Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Chỉ thuần túy là nắm đấm thôi, không kinh khủng như anh nghĩ đâu, nhưng cũng tương đối khá. Tốc độ và khả năng ẩn thân mới là sở trường thật sự của nó, đặc biệt là đạo ẩn nấp. Một con rối nhưng lại nắm giữ đạo ẩn nấp, còn đạt đến cảnh giới thông thần".  

 

Thiên nữ Tạo Hóa khen ngợi.  

 

Cảnh giới Thông Thần?  

 

Ý cảnh có các bước từ nhập môn đến nhập vi, linh động, bước nào cũng khó vô cùng.  

 

Đặc biệt là những ý cảnh ít được biết đến, như ý cảnh ẩn nấp thì hiếm như lông phượng, sừng rồng vậy.  

 

Và những loại ý cảnh quý hiếm này chẳng dễ gì để tu luyện lên cao.  

 

Thông thường ý cảnh nào không phổ biến đều chẳng mấy ai có thể nhập vi, nhập môn được là đáng sợ lắm rồi.  

 

Còn trình độ linh động thì đã thuộc về truyền thuyết.  

 

Trình độ Thông thần thì sao? Đây là cấp nằm trên linh động rồi.  

 

Khủng khiếp hơn cả, Khôi Thần chỉ là một con rối mà thôi!  

 

Một con rối mà lĩnh ngộ được ý cảnh ẩn nấp ít ai biết đến, còn đạt đến trình độ thông thần.  

 

Mẹ nó, chẳng cho người ta đường sống gì cả, gì mà làm người ta tuyệt vọng, tự ti muốn tự sát quá vậy hả?  

 

Đến Tô Minh cũng đứng hình trước cái chết chớp nhoáng của Thẩm Y Nhân, nói gì đến những người ở đây.  

 

Ai cũng hóa đá.  

 

Trên bầu trời, Trần Quang Kiếm và Ưng Minh đi theo Thẩm Y Nhân đến đây cũng sợ vỡ mật.  

 

Đối với hai người họ, Thẩm Y Nhân đã thuộc dạng mạnh đến khó tin rồi.  

 

Là người mà họ tôn kính nhất đại lục Thần Thương ngoại trừ tư chủ Tư Nam Quân.  

 

Nào ngờ chuyện này lại xảy ra.  


Tâm trí rối như tơ vò, hai người muốn bỏ trốn theo bản năng.

 Có thể thoát được sao?  

 

Phù!  

 

Phù!  

 

Vẫn là giết chết trong chớp mắt.  

 

Hơn nữa, cũng chỉ dùng đúng một chiếu, mà không cần dùng tới chiêu thứ hai.  

 

Trần Quang Kiếm và Ưng Minh đều chết!  

 

Cả quá trình, ba người nhóm Thẩm Y Nhân, chỉ cần tới một hai giây, đã bị Khôi Thần giết chết.  

 

Tô Minh đột nhiên cười khổ.  

 

Vốn dĩ, anh còn tưởng, 100 khối linh thạch cực phẩm chỉ có thể dùng Khôi Thần trong một phút, là quá ngắn.  

 

Nhưng bây giờ anh lại cảm thấy, thời gian quá dài.  

 

Vì thời gian sử dụng Khôi Thần vẫn còn thừa tới 50 giây.  

 

Tô Minh chỉ đành lệnh cho Khôi Thần đi lấy Nhẫn không gian của ba người Thẩm Y Nhân.  

 

Thế nhưng, chỉ trong chốc lát, Khôi Thần đã quay về bên cạnh Tô Minh, rồi lại được Tô Minh thu lại vào trong Nhẫn không gian.  

 

“Sau này, mình phải chuẩn bị đủ linh thạch, để lúc nào cũng có thể sử dụng được Khôi Thần, như vậy mình sẽ gần như vô đối”, lúc này Tô Minh cảm thấy rất đỗi vui mừng.  

 

Bất giác kiểm tra Nhẫn không gian của ba người Thẩm Y Nhân.  

 

“Tổng cộng có 3,1 triệu khối linh thạch trung phẩm? Ha ha, kiếm được không ít”, Tô Minh cười ha hả.  

 

3,1 triệu linh thạch trung phẩm, đủ cho ba lần sử dụng Khôi Thần.  

 

“Tô Minh, anh anh anh, chuyến này đi tôi thật sự hối hận rồi”, mãi tới sau mười nhịp thởi, Ngư Dung Băng mới quay sang nhìn Tô Minh, giọng vừa cất lên, đã nghe rõ sự run rẩy và cả oán giận.  



Chuyến đi lần này. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK