Thạch Hạo chiến đến mệt mỏi rã rời, cả người đều là máu, thương tích một vết lại một vết, mấy ngày nay hắn vẫn liên tục trải qua trong quyết chiến, cứ như vậy đột nhiên giết ra tới đây.
"Đây là..." Trong lòng hắn giật mình, phù văn lấp lánh, điểm điểm sáng bóng, nơi này sáng chói dị thường, nhưng cũng không có truyền tống trận nào cả.
Tường này làm sao mà đứt ra? Thạch Hạo há miệng, bức tường giống như dãy núi ở phía trước vẫn c òn đó, chỉ là từ bên trong từ từ nứt ra, tại sao lại như thế.
Phí hết tâm huyết, kết quả cuối cùng lại chứng kiến một kết quả như thế này.
Chủ yếu là bức tường này quá dài, giống như một dãy núi vậy, vắt ngang ở chỗ này, Thạch Hạo cũng không hề đi hết toàn bộ bức tường nên không biết có một đoạn đã bị cắt đứt.
Chỗ đứt gãy tràn ngập hoa văn, có một loại sức mạnh thần bí lưu chuyển, điểm điểm rực rỡ.
"Đường của ta lại bị chặt đứt!" Thạch Hạo nắm chặc nắm đấm, vô cùng không cam lòng, tại sao lại như thế này?
Cổ lộ thần bí như vậy làm sao sẽ cắt đứt được, rốt cuộc là do loại sức mạnh nào gây ra, phải biết rằng, Thạch Hạo từng thử phá vỡ bức tường, phát hiện căn bản không thể nào lay động được nó.
Hắn cẩn thận quan sát, cảm giác như do một món vũ khí sắc bén đã cắt ra bức tường này, mặt cắt vô cùng bóng mịn!
"Hử, đây là..."
Hắn ngẩng đầu ngắm nhìn, bỗng nhiên trông thấy trong những chấm nhỏ phù văn này có một vật đang nổi lơ lửng.
Bởi vì bức tường này bao la hùng vĩ như núi, vì vậy mặt cắt cũng rất cao, chỗ ngay phía trên mấy trăm trượng có một khối xương mỏng, óng ánh từng chấm nhỏ.
Thạch Hạo bay lên không, nhanh chóng vọt tới, cảm ứng chốc lát thì phát hiện nó cũng không có dao động bất thường gì, có thể treo ở chỗ này hoàn toàn là do bức tường bị nứt tràn ra phù văn gây nên.
"Đây là cái gì?" Hắn lấy để vào trong tay, cẩn thận quan sát.
Khối xương này ôn nhuận trắng noãn, như là dương chi ngọc thạch, lớn cỡ nữa bàn tay, như là một khối lệnh bài ở phía trên có một ký hiệu mơ hồ không rõ.
Rõ ràng nó truyền thừa đã lâu, khối xương này đã trải qua năm tháng khá dài, cho nên cái ấn ký kia đã có chút lờ mờ, sắp bị phai mờ rồi.
Thạch Hạo sau một hồi kiểm tra thì rốt cuộc nhận ra rằng, hoa văn của khối xương này được phát họa lại trong hư không bằng tay, thì liền giật nẩy cả mình, lẽ nào mạnh xương này là ở chỗ đó?
"Cùng Cung Điện Chí Tôn có liên quan!" Hắn rung động rất lớn.
Hắn từng nghe Liễu Thần, tiểu Tháp nói đến Cung điện Chí tôn nên ít nhiều cũng có chút hiểu rõ, các đời chỉ có một người xuất thế, vô cùng thần bí, mà truyền thừa này có dấu hiệu đó là loại ấn ký này!
"Tại sao lại lưu lại một khối xương mỏng như thế này?" Hắn dùng tay vuốt nhẹ, đáng tiếc bên trong khối xương này trong suốt, không có phù văn. Chẳng qua là bên ngoài có để lại một ấn ký, ngoài cái này ra không còn có gì nữa.
Điều này làm cho hắn không thể nào bình tĩnh được, hắn bay lên trên cao, quan sát chỗ đó, muốn tiến thêm một bước tìm ra để manh mối.
"Những ký hiệu này rất đặc biệt, giống như là một cái truyền tống trận siêu cấp!" Đả Thần Thạch bỗng nhiên mở miệng, nhìn chằm chằm bức tường gãy, nơi này chói lọi từng điểm, tràn ra rất nhiều hoa văn, in dấu vào trong hư không.
Thạch Hạo ánh mắt sâu sắc, thấy được một nửa bức tường gãy bên kia rồi bay qua dò xét, nơi này có một cánh cửa đá đã bị nứt ra, rõ ràng nó đã bị một sức mạnh cực lớn đánh vào.
"Khó trách nhanh như vậy ta đã giết ra tới đây, quả thực còn không có xông cửa ải hoàn tất."
Bởi vì hắn còn không có cùng đám chủng tộc vô địch Chân Long, Tiên Hoàng, Côn Bằng này quyết đấu, tất cả đều ở bên này, nhưng những cửa đá này đã bị tổn hại, xem ra là không có cách gì để hoàn thành tâm nguyện rồi.
"Nơi này đã từng có năng lượng chấn động rất kịch liệt, xé rách cả hư không, còn kèm theo hỗn độn khí, thần năng to lớn nên đã đánh gảy bức tường Thần ma." Đả Thần Thạch sau khi cẩn thận quan sát đã cho ra nhận định như vậy.
"Tại sao lại như thế này?" Thạch Hạo trong lòng khẽ động nảy sinh một loại liên tưởng.
"Ta phải nhìn một chút nữa." Đả Thần Thạch xông vào bên kia của bức tường gãy, sau khi nghiên cứu một hồi cùng suy xét, nó nói: "Ở đây đã từng có một tòa truyền tống trận thật to, nó tạo thành chấn động vô cùng đáng sợ."
Dựa theo lời nó nói, loại chấn động này tương đương với một lần Hỗn Độn Đại Liệt Trảm chém gãy bức tường này.
"Cũng là nói, ta không thể từ nơi này tiến vào thượng giới rồi!" Thạch Hạo ngửa đầu nhìn trời, thở dài một tiếng.
"Đúng vậy, bởi vì đã có người lợi dụng nơi này để truyền tống trận, sau khi mở ra đã khiến cho bức tường Thần ma bị tổn hại." Đả Thần Thạch nói.
Thạch Hạo không nói gì, vị cường giả này là người như thế nào? Phải biết rằng, theo như cốt thư ghi lại, bức tường Thần kiên cố bất hủ, căn bản không thể nào lay động được.
Vì sao? Có người ở nơi này bước lên truyền tống trận, cuối cùng làm cho nó nứt ra!
Hắn cùng với Đả Thần Thạch chia nhau hành động, lại lần nữa tìm kiếm, hy vọng có thể phát hiện càng nhiều hơn vài manh mối, hiểu rõ tới cùng là đã xảy ra chuyện gì.
"Cái vực sâu bao la hùng vĩ như thế này..." Thạch Hạo kinh dị, ở phía sau Thần Ma chi tường có một cái vực lớn, phía dưới đen ngòm, thông hướng chỗ sâu trong lòng đất.
Sau đó hắn lại phát hiện một số dấu móng chân lớn, vô cùng to lớn, đã từng có một con sinh linh đáng sợ từ chỗ sâu trong lòng đất bò lên, xuất hiện ngay chỗ này.
"Là một con rùa lớn!" Đả Thần Thạch xem qua những dấu móng chân kia, nói rất khẳng định.
Thạch Hạo mở to hai mắt, run giọng nói: "Chẳng lẽ là...nó!"
Nghe nói, Cung điện Chí tôn tọa lạc trên lưng một con rùa lớn, chẳng lẽ là nó vác cổ điện đã từng tới nơi này?
Đả Thần Thạch cũng ngây người, nhìn cái vực sâu này, rồi nhìn về phía chỗ rạn nứt của Thần Ma chi tường, sau đó lại dán mắt vào khối xương bị thất lạc ở nơi này đang trong tay Thạch Hạo.
"Nó mượn truyền tống trận nơi này sao?" Thạch Hạo nhìn về phía trời cao.
"Nó... Lén lút từ nơi này đi thượng giới?" Đả Thần Thạch cũng có chút phát mộng, lại có một kết quả như thế này.
Nếu nói như vậy, mọi thứ đều có thể dễ dàng giải thích rồi. Dù là con rùa lớn kia, hay là Cung điện Chí tôn, nếu muốn dưới tình huống thiên lộ bị cắt đứt rời khỏi đây, tất nhiên phải hao phí một nguồn năng lượng to lớn.
Phần lớn cũng chính vì chuyện này mà đã dẫn ra hỗn độn lực, vì vậy mới để cho nơi đứt gãy này có danh xưng là bất hủ cổ tường.
"Cái này..." Thạch Hạo tràn đầy tiếc nuối, vậy mà đã bỏ lỡ, muốn tìm được cái cung điện cổ kia sợ rằng lại càng ngày càng khó rồi, còn có cơ hội không đây?
Bọn họ ở chỗ này tìm kiếm, cuối cùng phải bất đắc dĩ chấp nhận, suy đoán đó hơn phân nửa là sự thật rồi.
Làm sao bây giờ? Đường này đã đứt, ngay cả muốn cùng Chân Long, Tiên Hoàng quyết đấu cũng không được nữa rồi, khu vực đó đã bị hư tổn nghiêm trọng. Thạch Hạo ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, muốn đi thượng giới sao gian nan thế này!
Theo như những gì đã nhìn thấy, hắn căn bản không có hy vọng gì rồi, có lẽ chỉ có thể cố thủ ở hạ giới thôi.
"Chờ một chút!" Đả Thần Thạch bỗng nhiên trong lòng khẽ động, bay đến bên cạnh chỗ tường gãy, tìm kiếm một hồi rồi lộ ra vẻ kinh sợ, nói: "Bức tường này thật sự nghịch thiên mà, nó vậy mà có thể tự động khép lại."
Thạch Hạo nghe vậy lập tức đi tới phía đó, cảm ứng những phù văn pháp trận đó, hình như có một loại lực lượng vô danh đang lưu chuyển.
Hơn nữa, khi quan sát dấu vết trên vùng núi thì có thể phát hiện khoảng cách của hai bức tường trước đây so với bây giờ phải xa hơn một chút, sau này mới từ từ đến gần nhau một chút.
Hơn nữa những chỗ bị tổn thương trên cửa đá cũng có phù văn lập loè, cũng có một loại thần năng đang vận chuyển. Thạch Hạo lấy ra Trùng Đồng, có thể tiến hành xem xét những thứ thật nhỏ, lập tức phát hiện đúng là nó đang chậm rãi chữa trị.
"Đại khái cần bao lâu mới có thể khôi phục như cũ?" Thạch Hạo hỏi.
Đả Thần Thạch là chuyên gia trận pháp, sau một hồi thôi diễn đã cho ra kết luận, tối thiểu phải mấy năm chỗ gãy này mới có thể hồi phục, thế nhưng kết cấu hoàn chỉnh bên trong e rằng cần lâu hơn mới có thể hoàn toàn khôi phục như cũ.
Điều này có nghĩa, Thạch Hạo muốn rời khỏi có thể phải chờ thêm vài chục năm, thậm chí là hai mươi mấy năm.
"Thời gian quá dài rồi!"
Thời gian vài chục năm cũng không tính là ngắn đâu, làm cho người ta phải sinh ra một loại cảm giác vô lực.
Cuối cùng, Thạch Hạo mang theo mảnh xương kia rời đi nơi này, đường này đã đứt rồi.
"Hư Thần giới!"
Hắn tiến vào Hư Thần giới, tìm được Điểu gia cùng Tinh Bích đại gia, muốn từ chỗ họ lấy được một số đầu mối hữu dụng, bởi vì bây giờ đã không có biện pháp nào rồi.
Ngoài dự liệu của hắn, hai lão già này rất phối hợp, cũng không có vơ vét tài sản của hắn vả lại suy nghĩ rất nghiêm túc, cho hắn một số kiến nghị.
Ở hạ giới, đã từng có một số chủng tộc vô cùng mạnh mẽ, sau đó xuống dốc, rồi người ở đó liền biến mất không thấy, có thể bắt tay tìm hiểu từ phương diện này, đi di tích của bọn họ nhìn một chút, biết đâu có thể tìm thấy truyền tống trận cổ đại.
Những chủng tộc vẫn còn mạnh mẽ, những thế lực vẫn còn, Thạch Hạo đều bái phỏng qua rồi, truyền tống trận từ lâu đã không còn tồn tại, đều tiêu hao hết.
E rằng chỉ có những di chỉ của những đại tộc đã suy tàn mới còn có một hai con đường còn lưu lại.
Cuối cùng, hai lão già sau một hồi nghiên cứu, phát hiện thực sự không có nhiều lắm chủng tộc phù hợp yêu cầu, trọng điểm chỉ nhắc tới ba chủng tộc.
"Hả?!" Thạch Hạo lấy làm kinh hãi, chủng tộc thứ nhất được nhắc tới làm hắn nghe rất quen tai, tên là Vân tộc, nơi họ cư trú gọi là Vân Thiên cung.
Hắn nhớ lại một chuyện khi còn nhỏ, từng có hai cô bé là một đôi song sinh cùng hắn thảo luận xem loại sữa thú nào uống ngon nhất, bé gái xinh đẹp như búp bê đó từng có nói các nàng đến từ Vân Thiên cung, đó là một gia tộc lánh đời.
"Các nàng..." Nghĩ đến chuyện đó làm hắn cảm thấy thật ấm áp, cũng có chút chua xót, Thôn Thiên Tước, Cùng Kỳ đồ sát đẫm máu phạm vi năm vạn dặm*, các nàng chắc là đã chết rồi.
(*)DG - Thời gian, khoảng cách này nọ có liên quan tới số liệu trong đây thường chỉ mang tính chất minh họa, xin đừng quá quan tâm. (Còn ai nhớ không, chương 49 "máu chảy mười vạn dặm", giờ còn chỉ còn 5...)
Vốn là hai lão già cặn bã này cung cấp vài chủng tộc rất khó tìm, nhưng bây giờ Thạch Hạo lại biết được nơi ẩn cư của một bộ tộc trong đó, làm cho hắn có chút xúc động.
Hắn rời đi, trực tiếp chạy tới vị trí cũ của Thạch thôn ngày xưa, lấy nơi đó làm trung tâm bắt đầu tìm kiếm.
"Ồ!"
Ở khu vực này hắn thấy một tòa thành trì quy mô không coi là nhỏ, khu vực này trước đây đã bị hủy diệt rồi, gần đây mới khôi phục sinh cơ, là ai xây thành ở đây?
"Là bọn hắn!"
Thạch Hạo kinh ngạc, cũng không xa lạ gì, thành chủ lại là Tử Sơn Hầu, mà tế linh trong thành chính là một con Kim Lang.
Lúc đó có mấy bộ tộc mạnh mẽ từng nhằm vào Thạch thôn, kết quả bị Liễu Thần đánh chết một số cường giả, chỉ có Tử Sơn Hầu cùng một con tế linh -- Kim Lang, rất thảm hại mới chạy trốn được.
"Bọn họ vào lúc Thôn Thiên Tước, Cùng Kỳ tàn sát bừa bãi, lại có thể sống sót, ngày nay hợp cùng một chỗ, lại xây dựng một tòa thành trì."
Thạch Hạo khẽ nói, khi đó hắn vẫn còn là một đứa bé, đối mặt với Tử Sơn Hầu cùng với con Kim Lang kia còn xa mới là đối thủ.
Hắn nhìn một chút, cũng không làm khó dễ họ, bởi vì hai bên nhất định sẽ không xuất hiện cùng lúc, cũng sẽ không có ngày gặp lại.
Thạch Hạo lên đường, ở khu vực này tìm kiếm, cuối cùng bước lên một ngọn núi cao, phát hiện di chỉ của Vân tộc, núi to bao la hùng vĩ, trên đỉnh lại còn có tuyết.
Kiến trúc nơi này được bảo tồn rất hoàn chỉnh, không hề có dáng vẻ giống như đã từng gặp phải kiếp nạn, chỉ là không có người nào mà thôi.
Thạch Hạo cùng Đả Thần Thạch chia nhau hành động, cuối cùng mở ra một tòa cung điện thần bí bị phong ấn, phát hiện một tòa truyền tống trận thật to, lại có thể bị bọn họ tìm được rồi!
Nếu không phải họ cẩn thận tìm kiếm, không có Đả Thần Thạch tinh thông pháp trận, căn bản không thể nào phát hiện được địa cung này.
Đồng thời ở chỗ này bọn họ còn thấy được một đoạn văn tự được chạm khắc, là do Vân tộc để lại, nói rằng họ biết được Thôn Thiên Tước, Cùng Kỳ tàn sát bừa bãi, huyết sát mười phương, bị buộc phải bước vào cổ trận, lựa chọn rời đi.
Nhưng mà Vân tộc đã xuống dốc, tuy rằng năm đó mạnh hơn rất nhiều so với Thạch thôn, nhưng cũng không biết tổ tiên lưu lại truyền tống trận đến tột cùng là thông tới hướng nào, chỉ có thể đánh cuộc một lần.
"Chắc là đi tới thượng giới rồi." Đả Thần Thạch sau khi nghiên cứu toàn bộ trận pháp này, đã cho ra kết luận như vậy.
"Vậy đôi tỷ muội song sinh vẫn còn sống?" Thạch Hạo tự nói, nói như vậy, nếu như từ chỗ này đi lên, còn có thể gặp được các nàng.
"Vù vù" một tiếng, truyền tống trận to lớn được kích hoạt, phù văn lấp lánh, ngay lập tức mở ra một lối đi.
"Nơi này cách Thạch thôn bây giờ không tính là quá xa phải không?" Thạch Hạo trong lòng không muốn, rất muốn trở về nhìn một chút, nhưng hắn cuối cùng cũng nhịn được, cái mũi cay cay, yên lặng nhìn ra xa, rồi sau đó dứt khoát xoay người.
"Hẹn gặp lại, hạ giới!" Đây là thanh âm cuối cùng hắn lưu lại, bước vào bên trong lối đi, từ đó biến mất khỏi hạ giới!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
19 Tháng sáu, 2022 21:20
Cảm ơn 10 năm công sức của ad, cuối cùng mình mới hiểu hết và hiểu đún nội dung của truyện. Hóa ra nó rất mạch lạc và logic đấy chứ, các tình tiết từ đầu đến cuối rất có liên quan đến nhau, đúng là 1 siêu phẩm...
19 Tháng sáu, 2022 21:13
Cuối cùng mới hiểu hết truyện
19 Tháng sáu, 2022 20:38
Đúng rồi bác, thể nào cũng phải biên tập và hiệu đính lại lần nữa, như vậy mới được xem hoàn thành trọn bộ, thành công mỹ mãn.
19 Tháng sáu, 2022 20:28
Cảm ơn bạn dịch giả đã hoàn thành bộ truyện này. Nếu điều kiện cho phép, khi nào có thời gian mong bạn có thể chỉnh sữa hiệu đỉnh một số chương truyện để bản dịch trở lên hoàn mỹ đúng với cái tên của nó, cám ơn.
19 Tháng sáu, 2022 20:17
Trọn bộ hoàn thành, cuối cùng cũng xong.
Sau nộ này mình sẽ bắt tay vào bộ Vương giả hắc ám, một cũng hắc ám siêu phẩm đối với mình, mọi người đón đọc nhé.
19 Tháng sáu, 2022 10:26
Nhậu ít lên chương thôi Ron ơi :D
19 Tháng sáu, 2022 01:16
Xé bay
19 Tháng sáu, 2022 00:22
đã lak truyện tiên hiệp thì nên dịch theo kiểu tiên hiệp. dịch kiểu như truyện việt nam vậy thằng lol hạo vs con hoả linh nhi cứ anh anh em em mẹ. thà chuyển kiểu thì chuyển hết cứ nữa nạc nữa mỡ như lol ấy
18 Tháng sáu, 2022 21:19
Chương 2008
Vù, hai cánh tay tóm chặt lấy hắn rồi xém bat cặp cánh thần cổ xưa kia ra, tiếp đó lại xé đôi thân thể hắn và tiêu diệt đi nguyên thần bên trong.
=> xém bat là gì vậy dịch giả
18 Tháng sáu, 2022 20:19
Mình vừa kiểm tra lại, các chương này đâu coa bị thiếu đâu bác
18 Tháng sáu, 2022 13:34
sao chương nào cũng bị thiếu mất 1- 2 dòng đầu tiên vậy.
18 Tháng sáu, 2022 13:31
Để mai mình kiểm tra và bổ sung lại nha.
18 Tháng sáu, 2022 12:13
1671 chương này bị thiếu mất mấy dòng đầu
17 Tháng sáu, 2022 22:11
sắp đại công cáo thành rồi
17 Tháng sáu, 2022 10:22
Cố lên bạn ơi !
17 Tháng sáu, 2022 09:47
3 chương nữa là hoàn thành
16 Tháng sáu, 2022 10:58
Cố lên ronkute ơi, hết vào cuối tuần này 19/6 là đẹp
15 Tháng sáu, 2022 23:09
Mình cũng không rõ, vì mấy chương cuối này mình chưa đọc bản CV nên k rõ lắm, tầm chục chương nữa là full bộ nên sẽ hiểu rõ vấn đề này thôi
15 Tháng sáu, 2022 21:25
vi chuẩn Tiên đế chủ nhân tiểu Tháp chết thời Đế lạc có phải tiền kiếp của Thạch Hạo không dịch giả
14 Tháng sáu, 2022 15:45
@phongluukhachpk: Bác vào phần Tải về là được, nhưng sẽ tốn 100 vàng, bác muốn có vàng thì nhắn tin cho admin Thạo để bác ấy cộng vào, 10k tầm 70 vàng thì phải.
14 Tháng sáu, 2022 14:38
Mình vẫn để là tiểu Thạch đầu như bản VP
14 Tháng sáu, 2022 12:17
Có cách nào download về đọc offline không ạ
14 Tháng sáu, 2022 10:36
sắp end rồi. cố lên
13 Tháng sáu, 2022 21:33
vậy sửa là gì vậy dịch giả
13 Tháng sáu, 2022 18:22
Chương tiếp đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK