Chương 1029: Cùng nhau du ngoạn.
Lòng Hỏa Linh Nhi hơi nhói, trong con ngươi xinh đẹp ấy trở nên mờ mịt, nội tâm tràn ngập ấm áp, há miệng như muốn nói gì đó.
Lúc này, nàng khó giữ được bình tĩnh.
Rất lâu sau nàng mới khôi phục lại tinh thần, lúc này nhìn thật kỹ Thạch Hạo và nghĩ tới rất nhiều chuyện.
Hai mươi tuổi có thể giết chết Thiên Thần, thiên phú như vầy dù là cổ kim cũng hiếm có, Hỏa Linh Nhi biết, việc này quá nửa đã phá vỡ những ghi chép trước đây, đã khai sáng ra một truyền thuyết mới!
Nàng biết, Thạch Hạo nhất định sẽ càng mạnh mẽ hơn nữa, năm tháng dần trôi qua, bản thân nàng không thể đạt tới độ cao như thế, nên khi nàng tóc bạc hoa tiêu thì người này cũng chỉ hơi già đi chút xíu trên con đường nhân sinh mà thôi.
Tu sĩ, thực lực càng mạnh thì tuổi thọ càng dài, Hỏa Linh Nhi cảm thấy, thực lực của mình quá thấp, dù cho có nỗ lực hết khả năng thì cũng không theo kịp bước chân của người này.
Trên thực tế, nàng cảm thấy khi cuối đời, chỉ như vừa mời chớp mắt một cái thì cũng chỉ là bóng lưng đầy mơ hồ mà thôi.
"Nếu anh có thể nói như thế, thì em cũng rất vui rồi." Hỏa Linh Nhi nói.
Không cần phải suy nghĩ chi cho nhiều, trước kia hai người đã từng đồng hành, từng bầu bạn, thì hiện tại cũng có thể. Nàng nhìn về phía chân trời, nhìn ánh chiều tà, muốn nói lời nào đó thế nhưng lại khó buông ra được.
"Em đang nghĩ ngợi gì thế hả, tu vi cao thấp thì nói lên được chuyện gì chứ, có anh ở đây thì cần em phải đi chiến đấu chắc?" Thạch Hạo cố gắng dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói.
"Lý tưởng của anh là gì?" Hỏa Linh Nhi hỏi.
"Bàn lý tưởng, hai chữ này quá nặng." Thạch Hạo cười cười.
"Đổi câu khác, ngày sau anh muốn làm gì?" Hỏa Linh Nhi hỏi.
Thạch Hạo hiểu rõ ý của nàng, hắn nhìn về đám mây đỏ sậm ở phía Tây, nhìn về ánh tà dương đỏ bừng, để cho tâm tư tự do tung bay, yên lặng một hồi.
Hắn muốn đi chinh chiến ở Biên Hoang, rời khỏi nơi đây và tới thế giới kia của Liễu Thần, muốn tới nơi đó để tham chiến, muốn xoay chuyển càn khôn, muốn thay đổi tất cả.
Hiện giờ nói tới thì vẫn còn rất xa xôi, thế nhưng sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày hắn phải đối mặt, không thể không chuẩn bị được!
Hỏa Linh Nhi biết, trong lòng hắn có mục tiêu rất lớn, rất xa xôi, nhất định sẽ rất gian nan mới có thể chạm tới được, nàng không khỏi thở dài một tiếng, cảm giác nếu như mình đi bên cạnh thì sẽ trở thành gánh nặng nơi vai cho hắn.
"Anh muốn đi thực hiện những gì thì cứ lên đường đi." Nàng nhẹ giọng nói.
"Nghĩ quá nhiều, vẫn còn sớm chán, anh muốn đi chinh chiến ở Biên Hoang, anh muốn mở ra những mê hoặc bị lãng quên từ vạn cổ, anh hi vọng có thể biết nguyên nhân vì sao kỷ nguyên Tiên cổ lại bị diệt, anh muốn biết Tiên vì sao lại chết, càng muốn biết vì sao hiện tại lại không thể xuất hiện Trường Sinh giả." Thạch Hạo thì thào.
Hết thảy những chuyện này, hiện giờ hắn không cách nào thực hiện được, chỉ có thể từng bước khiến bản thân mạnh mẽ lên mà thôi.
Tâm thần của Hỏa Linh Nhi chấn động, nàng không nghĩ tới Thạch Hạo lại muốn đi một con đường như thế này, trông thật là đầy sóng gió chông chênh, con đường trong tương lai chắc chắn sẽ rất xa xôi lâu dài.
"Được rồi, thịt giao đã mềm, long tước cũng đã nướng vàng, mau chén thôi." Thạch Hạo đánh lạc hướng Hỏa Linh Nhi.
Trước kia trong mắt Hỏa Linh Nhi đã lệ lưng tròng, có chút thương cảm cay đắng, thế nhưng giờ lại bật cười thành tiếng, bản tính của tên này quả thật khó mà thay đổi được, cứ y như là quá khứ.
Những đặc sản được mang từ Tiên cổ ra không ngờ lại là thịt Thiên Thần, đúng là một tên tham ăn.
Nếu như truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ hù chết người khác, khiến khắp nơi chấn động không thôi.
Mà những nguyên liệu dùng để nấu ăn này với tu vi của Thạch Hạo, săn giết đám Thiên Thần này cũng rất đơn giản!
"Anh sẽ tặng em một món quà!"
Đang thưởng thức thịt Thiên Thần thì Thạch Hạo nói thế.
Hỏa Linh Nhi đang ngồi xếp bằng luyện hóa tinh khí, bởi vì sau khi ăn qua thịt Thiên Thần thì đây là một thứ đại bổ, không thể không vận chuyển cốt văn được.
"Quà gì thế?" Hỏa Linh Nhi hiếu kỳ.
Là một thứ mỹ vị khác à? Nàng đoán thế.
Xoẹt một tiếng, hào quang lưu chuyển, mịt mờ linh khí tản mát, một chiếc cổ đỉnh xuất hiện, bên trong có cát đất óng ánh, đó chính là Vạn Vật thổ.
Mà trong đỉnh lại có một cây nhỏ nở rất nhiều đóa hoa và kết không ít những quả non.
"Xin tiền bối tặng quả!" Thạch Hạo thi lễ về sau rồi duỗi ra một bàn tay.
Cây nhỏ kia khẽ rung, toàn bộ phiến lá màu vàng tỏa ra hào quang đầy thần thánh, bên trong một tán cây rớt xuống một quả vàng óng, thánh quang ngút trời.
Thạch Hạo đưa tay nhận lấy rồi chìa về phía Hỏa Linh Nhi, nói: "Nhận nè."
"Là gì thế?" Hỏa Linh Nhi kinh ngạc, đây là một trái thần quả ư? Nàng đoán vậy.
"Chính xác, đây là thần dược, ăn vào mau lên đi, anh giúp em hộ pháp." Thạch Hạo nở nụ cười rồi hối thúc.
Dưới sự thúc giục của hắn thì dù Hỏa Linh Nhi không biết là quả gì thì cũng nhanh chóng nuốt vào, vừa tiếng vào trong miệng thì trái cây vàng óng này liền hòa tan, hương thơm ngát lan tràn, vả lại có một luồng sóng nhiệt tràn vào trong cơ thể.
Một lát sau, vô số phù văn tỏa ra tiến vào bên trong xương cốt máu huyết của nàng, thứ này không ngừng gột rửa thân thể, rèn luyện gân cốt, tái tạo cơ thể, nàng liền bị kim quang nhấn chìm.
"Đây là gì thế, sao em cảm thấy như đang tân sinh vậy, đạo hạnh không ngừng tăng vọt, pháp lực cũng bắt đầu lao nhanh!" Hỏa Linh Nhi sợ hãi không biết đã xảy ra chuyện gì, tình huống này quá đặc biệt.
Đây là thứ gì? Nàng lại hỏi Thạch Hạo, trong lòng khó mà bình tĩnh được.
"Đó là Thiên Thần quả, có thể làm cho tu vi nhanh chóng tăng cao, sẽ vượt qua cả anh nữa." Thạch Hạo mỉm cười.
"Không ngờ lại là nó, thế gian này... có Thiên Thần quả luôn à?!" Giọng của Hỏa Linh Nhi run run, không thể không thán phục.
Loại quả này rất quý giá, có thể giúp cho phàm thai lột xác, dù cho không có tu vi gì nhưng chỉ cần may mắn ăn vào một quả Thiên Thần quả thì có thể trở thành Thiên Thần ngay lập tức.
Hỏa Linh Nhi xảy ra biến hóa rất rõ ràng, trong vòng một ngày một đêm sau đó thì huyết thống Chu Tước được hoàn toàn mở ra, thân thể hoàn mỹ, óng ánh thanh khiết.
Ánh lửa lóng lánh đốt cháy thân thể, làm cho cả thân thể lẫn tinh thần của nàng đều xảy ra biến hóa kinh người.
Đây chính là Thiên Thần quả, có hiệu quả ngay lập tức.
"Thành công rồi sao?" Hỏa Linh Nhi kích động, nàng cảm thấy tu vi của mình đang trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, thật sự quá nhanh.
Trên thế gian này, tất cả mọi người đều cảm thấy, Thiên Thần quả có giá trị vô lượng, trân quý hơn bất kỳ thần dược nào khác, bởi vì nó có thể khiến cho một đại giáo nhanh chóng hưng thịnh.
Ai cũng hiểu, ăn một quả thì sẽ tạo nên một Thiên Thần, nếu tích lũy lâu dài thì giáo nào có thể so sánh được?
"Ối, em trở thành Thiên Thần rồi à?" Hỏa Linh Nhi xuất quan lòng ngập tràn niềm vui lẫn cảm động, Thạch Hạo lại đưa vật quý giá như này cho nàng, giúp nàng trở thành Thiên Thần.
Nàng đứng thẳng người, cẩn thận khống chế sức mạnh của bản thân, rốt cuộc thì cũng vững tin, mình đã trở thành Thiên Thần, siêu nhiên ở trên, có thể nhìn xuống những người cùng thế hệ.
Mà hết thảy, đều do thiếu niên đang ở ngay trước mặt này tạo nên.
"Giờ thì không cần lo lắng về tu vi nữa chớ?" Thạch Hạo trêu.
Nội tâm của Hỏa Linh Nhi tràn ngập vẻ cảm động, lập tức trở thành Thiên Thần, quả thật khó mà tưởng tượng được, quá khó tin.
"Cảm ơn anh!" Hỏa Linh Nhi nói.
Mặc dù nàng biết, dù có thành tựu Thiên Thần thì chẳng mấy chốc sẽ bị Thạch Hạo vượt mặt, thế nhưng nàng vẫn không thể không vui mừng được.
"Đi thôi, chúng ta rời khỏi nơi này." Thạch Hạo muốn dẫn nàng rời khỏi nơi đây.
"Đi nơi nào đây?" Hỏa Linh Nhi hỏi, trở thành Thiên Thần đầy bất ngờ như vầy đã đánh tan đi những sầu lo trước kia, lúc này đã trở lại vẻ hoạt bát nhí nhảnh như ngày nào.
Đương nhiên đây cũng chỉ là bên ngoài, còn sâu trong nội tâm thì nàng biết, hơn nửa cũng chỉ có thể cùng đồng hành với Thạch Hạo một đoạn đường ngắn, đối diện với năm tháng sinh mệnh đầy huy hoàng và dài đằng dặc của hắn, thì con đường cùng với thời gian của nàng sẽ không quá dài.
Chỉ cần cùng nhau đi, chỉ cần vậy là đủ! Hỏa Linh Nhi tự nhủ.
"Thiên nhai, thiên hạ!" Thạch Hạo đáp.
Hắn mang theo Hỏa Linh Nhi lao vút lên tận trời cao, một đường đi xa, hắn muốn cả hai cùng cất bước trong thiên hạ, đạp khắp núi sông tráng lệ.
Trong lúc Thạch Hạo và Hỏa Linh Nhi cùng nhau vui đùa thì ngoại giới cũng xảy ra rất nhiều chuyện.
Các sự kiện ở di địa Tiên cổ đều đã truyền khắp nên sục sôi hẳn lên, có một vài thiên tài vì thế vang danh thiên hạ và cũng có người từ từ phai mờ.
Còn có một việc, tình huống cũng không kém cạnh so với Tiên cổ, khách tới từ vực ngoại cũng không có rời đi, bọn họ sẽ chờ tất cả các kỳ tài của Tiên cổ ra hết.
"Cái gọi là vương giả mà trở về từ Tiên cổ, cái gọi là nhân kiệt ngút trời cũng chỉ đến thế mà thôi, quá yếu!" Người trẻ tuổi Lâm Thiên thuộc khách từ vực ngoại nói.
Mấy ngày nay, hắn cầm kiếm đi tứ phương, truy đuổi những kỳ tài mạnh mẽ vừa trở về kia để chiến một trận với bọn họ, kết quả phát hiện ra ai cũng quá yếu.
"Ba ngàn đạo châu, quá sa sút, càng ngày càng kém cỏi!" Những người tới từ vực ngoại nói thế.
Chính xác là như thế mấy ngày nay, những kỳ tài trở về từ Tiên cổ đều không phải là đối thủ của hắn, chênh lệch quá lớn.
"Ba ngàn đạo châu đã xong, truyền thừa bị cắt đứt, cường giả ngày xưa cũng chỉ để lại một vài hậu duệ yếu ớt." Đây không còn là chế nhạo mà là chê bai bài xích càng nghiêm trọng hơn nữa.
Vài tên Thiên Thần trẻ tuổi của vực ngoại trên đầu đều có những đóa hoa đại đạo do tiên khí hóa thành, bọn họ quét ngang thượng giới, những người cùng thế hệ không ai địch nổi.
"Cái gọi là 'Trích tiên', Hoang đâu, nói bọn chúng ra chiến với chúng ta thử xem nào!"
Chỉ là 'Trích tiên' không biết tung tích, mà Hoang cũng chẳng hề lộ diện, không một ai đi ra nghênh chiến cả.
"Ha ha..." Người kia cười lớn, nếu như ba ngàn đạo châu không có kỳ tài quá mạnh mẽ thì bọn họ cảm thấy cũng không nên lãng phí thêm thời gian nữa.
Lúc này, mọi người đều nghĩ tới Hoang, rất hi vọng hắn sẽ ra tay và trấn áp tất cả.
Chỉ là, Hoang sẽ xuất hiện ư, có thể sẽ tới chiến một trận không?
Hiện giờ, rất nhiều người nhớ mong vị cường giả này, bởi vì họ cảm thấy, nếu như hắn ra tay thì nhất định sẽ có thể đánh bại tên côn đồ này.
Khách tới từ vực ngoại đã đánh bại tất cả những tu sĩ ba ngàn châu, cơ bản không một ai là đối thủ.
"Những người này quá yếu, chẳng hề đỡ nổi một đòn, các ngươi nếu chỉ có những biểu hiện như thế này mà còn mơ tưởng tiến vào thư viện Thiên Thần à, không đời nào." Khách tới từ vực ngoại không ngừng sỉ nhục.
"Thiên tài của ba ngàn châu quá kém, tất cả cũng chẳng thể đỡ nổi một đòn!" Bọn họ nói thế.
Ngoại giới, mưa gió rung chuyển.
Thạch Hạo và Hỏa Linh Nhi du lịch núi sông, vô cùng thích thú.
"Anh đang suy nghĩ gì thế?" Hỏa Linh Nhi hỏi.
"Anh đang nghĩ, Thiên Nhân tộc hận và đối phó anh thì cũng chẳng sao, thế nhưng ngay cả em mà họ cũng đi truy đuổi nữa." Thạch Hạo nói.
Nghĩ tới đám người gặp ở Hỏa Tang lâm kia, ngoại trừ đệ tử của các đại giáo Kiếm cốc, Hỏa Vân động ra thì còn có tu sĩ của Thiên Nhân tộc.
Hơn nữa, nơi đây chính là do Thiên Nhân tộc tìm thấy đầu tiên rồi tung tin tức ra ngoài.
"Anh muốn làm như thế nào?" Hỏa Linh Nhi biết hắn nhất định sẽ có hành động đáp trả.
"Đi Thiên châu, trước kia anh từng nói, chắc chắn sẽ bái phỏng lần thứ hai, hôm nay nhất định phải đòi lấy một câu trả lời thật hợp lý!" Thạch Hạo nói.
Sau đó không lâu, hai người mượn truyền tống trận đi tới Thiên châu, cũng chính là đại châu nơi Thiên Nhân tộc cư trú.
"Có mạo hiểm quá hay không?" Hỏa Linh Nhi hỏi.
"Không sao, Tế Linh của Thiên Nhân tộc trọng thương gần chết, lần trước hắn quá trơn trượt cho nên mới trốn thoát được, thế nhưng sức chiến đấu cũng chẳng còn mấy đâu." Thạch Hạo nói.
Sau khi đi gần tới một khu Long mạch chập trùng thì Thạch Hạo dừng chân nhìn về trước, nói: "Thiên Nhân tộc, ta đã trở lại rồi!"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
19 Tháng hai, 2022 21:24
Hơn 200c nữa là xong rồi, phấn đấu đầu năm sau hoàn thành bộ này là ngon. :(((
19 Tháng hai, 2022 17:14
xin chân thành cám ơn dịch giả ronkute, dạo này vô web xem liên tục vì thấy truyện đc up liên tục, mlemz
16 Tháng hai, 2022 11:41
mình nói thế thôi k cần áp lực đâu :D bác đừng bỏ con giữa chợ là vui rồi :v
16 Tháng hai, 2022 09:20
Tks bác nhé, k dám hứa 5c/ngày đâu nhé, sẽ cố hết sức có thể
16 Tháng hai, 2022 08:28
đã ra tiếp chương mới . xin chân thành cám ơn dịch giả ronkute . chúc bạn thật nhiều sức khỏe để ra tiếp chương mới
16 Tháng hai, 2022 05:46
thế thì donate nhẹ hy vọng đc 5 chương 1 ngày :v
15 Tháng hai, 2022 23:27
Cứ donate mạnh tay thì ắt hẳn sẽ có :v
15 Tháng hai, 2022 02:35
ngày 50 chương đi ad :))
12 Tháng hai, 2022 13:29
Nạp vàng thì phải thông qua a Thạo mới nạp đc bác
12 Tháng hai, 2022 11:47
Người ta nạp tiền để ủng hộ vàng cho Ronkute mà ông Hạo ẵm luôn là sao? vàng không về!
12 Tháng hai, 2022 11:35
đúng rồi, nạp tiền xong thì bị ẵm luôn
12 Tháng hai, 2022 05:11
Yêu chưa nè
12 Tháng hai, 2022 00:36
Hôm nay có chương mới rồi cảm ơn dịch giả rất nhiều. Em sẽ donate ủng hộ
07 Tháng hai, 2022 02:57
Tks bác nhé
07 Tháng hai, 2022 01:37
Mới donate bác ron , bác cố gắng ra cho anh em hoàn thành tâm nguyện nhé ! Hồ Hồng Quân
05 Tháng hai, 2022 01:06
Bạn nt fb cho anh Thạo đi, Lê Quốc Thạo
04 Tháng hai, 2022 12:17
nạp tiền mà ko thấy vàng về tk là sao ad ơi
01 Tháng hai, 2022 22:43
hóng tiếp ad đẹp trai
29 Tháng một, 2022 18:07
bạn ơi hóng chương mới lắm ạ
27 Tháng một, 2022 18:21
Bùn quá mấy hum rồi mà ko thấy trương mới
27 Tháng một, 2022 12:30
Cám ơn dịch giả và tangthuvien.vn ạ.
25 Tháng một, 2022 20:37
K dám hứa ngày nào cũng có chương đâu bác :(((
Rảnh khi nào thì làm khi đó thôi
25 Tháng một, 2022 10:32
Ad hôm qua ra chương mới rồi mà hôm nay chưa thấy
25 Tháng một, 2022 09:03
Làm gì 200 bác :((
25 Tháng một, 2022 01:50
Còn có 200 chương nữa thui ad ơi dịch nốt cho ae đi huhu
BÌNH LUẬN FACEBOOK