Mục lục
Truyện: Đỉnh cấp Tông Sư - Tô Minh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Cậu là Tô Minh phải không?”, Tử Hoàn mở miệng, ánh mắt ghim chặt trên người Tô Minh, hắn ta nhe răng cười lớn, răng nanh sắc bén mà dày đặc, âm thanh thản nhiên mà tràn ngập sát khí: “Người được ca tụng là yêu nghiệt nghìn năm mới xuất hiện, thật đúng là bá đạo”.  

 

Tử Hoàn đã nhìn ra thân phận của Tô Minh.  

 

Nhất thời, đám người Triệu Diễm, Vương Truỳ thọt chân, Tống Quỳnh, Thất điện tử đều nheo mắt nhìn về phía Tô Minh, ánh mắt có chút sâu xa.   

 

Nếu nói một giây trước bọn họ còn cảm thấy Tô Minh là một kẻ điên không biết điều, chỉ biết khua môi múa mép.  

 

Vậy thì một giây sau, thái độ này đã chuyển biến thành coi trọng và hiếu kỳ.  

 

Quả thật là gần đây, danh tiếng của Tô Minh thật sự là rất lớn.  

 

“Nghe nói trong tay cậu ta có Linh Bảo Hỗn Độn thượng phẩm phải không? Còn có thanh kiếm gì đó vô cùng mạnh?”, Thất điện tử thầm nghĩ, trong lòng hắn ta nảy ra suy nghĩ tham lam, ánh mắt nhìn về phía Tô Minh giống như là đang nhìn một con sơn dương béo.  

 

Đối với Thất điện tử, hắn ta cho rằng lời đồn đại đã có phần phóng đại, hắn ta tự có suy đoán của chính mình.  

 

 

 

Huống chi, ở đây không chỉ có mỗi một mình hắn ta, còn có người đi theo bảo vệ.  

 

Cho dù có đúng như lời đồn đãi, tên Tô Minh này không nhất định là có thể đánh chết được mình.  

 

“Ba giây, sau ba giây, người nào còn đứng trong sân võ đạo Tạo Hoá này, tôi sẽ trực tiếp giết chết, tôi nói được làm được”, Tô Minh không thèm phản ứng với Tử Hoàn: “Ba! Hai…”  

 

“Một!”  

 

Tô Minh nở nụ cười.  

 

Con người mà!  

 

Thật đúng là tham lam.  

 

Giờ phút này, anh có thể nhìn thấy được trong mắt đám người Thất điện tử, Tam hoàng tử Tử Hoàn, Triệu Diễm, Tống Quỳnh, Vương Truỳ chân thọt, đều sát ý nồng đậm và tham lam.  

 

“Hù doạ ai chứ, lại còn ba hai một, hài hước, ông đây muốn chết! Có bản lĩnh thì đến giết ông đây đi!”, Triệu Diễm nói thầm một câu, tên yêu nghiệt nào mà chẳng kiêu ngạo, Triệu Diễm cảm thấy những lời đồn đãi đều là giả, đều là lời nói vô căn cứ, muốn lừa ai chứ?  

 

Âm thanh thì thầm của Triệu Diễm còn chưa dứt…  

 

Đột nhiên.  

 

Xoẹt!  

 

Tô Minh rút kiếm.  

 

Bất ngờ rút kiếm.  

 

Không chút do dự.  



Vô cùng sát phạt. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK