"Chúc mừng chúc mừng, sáu tiểu đạo hữu đều có thu hoạch to lớn cho riêng mình, thành tựu trong tương lai không thể đoán trước được, sau này có thể sánh vai cùng Cổ tổ các tộc cũng không chừng."
Cô Dịch cười híp mắt, dáng đi lọm khọm, mái tóc bạc lầm tấm ánh vàng lộng lẫy, cứ thế chúc mừng mấy vị Chí Tôn Đế tộc.
Những người này đều cảm thấy buồn nôn, bởi vì, hoàn toàn không tương xứng với phong cách ngày thường của hắn.
"Sánh vai cùng với Cổ tổ? Lời như vầy cũng không cần phải nói nhiều." Cường giả trung niên của dòng dõi Du Đà nói.
Những người khác nghe vậy thì trở nên nghiêm túc và kiêng kỵ, thậm chí trong nội tâm còn cảm thấy sợ hãi, cấp bậc ở thế giới này rất là sâm nghiêm, Vương Bất hủ được mệnh danh là vô thượng, không có ai có thể sánh vai!
Trong thế giới to lớn này, chỉ cần hô lớn đầy thành kính tên họ của nhóm người này thì sẽ có pháp thân hiện ra, loại uy thế đó không một ai có thể hiểu được.
Nên biết, cổ giới mênh mông tới dị thường, rộng lớn vô ngần, diện tích còn bao la to lớn rất nhiều lần khi so với toàn bộ địa vực gộp lại của cửu Thiên thập Địa!
Mấy người Xích Mông Hoằng, Dư Vũ, Tác Cô đứng lên, trong lúc này nhìn về phía Thạch Hạo với sắc mặt lạnh lùng, trong mắt lóe lên sát quang rồi biến mất.
Những cường giả trẻ tuổi Đế tộc này rất muốn giết chết Thạch Hạo, tắm rửa máu huyết của hắn, chứng minh danh tiếng vô địch đánh đâu thắng đó của mình!
Còn có người cũng chỉ vì cùng nhau rèn luyện trong một lò nên sinh ra sát tâm, bởi vì khi nghĩ kỹ lại, lần này bọn họ đã cùng trở nên mạnh mẽ hơn, có thể nói là thơm lây cùng với Hoang, cho nên khiến bọn họ sinh ra lòng khó chịu và muốn xuất thủ phân mạnh yếu trong trận chiến này.
"Nuôi sâu độc!" Lời nói của Cô Dịch rất thấp như có như không, thế nhưng mấy chữ này lại mơ hồ vang bên tai của vài tên trẻ tuổi kia.
Việc này khiến cho ý lạnh trong mắt của bọn họ càng thịnh hơn, cái được gọi là nuôi sâu độc chính là thả một đám côn trùng vào trong một chiếc bình kín để nó tự quyết đấu liều mạng với nhau, và chỉ có một Vương mới có thể sống rời khỏi.
Lão già này có ý già đây? Trong lòng mấy người này không thoải mái chút nào, bọn họ từng ở cùng trong lò Âm Dương và lại bị ví dụ như thế?
Sát ý trên mặt của Xích Mông Hoằng, Dư Vũ càng thêm đậm hơn, việc này mà truyền đi thì sẽ làm hư tổn uy danh của bọn họ. Đồng thời bọn họ cũng cảm thấy, lần này nhờ có Hoang nên bọn họ mới được lợi như vậy, cho nên rất muốn giết chết hắn để chứng đạo!
Rất nhanh, nhóm người rời khỏi hang đá, rất nhiều người mang theo nụ cười tươi tiến lên chào đón chúc mừng.
"Các vị đạo hữu xin hãy qua bên này, đây là một việc vui đáng để ăn mừng, ta đã sắp xếp một buổi tiệc rượu, có rượu ủ từ thời Tiên cổ, chút nữa cùng nhau làm một chén cho vui, thế nào?" Cô Dịch nói.
Đám người rời khỏi nơi này và được mời vào trong một khu cung điện kim loại rộng lớn, có lưng dựa vào núi cao, tiên vụ lượn lờ lưu chuyển.
Đây là trọng địa của Cô tộc nên chỉ có khách quý và Bất hủ mới có thể tới được, thành ra mới tiếp đón vào nơi đây, có thể nói những người tới ngày hôm nay đã nhận được sự trọng đãi vô cùng lớn.
"Cung điện này, năm xưa từng nhận lấy dấu chân của rất nhiều đại nhân vật, là một nơi đáng để cường giả hậu thế xem như là bộ mặt của bản thân, hơn một kỷ nguyên có Vô Chung Tiên vương, Luân Hồi Tiên vương... cùng với một vài cường giả cái thế tới qua."
Tu sĩ của dòng dõi An Lan mang theo cảm khái nói.
Tâm thần của những người khác chấn kinh, tất cả đều liếc nhìn xung quanh, cung điện kim loại này được dời từ bên cửu Thiên qua đây, trước đó, đây chính là trọng địa để Cô tộc nghênh tiếp Tiên vương.
"Anh bạn nhỏ, không đơn giản, được xem là một kỳ tài ngút trời, ngươi sinh ra là để chiến đấu." Cô Dịch mang theo nụ cười nhìn về phía Thạch Hạo.
"Dâng rượu lên!" Tiếp đó, Cô Dịch sai người dâng rượu.
"Chẳng lẽ là rượu của thời đại Tiên cổ ư? Đã trôi qua bao nhiêu năm tháng rồi mà không ngờ còn bảo tồn lại và còn có thể uống nữa chứ?" Mấy người nghi hoặc nói.
Rất nhanh, có người vác tới một vại rượu có màu sắc óng ánh, nó được chế tạo từ ngọc thạch và mang theo lưu quang, đồng thời còn có một loại tiên vận ẩn giấu, phản phác quy chân.
Trong cung điện màu vàng truyền tới từng tiếng hít mạnh, tiếp đó là khen ngợi không thôi.
"Hương rượu thơm thật!"
Bịch bịch!
Đồng thời, ngay tại lúc này chợt có người say ngất ngây, không cách nào chịu nổi loại hương thơm ngát này.
Nếu chỉ là rượu thông thường thì chắc chắn sẽ không tới mức này, tất cả mọi người đều biết, bên trong thứ được gọi là trần nhưỡng này chắc chắn ẩn chứa đạo vận bí ẩn cùng với một luồng bí lực đang lan tràn.
Đây chắc chắn là bảo tửu hiếm có trên đời, rất nhiều người thán phục và dồn dập nâng chén, nước rượu sền sệt như đông lại, còn chưa uống mà đã say khướt rồi.
Tiếp đó, liên tiếp có người ngã nhào, bởi vì, rượu vừa tới môi thì đã say mèm trên mặt đất.
"Rượu này nặng thật, ủ ra là để dành riêng cho Bất Hủ giả ư?" Chí Tôn của dòng dõi Xích vương sau khi uống xong một chén thì thân thể khẽ lắc lư.
Sau đó, hắn nhắm mắt ngồi xếp bằng trong cung điện và cũng không để ý tới những người khác nữa, loại rượu này ẩn chứa đạo tắc nên đáng giá để thể ngộ.
Rất nhanh, bên trong cung điện dần yên tĩnh lại, không một ai nói chuyện nữa.
"Anh bạn nhỏ, mời tới bên này." Cô Dịch gọi Thạch Hạo và dẫn hắn rời khỏi cổ điện.
Trong cung điện, Xích Mông Hoằng mở mắt ra, hắn vẫn chưa có uống rượu, lúc này trong mắt lộ ra ánh sáng lạnh lẽo, lạnh giọng nói: "Cô tộc, ngươi đang ở giới ta đó, chẳng lẽ lòng vẫn hướng về Đế quan, muốn bị diệt tộc ư?!"
Không chỉ có mình Thạch Hạo rời đi cùng với Cô Dịch mà còn có Cô Hoành, người từng cùng sáu tiểu Đế tiến vào lò Âm Dương và cũng đã đạt được chỗ tốt cực lớn ở nơi ấy.
"Hoành nhi, ngươi không nên đi theo." Ông lão của Cô tộc lên tiếng, chỉ mang mỗi mình Thạch Hạo trở lại hang đá.
"Ông còn muốn nói gì với ta nữa à?" Tới lúc này thì Thạch Hạo lộ vẻ nghi ngờ, đầu tiên thì phế hắn, sau đó thì gián tiếp giúp đỡ hắn, cuối cùng thì dùng lò Âm Dương để rèn luyện thân thể hắn, nếu không làm sao có thể dễ dàng tái tạo chân thân chứ.
"Ha ha, năm xưa mạch chúng ta cũng sinh ra trong cửu Thiên, những năm tháng ấy rất là huy hoàng. Tiên vương ngang trời, Vương Bất hủ gầm thét, đại chiến kịch liệt, thậm chí còn có sinh linh thuộc kỷ nguyên cổ cũng xuất hiện và tham gia vào, cường giả tuyệt thế xuất hiện lớp lớp, loại huy hoàng ấy quả thật không cách nào tưởng tượng ra được." Ông lão cảm thán.
Có thể tưởng tượng ra, niên đại ấy sẽ phấn chấn tới cỡ nào, Vương Bất hủ liều mạng, Tiên vương quát tháo phong vân, máu nhuộm hai giới, thật là kinh tâm động phách, vang đội cổ kim.
"Trên thực tế, căn cứ vào sự suy đoán của tiên hiền thì kỷ nguyên đó cũng chỉ là một cuộc chiến nhỏ mà thôi, trận chiến thê thảm thật sự sẽ sinh ra ở kỷ nguyên này, bóng tối bao trùm mặt đất, máu tưới khắp các nơi, nhiều thế giới phải trầm luân, là một cuộc thanh toán thật sự. Haizz, sống ở kỷ nguyên này, ta vừa sợ mà cũng vừa kích động, ngày đó khi nào tới, và sẽ phát sinh chuyện gì?" Cô Dịch thở dài, trên gương mặt già nua đầy nếp nhăn ấy ngập tràn kích động cùng với sợ hãi.
"Ông muốn cho ta biết chuyện gì?" Thạch Hạo hỏi.
"Ta muốn nói, sống trong một đại thế được cho là thê thảm nhất từ trước tới nay, thật sự không hề dễ chút nào, bộ tộc ta muốn nắm lại vinh quang của ngày xưa, nếu không sẽ sống không nổi. Không thành Tiên vương thì cuối cùng lại cũng chỉ là giun dế, ngay cả bảo vệ bộ tộc mình cũng không được, đối mặt với niên đại máu tươi cùng huy hoàng nhất sắp tới kia, các tộc đều muốn tranh giành lấy một đường sinh cơ." Cô Dịch than thở.
"Sẽ náo loạn tới mức nào, ai sắp xuất hiện để thanh toán?" Thạch Hạo hỏi, đây chính là sự thật mà hắn khát khao muốn biết được.
"Nhìn đại thế tàn phai, lắng nghe khúc ca mai táng của cường giả cái thế, tới thời điểm đó ngươi sẽ biết thôi, nhân vật vô thượng xuất hiện lớp lớp, một vài bộ tộc mạnh mẽ sẽ trở lại và sự sát phạt sẽ ngập trời, máu huyết thấm qua rất nhiều kỷ nguyên." Cô Dịch thì thào, hắn đang run rẩy, đang kích động, và cũng đang kinh đang sợ thứ không biết nào đó.
Bởi vì, dù chính là bản thân hắn cũng không có thật sự hiểu được, những thứ này đều là di ngôn của các lão bối đã quá cố để lại, là lời suy diễn của tiên hiền.
Nhưng mà, khả năng hiện tại hắn sẽ biết rõ, bởi vì, hắn sắp sửa tiến vào chỗ đó, lần thứ hai yết kiến vị tồn tại vô thượng kia.
"Ông nói với ta những lời này là có ý gì?" Thạch Hạo hỏi.
"Đòi nợ bộ tộc của các ngươi, họ thiếu Cô tộc ta một vị Vương Bất hủ!" Cô Dịch lạnh lùng nói.
Hắn với vóc người thấp bé và lọm khọm, lúc này chợt đứng thẳng tắp, cao giọng nói: "Năm đó, bộ tộc ta vốn có thể xuất hiện một vị cường giả cái thế, là Tiên vương, thế nhưng lại bị tổ tiên Thạch tộc các ngươi ngăn chặn!"
Thạch Hạo run rẩy một cái, hai tộc còn có ân oán này? Phần lưng của hắn chợt cảm thấy lạnh lẽo, nói như thế, lão già này không hề có chút thiện ý nào cả, mà có thể xem như là món nợ, hoàn toàn đối lập với một vài suy đoán trước kia của Thạch Hạo.
"Tiền bối Thạch tộc ta đều đỉnh thiên lập địa, vì bảo vệ Biên Hoang nên tre già măng mọc, máu nhuộm Biên Hoang, lần lượt chết trận, về việc ngăn chặn Cô tộc các ông thì chắc chắn sẽ có lý do kiên quyết nào đó!" Thạch Hạo nói.
"Hừ!" Cô Dịch cười đầy lạnh lẽo và không hề nhiều lời, thế nhưng ánh mắt kia lại rất khiếp người
Rắc!
Hang đá rạn nứt và một thềm đá dẫn xuống lòng đất xuất hiện, đó chính là nơi mà lò Âm Dương trấn thủ, lò quý vẫn còn và lúc này đang lơ lủng giữa trời cao, từ từ bồng bềnh, nó mang theo tiên vụ, mờ ảo mông lung tựa như có thể ép sụp chư thiên vạn cổ, loại áp lực ấy khiến người khác nghẹt thở, huyết nhục như muốn tung tóe.
Cô Dịch mang theo Thạch Hạo tiến vào trong lòng đất.
"Lấy thân làm hạt giống, ngay từ thời Tiên cổ đã được nhắc tới, mà lão Tổ của Cô tộc ta là một trong những người suy diễn ra." Cô Dịch nói.
Lòng đất rất tối tăm và vô cùng khô ráo, thông đạo rất là dài, đây là một dãy cung điện bên dưới lòng đất, con đường thẳng tắp dẫn tới một vị trí nào đó.
Trong lòng Thạch Hạo hơi kinh ngạc, bởi vì, trước đây không lâu thì hắn từng nghe được những tiếng bàn luận của đám người kia, năm tháng dài đằng đẵng tới nay lò Âm Dương vẫn không hề xuất thế, là bởi vì đang giúp cổ tổ Cô tộc trấn áp pháp thể, giúp hắn tồn tại.
Lò Âm Dương ở trong hang đá, như vậy nơi bên dưới lòng đất này... lẽ nào lại là tổ tiên của tộc này?
Cuối con đường là một gian nhà đá rất đơn giản, cửa đá sần sùi không hề có hoa văn gì, càng chẳng khắc rõ trật tự đại đạo nào.
"Cổ tổ, ở thời khắc mấu chốt thì pháp thể của ngài bị phá hủy, căn cơ Tiên vương vỡ nát, hôm nay ta đưa tới một hạt giống cho ngài đây, hắn... thành công lấy thân làm hạt giống, đồng thời đã trải qua muôn vàn thử thách!"
Cô Dịch quỳ rạp xuống mặt đất và đầy thành kính cũng như nghiêm túc, hắn quỳ bái trán chạm đất.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
29 Tháng mười một, 2021 22:22
thức hải cứ để Hán Việt còn dịch là biển ý thức làm gì
19 Tháng mười một, 2021 19:29
Sau Tru Tiên chẳng có ai dịch hay dc như vậy, Tru Tiên 2, rồi rất nhiều truyện hay khác, dịch y chang cổ tích việt nam hoặc mấy cái kiểu đô thị hiệp, dài lê thê, chẳng có gì thú vị, đọc lại cổ hiệp của Kim Dung, Cổ Long đỡ ức chế hơn nhiều,
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cảm ơn bác, tầm 1-2 năm nữa sẽ full thôi :v
18 Tháng mười một, 2021 23:03
trong tg đợi chắc mình phải cày bộ già thiên quá :)))
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cái này mình chịu đó :((
18 Tháng mười một, 2021 22:55
đây là bộ truyện chữ của tq đầu tiên mà mình đọc mình rất thích cách dịch của bác tuy có vài chỗ dịch hơi kì :))) trước mình toàn nghe bên truyenaudio vì bên đó có giọng AI nghe êm nhất luôn k thấy web nào có cho đến tầm chương 1600 thì toàn dịch cv nên phải tìm vào ttv để tìm đọc tiếp mà tiếc là bác mới dịch tới hơn chương 1k7 à mà với tốc độ đọc của mình không biết được 1 tuần k nữa mình bắt đầu đọc bộ này từ đầu tháng 9 tới h cũng hơn 3 tháng r mình đành phải đợi đến khi nào bác dịch full r mình đọc 1 lần cho sướng :)) hy vọng bác có thể hoàn thành bộ này trước năm nay
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
17 Tháng mười một, 2021 16:56
sao hiển thị là 1770 chương mà ở đây mới có 1752 chương nhỉ ae ơi
15 Tháng mười một, 2021 20:51
Kết cục cực kỳ buồn, bạn bè người thân người thương đều chết sạch, còn cũng chỉ là nhớ nhung sầu thảm buồn tủi mà thôi
15 Tháng mười một, 2021 20:48
Chắc k hợp gu với bác rồi
15 Tháng mười một, 2021 19:06
truyện dịch chán. sau khi cố 99 chương mình đã từ bỏ
13 Tháng mười một, 2021 23:31
Kết truyện gần như chết hết. Vợ con, ae bạn bè, liễu thần.. nvc thành đế phong ấn toàn tg rồi rời đi
13 Tháng mười một, 2021 18:04
Mấy nay mình bận quá k lên chương đc, bác cứ từ từ nhịn thuốc nhé
13 Tháng mười một, 2021 16:10
Ad có thể ra nhanh nhanh không huhu mình hóng quá
07 Tháng mười một, 2021 19:02
Bác kt tin nhắn nhé
07 Tháng mười một, 2021 07:48
cvter ơi inb mình với
06 Tháng mười một, 2021 17:39
Danh từ nên để hán việt nha ad! Một là tôn trọng tác giả hai là nhiều từ dịch thuần việt quá nó ko được phù hợp với bối cảnh truyện
04 Tháng mười một, 2021 22:03
Đói truyện thì phải đi lần chứ sai haizz
04 Tháng mười một, 2021 07:16
Lâu quá quên mất, để chiều mình sửa lại những chương vừa rồi
04 Tháng mười một, 2021 00:47
Like
02 Tháng mười một, 2021 19:03
những chương đầu vẫn để tiểu Thạch đến giờ lại dịch thành hòn đá nhỏ. Biệt danh em nghĩ như tên riêng nên để Hán Việt
31 Tháng mười, 2021 03:45
Đâu cũng thấy
30 Tháng mười, 2021 21:46
mong bro có thể bỏ tgian để end sớm bộ này ạ chứ tơi' quá mà qua mấy trang khác đọc thì vừa phí tgian mà vừa load não em chịu ạ :( chắc em dừng chờ ra full rồi em lại chiến chứ cứ vầy chịu
27 Tháng mười, 2021 21:49
K bạn nhé
BÌNH LUẬN FACEBOOK