Thiên địa đại đạo, rộng lớn vô biên!
Nó vô hình vô chất, không có kích thước cụ thể, càng không hình dạng thật sự, nó là vô thượng, là cao cao không thể với tới.
Lúc này, một gợn sóng to lớn nghiền ép xuống khiến đất trời run rẩy, khiến trung tâm sinh mệnh của Thạch Hạo rung động, linh hồn như muốn sụp ra, nếu không có phiến đá dưới chân bảo vệ thì chắc chắn sẽ biến thành tro bụi.
Hắn lau sạch máu nơi khóe miệng, nhìn chăm chú không trung, thể ngộ loại "Đại Đạo" bao la kia, tuy rằng không nhìn thấy cụ thể thế nhưng các loại mưa ánh sáng cùng với khí thế vô hình ấy cũng đủ khuất phục lòng người.
Đại thế, đại đạo!
Thạch Hạo nhắm mắt lại, toàn bộ thần giác đang chìm trong trạng thái nghiên cứu ước số bé tí kia quay trở lại, tạm thời không suy nghĩ gì về những nền tảng cấu tạo nên bộ phận của trật tự, mà là bắt tay vào "Đạo" cổ điển nhất.
Cái gọi là đại thế, cái gọi là đạo như này hoàn toàn là một khái niệm trừu tượng nhất, không giống như là xích thần trật tự, chúng cần phải được cấu trúc lại.
Nếu như muốn cấu trúc thì đó chính là vô cùng vô tận xích thần trật tự đan xen lẫn nhau, ảnh hưởng lẫn nhau, lít nha lít nhít, xây dựng nên tràng vực vô hình trong càn khôn.
Mà Đạo như vậy thì làm sao diễn dịch, làm sao giải thích, gần như rất khó tách, vì nó thiên biến vạn hóa!
Muốn mô phỏng cụ thể theo đó hay thậm chí nói là khắc lại thì không thể nào hoàn thành được.
Cái gọi là ngộ đạo, nắm giữ được đạo tắc, những thứ này kỳ thực đều là quy tắc nhỏ rõ ràng, không thể là áo nghĩa cuối cùng của đại Đạo.
Hoặc cũng có thể nói, chỉ là một góc mà sinh linh đã rút được từ trong đại Đạo thiên địa, đạt được mảnh vỡ, hiểu rõ một đoạn ngắn, mà không phải khống chế toàn bộ.
Nếu như hiểu rõ toàn bộ đại Đạo thì đã hoàn toàn siêu thoát lên trên, không những trường sinh bất tử mà hơn phân nửa còn có thể xưng là trời xanh rồi.
Thạch Hạo hoài nghi, ngay cả Chân Tiên cũng chưa chắc hoàn toàn lĩnh ngộ, biết toàn bộ Đạo.
"Cái gọi là vạn đạo chư thiên, vậy có thể nói có vô hạn đại Đạo, có vô số loại đại Đạo ư? Nếu như vậy, thì sao có thể tìm hiểu được toàn bộ chứ." Thạch Hạo tự nói.
Xa xa, mái tóc tím của cô gái xinh đẹp hoàn mỹ không ngừng phát ra ánh sáng lấp lánh, trong đôi mắt có ánh lành lướt qua, nàng rất kinh ngạc, chỉ là một thiếu niên, cảnh giới còn không cao lắm, lại sắp đặt chân lên lĩnh vực như vậy hay sao?
Rất nhanh, Thạch Hạo lắc đầu, hắn lập tức hiểu rõ, cái gọi là vạn đạo chư thiên quá cụ thể, đây là một loại luận cứ hoang đường.
Đạo, chỉ có một, chính là Đạo, không cần phải chia làm loại này loại kia, những người muốn phân tách thì đều sai lầm cả
Hắn hiểu rằng, những tu sĩ cảnh giới cao đều sẽ biết, đại Đạo vô hình, không có xu hướng ổn định, không thể dự đoán, riêng mình nó cao cao tại thượng.
Chẳng qua là, từ xưa tới nay, khi có người ngộ đạo, tình cờ lấy ra được một chút mảnh vỡ quy tắc của Đạo thì chợt cảm thấy đã thể ngộ được một loại Đạo nào đó, rõ ràng đây cũng là một lý luận đúng.
Vì vậy, cũng có người đã phân chia, cái gì ba ngàn đại Đạo, cái gì vạn đạo chư thiên, cái gì Thập Đại Thánh đạo, cái gì Ngũ Hành Đại Đạo, đều là được định nghĩa dưới tình huống như vậy.
Thiên địa khởi nguồn từ vô danh, vạn vật chi mẫu hữu danh*.
(*): Lúc vạn vật khởi đầu, vạn vật còn không có danh tự. Lúc có danh tự, hậu nhân liền đặt tên là 'Đạo'. 'Đạo' là danh tự chung của vạn vật, là sự sinh ra của vạn vật (nguồn: tangthuvien.vn).
Đạo không có hình dạng, Đạo không phải vật thể, Đạo không thể miêu tả một cách rạch ròi được, Đạo hùng vĩ và ở khắp mọi nơi, không thể dự đoán.
Thạch Hạo hiểu rõ, cái gọi là ba ngàn đại Đạo, cái gọi là vạn Đạo chư thiên, đều là quy tắc, không gọi được là Đạo, chỉ là sự phân chi tỉ mỉ của người xưa, chỉ là một bộ phận dấu vết khó phai của 'Đạo'.
Hoặc là, gom toàn bộ quy tắc ghép lại với nhau, mới có thể miêu tả ra 'Đạo' thật sự.
Trong quá khứ, Thạch Hạo luôn nói vạn Đạo chư thiên, ước ao vượt lên trên, khát vọng hoàn toàn hiểu rõ để từ đó siêu thoát.
"Trước tiên, mình cũng phải nắm giữ hơn mấy ngàn vạn pháp tắc giống như những người xưa, sau đó mới lắp ráp gắng kết để tạo ra hình dáng mơ hồ của đại Đạo ư?" Thạch Hạo tự hỏi.
Hắn tiến vào bên trong hạt giống này chính là để tiếp xúc với quy tắc chư thiên và tiếp đó sẽ học tập cụ thể hơn, hiểu được và thật sự tiếp cận với Đạo duy nhất.
Thạch Hạo đưa tay ra, để từng luồng trật tự, quy tắc từ trên trời giáng xuống quấn quanh đầu ngón tay, hai mắt hắn nhấp nháy nhìn chằm chằm vào đó và suy nghĩ làm cách nào lắp ráp chúng thành Đạo duy nhất, cổ điển và nguyên thủy?
Thời gian trôi qua, một ngày, hai ngày, ba ngày...
Mảnh vỡ thời gian tiêu tan, lần thể ngộ này đã không còn quan trọng về năm tháng, chỉ có thời gian tự mình hờ hững trôi qua, mà người đang ngộ đạo kia đã như hóa đá, như tịch diệt.
Rất nhiều ngày, có thể là mấy chục ngày, có thể là mấy trăm ngày Thạch Hạo mới thức tỉnh, đối với hắn mà nói, phảng phất chỉ qua trong nháy mắt, cảm giác cũng không bao lâu.
Hắn gom góp các loại quy tắc với nhau để thể hiện ra loại đại thế kia, để phác họa ra uy thế của Đại Đạo, thế nhưng lại chán nản phát hiện rằng, tất cả những miêu tả đều là trắng xám, hắn triển khai được một loại "Thế" mạnh mẽ nhưng cũng vẫn chỉ là một phần của Đạo, thực ra cũng đã ngộ được Đạo nhưng chỉ là một đoạn dấu ấn Đại Đạo cổ điển, một ít không đáng kể.
"Đạo khả đạo, phi thường đạo. Danh khả danh, phi thường danh*. Toàn bộ đều không thể nắm giữ, toàn bộ đều thuộc về tự nhiên, cưỡng đoạt cũng vô dụng, thuận theo tự nhiên không bị ràng buộc."
(*): 'Đạo' biểu thị vạn vật chân lý, 'Đạo' mà có thể nói ra thì không phải là 'Đạo'. 'Đạo' có thể được đặt tên, nhưng cái tên đó không thể hiện được "Đạo". (nguồn tangthuvien.vn)
Thạch Hạo thở dài một tiếng, chẳng biết làm như thế nào.
Nếu như nói, để trở thành một cao thủ thì hắn sớm đã làm được, đã đầy đủ rồi, bởi vì những lúc hắn ngộ đạo sẽ không ngừng nắm bắt được quỹ tích huyền diệu của quy tắc, cũng chính là một loại Đạo với nghĩa đen.
Thế nhưng, những thứ đó thật ra chỉ có thể coi là quy tắc trật tự, cũng không phải là toàn bộ của Đạo duy nhất.
Hắn muốn lấy được càng nhiều, bởi vì hắn biết, nghiên cứu ba ngàn Đại Đạo, hay nói đúng hơn là nghiên cứu ba ngàn loại quy tắc là không đủ, đó chỉ là một phần diện mạo vốn có của Đạo mà người xưa phỏng đoán được.
Mà kẻ địch tương lai sẽ lợi hại đến cỡ nào? Chắc chắn là mạnh hơn các bậc tiền bối thời xưa, nếu không tiên dân sao có thể thua trận? !
"Chuyện vượt lên trên vạn đạo chư thiên là rất ngông cuồng ư, có lẽ vậy, tuổi trẻ ngông cuồng mà, thế nào cũng phải phát sinh một vài lời lẽ ngang tàng." Thạch Hạo tự giễu.
Hắn biết, phải vượt lên trên toàn bộ quy tắc mới có thể xem như là hiểu thấu Đại Đạo, thế nhưng ý nghĩa thực sự lại không lớn, phần lớn chỉ là đang đối kháng với các loại trật tự pháp tắc, mà không phải Đạo.
"Đạo!"
Thạch Hạo ngồi xếp bằng, tay vỗ phiến đá, cặp mắt trong vắt, nội tâm dâng trào, hắn đã nghĩ về một vài thứ, vẫn đang truy tìm rất nhiều loại Đạo bên ngoài, hiệntại đã đến cực điểm rồi, giờ chỉ có thể bắt đầu từ chính bản thân mình mà thôi.
"Đạo, không có hình dạng, không có xu hướng ổn định. Vạn vật trong thế giới này, từng cọng cây ngọn cỏ, tất cả đều ở dưới quy tắc của Đạo, đều nằm trong vòng bao phủ của Đạo."
Thạch Hạo lầm bầm lầu bầu, sau đó quan sát bên trong thân thể mình, xem thân thể chính mình là một thế giới.
"Thân thể ta chính là trời đất, tinh thần của ta, dòng máu của ta, những gì bên trong ta chính là Đạo, đây là Đạo ở bên trong. Thiên địa khởi nguồn vô danh, vạn vật chi mẫu hữu danh. Mâu thuẫn không?"
Bản thân cá nhân đặt ngang hàng cùng thế giới rộng lớn thật sự!
Thạch Hạo cảm thấy mình rất ngông cuồng. Chỉ khi nào 'không biết trời cao đất rộng', xem thân thể của chính mình là thế giới rộng lớn, sánh ngang vũ trụ bao la, mới dám so sánh như vậy.
"Hình thể của ta chính là thế giới, dù cho so với tinh vực thì nhỏ bé như hạt bụi nhỏ, tinh thần của ta chính là Đạo trong cơ thể."
Mái tóc đen nhánh của Thạch Hạo rối tung, cặp mắt nóng rực, nếu cứ kính nể, cứ chỉ biết hi vọng với vạn đạo chư thiên, ngưỡng mộ các quy tắc thiên địa thì như vậy rất khó có loại thái độ cuồng ngạo này.
Hắn theo đuổi bên trong bản thân, tạm thời không suy nghĩ thêm bất kỳ thứ gì bên ngoài nữa.
"Đây là bản chất ngộ đạo của ta. Trước kia chỉ có ý niệm như vậy thôi, giờ nên tiến thêm một bước nữa đi, dựa theo vạn loại quy tắc trong chư thiên tiến vào cơ thể, tiếp đó xác minh kiểm chứng cùng với Đạo của bản thân rồi so sánh cả hai mới có thể nhìn thấy và hiểu được Đạo trong cơ thể của mình."
"Ta theo đuổi chính là Đạo của mình!"
Hắn thừa nhận Đạo của vũ trụ bao la cổ xưa, nhưng cũng hiểu được, loại đại thế kia không thể bắt lấy toàn bộ được, không thể miêu tả hoàn toàn được.
Như vậy, chỉ có thể tìm hiểu từ bên trong mà thôi!
Trời sinh vạn vật, một hạt bụi là một thế giới, mà thân thể cũng là một thế giới, cũng rất hoàn mỹ cho nên hoàn toàn có thể xây dựng ra loại 'Đạo' vô thượng không thể dự đoán kia.
Đương nhiên, nó là duy nhất đối với bản thân.
"Ầm!"
Phiến đá chấn động, Thạch Hạo thật sự đang làm như vậy, điều này rất nguy hiểm, hắn dẫn các loại xích thần trật tự tiến vào cơ thể, diễn biến hình dạng của nó rồi tìm kiếm đối chiếu trong cơ thể mình.
Quy tắc xán lạn như ngân hà, từng sợi nằm dày đặc trong cơ thể của hắn, sau đó là vô cùng vô tận như muốn chấn nát hắn ra.
Đương nhiên, phiến đá cũng đã phát huy tác dụng, vẫn bảo vệ Thạch Hạo như cũ, không để hắn tiêu tán.
Bởi vì, hiện tại đang ở bên trong một hạt giống, đây là một cái cuống rốn của thiên địa, được thế giới này che chở, đang thai nghén ra con cưng của thiên địa.
Bây giờ Thạch Hạo đã thay vào đó, ngồi vào vị trí này, tự nhiên cũng hưởng thụ được ưu ái ấy.
Đây là cơ hội không thể nào tưởng tượng được, quan sát vạn loại quy tắc, kéo dài, đan xen vô cùng vô tận.
Bên trong máu thịt đang tan vỡ là các loại xích thần đang diễn biến đầy rực rỡ, vả lại máu thịt của hắn đang nhanh chóng khôi phục dưới sự tác động của phiến đá này.
Chuyện này rất đáng sợ và cũng rất tàn nhẫn, nhưng đồng dạng cũng cực kỳ rực rỡ!
Huyết dịch của Thạch Hạo chảy xuôi, cộng hưởng cùng những quy tắc này và lan tràn khắp toàn thân, đây là sự kéo dài của đạo tắc, những gân mạch trong cơ thể hắn đang run rẩy, không ngừng phát sáng, đó là mảnh vỡ của Đạo, đang rung động, đang cộng hưởng.
Xương của hắn vang lên những tiếng leng keng, đó là những chiếc khung của Đại Đạo trong cơ thể, là những bộ phận chính trong cơ thể.
Máu thịt của hắn cũng đang rung động rì rào tựa như vô vàn lá cây cùng nhau đung đưa, đó là hình dạng của Đạo, là đang bù đắp toàn bộ thiếu hụt, giúp cho đầy đủ, trọn vẹn hơn.
Không biết đã qua bao lâu thì Thạch Hạo mới tỉnh lại, lúc này suýt chút nữa hắn đã bị vô vàn quy tắc bên ngoài đốt thành than cốc, là do phiến đá này đã đánh thức hắn lại.
"Xương cốt, dòng máu, da thịt đều có Đạo bên trong sao?" Sắc mặt Thạch Hạo tái nhợt.
Chuyện này xem ra có chút hoang đường, nếu có người biết được thì sẽ cười ầm lên.
"Đạo không có hình dạng, không có xu hướng ổn định, cái gì cũng có thể là Đạo, cái gì cũng đều không thể là Đạo." Ánh mắt Thạch Hạo dần dần óng ánh lên, trở nên kiên nghị.
"Không sai, Đạo bên trong cơ thể của ta, nghĩ nó là cái gì thì nó chính là cái đó, thân thể của ta là thế giới, toàn bộ trong cơ thể đều là Đạo." Thạch Hạo nghiêm túc trang trọng.
Xa xa, cô gái xinh đẹp kia ngạc nhiên, nàng cảm thấy người trẻ tuổi này có thể đã tẩu hỏa nhập ma rồi, đang nghĩ có nên cứu giúp hay không.
"Ta không điên đại, con đường này cần theo đuổi Đạo trong cơ thể! Một hạt bụi, có thể lấp đầy biển lớn, có thể phá tan vũ trụ bao la, mà thân thể ta tuy rằng nhỏ bé, cũng có thể phá tan Đạo của đất trời rộng lớn!"
Một lát sau, Thạch Hạo yên tĩnh không chuyển động, quy tắc chư thiên hạ xuống bao quanh hắn, vẫn không ngừng tìm hiểu, vẫn không ngừng thăm dò.
Thân thể của hắn tương hợp với vũ trụ rộng lớn, Đạo bên trong cơ thể của hắn tương hợp với Đạo vô thượng bên ngoài.
Trước tiên, hắn hiểu rõ bộ phận tạo thành xích thần trật tự, cũng chính là những ước số tinh tế kia, sau đó lại phỏng đoán độ rộng lớn của Đại Đạo, Thạch Hạo đã rơi vào tầng niết bàn sâu nhất.
Lúc này, hắn tựa như một kẻ đã chết.
Cũng không biết qua bao lâu, vô số những sợi pháp tắc từ trên trời giáng xuống quấn quanh trên người hắn và kết thành một chiếc lưới, sau đó lại tiếp tục đan xen, tiếp tục quấn quanh.
Cuối cùng, khi toàn bộ quy tắc quấn lấy nhau thì hình thành nên một cái kén, rất cổ điển, không có ánh sáng lộng lẫy, bao phủ Thạch Hạo vào trong đó.
"Dùng thân thể của ta làm thế giới, bên trong chính là Đạo."
Lời nói rất nhẹ từ bên trong kén truyền ra, thế nhưng lại khiến thân hình cô gái cách đó không xa chấn động và rùng mình một cái, nàng luôn cảm thấy chắc chắn đã có chuyện gì xảy ra.
Ầm!
Một lát sau, một đám lửa to bằng nắm tay từ bên trong kén lao ra, đầu tiên là hóa thành một chiếc gương chiếu rọi áo nghĩa của vô vàn đạo tắc, sau đó lại hóa thành Tiên hỏa phóng thích khí hỗn độn và bắt đầu quay nướng cái kén kia.
Thời gian không biết trôi qua bao lâu, xa xôi như trăm ngàn đời như vậy.
Ngọn lửa kia đốt cháy chiếc kén, tiếng kinh văn vang lên không dứt, 'sợi tơ' trên cái kén kia không ngừng cưỡng ép tiến vào trong cơ thể Thạch Hạo, sau đó biến mất, cuối cùng đứt đoạn xuất hiện lại.
Đến lúc sau cùng, nơi đó là một mảnh cháy đen, cái kén đang tan rã!
"Kén Đại Đạo?" Cô gái đang quan sát kia chợt kinh sợ.
Lấy Đạo bên ngoài làm kén, bao lấy bản thân, theo đuổi Đạo bên trong, theo đuổi sự lột xác, khi kén phá ra, mong muốn sẽ được hóa bướm.
Cô gái kia cảm thấy, thiếu niên này là một người điên, không thể dùng lý lẽ thường để nói chuyện, chỉ có bị điên mới dám làm như vậy, muốn ép Đạo trong thân thể ra ư?
Rất nhanh, nàng hít vào một hơi lạnh, nhìn thấy bên trong cái kén cháy đen đang lộ ra một phần thân thể, không có ánh sáng lộng lẫy nhưng cũng không bị đốt trụi, nàng cảm thấy, thiếu niên này có thể sẽ thành công!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
02 Tháng mười một, 2019 12:10
các đạo huynh cho ta hỏi sau kỉ nguyên thần đạo này thì đông béo còn tạo nên kỉ nguyên nào nữa ko? nếu có thì cho tại hạ xin tên với
01 Tháng mười một, 2019 20:24
Mai nhé bạn :dead:
01 Tháng mười một, 2019 18:23
Bao giờ ra chương mới vậy ad ơi
11 Tháng mười, 2019 07:35
Bọn mình không có thời gian ra chương cố định, lúc nào rảnh thì sẽ lên thôi bác. Bác bấm theo dõi, khi nào có chương mới thì App TTV sẽ thông báo :D
09 Tháng mười, 2019 18:24
cho hỏi lịch ra chương mới ad ơi??
24 Tháng chín, 2019 07:57
Có 2 người dịch, cố gắng lắm ngày 1 chương là đuối lắm rồi đó bác :(((((
24 Tháng chín, 2019 07:56
https://www.facebook.com/bachcongtu1092
Có gì nt fb mình, hoặc là đăng lên Group TTV mình sẽ vô hỗ trợ. Nhắn tin trên này, mình ít khi chú ý lắm.
24 Tháng chín, 2019 07:55
Chào bác, bác muốn dịch tiếp bộ nào vậy, cứ liên hệ với mình, mình Add vào cho :D
23 Tháng chín, 2019 22:51
Ron ơi! Cho tôi hỏi muốn dịch tiếp truyện người khác đang dịch dở thì liên hệ với ai? Tôi là nb mà tìm thông tin trên web ko thấy! Mong được giúp ^^
18 Tháng chín, 2019 20:01
dịch chậm quá đọc không sướng!
08 Tháng chín, 2019 00:00
hợp lý
07 Tháng chín, 2019 23:58
thế nào mà ta lại khoái bộ già thiên với bộ này mới chết chứ.
03 Tháng chín, 2019 20:00
xin lỗi! Em ấn thích tưởng là đã ấn đề cử rồi
02 Tháng chín, 2019 07:06
Đâu thấy nhảy Phiếu Đề Cử bên trên đâu bác :(((
01 Tháng chín, 2019 19:11
đã đề cử cho bác rồi nhé
01 Tháng chín, 2019 15:54
Tung đề cử đi nào bà con ơi :v
25 Tháng tám, 2019 17:44
chờ tin vui nơi bác
24 Tháng tám, 2019 16:38
Cố gắng làm ít nhất chục chương để cho các bác chơi lễ :((((
24 Tháng tám, 2019 16:00
Không hải thịnh hành hay không mà mấy bác này không nhai nổi tiên hiệp cổ điển ấy mà. Giờ mấy bộ cầm đế, băng hoả ma trù... mấy bác cũng có nhai nổi :))) đã vậy thời ấy còn dùng từ khó hiểu nhiều :))
24 Tháng tám, 2019 15:57
Truyện hay lắm tks nhóm dịch mha đang hòn từng ngày :))
21 Tháng tám, 2019 14:06
đúng r ron ơi. dịch luôn đấu la đại lục 3 đi. t cũng hậu cần cho
19 Tháng tám, 2019 19:00
Trước có bộ Già Thiên TTV dịch được hơn 200 chương rồi ngưng tiếc quá. Qua bên khác dịch không thống nhất
11 Tháng tám, 2019 06:58
Già thiên rồi mới tới Tghm này. Bác nhớ nhầm rồi đó
10 Tháng tám, 2019 19:50
Em tưởng Già Thiên còn trước bộ này chứ! Đọc Già Thiên đâu đến nỗi
10 Tháng tám, 2019 17:40
Truyện này ra được 6 7 năm rồi, lúc đó đang thịnh hành thể loại YY, mình ta vô đối, duy ngã độc tôn.
Nếu so với hiện tại, thì đã quá k phù hợp. K có đầu óc, k có đấu trí, main là người thông minh và toàn bộ nv phản diện đều xấu xa và não cất tủ lạnh ở nhà cả.
Mình cũng k thích bộ này, ngay từ đầu đã k thẩm nổi, từ bộ Già Thiên là bỏ luôn con tác này.
Nhưng, bộ này là bộ đầu tay của mình, là bộ đưa mình tới con đường dịch dọt và niềm đam mê học hỏi tiếng Trung.
Thành ra, đã tiễn Phật thì phải tiễn tới Tây Thiên. Còn hơn 600c nữa là kết thúc rồi.
Rất lâu rồi TTV chưa full bộ truyện dịch hơn ngàn chương nào. Cũng vì thế nên cố gắng làm trọn. Mang con bỏ chợ lại bị con nghiện kêu réo bêu rếu nữa :)))
BÌNH LUẬN FACEBOOK