Xuyên qua khu vực này thì hắn phát hiện ra được, bản thân tựa như đang quan sát sách sử và bức tranh cổ, hắn không thuộc về mảnh thời không này.
Không biết đã tiến lên bao nhiêu dặm chợt Thạch Hạo sinh cảm giác, hắn nhìn thấy dị tượng trên vòm trời kia, có một luồng gợn sóng đang bị cố định cắt ngang giữa càn khôn.
Đó là sức mạnh thời gian, là pháp tắc thời gian vô thượng!
Chính nó đã dẫn tới tất cả những thứ này!
Nó hữu hình, tựa như là một gợn sóng to lớn cắt đứt càn khôn và tác động vào trong ranh giới khu này, khiến hình ảnh trên mặt đất vô ngần đều ngưng đọng đứng yên, trở thành hình ảnh bất động.
Thạch Hạo chấn kinh, đây là loại sức mạnh to lớn tới mức nào?
Nhưng vì sao hắn lại không việc gì, không có chịu phải ảnh hưởng, là do trên người hắn có món gì đó có thể chống đỡ được hay là những thứ này đều là dấu ấn của lịch sử, hắn cũng chỉ thấy cảnh của ngày xưa, chỉ là hình ảnh của cổ đại?
Thạch Hạo cũng không biết, luôn cảm thấy hỗn loạn không cách nào phân biệt rõ ràng và không cách nào nhìn thấu nơi đây, chỉ có thể là một người cô độc quan sát mọi thứ.
Tiếp tục tiến lên thì hắn càng khiếp đảm hơn, ngay cả thần hồn cũng bị lay động tựa như muốn nổ tung.
Vào lúc này thì hắn dừng lại và cảm nhận được một loại uy hiếp chí mạng, hắn đã đi tới phần cuối của khu đát này, phía trước đã không còn đừng, không có thổ địa.
Kỳ quái nhất chính là, dòng sông này vẫn còn chảy, nó vượt qua hư không và tiến vào một nơi thần bí không biết nào đó.
Thạch Hạo dùng hết khả năng, mở to thiên nhãn ngóng nhìn về phần cuối của hư vô.
Hắn nhìn thấy được một gợn sóng to lớn, đó là một loại gợn sóng nào đó tựa như là pháp tắc thời gian trường tồn ở trong hư không kia.
Đồng thời, cùng với việc hai mắt hắn tựa như hai vầng thái dương nhỏ thì hắn đã thấy được một chút cảnh vật.
Ở phần cuối của hư không vô ngần ấy có một thế giới sặc sỡ sắc thái, rất mờ ảo và cũng rất thần bí không cách nào thấy rõ được, thế nhưng nó lại thật sự tồn tại.
Dòng sông này thông về hướng đó!
Nối liền với bỉ ngạn, đó là nơi nào?
Gợn sóng thời gian từ nơi nào phát ra, dọc theo con đường này hắn đã bắt gặp vài gợn rồi, kiêng cố bất động.
"Đó là..."
Khi con người của Thạch Hạo hừng hực nhất thì hắn đã nhìn thấy được chân tướng!
Đó là một thế giới nhuốm đầy máu mang theo huyết quang và phát sinh đại chiến kịch liệt, có ánh sáng Tiên đạo vọt lên, có quy tắc bất hủ đan dệt!
Nhưng, hết thảy đều đã bị cố định lại!
Thạch Hạo nhìn thấy được thủ phạm, là một cái chuông lớn nằm ở biên giới cổ giới có sắc thái sặc sỡ kia, nó nằm nơi đó, to lớn vô biên, trấn áp thập phương càn khôn, trên thân chuông ngập tràn vết máu.
Hết thảy đều đã được sáng tỏ, những gợn sóng trên đường đi kia đều do nó phát ra và giam cầm tất cả, ngay cả thời gian cũng tựa như bị ngưng kết.
Đại chiến tuyệt thế và dính dáng tới cấp độ cao không cách nào tưởng tượng ra được, không biết đã có bao nhiêu chủng tộc cùng sinh linh tham chiến.
Chiếc chuông đó to lớn phi thường đang trấn áp một giới, tiếng chuông hóa thành gợn sóng bao phủ bầu trời hồng hoang và xuyên thủng tới bên này, mà đại giới sặc sỡ kia cũng đã bị cố định lại.
Có cuộc chiến khốc liệt, có đại chiến khủng khiếp, thế nhưng đều rơi vào tĩnh mịch cả.
"Có chữ viết!:
Thạch Hạo nhìn thấy bên trên thân chuông có phù văn vô thượng, không phải là văn tự của thời đại này thế nhưng đại đạo tương thông và chiếc chuông lớn đó đang giải phóng ra quy tắc, từ đó có thể suy nghĩ ra ý nghĩa.
"Vô Thủy!"
Thạch Hạo cau mày đồng thời khiếp sợ với những hoài nghi của mình, bên trong tiếng chuông kia ẩn chứa áo nghĩa đạo tắc lại có hoa văn như thế.
Ngày xưa, có Vô Chung Tiên vương.
Vậy Vô Thủy lại là như thế nào?
Ánh mắt của hắn tập trung về trước, con ngươi như muốn nứt ra vì muốn nhìn thấu và rõ ràng hơn thế giới kia, thế nhưng quá xa xôi, tựa như không thuộc về thời đại này nên không thể phân biệt rõ ràng.
Nhưng mà, chỉ trong chớp mắt sau đó lại chẳng còn thứ gì nữa.
Thạch Hạo lắc mạnh đầu, khóe mắt rỉ máu, bắt ép bản thân quá mức nên không cách nào chịu đựng được nữa, thành ra không thể nhìn thấu được phía trước.
Hắn muốn tiếp tục dọc theo bờ sông tiến lên, thế nhưng bản thân không cách nào chịu đựng nổi nữa, hắn cảm thấy nếu đi tiếp nữa thì bản thân sẽ biến mất, sẽ tự hủy luôn mình.
"Bên kia đã xảy ra chuyện gì, có thứ gì đó?" Thạch Hạo lẩm bẩm đồng thời lau đi vết máu nơi khóe mắt.
Hắn hoài nghi, những gì bản thân thấy được có thật hay không?
Đây chỉ là dấu ấn hay là cảnh vật chân thực?
Dừng chân ở đây quá lâu khiến Thạch Hạo không tài nào chịu nổi nữa, hắn không thể không rút lui, dọc theo đường cũ trở về.
Con đường này quá gian nan, ngay cả khung xương của hắn cũng đang vang lên không ngừng, quả thật đã bị đè ép tới mức muốn nổ tung.
Đây cũng là kết quả vì được Bất Diệt kinh gia trì!
Rốt cuộc thì Thạch Hạo cũng lui lại rời khỏi cánh cửa ánh sáng, một lần nữa trở về thế giới quen thuộc.
Hắn xụi lơ bên cạnh bờ sông đồng thời lớn miệng thở dốc, hư thoát quá mức, bên trong kia đã tiêu hao sạch khí lực toàn thân, pháp lực gần như khô kiệt.
Nghỉ ngơi rất lâu thì Thạch Hạo mới ngồi dậy được rồi ngưng mắt nhìn cánh cửa này, quá đáng tiếc mà, thực lực hiện tại của hắn còn chưa đủ nên không cách nào kiên trì nổi nữa.
"Dòng sông rất dài, đầu nguồn của nó quá kỳ lạ!" Thạch Hạo lẩm bẩm, trong lòng chợt dấy lên cảm giác sợ hãi.
"Nên thỉnh giáo ai đây?" Hắn nhíu mày, người có thể thỉnh giáo ở hạ giới này cũng không mấy ai.
Chủ Cấm khu ư? Nếu đi tới nhất định dục tử dục sinh, gặp phải tội lớn, đi thì chắc chắn sẽ đi rồi đó thế nhưng gần đây Thạch Hạo không muốn lại bị dằn vặt lần nữa, mới trở về không lâu mà thôi.
"Đi Hư Thần giới!" Hắn quyết định đi hỏi Điểu gia cùng Tinh Bích đại gia.
Càng tiếp xúc thì hắn lại càng phát giác sự thần bí của hai người này hơn, vạn nhất bọn họ có thể nhớ ra một vài chuyện trong quá khứ, từ trong ma hóa hoàn toàn tỉnh táo lại thì chắc chắn sẽ phun ra được một ít bí mật lớn nào đó.
"Hả?" Thạch Hạo giật mình, ở xung quanh dòng sông này hắn không cách nào tiến vào Hư Thần giới được.
Nơi này không thuộc về tám vực hạ giới ư? Thần sắc của Thạch Hạo trở nên nghiêm túc đồng thời quay đầu nhìn về phía cánh cửa ánh sáng kia.
Cánh cửa ánh sáng tiếp giáp với tổ Côn bằng, là vì tổ Côn Bằng ở đây nên mới có dòng sông này hay là phải nói ngược lại, bởi vì cánh cửa ánh sáng này nên Côn Bằng mới xây tổ ở đây?
Thạch Hạo quyết định rời đi, không tiếp tục trì hoãn nữa.
Mãi cho tới tận khi thấy Bắc hải màu đen thì hắn mới có thể lần nữa tiến vào Hư Thần giới, quả nhiên khu vực này không hề tầm thường.
Muốn tiến vào Hư Thần giới thì nhất định phải đảm bảo bản thân thật an toàn, không bị người quấy phá.
Thạch Hạo không muốn mạo hiểm ở bên ngoài mà lựa chọn trở lại Thạch thôn, nếu không nguyên thần xuất khiếu ngay trên mặt biển kia thì trời mới biết sẽ phát sinh ra chuyện gì.
Thạch thôn vẫn thế, tựa như thế ngoại đào nguyên.
Xa xa trong vùng núi là một đám trẻ nhỏ đang tập võ đang tu hành đầy chăm chú, những đứa nhóc tới từ Biên hoang cũng vô cùng khắc khổ khiến cho đám nhóc trong thôn cũng không dám lười biếng.
Khi thấy Hoàng Kim sư tử nở nụ cười đầy giả tạo thì Thạch Hạo vẫn phản ứng bình thản, cảm thấy tên khốn này tới đây cũng chẳng có chuyện gì tốt đẹp.
"Ta cảm thấy, ta cũng có thể tu luyện bảo thuật Chân Hoàng!" Quả nhiên, không có chuyện thì con sư tử này sẽ không đi lấy lòng hắn.
"Mày bắt được Ngũ Sắc tước rồi à, chính là con chim đã ị lên đầu mũi mày đó." Thạch Hạo chẳng chút tử tế nhắc tới vấn đề này cũng không sao, thế nhưng lại nhấn mạnh câu phía sau nữa thành ra tựa như chọc thẳng vào ống thở của Hoàng Kim sư tử, khiến nó thiếu chút nữa bốc lên cơn giận dữ.
Thời khắc này, bảo thuật Phượng Hoàng gì nữa chứ, gặp phải quỷ rồi, nó xoay người rời đi, không muốn đếm xỉa gì tới tên khốn kia nữa.
Đồng thời, trong lòng nó ngập tràn oán niệm, rất muốn bắt cho bằng được con chim nhỏ kia, nó gầm nhẹ nhào thẳng vào đại hoang để tìm cho bằng được.
Thạch Hạo tiến vào Hư Thần giới và Xích Long Cát Cô cũng hùng hục đi vào theo.
Bởi vì, những gì đã trải qua lần trước khiến nó cảm thấy quá kỳ lạ, không ngờ nơi sâu trong Hư Thần giới lại có nhà tu đồng thời cất giấu cả bảo thuật Chân Hoàng.
Hắn cảm thấy, tên sư phụ bỉ ổi này muốn đi khiêu chiến lần nữa, và không biết hôm nay sẽ mang ra thứ gì đây.
Hiển nhiên hắn đã suy nghĩ quá nhiều, Thạch Hạo chỉ muốn đi gặp hai lão kai để tìm hiểu một chuyện.
"Bên cạnh tổ Côn Bằng có một cánh cửa ánh sáng, bên trong cánh cửa ánh sáng này có một thế giới bị ngưng kết?"
Điểu gia và Tinh Bích đại gia đều lộ vẻ mù mờ, không biết là đã lãng quên hay là không biết tới, hiện tại cũng không tra ra kết quả gì.
"Hả?"
Đột nhiên Điểu gia hơi thay đổi sắc mặt, nói: "Lại tới nữa rồi!"
Tinh Bích đại gia cũng như thế, vẻ mặt cũng khác thường không thôi.
"Gì mà lại tới nữa?" Thạch Hạo hỏi.
"Có người của thượng giới hạ xuống và nện vào cửa lớn của Hư Thần giới, muốn xuống đây." Điểu gia không hề giấu giếm gì.
Việc này khiến Thạch Hạo lộ vẻ kinh ngạc thế nhưng cũng không hề giật mình gì, nói: "Vậy thì cho bọn họ xuống đi."
"Ta sợ Hư Thần giới sẽ xảy ra đại loạn, không cách nào ngăn được bọn họ." Lời này của Tinh Bích đại gia vừa ra thì lúc này mới khiến Thạch Hạo lộ vẻ khiếp sợ.
"Vì sao?"
"Bọn họ tới từ Tiên vực!"
"Cái gì, đi, đi xem thử!" Sau khi Thạch Hạo nghe thấy vậy thì cảm thấy đầy hứng thú.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
19 Tháng sáu, 2022 21:20
Cảm ơn 10 năm công sức của ad, cuối cùng mình mới hiểu hết và hiểu đún nội dung của truyện. Hóa ra nó rất mạch lạc và logic đấy chứ, các tình tiết từ đầu đến cuối rất có liên quan đến nhau, đúng là 1 siêu phẩm...
19 Tháng sáu, 2022 21:13
Cuối cùng mới hiểu hết truyện
19 Tháng sáu, 2022 20:38
Đúng rồi bác, thể nào cũng phải biên tập và hiệu đính lại lần nữa, như vậy mới được xem hoàn thành trọn bộ, thành công mỹ mãn.
19 Tháng sáu, 2022 20:28
Cảm ơn bạn dịch giả đã hoàn thành bộ truyện này. Nếu điều kiện cho phép, khi nào có thời gian mong bạn có thể chỉnh sữa hiệu đỉnh một số chương truyện để bản dịch trở lên hoàn mỹ đúng với cái tên của nó, cám ơn.
19 Tháng sáu, 2022 20:17
Trọn bộ hoàn thành, cuối cùng cũng xong.
Sau nộ này mình sẽ bắt tay vào bộ Vương giả hắc ám, một cũng hắc ám siêu phẩm đối với mình, mọi người đón đọc nhé.
19 Tháng sáu, 2022 10:26
Nhậu ít lên chương thôi Ron ơi :D
19 Tháng sáu, 2022 01:16
Xé bay
19 Tháng sáu, 2022 00:22
đã lak truyện tiên hiệp thì nên dịch theo kiểu tiên hiệp. dịch kiểu như truyện việt nam vậy thằng lol hạo vs con hoả linh nhi cứ anh anh em em mẹ. thà chuyển kiểu thì chuyển hết cứ nữa nạc nữa mỡ như lol ấy
18 Tháng sáu, 2022 21:19
Chương 2008
Vù, hai cánh tay tóm chặt lấy hắn rồi xém bat cặp cánh thần cổ xưa kia ra, tiếp đó lại xé đôi thân thể hắn và tiêu diệt đi nguyên thần bên trong.
=> xém bat là gì vậy dịch giả
18 Tháng sáu, 2022 20:19
Mình vừa kiểm tra lại, các chương này đâu coa bị thiếu đâu bác
18 Tháng sáu, 2022 13:34
sao chương nào cũng bị thiếu mất 1- 2 dòng đầu tiên vậy.
18 Tháng sáu, 2022 13:31
Để mai mình kiểm tra và bổ sung lại nha.
18 Tháng sáu, 2022 12:13
1671 chương này bị thiếu mất mấy dòng đầu
17 Tháng sáu, 2022 22:11
sắp đại công cáo thành rồi
17 Tháng sáu, 2022 10:22
Cố lên bạn ơi !
17 Tháng sáu, 2022 09:47
3 chương nữa là hoàn thành
16 Tháng sáu, 2022 10:58
Cố lên ronkute ơi, hết vào cuối tuần này 19/6 là đẹp
15 Tháng sáu, 2022 23:09
Mình cũng không rõ, vì mấy chương cuối này mình chưa đọc bản CV nên k rõ lắm, tầm chục chương nữa là full bộ nên sẽ hiểu rõ vấn đề này thôi
15 Tháng sáu, 2022 21:25
vi chuẩn Tiên đế chủ nhân tiểu Tháp chết thời Đế lạc có phải tiền kiếp của Thạch Hạo không dịch giả
14 Tháng sáu, 2022 15:45
@phongluukhachpk: Bác vào phần Tải về là được, nhưng sẽ tốn 100 vàng, bác muốn có vàng thì nhắn tin cho admin Thạo để bác ấy cộng vào, 10k tầm 70 vàng thì phải.
14 Tháng sáu, 2022 14:38
Mình vẫn để là tiểu Thạch đầu như bản VP
14 Tháng sáu, 2022 12:17
Có cách nào download về đọc offline không ạ
14 Tháng sáu, 2022 10:36
sắp end rồi. cố lên
13 Tháng sáu, 2022 21:33
vậy sửa là gì vậy dịch giả
13 Tháng sáu, 2022 18:22
Chương tiếp đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK