Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Minh sửng sốt.  

 

“Dung hợp? Dung hợp thế nào?”  

 

“Bây giờ tách vỏ ngoài của nó ra”, thiên nữ Tạo Hóa từ tốn nói: “Sau đó hấp thụ nó là có thể dung hợp được”.  

 

“Hả? Vỏ ngoài? Vỏ ngoài gì?”, Tô Minh muốn khóc đến nơi rồi, anh không hiểu gì cả.  

 

“Cái chuông này là một bảo vật ẩn, anh không nhìn ra cũng phải, bình thường thì nó sẽ có hai lớp, một lớp là màu vàng kim mà mắt thường có thể nhìn thấy được, vách chuông tỏa ra sắc kim nồng đậm dấu ấn của thời gian cùng khí tức từ thời cổ đại, khi anh tách lớp thứ nhất ra thì sẽ thấy lớp thứ 2”.  

 

“Thiên nữ tiền bối, cô chắc chứ? Cái chuông này ghê gớm lắm đấy, vậy mà chỉ là lớp vỏ ngoài để lừa người?”  

 

“Chứ còn sao nữa? Đúng là nó cũng được đấy nhưng làm sao bằng được bảo tàng giấu ở bên trong?”  

 

“Thiên nữ tiền bối, tôi phải tách lớp thứ nhất thế nào?”, Tô Minh hít sâu một hơi rồi hỏi.  

 

“Chẳng phải anh vẫn còn hai ngọn hỏa độc hay sao? Lấy ra một ngọn để thiêu vách chuông, trong lúc đó thì anh dùng thanh kiếm trông như cái vòng tay mà anh đang đeo để chém vỡ cái chuông là được”.  

 

“Tôi hiểu rồi”.  

 

Tô Minh gật mạnh đầu.  

 

Anh làm theo.  

 

Mặc dù phải trả một cái giá lớn là một ngọn thiên hỏa hỏa độc cùng với Ma La kiếm chỉ dùng được một lần nhưng anh tin tưởng nó xứng đáng.  

 

Thiên nữ tiền bối chưa từng sai lầm.  

 

Ngay sau đó.  

 

Thiên hỏa hỏa độc rơi lên vách chuông tiếp đó lan ra không ngừng rồi bao trùm lấy toàn bộ nó.  

 

Cái chuông hơi rung lên, màu vàng kim càng lúc càng đậm.  

 

Tô Minh cầm lấy Ma La Kiếm, để sử dụng hiệu quả hơn anh còn dùng cả đá nội giáp.  

 

Tô Minh nhìn chằm chằm vào cái chuông rồi đột nhiên.  

 

Vung kiếm!  

 

Keeng!  

 

Ma La Kiếm chém mạnh lên thân chuông khiến nó rung lên, mãi một phút sau mới dừng lại.  

 

Tiếp đó, Tô Minh tiếp tục chém.  

 

Theo từng nhát chém của anh, màu vàng kim rực rỡ tỏa ra từ chiếc chuông cuối cùng cũng dần nhạt đi.  

 

Thậm chí thân chuông còn bắt đầu nứt vỡ.  

 

Mắt Tô Minh sáng lên, anh vung kiếm càng nhanh, chém càng mạnh.  

 

Anh đã bố trí trước trận pháp theo lời của thiên nữ Tạo Hóa nên mới khiến cả căn phòng ổn định, âm thanh cũng không truyền ra ngoài, nếu không cả khách sạn đều đã sập xuống, tiếng động lan ra khắp cả Linh Võ Thành rồi.  

 

…  

 

Khách sạn Đông Bảo.  



Phòng thiên tự số một tốt nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK