq đầu tiên mà mình đọc mình rất thích cách dịch của bác tuy có vài chỗ dịch hơi kì :))) trước mình toàn nghe bên truyenaudio vì bên đó có giọng AI nghe êm nhất luôn k thấy web nào có cho đến tầm chương 1600 thì toàn dịch cv nên phải tìm vào ttv để tìm đọc tiếp mà tiếc là bác mới dịch tới hơn chương 1k7 à mà với tốc độ đọc của mình không biết được 1 tuần k nữa mình bắt đầu đọc bộ này từ đầu tháng 9 tới h cũng hơn 3 tháng r mình đành phải đợi đến khi nào bác dịch full r mình đọc 1 lần cho sướng :)) hy vọng bác có thể hoàn thành bộ này trước năm nay
Tien@
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
Tien@
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
duylegacy1
17 Tháng mười một, 2021 16:56
sao hiển thị là 1770 chương mà ở đây mới có 1752 chương nhỉ ae ơi
ronkute
15 Tháng mười một, 2021 20:51
Kết cục cực kỳ buồn, bạn bè người thân người thương đều chết sạch, còn cũng chỉ là nhớ nhung sầu thảm buồn tủi mà thôi
ronkute
15 Tháng mười một, 2021 20:48
Chắc k hợp gu với bác rồi
Người qua đường a
15 Tháng mười một, 2021 19:06
truyện dịch chán. sau khi cố 99 chương mình đã từ bỏ
Hieu Le
13 Tháng mười một, 2021 23:31
Kết truyện gần như chết hết. Vợ con, ae bạn bè, liễu thần.. nvc thành đế phong ấn toàn tg rồi rời đi
ronkute
13 Tháng mười một, 2021 18:04
Mấy nay mình bận quá k lên chương đc, bác cứ từ từ nhịn thuốc nhé
Hieu Le
13 Tháng mười một, 2021 16:10
Ad có thể ra nhanh nhanh không huhu mình hóng quá
ronkute
07 Tháng mười một, 2021 19:02
Bác kt tin nhắn nhé
Bodayconcho
07 Tháng mười một, 2021 07:48
cvter ơi inb mình với
qiye1997
06 Tháng mười một, 2021 17:39
Danh từ nên để hán việt nha ad! Một là tôn trọng tác giả hai là nhiều từ dịch thuần việt quá nó ko được phù hợp với bối cảnh truyện
Nguyễn Huyền Trang
04 Tháng mười một, 2021 22:03
Đói truyện thì phải đi lần chứ sai haizz
ronkute
04 Tháng mười một, 2021 07:16
Lâu quá quên mất, để chiều mình sửa lại những chương vừa rồi
LE Blind
04 Tháng mười một, 2021 00:47
Like
anhtuanngoc
02 Tháng mười một, 2021 19:03
những chương đầu vẫn để tiểu Thạch đến giờ lại dịch thành hòn đá nhỏ. Biệt danh em nghĩ như tên riêng nên để Hán Việt
dathoi1
31 Tháng mười, 2021 03:45
Đâu cũng thấy
forzerfor
30 Tháng mười, 2021 21:46
mong bro có thể bỏ tgian để end sớm bộ này ạ chứ tơi' quá mà qua mấy trang khác đọc thì vừa phí tgian mà vừa load não em chịu ạ :( chắc em dừng chờ ra full rồi em lại chiến chứ cứ vầy chịu
ronkute
27 Tháng mười, 2021 21:49
K bạn nhé
BÌNH LUẬN FACEBOOK