“Mọi người xem bản thiết kế trên tay tôi này, đây là do Lý trưởng phòng của chúng ta tạo nên, nói thật, bản thiết kế thật sự làm người ta phải trầm trồ.”
Thịnh Hoàn Hoàn không ngừng khen ngợi bản thiết kế Lý Na nộp lên, sau đó đưa bản thảo trong tay tới các cao tầng.
Các cao tầng xem xong thì tán thưởng hết mực
“Thật là quá đẹp, mấy bộ trang sức này mà đưa ra thị trường thì nhất định sẽ bán chạy.”
“Bản thiết kế của Lý trưởng phòng xưa nay chưa từng làm chúng ta thất vọng, lần này còn làm người ta sáng mắt hơn.”
“Nếu con gái của tôi nhìn thấy mấy bộ trang sức này thì nhất định sẽ cướp mua, nó là fan trung thành của hãng chúng ta, đặc biệt thích thiết kế của Lý trưởng phòng.”
“Con gái tôi cũng vậy...”
Lý Na được mọi người tán dương mà không có chút chột dạ nào, trên mặt còn lộ ra sự tự tin khó hiểu, cứ như những thiết kế này thật sự do cô ta vẽ ra.
Thịnh Hoàn Hoàn cười nhìn về phía Lý Na: “Xem ra mọi người đều giống như tôi, đặc biệt thích thiết kế của cô, vậy mời cô chia sẻ quan niệm thiết kế lần này với mọi người.”
Thịnh Hoàn Hoàn thực hiện chiến thuật nhất quán, nâng trước đạp sau!
Lát nữa xem Lý Na còn cười được nổi không.
Lý Na không biết lúc này Tống Chí Thượng đã bật chế độ quay video, ông nghe Thịnh Hoàn Hoàn dặn dò, sẽ quay lại cả quá trình này, nó sẽ trở thành chứng cứ phạm tội quan trọng quật ngã Lý Na.
Lý Na thoải mái hào phóng mở miệng: “Mỗi năm nhiều nơi trong nước đều tổ chức hoạt động đua xe lớn lớn bé bé, bồi dưỡng một lượng fan đua xe đông đảo, cuộc đua quốc tế năm nay càng long trọng hơn, hơn nữa địa điểm tổ chức còn ở Hải Thành.”
“Linh cảm thiết kế lần này của tôi đến từ đua xe, trong đó gia nhập số lượng lớn nhân tố đua xe, mới mẻ độc đáo lớn mật lại không mất mỹ cảm, tôi nghĩ các fan trẻ tuổi nhất định sẽ thích.”
“Còn vật liệu làm trang sức, tôi tính dùng...”
“Tốt.” Lý Na nói xong quan niệm thiết kế thì Thịnh Hoàn Hoàn đi đầu vỗ tay.
Kế tiếp Thịnh Hoàn Hoàn nói với mọi người: “Năm nay thi đấu đã bắt đầu dự nhiệt, nếu mọi người không có ý kiến, khiến cho châu báu bộ gia tăng đầu nhập sinh sản.”
Các đại cao tầng nhất trí đồng ý đưa thiết kế của Lý Na vào dây chuyền sản xuất, đám người Chu Tín và Cao Tễ càng ra sức ca ngợi Lý Na, nói cái gì chỉ cần phòng thiết kế có Lý Na thì căn bản không cần lo lắng về doanh thu.
Cũng không biết Lý Na nghe những lời này có chột dạ không!
Toàn phiếu thông qua và những lời ca ngợi làm Lý Na càng kiêu ngạo, cô ta không chột dạ chút nào, nghĩ thầm chỉ cần khống chế chặt Lý Nhuỵ trong tay thì địa vị của cô ta ở Thịnh Thế và giới trang sức sẽ không gì phá nổi.
Mà cô ta biết nhược điểm của Lý Nhuỵ nên cũng không khó khống chế.
“Tôi có ý kiến.” Nhưng ngay vào lúc này, một tiếng nói phản đối lại truyền đến từ ngoài cửa phòng họp.
Giọng nói này làm sắc mặt Lý Na biến đổi, lập tức nhìn ra ngoài cửa, chỉ thấy Lý Nhuỵ đang tức giận đứng ở đó.
Là cô, cô tới đây làm gì?
Lý Nhuỵ bước nhanh vào phòng họp, ngừng lại trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn: “Giám đốc, tôi có ý kiến, bản thiết kế trên tay cô không phải…”
“Cô câm miệng.” Biến cố đột nhiên xảy ra làm Lý Na rối loạn, cô ta nôn nóng đứng lên, tức giận chỉ vào Lý Nhuỵ, lớn tiếng nói: “Lý Nhuỵ, cô vào làm gì, đây là hội nghị của cao tầng, liên quan đến bí mật công ty, lập tức đi ra ngoài cho tôi.”
“Cô sợ tôi tiết lộ bí mật công ty hay là sợ tôi vạch trần gièm pha của cô?” Lý Nhuỵ đáp lại Lý Na một câu, sau đó trực tiếp làm lơ cô ta, tiếp theo nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Giám đốc, những bản thiết kế trên tay cô không phải tác phẩm của Lý Na …”
“Cô nói bậy cái gì, không phải của tôi thì chẳng lẽ là của cô sao?” Lý Na lại cắt ngang lời Lý Nhuỵ nói, muốn đánh đòn phủ đầu, nhưng cô ta không biết dáng vẻ sốt ruột của mình đã đủ làm mọi người hoài nghi.
Đối mặt Lý Na hùng hổ doạ người, Lý Nhuỵ không luống cuống chút nào, quay mặt về hướng các cao tầng mà trả lời chắc nịch: “Đây thật sự là tác phẩm của tôi, là “Phi Dương” tôi tốn thời gian ba tháng mới thiết kế ra.”
Lời Lý Nhuỵ nói làm phòng họp nổi lên sóng lớn, mọi người quay mặt nhìn nhau, đây rốt cuộc là như thế nào?
Chu Tín cũng nhìn về phía Lý Na, hiển nhiên ông ta cũng không biết việc này.
“Im lặng.” Thịnh Hoàn Hoàn giơ tay ý bảo mọi người an tĩnh lại, sau đó nhìn về phía Lý Nhuỵ và hỏi: “Cô là ai, cô nói đây là tác phẩm của mình, có chứng cứ gì không?”
“Tôi là nhà thiết kế Lý Nhuỵ của phòng thiết kế, trên tay tôi có chứng cứ có thể chứng minh những tác phẩm này là của cá nhân tôi.”
Lý Nhuỵ giao bản thảo thiết kế trong tay cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Mời giám đốc xem, đây là bản nháp thiết kế của tôi.”
Lúc này Lý Na đã bình tĩnh lại, cô ta không cắt ngang lời Lý Nhuỵ nói nữa, mãi đến khi Thịnh Hoàn Hoàn giao bản nháp của Lý Nhuỵ cho các cao tầng, họ tỏ ý nghi ngờ về cô ta, Lý Na mới giải thích: “Xin lỗi các vị, Lý Nhuỵ này là nhà thiết kế của phòng ban tôi, lúc “Phi Dương” vừa được vẽ phác hoạ ra, tôi cảm thấy thiết kế còn thiếu cái gì đó. Lý Nhuỵ trẻ tuổi lại là fan đua xe, cũng rất có thiên phú ở phương diện thiết kế, cho nên tôi mời cô ta tham dự sửa chữa thiết kế “Phi Dương”, cũng hứa sẽ để tên cô ta vào phía sau tác phẩm.”
Nói xong, Lý Na lật bản thảo trong tay lên, chỉ chỉ bên dưới, sau chữ ký của cô ta là sáu chữ nhỏ “Lý Nhuỵ tham dự thiết kế” không chút thu hút.
“Không sai, những bản nháp cô ta đưa lên là cô ta tự tay vẽ thật, nhưng lại được hoàn thành dưới sự chỉ điểm của tôi.”
Sau khi nói xong, Lý Na thất vọng nhìn về phía Lý Nhuỵ: “Tôi tin tưởng cô như vậy, không ngờ cô lại mưu mô như thế, tôi thừa nhận cô rất có tài năng thiết kế, đáng tiếc là quá nóng vội, luôn muốn thay thế tôi.”
Lý Na chỉ nói vài câu đã nhẹ nhàng xoá tan nghi ngờ trong lòng mọi người, dù sao Lý Na cũng là nhà thiết kế chính, rất có danh tiếng trong giới trang sức, địa vị của cô ta không dễ dao động vì một nhân vật nhỏ bé như Lý Nhuỵ.
Thịnh Hoàn Hoàn buông bản nháp trong tay xuống, ra vẻ tức giận nhìn về phía Lý Nhuỵ: “Xem ra cô còn chưa làm rõ sự khác biệt giữa thiết kế chính và tham dự thiết kế, lần này bỏ qua, có lần sau thì cô dọn đồ cút đi!”
Cao Tễ lập tức “Hừ” một tiếng, nói ngược lại với Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tổng quá nhân từ, nên lập tức đuổi loại người này ra khỏi Thịnh Thế, tránh về sau bán đứng công ty, bôi đen công ty.”
Dương Lập cũng đanh mặt chỉ vào Lý Nhuỵ, cả giận nói: “Loại người tâm thuật bất chính này ở lại Thịnh Thế là tai hoạ ngầm, ai biết về sau cô ta sẽ làm ra chuyện gì.”
“Lý Nhuỵ thân là nhà thiết kế, hẳn phải biết danh dự quan trọng như thế nào đối với nghề này, nếu Lý trưởng phòng bị mang danh sao chép thì về sau còn sống thế nào trong giới thiết kế nữa?”
“Tuổi còn trẻ mà tâm tư lại tham lam ác độc như thế, loại người này tuyệt đối không thể ở lại Thịnh Thế...”
Sau khi Cao Tễ và Dương Lập mở miệng, càng ngày càng nhiều người bênh vực Lý Na, cả đám đều nói muốn xử lý Lý Nhuỵ.
Lý Na đắc ý nhìn Lý Nhuỵ, cứ như đang nói với cô: Xem đi, đây là kết cục cô không biết tự lượng sức mà đối nghịch với tôi, cô nói đây là thiết kế của mình thì cũng phải có người tin chứ!
Thịnh Hoàn Hoàn không ngừng khen ngợi bản thiết kế Lý Na nộp lên, sau đó đưa bản thảo trong tay tới các cao tầng.
Các cao tầng xem xong thì tán thưởng hết mực
“Thật là quá đẹp, mấy bộ trang sức này mà đưa ra thị trường thì nhất định sẽ bán chạy.”
“Bản thiết kế của Lý trưởng phòng xưa nay chưa từng làm chúng ta thất vọng, lần này còn làm người ta sáng mắt hơn.”
“Nếu con gái của tôi nhìn thấy mấy bộ trang sức này thì nhất định sẽ cướp mua, nó là fan trung thành của hãng chúng ta, đặc biệt thích thiết kế của Lý trưởng phòng.”
“Con gái tôi cũng vậy...”
Lý Na được mọi người tán dương mà không có chút chột dạ nào, trên mặt còn lộ ra sự tự tin khó hiểu, cứ như những thiết kế này thật sự do cô ta vẽ ra.
Thịnh Hoàn Hoàn cười nhìn về phía Lý Na: “Xem ra mọi người đều giống như tôi, đặc biệt thích thiết kế của cô, vậy mời cô chia sẻ quan niệm thiết kế lần này với mọi người.”
Thịnh Hoàn Hoàn thực hiện chiến thuật nhất quán, nâng trước đạp sau!
Lát nữa xem Lý Na còn cười được nổi không.
Lý Na không biết lúc này Tống Chí Thượng đã bật chế độ quay video, ông nghe Thịnh Hoàn Hoàn dặn dò, sẽ quay lại cả quá trình này, nó sẽ trở thành chứng cứ phạm tội quan trọng quật ngã Lý Na.
Lý Na thoải mái hào phóng mở miệng: “Mỗi năm nhiều nơi trong nước đều tổ chức hoạt động đua xe lớn lớn bé bé, bồi dưỡng một lượng fan đua xe đông đảo, cuộc đua quốc tế năm nay càng long trọng hơn, hơn nữa địa điểm tổ chức còn ở Hải Thành.”
“Linh cảm thiết kế lần này của tôi đến từ đua xe, trong đó gia nhập số lượng lớn nhân tố đua xe, mới mẻ độc đáo lớn mật lại không mất mỹ cảm, tôi nghĩ các fan trẻ tuổi nhất định sẽ thích.”
“Còn vật liệu làm trang sức, tôi tính dùng...”
“Tốt.” Lý Na nói xong quan niệm thiết kế thì Thịnh Hoàn Hoàn đi đầu vỗ tay.
Kế tiếp Thịnh Hoàn Hoàn nói với mọi người: “Năm nay thi đấu đã bắt đầu dự nhiệt, nếu mọi người không có ý kiến, khiến cho châu báu bộ gia tăng đầu nhập sinh sản.”
Các đại cao tầng nhất trí đồng ý đưa thiết kế của Lý Na vào dây chuyền sản xuất, đám người Chu Tín và Cao Tễ càng ra sức ca ngợi Lý Na, nói cái gì chỉ cần phòng thiết kế có Lý Na thì căn bản không cần lo lắng về doanh thu.
Cũng không biết Lý Na nghe những lời này có chột dạ không!
Toàn phiếu thông qua và những lời ca ngợi làm Lý Na càng kiêu ngạo, cô ta không chột dạ chút nào, nghĩ thầm chỉ cần khống chế chặt Lý Nhuỵ trong tay thì địa vị của cô ta ở Thịnh Thế và giới trang sức sẽ không gì phá nổi.
Mà cô ta biết nhược điểm của Lý Nhuỵ nên cũng không khó khống chế.
“Tôi có ý kiến.” Nhưng ngay vào lúc này, một tiếng nói phản đối lại truyền đến từ ngoài cửa phòng họp.
Giọng nói này làm sắc mặt Lý Na biến đổi, lập tức nhìn ra ngoài cửa, chỉ thấy Lý Nhuỵ đang tức giận đứng ở đó.
Là cô, cô tới đây làm gì?
Lý Nhuỵ bước nhanh vào phòng họp, ngừng lại trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn: “Giám đốc, tôi có ý kiến, bản thiết kế trên tay cô không phải…”
“Cô câm miệng.” Biến cố đột nhiên xảy ra làm Lý Na rối loạn, cô ta nôn nóng đứng lên, tức giận chỉ vào Lý Nhuỵ, lớn tiếng nói: “Lý Nhuỵ, cô vào làm gì, đây là hội nghị của cao tầng, liên quan đến bí mật công ty, lập tức đi ra ngoài cho tôi.”
“Cô sợ tôi tiết lộ bí mật công ty hay là sợ tôi vạch trần gièm pha của cô?” Lý Nhuỵ đáp lại Lý Na một câu, sau đó trực tiếp làm lơ cô ta, tiếp theo nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Giám đốc, những bản thiết kế trên tay cô không phải tác phẩm của Lý Na …”
“Cô nói bậy cái gì, không phải của tôi thì chẳng lẽ là của cô sao?” Lý Na lại cắt ngang lời Lý Nhuỵ nói, muốn đánh đòn phủ đầu, nhưng cô ta không biết dáng vẻ sốt ruột của mình đã đủ làm mọi người hoài nghi.
Đối mặt Lý Na hùng hổ doạ người, Lý Nhuỵ không luống cuống chút nào, quay mặt về hướng các cao tầng mà trả lời chắc nịch: “Đây thật sự là tác phẩm của tôi, là “Phi Dương” tôi tốn thời gian ba tháng mới thiết kế ra.”
Lời Lý Nhuỵ nói làm phòng họp nổi lên sóng lớn, mọi người quay mặt nhìn nhau, đây rốt cuộc là như thế nào?
Chu Tín cũng nhìn về phía Lý Na, hiển nhiên ông ta cũng không biết việc này.
“Im lặng.” Thịnh Hoàn Hoàn giơ tay ý bảo mọi người an tĩnh lại, sau đó nhìn về phía Lý Nhuỵ và hỏi: “Cô là ai, cô nói đây là tác phẩm của mình, có chứng cứ gì không?”
“Tôi là nhà thiết kế Lý Nhuỵ của phòng thiết kế, trên tay tôi có chứng cứ có thể chứng minh những tác phẩm này là của cá nhân tôi.”
Lý Nhuỵ giao bản thảo thiết kế trong tay cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Mời giám đốc xem, đây là bản nháp thiết kế của tôi.”
Lúc này Lý Na đã bình tĩnh lại, cô ta không cắt ngang lời Lý Nhuỵ nói nữa, mãi đến khi Thịnh Hoàn Hoàn giao bản nháp của Lý Nhuỵ cho các cao tầng, họ tỏ ý nghi ngờ về cô ta, Lý Na mới giải thích: “Xin lỗi các vị, Lý Nhuỵ này là nhà thiết kế của phòng ban tôi, lúc “Phi Dương” vừa được vẽ phác hoạ ra, tôi cảm thấy thiết kế còn thiếu cái gì đó. Lý Nhuỵ trẻ tuổi lại là fan đua xe, cũng rất có thiên phú ở phương diện thiết kế, cho nên tôi mời cô ta tham dự sửa chữa thiết kế “Phi Dương”, cũng hứa sẽ để tên cô ta vào phía sau tác phẩm.”
Nói xong, Lý Na lật bản thảo trong tay lên, chỉ chỉ bên dưới, sau chữ ký của cô ta là sáu chữ nhỏ “Lý Nhuỵ tham dự thiết kế” không chút thu hút.
“Không sai, những bản nháp cô ta đưa lên là cô ta tự tay vẽ thật, nhưng lại được hoàn thành dưới sự chỉ điểm của tôi.”
Sau khi nói xong, Lý Na thất vọng nhìn về phía Lý Nhuỵ: “Tôi tin tưởng cô như vậy, không ngờ cô lại mưu mô như thế, tôi thừa nhận cô rất có tài năng thiết kế, đáng tiếc là quá nóng vội, luôn muốn thay thế tôi.”
Lý Na chỉ nói vài câu đã nhẹ nhàng xoá tan nghi ngờ trong lòng mọi người, dù sao Lý Na cũng là nhà thiết kế chính, rất có danh tiếng trong giới trang sức, địa vị của cô ta không dễ dao động vì một nhân vật nhỏ bé như Lý Nhuỵ.
Thịnh Hoàn Hoàn buông bản nháp trong tay xuống, ra vẻ tức giận nhìn về phía Lý Nhuỵ: “Xem ra cô còn chưa làm rõ sự khác biệt giữa thiết kế chính và tham dự thiết kế, lần này bỏ qua, có lần sau thì cô dọn đồ cút đi!”
Cao Tễ lập tức “Hừ” một tiếng, nói ngược lại với Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tổng quá nhân từ, nên lập tức đuổi loại người này ra khỏi Thịnh Thế, tránh về sau bán đứng công ty, bôi đen công ty.”
Dương Lập cũng đanh mặt chỉ vào Lý Nhuỵ, cả giận nói: “Loại người tâm thuật bất chính này ở lại Thịnh Thế là tai hoạ ngầm, ai biết về sau cô ta sẽ làm ra chuyện gì.”
“Lý Nhuỵ thân là nhà thiết kế, hẳn phải biết danh dự quan trọng như thế nào đối với nghề này, nếu Lý trưởng phòng bị mang danh sao chép thì về sau còn sống thế nào trong giới thiết kế nữa?”
“Tuổi còn trẻ mà tâm tư lại tham lam ác độc như thế, loại người này tuyệt đối không thể ở lại Thịnh Thế...”
Sau khi Cao Tễ và Dương Lập mở miệng, càng ngày càng nhiều người bênh vực Lý Na, cả đám đều nói muốn xử lý Lý Nhuỵ.
Lý Na đắc ý nhìn Lý Nhuỵ, cứ như đang nói với cô: Xem đi, đây là kết cục cô không biết tự lượng sức mà đối nghịch với tôi, cô nói đây là thiết kế của mình thì cũng phải có người tin chứ!