Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thật sự đã khiến cô ta đổi mới cái nhìn về võ đạo.  

 

Tuy Tô Minh khá kiêu ngạo, khiến người ta chán ghét.  

 

Nhưng cô ta lại có chút tò mò và hứng thú về anh.  

 

Hơn nữa, bản thân cô ta còn có hôn ước với Tô Minh.  

 

Gần đây, trong đầu cô ta cứ nghĩ mãi về Tô Minh.  

 

Rồi dần dần cũng không khó chịu về hôn ước kia.  

 

Mà còn có chút mong đợi.  

 

Ai ngờ nhà Nam Cung bỗng dưng muốn hủy bỏ hiệp ước đồng minh? Còn định hủy hôn?  

 

"Chúng ta không chọc Tô Ương nổi", Nam Cung Trấn Sơn liếc cháu gái, trầm giọng nói: "Nhà họ Tô sắp bị tiêu diệt tới nơi rồi. Tuy nhà chúng ta và nhà họ Tô qua lại trong nhiều thế hệ, nhưng cũng không thể chôn cùng đúng không!"  

 

Nam Cung Trấn Sơn thở dài, trong mắt toát lên vẻ bất lực.  

 

Nếu có cách khác thì ông ta đã không chọn cách này rồi.  

 

Nhưng lại chẳng còn cách nào nữa.  

 

"Không chọc nổi?", Nam Cung Cẩn hừ một tiếng, nói: "Lúc trước, Tô Ương còn bị Tô Minh đè đầu, hoàn toàn thua xa Tô Minh. Sao lại không chọc nổi? Ông nội, bố, có phải hai người lén gặp Tô Ương rồi bị hắn ta lừa không?"  

 

Nam Cung Cẩn sốt ruột.  

 

"Tiểu Cẩn, cháu còn trẻ người non dạ quá", Nam Cung Trấn Sơn cười khổ nói: "Cháu hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi giờ Tô Ương mạnh cỡ nào đâu. Có thể nói, nếu không phải Tô Ương muốn chơi nhà họ Tô đến nỗi tuyệt vọng rồi sụp đổ thì đã diệt họ từ lâu rồi. Thực lực của cậu ta không phải mạnh nữa, mà là khiến người ta phải tuyệt vọng luôn rồi!"  

 

"Vậy cũng không bằng Tô Minh!", Nam Cung Cẩn nghiến răng nói: "Dù sao cháu cũng không hủy hôn!"  

 

"Tiểu Cẩn, giờ không phải lúc để quậy", Nam Cung Đằng mở miệng, nhíu mày nói: "Con nói không tính".  

 

"Sao lại không tính! Không hủy là không hủy! Con đã trở thành người của Tô Minh và có con của anh ấy!", Nam Cung Cẩn im lặng một lát, sau đó, trong lòng chợt giận dữ và bướng bỉnh, nhanh trí nghĩ ra một cách, mở miệng nói.  

 

Gương mặt xinh đẹp của cô ta hơi ửng đỏ và tràn đầy vẻ nghiêm túc.  

 

Trông cứ như thật.  

 

Đỏ là đỏ thật vì hơi xấu hổ, suy cho cùng cô ta vẫn là con gái, lại nói đã trở thành người của Tô Minh và có con của anh thì đương nhiên sẽ ngại rồi!  

 

Ngay lúc này.  

 

Tô Minh, Tô Chấn Trầm, Tùy Thanh Liên, Quan Khuynh Thành, Tô Hao, Tô Truy và một số người trong nhà họ Tô cũng vừa mới tới đại sảnh.  

 

Họ đều nghe thấy được toàn bộ câu chuyện.  

 

Vả lại, cũng nghe thấy được câu "Con đã là người của Tô Minh và có con của anh ấy".  

 

Tô Minh ngớ người.  

 

Á đù.  



Chuyện quái gì thế này?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK