Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tô Minh có thể rõ ràng cảm nhận được kiếm ý của bản thân đang lột xác.  

 

Kiếm tâm của anh cũng đang lột xác.  

 

Khái niệm và hiểu biết về kiếm của bản thân anh lại càng sâu sắc hơn.  

 

Mà đây mới chỉ là do kiếm khắc và kiếm nguyên bên trong một kiếm trụ yếu nhất mang lại mà thôi.  

 

Vẫn còn 98 cột kiếm trụ mạnh hơn, thô ráp hơn nữa.  

 

Tô Minh biết rõ, bản thân kiếm được món hời lớn rồi, món hời ngập trời.  

 

Anh không thể tưởng tượng được kiếm tu để lại ngục tù kiếm trận này năm đó rốt cuộc là ai? Nhưng, người này nhất định là một siêu thần về võ đạo, là một người vô địch. Tô Minh đột nhiên cảm thấy bản thân như chỉ vừa mới bắt đầu trên con đường kiếm đạo.  

 

"Sư... sư... sư huynh, anh ta...", hàng trăm kiếm tu khác xung quanh Tô Minh lúc này đều hoàn toàn hóa đá, Tiền Nhiêu đố kỵ đến phát điên, đôi mắt xinh đẹp như muốn rách ra, nói cũng không nên lời.  

 

Những kiếm tu cỡ như Tiền Nhiêu đều đã tự mình cảm nhận, thử lĩnh ngộ và khai thông kiếm trụ! Cho nên mới biết được rõ ràng rằng muốn lĩnh ngộ khai thông thành công kiếm trụ, hơn nữa còn xuyên thủng phá vỡ kiếm khắc, hấp thu kiếm nguyên bên trong kiếm trụ là... là một việc đáng sợ cỡ nào?!  

 

Tiền Nhiêu thậm chí dám nói, cho dù là yêu nghiệt đỉnh cấp nhất nhất, đứng thứ nhất thứ nhì của Huyền Li kiếm quốc có tới cũng tuyệt đối không làm được!  

 

Mà một tên ranh con vô danh tiểu tốt thậm chí chưa đến 30 tuổi, không biết đến từ nền văn minh cấp hai hay cấp một lại có thể làm được!  

 

Sao có thể chấp nhận nổi đây? Có chết cũng không thể chấp nhận được!  

 

Tiền Nhiêu cũng được mà Dư Hưu cũng xong, còn cả hàng trăm kiếm tu có mặt tại đây, có ai mà không kiêu ngạo? Nhất là khi đối mặt với hạng con sâu cái kén đến từ nền văn minh cấp một cấp hai thì lại càng kiêu ngạo đến mức nhìn cũng lười không thèm nhìn.  

 

Chính vì kiêu ngạo nên lúc này tâm tình mới càng muốn bùng nổ...  

 

"Có... có lẽ là trùng hợp", Trịnh Càn lên tiếng, mèo mù với phải cá rán, cũng có thể có khả năng này!  

 

Thế nhưng Trịnh Càn còn chưa nói xong...  

 

Chợt thấy, Tô Minh xoay đầu, hai mắt nhìn chằm chằm vào cột kiếm trụ yếu nhất trong 98 cột kiếm trụ còn lại trên ngục tù kiếm trận.  

 

Chỉ một ánh mắt liếc nhìn, rõ ràng trong đôi mắt của Tô Minh như có kiếm linh xa thẳm đang khóa chặt, có vết kiếm đang dao động, có kiếm văn đang khơi thông...  

 

Cực kỳ thần bí.  

 

Sau đó.  

 

"Ngâm!"  

 

Tô Minh và cột kiếm trụ đó cùng lúc phát ra âm thanh.  

 

Tựa như âm thanh kiếm thoát xác, hồi sinh, thoát khỏi vòng vây.  

 

Là âm thanh hưng phấn đến cực điểm, vui sướng nhiệt tình.  

 

Sau đó.  

 

Kiếm khắc chảy xuôi trên cột kiếm trụ đó nháy mắt dập dờn chui vào trong người Tô Minh, kiếm nguyên trong kiếm trụ cũng đồng thời bị Tô Minh thôn phệ.  

 

Cứ vả vào mặt như vậy!  



"A...", Trịnh Càn không nhịn được mà kinh hô thành tiếng, vừa là căm tức, vừa là chấn động, vừa là đố kỵ, vừa là rốt ruột... 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK