Mục lục
Nháp - Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô gái này là ai?

Sau khi xem ảnh, trong đầu Thịnh Hoàn Hoàn đều là vấn đề này.

Sau đó cô nhớ tới Lăng Tiêu từng nói một câu: “Tôi hôn cô là vì cô làm tôi nhớ tới bạn gái cũ ở Mỹ.”

Cô gái này chính là bạn gái cũ mà hắn nhắc đến sao? Hắn và cô ly hôn có liên quan đến cô bạn gái cũ này không?

Trần Uy lại gửi qua hai tấm ảnh, tiếp theo thì gửi một emo khiếp sợ: “Lăng Tiêu đang coi mắt với cô gái này.”

Coi mắt?

Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày: “Cậu xác định họ đang coi mắt?”

Nếu cô gái này là bạn gái cũ của Lăng Tiêu thì đáng lẽ họ đã sớm quen biết, có lẽ đây là một cuộc hẹn hò bình thường.

Trần Uy không lập tức đáp lại.

Thịnh Hoàn Hoàn click mở hai tấm hình kia, tấm đầu là hai người bốn mắt nhìn nhau, tấm còn lại là cô gái kia rũ mi cười nhạt, xinh đẹp động lòng người.

Nhìn ra được hai người ở chung rất tốt, vừa nói vừa cười.

Rất nhanh, Trần Uy lại gửi đến một tấm hình, tấm hình này có thêm vài người, một là Lăng Hoa Thanh mà cô quen biết, hai ng còn lại là một đôi vợ chồng trung niên.

Dáng vẻ của người đàn bà kia hơi giống cô gái nọ, cho nên hai vợ chồng trung niên này có khả năng là cha mẹ của cô ta.

Lăng Hoa Thanh cũng ở đó, tình cảnh này không phải đang coi mắt thì chính là gặp người lớn.

Trần Uy: “Đã xác nhận, Lăng Tiêu và cô gái này thật sự đang coi mắt, không thể gửi ảnh nữa, bị bắt được thì tớ khỏi làm chức giám đốc này nữa.”

“Tớ vừa tra thông tin checkin của gia đình này, bọn họ là Hoa Kiều đến từ Mỹ, cô gái này tên là Lâm Chi Vũ, rất có danh tiếng trong giới người Hoa, là một tài nữ âm nhạc, dương cầm violon cái gì cũng giỏi, quan trọng nhất là cô ta còn rành cả đàn tranh cổ và nhị hồ.”

Mỹ, chữ này làm tim Thịnh Hoàn Hoàn trầm xuống.

Cho nên Lâm Chi Vũ này thật sự là bạn gái cũ Lăng Tiêu từng nhắc đến...

Trần Uy: “Hoàn Hoàn, cậu phát hiện không, tớ cảm thấy cô gái này nhìn hơi giống cậu, càng nhìn càng thấy giống, hơn nữa khí chất của người ta không thua kém tiểu thư hàng đầu Hải Thành là cậu chút nào.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn cô gái trong ảnh không khỏi cảm thán: Đúng vậy, bọn họ thật xinh đẹp.



Trần Uy là hộ đâm bạn chuyên nghiệp một trăm năm: “Hơn nữa, người ta còn cao hơn cậu, ngực cũng to hơn cậu, tên cũng dễ nghe hơn cậu, tớ thấy Lăng Tiêu rất vừa lòng đấy.”

Hồi lâu không nghe đáp lại, Trần Uy lập tức gửi mấy dấu chấm hỏi qua: “????? Cậu đâu rồi? Không phải không chịu nổi đả kích chạy vào WC khóc đó chứ?”

Thịnh Hoàn Hoàn: “Cút.”

Trần Uy: “Giận à? Nói giỡn với cậu thôi, không đẹp bằng cậu, nhưng dáng người thật sự tuyệt hơn đấy, tớ sẽ tiếp tục nhìn chằm chằm, có tiến triển gì lập tức nhắn cho.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày, lập tức đáp lại một hàng chữ: “Không cần, đã ly hôn rồi, anh ta ở bên ai là tự do của anh ta, cậu cũng đừng nhiều chuyện, coi chừng đốt lửa lên người đấy.”

Gửi xong, cô liền ném điện thoại qua một bên.

Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn không thể đi luyện xe, ngày mai chính thức thi đấu, để bảo đảm ngày mai có thể tiến hành bình thường, đêm nay phải đóng đường băng.

Thịnh Hoàn Hoàn vốn tính xem sách một lát rồi nghỉ ngơi sớm, nhưng hiện tại sách không đọc vào nổi, trong đầu đều là gương mặt của Lâm Chi Vũ.

Phụ nữ đều đa sầu đa cảm, thích miên man suy nghĩ.

Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Tiêu vừa ly hôn thì Lâm Chi Vũ này lập tức xuất hiện, điều này làm Thịnh Hoàn Hoàn không thể không hoài nghi Lăng Tiêu ly hôn với cô có liên quan đến cô ta.

Hơn nữa, cô và người “Bạn gái cũ” này còn giống nhau như thế, lúc trước Lăng Tiêu đồng ý cưới cô có phải do coi cô là thế thân hay không? Nếu không sao hắn lại nói ra những lời đó với cô?

Thịnh Hoàn Hoàn biết, cô và Lăng Tiêu đã ly hôn, nghĩ nhiều cũng không có ý nghĩa gì, nhưng cô không khống chế được mình, trái tim không cách nào yên ổn.

Cuối cùng cô từ bỏ giãy giụa, ném sách xuống đi vào phòng Nam Tầm.

“Chị Nam Tầm, chị làm gì vậy?” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thấy Nam Tầm đang gom đồ đạc.

Nam Tầm cười cười với cô: “Diệp Sâm dọn đi rồi, chị với Hoan Hoan đã ở đây mấy ngày, ngày mai phải về.”

“Diệp Sâm thật sự dọn đi rồi, chị xác định?”

Thịnh Hoàn Hoàn rất hoài nghi, Diệp Sâm lại không chịu nổi đả kích, dễ dàng từ bỏ như thế sao?

Nam Tầm đưa điện thoại cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Hôm nay Diệp Sâm gửi đến.”

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nhận lấy, nội dung cũng tin nhắn không nhiều, trên đó chỉ viết mấy câu: “Em dọn về đây đi, tôi đi về, mấy thứ kia em ném đi!”

Thời gian gửi là một giờ trước.

Thịnh Hoàn Hoàn rất xem trọng Diệp Sâm, cho nên không khỏi cảm thấy đáng tiếc: “Em còn tưởng anh ta sẽ không dễ dàng từ bỏ.”



Nam Tầm nói: “Anh ta tra tấn chị đủ lâu rồi, không dọn đi nữa thì chị chỉ có thể đi ra ngoài thuê nhà.”

Nam Tầm nghĩ, chắc lần này Diệp Sâm đã nhận ra quyết tâm của cô nên hai ngày này không xuất hiện nữa, rốt cuộc cuộc sống của cô cũng khôi phục bình thường, thật tốt!

Thịnh Hoàn Hoàn suy sụp không hỏi thêm nữa, vừa định trả điện thoại thì lại có người gọi đến: “Cố phu nhân?”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn cái tên trên màn hình, tâm tình càng kém: “Bà ta còn chưa bỏ cuộc?”

Nam Tầm cười lạnh: “Có lẽ bà ta cảm thấy chị vẫn có thể quản được Cố Nam Thành, bà ta đánh giá chị cao quá.”

Nam Tầm lấy điện thoại lại, trực tiếp block Cố phu nhân.

Thịnh Hoàn Hoàn nằm xuống trên giường Nam Tầm, bên người là Cố Hoan đã ngủ rồi, cô nắm tay con bé mà hỏi Nam Tầm: “chị Nam Tầm, chị có nghĩ tới sẽ tìm cho Hoan Hoan dạng cha kế như thế nào không?”

Nam Tầm lắc đầu: “Không nghĩ đến, em thì sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Em thích dịu dàng, phải đẹp trai, thích sạch sẽ, biết kiếm tiền, biết nấu cơm, thương vợ, ngày thường thích ở nhà với vợ, chăm con, có cùng sở thích với em.”

Tóm lại không giống như Lăng Tiêu là được.

Nam Tầm nghe xong thì trực tiếp đáp lại Thịnh Hoàn Hoàn ba chữ: “Em nằm mơ.”

Thịnh Hoàn Hoàn: “... Yêu cầu của em rất cao sao?”

“Em nói đi?” Nam Tầm lập tức mắng Thịnh Hoàn Hoàn một trận: “Trước kia Mộ Tư đủ tốt không? Y như em nói đấy, dịu dàng đẹp trai, cao lớn sạch sẽ, nhưng anh ta có xuống bếp không?”

Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu: “Không.”

“Đúng rồi, anh ta diễn cũng không diễn ra nhân thiết hoàn mỹ như vậy, cho nên em bỏ cuộc đi! Trừ phi em tìm một người đàn ông vẻ ngoài bình thường, tính cách thành thật nhưng không có bản lĩnh gì.”

Thịnh Hoàn Hoàn: “... Vậy thì thôi đi, em lười, không muốn kiếm tiền nuôi gia đình, hơn nữa em cũng mê trai đẹp nữa.”

“Cho nên tắm rửa ngủ đi, ngày mai còn phải thi đấu.”

Thịnh Hoàn Hoàn bị Nam Tầm đẩy ra khỏi cửa, không khách sáo “Đùng” một tiếng đóng sầm cửa lại ngay trước mặt cô.

Sau đó Nam Tầm gửi tin nhắn cho Đường Nguyên Minh, gửi điều kiện bạn trai lý tưởng Thịnh Hoàn Hoàn vừa rồi cho anh rồi nói: “Chỉ có thể giúp anh đến đây, tự anh xem rồi làm đi!”

Không bao lâu sau, cô lại thu được câu trả lời của Đường Nguyên Minh: “Yêu cầu của con bé này đúng là cao!!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK