Khương Ngọc Thư nói khẽ: "Đợi thực tập xong rồi tính."
Mạnh Cảnh Hòa như thuận miệng nói: "Đến chỗ anh đi."
Khương Ngọc Thư tỉnh lại ngay, đôi mắt cô khi nhìn anh cực kỳ trong trẻo. Cô cười tươi, nói: "Mạnh Thị không dễ vào vậy đâu, quên đi."
"Tùy em." Mạnh Cảnh Hòa bỏ lại hai chữ rồi rời khỏi phòng ngủ.
Khương Ngọc Thư thu nét cười lại. Nếu không ở bên anh thì có lẽ cô sẽ muốn thử sức mình mà đến xem sao. Công việc ở Mạnh Thị người ta muốn còn không được kìa.
Cô nhanh chóng làm xong bữa sáng cho hai người. Bình thường, mọi việc từ quần áo đến ăn uống của Mạnh Cảnh Hòa đều được chú trọng. Cũng may là mấy năm nay Khương Ngọc Thư rèn nấu ăn cũng tốt, nấu mấy món ăn sáng sở trường cũng ngon.
Hai người vừa ăn sáng xong thì trợ lý Dư đến.
Khương Ngọc Thư và Mạnh Cảnh Hòa cùng lên xe: "Đưa em đến trạm tàu điện ngầm Hoa Sen là được rồi." Cổng đài truyền hình đông người phức tạp, để người khác thấy thì không biết giải thích thế nào, nhất là hai hôm nay còn diễn tập đêm hội giao thừa nên có nhiều người ở tòa nhà đài truyền hình, cô cũng không muốn lên trang nhất báo giải trí.
Mạnh Cảnh Hòa trầm giọng nói: "Dành thời gian ra để thi bằng lái đi, không thì tuyển thêm tài xế."
Khương Ngọc Thư nghẹn lời, nhưng cô biết lúc này mình không thể cự lại Mạnh Cảnh Hòa, dù sao sáng nay cô đã từ chối anh một lần rồi. Cô dùng sự im lặng để trả lời, đến lúc đó cô từ chối cũng được.
Trước khi xuống xe, Mạnh Cảnh Hòa lại dặn thêm một câu: "Dành ra mấy ngày nghỉ Tết nguyên đán."
Khương Ngọc Thư đáp: "Vâng."
"Bố đường" đã sắp xếp thì cô phải tuân theo thôi. Chỉ là Tết mà không được ở bên em gái nên cô vẫn hơi buồn.
Khương Ngọc Thư có một người em gái tên là Khương Dư Họa đang học lớp mười một. Bình thường, cô bé ở lại trường, một tháng mới trở về nhà một lần. Tình cảm của hai chị em vô cùng khắng khít, chỉ là mấy năm nay Khương Ngọc Thư bận vừa học vừa làm nên thời gian ở cạnh em gái càng ít hơn. Cô đã hứa với em gái rằng Tết Nguyên đán sẽ cùng về nhà bà nội.
Mạnh Cảnh Hòa ung dung hỏi: "Em có việc khác sao?"
Khương Ngọc Thư thu lại vẻ mặt ngay, nhẹ nhàng nói: "Dạ không."
Anh khẽ đáp "ừ" một tiếng.
Khương Ngọc Thư đến đài truyền hình vừa kịp giờ, còn gặp được bạn cùng lớp đi thực tập. Cô ấy tên là Lương Uyển.
Lương Uyển trang điểm kỹ càng, thậm chí không nhìn thấy lỗ chân lông trên da. Cô nàng cười nói với Khương Ngọc Thư : "Ngọc Thư, da cậu đẹp quá."
Khương Ngọc Thư bật cười. Cô không trang điểm, vì mua đồ trang điểm cũng phải tốn một khoản tiền kha khá. Trong suốt thời gian học đại học, cô chỉ mua hai thỏi son. Cho dù sau này đã ở bên với Mạnh Cảnh Hòa thì cô vẫn như thế.
Hai người vừa đi vừa nói, cùng nhau lên lầu.
Hôm nay Khương Ngọc Thư không buộc tóc, trước khi ra ngoài cô chỉ uốn nhẹ phần đuôi, khiến dáng vẻ mình thêm chút dịu dàng. Cô mặc áo sơ mi cổ gập và áo len, vừa hay có thể che đi dấu vết Mạnh Cảnh Hòa để lại trên cổ mình.
Cô cảm thấy rất kỳ lạ, chẳng phải người ta nói đàn ông thích eo thon hoặc ngực to hay sao? Nhưng Mạnh Cảnh Hòa lại đi thích cổ của cô. Mỗi lần hai người ở bên nhau, anh hôn cổ cô còn nhiều hơn hôn môi.
Khương Ngọc Thư rót một tách cà phê, nghe người khác nói chuyện, bàn tán về các ngôi sao.
"Cô biết tin gì chưa? Hôm qua Mạnh Cảnh Hòa đến thăm Triệu Dịch Nhiên đó."
"Trước kia tôi nghe đồn Triệu Dịch Nhiên có gia thế ghê lắm, thảo nào bộ phim chiếu mạng của cô ta lại được lên nền tảng Youha."
"Triệu Dịch Nhiên mà cưa được Mạnh Cảnh Hòa là tương lai rộng mở luôn đó."
"Nhưng nhà họ Mạnh có thể chấp nhận một ngôi sao không?"
Mạnh Cảnh Hòa như thuận miệng nói: "Đến chỗ anh đi."
Khương Ngọc Thư tỉnh lại ngay, đôi mắt cô khi nhìn anh cực kỳ trong trẻo. Cô cười tươi, nói: "Mạnh Thị không dễ vào vậy đâu, quên đi."
"Tùy em." Mạnh Cảnh Hòa bỏ lại hai chữ rồi rời khỏi phòng ngủ.
Khương Ngọc Thư thu nét cười lại. Nếu không ở bên anh thì có lẽ cô sẽ muốn thử sức mình mà đến xem sao. Công việc ở Mạnh Thị người ta muốn còn không được kìa.
Cô nhanh chóng làm xong bữa sáng cho hai người. Bình thường, mọi việc từ quần áo đến ăn uống của Mạnh Cảnh Hòa đều được chú trọng. Cũng may là mấy năm nay Khương Ngọc Thư rèn nấu ăn cũng tốt, nấu mấy món ăn sáng sở trường cũng ngon.
Hai người vừa ăn sáng xong thì trợ lý Dư đến.
Khương Ngọc Thư và Mạnh Cảnh Hòa cùng lên xe: "Đưa em đến trạm tàu điện ngầm Hoa Sen là được rồi." Cổng đài truyền hình đông người phức tạp, để người khác thấy thì không biết giải thích thế nào, nhất là hai hôm nay còn diễn tập đêm hội giao thừa nên có nhiều người ở tòa nhà đài truyền hình, cô cũng không muốn lên trang nhất báo giải trí.
Mạnh Cảnh Hòa trầm giọng nói: "Dành thời gian ra để thi bằng lái đi, không thì tuyển thêm tài xế."
Khương Ngọc Thư nghẹn lời, nhưng cô biết lúc này mình không thể cự lại Mạnh Cảnh Hòa, dù sao sáng nay cô đã từ chối anh một lần rồi. Cô dùng sự im lặng để trả lời, đến lúc đó cô từ chối cũng được.
Trước khi xuống xe, Mạnh Cảnh Hòa lại dặn thêm một câu: "Dành ra mấy ngày nghỉ Tết nguyên đán."
Khương Ngọc Thư đáp: "Vâng."
"Bố đường" đã sắp xếp thì cô phải tuân theo thôi. Chỉ là Tết mà không được ở bên em gái nên cô vẫn hơi buồn.
Khương Ngọc Thư có một người em gái tên là Khương Dư Họa đang học lớp mười một. Bình thường, cô bé ở lại trường, một tháng mới trở về nhà một lần. Tình cảm của hai chị em vô cùng khắng khít, chỉ là mấy năm nay Khương Ngọc Thư bận vừa học vừa làm nên thời gian ở cạnh em gái càng ít hơn. Cô đã hứa với em gái rằng Tết Nguyên đán sẽ cùng về nhà bà nội.
Mạnh Cảnh Hòa ung dung hỏi: "Em có việc khác sao?"
Khương Ngọc Thư thu lại vẻ mặt ngay, nhẹ nhàng nói: "Dạ không."
Anh khẽ đáp "ừ" một tiếng.
Khương Ngọc Thư đến đài truyền hình vừa kịp giờ, còn gặp được bạn cùng lớp đi thực tập. Cô ấy tên là Lương Uyển.
Lương Uyển trang điểm kỹ càng, thậm chí không nhìn thấy lỗ chân lông trên da. Cô nàng cười nói với Khương Ngọc Thư : "Ngọc Thư, da cậu đẹp quá."
Khương Ngọc Thư bật cười. Cô không trang điểm, vì mua đồ trang điểm cũng phải tốn một khoản tiền kha khá. Trong suốt thời gian học đại học, cô chỉ mua hai thỏi son. Cho dù sau này đã ở bên với Mạnh Cảnh Hòa thì cô vẫn như thế.
Hai người vừa đi vừa nói, cùng nhau lên lầu.
Hôm nay Khương Ngọc Thư không buộc tóc, trước khi ra ngoài cô chỉ uốn nhẹ phần đuôi, khiến dáng vẻ mình thêm chút dịu dàng. Cô mặc áo sơ mi cổ gập và áo len, vừa hay có thể che đi dấu vết Mạnh Cảnh Hòa để lại trên cổ mình.
Cô cảm thấy rất kỳ lạ, chẳng phải người ta nói đàn ông thích eo thon hoặc ngực to hay sao? Nhưng Mạnh Cảnh Hòa lại đi thích cổ của cô. Mỗi lần hai người ở bên nhau, anh hôn cổ cô còn nhiều hơn hôn môi.
Khương Ngọc Thư rót một tách cà phê, nghe người khác nói chuyện, bàn tán về các ngôi sao.
"Cô biết tin gì chưa? Hôm qua Mạnh Cảnh Hòa đến thăm Triệu Dịch Nhiên đó."
"Trước kia tôi nghe đồn Triệu Dịch Nhiên có gia thế ghê lắm, thảo nào bộ phim chiếu mạng của cô ta lại được lên nền tảng Youha."
"Triệu Dịch Nhiên mà cưa được Mạnh Cảnh Hòa là tương lai rộng mở luôn đó."
"Nhưng nhà họ Mạnh có thể chấp nhận một ngôi sao không?"