Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đồng thời lúc này Tô Minh lên tiếng: “Cô là?”  

 

Cô gái ngây thơ đáng yêu trước mặt có chút quen thuộc nhưng nhất thời anh không thể nhớ ra đó là ai?  

 

“Được lắm tên Tô Minh thối này! Còn không nhận ra bạn cũ à?”, Lạc Thu Thuỷ chắp tay vào hông, trừng mắt nhìn Tô Minh nói: “Ba năm không gặp mà đã quên lớp trưởng rồi sao?”  

 

“Lạc mập?”, Tô Minh vui mừng rồi đứng bật dậy.    

 

Ba năm trước khi Tô Minh 19 tuổi thì cũng là năm nhà họ Tô bị diệt.   

 

Mùa hè năm đó Tô Minh tham gia thi đại học, anh đạt điểm số khá tốt, hơn 600 điểm và đỗ đại học kỹ thuật Ma Thành.   

 

Tô Minh học ở trường hai tháng, sau đó trong kỳ nghỉ ngắn ngày anh về thành phố Dương Giang thì xảy ra chuyện, lúc đó nhà họ Tô bị diệt.   

 

Tô Minh đã quên hết những chuyện và cuộc sống hai tháng thời đại học rồi.   

 

Cô gái trước mặt nằm trong số ký ức ít ỏi của anh, chỉ có điều nó đã được chôn giấu rất kỹ.  

 

Lúc đó Lạc Thu Thuỷ là lớp trưởng, tính cách khá kiêu ngạo. Còn Tô Minh thì sao? Nghỉ học liên tục, vì vậy Lạc Thu Thuỷ luôn gây phiền phức cho anh.   

 

Hai người cũng được coi như ‘oan gia’ không ưa nhau.   

 

Lúc đó Lạc Thu Thuỷ hơi mập, hơn nữa chắc là lúc đó cô ta vẫn chưa dậy thì nên khuôn mặt tròn baby, kiểu bầu bĩnh rất đáng yêu.   

 

Vì vậy Tô Minh đã đặt biệt danh cho cô ta là “Lạc mập”.   

 

Cách ba năm giờ gặp lại Lạc Thu Thuỷ nên Tô Minh liền nhớ lại cuộc sống đại học đơn thuần, ngắn ngủi trong hai tháng.   

 

“Cút! Tên Tô Minh thối! Cậu mà còn dám gọi biệt danh của tôi ra thì sẽ không xong với tôi đâu”, khuôn mặt trắng nõn của Lạc Thu Thuỷ đỏ ửng lên, đôi mắt đẹp trừng trừng nhìn Tô Minh, má tức đến nỗi phập phồng trông rất đáng yêu.   

 

“Ha ha…”, Tô Minh bật cười, tâm trạng thoải mái vô cùng.   

 

Bạn cũ gặp lại, đúng là vô cùng thân thiết.   

 

“Khụ khụ! Em gái đừng gây chuyện nữa, sắc mặt của Thẩm Tịch khó coi rồi kìa”, Lạc Phong lên tiếng nhắc nhở, anh ta cảm thấy lo lắng.   

 

“Anh à! Anh không thấy phiền à?”, Lạc Thu Thuỷ định lên tiếng mắng người, sao trước đây không nhìn ra anh trai mình lại lắm mồm như vậy chứ?   

 

Lúc này, có một thanh niên ở bàn trà bên cạnh với sắc mặt vô cùng khó coi.   

 

Người thanh niên này tầm 25 tuổi, mặc bộ đồ bình thường, tóc hơi dài, ngoại hình tuấn tú. Đặc biệt là chiếc cằm dài giống như nhân vật trong truyện tranh.  

 

Da hắn trắng, trên người hắn toát ra vẻ ưu sầu.   

 

Mắt to sáng, nhưng trong đó ẩn chứa vẻ kiêu ngạo, tự tin và bá đạo.   

 

Người thanh niên này đang ở cảnh giới tông sư sơ kỳ. Ở độ tuổi này mà có được thực lực này đúng là không tồi.   

 

Hắn chính là Thẩm Tịch, người thừa kế chi trưởng của nhà họ Thẩm ở Ma Thành.   

 

Ở bên cạnh hắn là một người đàn ông trung niên đầu trọc lông mày rậm. Ông ta mặc trên người võ phục nhưng ngoại hình không có gì đặc biệt.   

 

Đúng là không nên trông mặt mà bắt hình dong, bởi người đàn ông trung niên này đang ở cảnh giới tông sư hậu kỳ. Ông ta tên là Thẩm Hạc, hộ vệ sát sườn của Thẩm Tịch.   

 

Từ lúc Lạc Thu Thuỷ đứng dậy đi về phía Tô Minh thì Thẩm Tịch đã nhìn theo cô ta.    



Lạc Thu Thuỷ là vợ sắp cưới của Thẩm Tịch, đây là sự thật không thể nào thay đổi được.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK