Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bia Huyền Diệu đã chờ sẵn sàng từ lâu.  

 

Đúng.  

 

Tô Minh cũng rất cẩn thận.  

 

Vừa rồi ở bên cạnh, quá trình thuật Sinh Mạng Lưu Phóng phá vỡ Hồng Mông Thiên Ách anh không dám lơ đễnh một chút nào. Trước khi đối thủ chưa chết, anh không thể nào sơ ý được.  

 

Bia Huyền Diệu luôn sẵn sàng bất kỳ lúc nào.  

 

Bởi vì bia Huyền Diệu là vật báu bản mệnh của anh, nên việc trao đổi có độ trễ gần như bằng không.  

 

Có thể trực tiếp lập tức đồng bộ.  

 

Chính là vũ khí sắc bén để cứu mạng và phòng ngự.  

 

 

 

Huống hồ, việc gặp lại hồn Xương Kiếm ở thành Huỷ Diệt, mở phong ấn ký ức kiếp trước, đạt được chú ngôn niệm pháp đã khiến bia Huyền Diệu trở thành binh khí Vĩnh Hằng của văn minh Trạch. Dưới tình huống này, sức mạnh bia Huyền Diệu tăng mạnh, lại có đủ không gian phát triển, mấy ngày gần đây, dưới sự hỗ trợ điên cuồng của kho tàng huyết mạch, bia Huyền Diệu giống như miếng bọt biển khô cằn được hấp thụ vô số tiên khí, chí bảo cấp bậc tổ khí, cảnh giới tăng cao, lúc này cũng đã đạt đến cấp bậc tổ khí rồi, còn là tổ khí hậu kỳ!  

 

“Ầm…”  

 

Hồng Mông Thiên Ấn rơi xuống bia Huyền Diệu.  

 

“Ầm!”  

 

Bia Huyền Diệu rung mạnh dữ dội.  

 

Một ấn chưởng rõ rệt lập tức xuất hiện.  

 

Hào quang cũng ẩn mờ đi ba phần.  

 

Thậm chí có vài vết nứt xuất hiện.  

 

Phải biết rằng bia Huyền Diệu chính là tổ khí hậu kỳ!  

 

Vậy mà cũng bị tổn hại rồi.  

 

Từ đó có thể tưởng tượng được Hồng Mông Thiên Ấn mạnh đến cỡ nào!  

 

Thế nhưng, chỉ trong chớp mắt, chưởng ấn trên bia Huyền Diệu và cả vết nứt, đều khôi phục như cũ. Là chí bảo bản mệnh của Tô Minh, nó cũng sở hữu thuộc tính tự chữa lành vô địch, điên cuồng như vậy.  

 

Cùng lúc đó.  

 

Trong phút chốc Huyền Diễm Thiên Lan đã trôi dạt lui về sau, kéo ra khoảng cách với Tô Minh đến khi cách anh mấy trăm mét.  

 

Huyền Diễm Thiên Lan chân bước trên không nhìn Tô Minh chằm chằm, đôi mắt cũng không còn lạnh lùng, cay nghiệt như nhìn đám kiến nhỏ nữa.  

 

Mà là ánh mắt căng thẳng, nhìn Tô Minh chằm chằm đầy sâu xa, chăm chú mà lấp lóe tia sáng kỳ dị.  

 

“Tôi đánh giá thấp anh rồi!”, Huyền Diễm Thiên Lan mở lời nói: “Đứa em trai thứ mười chín của tôi chết trong tay anh cũng không sai”.  

 

Tô Minh khẽ cười.  

 

Không nói gì…  

 

Lúc này, hàng ngàn thiên tài yêu nghiệt khác ở trên sân đều cảm thấy nghẹt thở.  

 

Quá chấn động.  



Vừa nãy, khi Tô Minh và Huyền Diễm Thiên Lan giao đấu, quá đáng sợ, bất kỳ một chiêu thức nào đánh ra cũng đều có thể đánh được bọn họ ba ngàn trận. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK