Mục lục
Nháp - Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điện thoại vang lên vài tiếng vẫn không ai nghe, Bạch quản gia đứng bên cạnh ứa mồ hôi tay, hôm nay thiếu gia căn bản không đến công ty, trước khi ông và tiểu thiếu gia ra cửa còn thấy hắn cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại.

Tối hôm qua điện thoại của Lăng Tiêu rơi trên mặt cỏ lầu một mà vẫn nguyên vẹn không tổn hao gì.

Ông tò mò vì sao thiếu gia không đi cùng họ đến đây, vì thế liền hỏi một câu, thiếu gia nhà ông nói “Chờ một chút”, cũng không biết đang đợi cái gì.

Bạch quản gia suy đoán Lăng Tiêu đang đợi điện thoại của Thịnh Hoàn Hoàn.

Từ nhỏ tính cách của thiếu gia đã bình tĩnh lạnh nhạt, làm việc luôn bày mưu lập kế, ông ở bên cạnh hắn nhiều năm như thế mà chưa bao giờ thấy hắn chờ mong cái gì như vậy, lúc xử lý công việc càng chưa bao giờ canh giữ trước điện thoại như thế.

Nhưng nếu thiếu gia đang đợi điện thoại của thiếu phu nhân thì tại sao lúc này lại không bắt máy?

Đợi không được nên từ bỏ?

Hay là chờ lâu rồi tức giận?

Khi tiếng chuông chờ cuối cùng vang lên, cuối cùng điện thoại cũng có người nghe.

Giọng Lăng Tiêu vẫn lạnh nhạt trước sau như một: “Chuyện gì?”

Thịnh Hoàn Hoàn nghe thấy giọng của Lăng Tiêu, nghĩ đến những tủi nhục phải chịu trong thời gian này thì trong lòng đặc biệt nặng nề, giọng nói mang theo một tia lạnh nhạt: “Tiệc đầy tháng sắp bắt đầu rồi, anh tới hay không?”

Lăng Tiêu nói: “Tôi phải xem lịch trình.”

Bạch quản gia: “...”

Thiếu gia, ngài còn có thể tác quái thêm nữa không.

Hiện tại Bạch quản gia có thể khẳng định thiếu gia nhà ông đang đợi điện thoại của thiếu phu nhân, bởi vì hắn căn bản không ở công ty.

Thịnh Hoàn Hoàn hít vào một hơi thật sâu, qua một lúc lâu, giọng nói của Lăng Tiêu mới truyền đến: “Đêm nay không có chuyện gì quan trọng, đợi một lát sẽ qua đó.”

Tuy Thịnh Hoàn Hoàn không muốn nhìn thấy Lăng Tiêu, nhưng nghe hắn sẽ đến thì trong lòng lại nhẹ nhàng thở ra, nếu không cô thật sự không biết nên giải thích quan hệ của họ như thế nào.

Nếu hôm nay Lăng Tiêu không tới, tiệc tối kết thúc thì mẹ và ông ngoại bà ngoại nhất định sẽ ép đến mức cô không thể không ngả bài, đến lúc đó thì không xong.

Tuy rằng Lăng Tiêu làm trái tim cô băng giá, nhưng có một điều hắn nói không sai, lúc trước là cô xin hắn cưới cô, cho nên cô không hy vọng người nhà xen vào làm mọi chuyện trở nên càng phức tạp.

Cô đã rất khó xử rồi, không muốn người nhà cũng không dám ngẩng đầu trước mặt Lăng Tiêu thậm chí toàn bộ Lăng gia giống như cô.



Hơn nữa nếu thật sự trở mặt thì Thịnh gia căn bản không phải đối thủ của Lăng Tiêu, cho nên tốt nhất chuyện này để cô và Lăng Tiêu tự giải quyết, không cần có người khác chen vào.

Thịnh phu nhân nghe Lăng Tiêu sẽ đến liền đi tiếp đón khách khứa, Thịnh Hoàn Hoàn phun ra một hơi thật dài rồi đi về hướng Lăng lão thái thái và Lăng Thiên Vũ.



Lăng Thiên Vũ vừa thấy cô liền lập tức tiến lên muốn cô ôm, Thịnh Hoàn Hoàn ôm cậu ngồi bên cạnh Lăng lão thái thái.

Lăng lão thái thái đang nói chuyện hăng say với Đường lão thái thái, Thịnh lão thái thái, ba người chỉ hận gặp nhau quá muộn, còn hẹn hôm nào cùng chơi mạt chược.

Trò chuyện một hồi, Lăng lão thái thái nắm tay Thịnh Hoàn Hoàn khen liên tục, bảo cô xinh đẹp nấu ăn ngon, khen cô như thành tiên nữ, Thịnh Hoàn Hoàn nghe vậy cảm thấy rất hổ thẹn.

Thịnh lão thái thái và Thịnh phu nhân lại cười không khép miệng được.

Làm xui gia, Lăng lão thái thái yêu thích Thịnh Hoàn Hoàn cũng là sự khẳng định đối với Thịnh gia, hơn nữa Lăng lão thái thái rất được Lăng Tiêu kính yêu, sự khẳng định của bà rất quan trọng đối với Thịnh Hoàn Hoàn.

Trò chuyện một hồi lại nhắc đến Lăng Tiêu, Lăng lão thái thái liền hỏi Thịnh Hoàn Hoàn: “Gọi điện thoại cho Tiêu Nhi chưa con, khi nào nó đến?”

Thịnh Hoàn Hoàn ôn hoà nói: “Anh ấy còn ở công ty, nói sẽ lập tức tới đây.”

May mà cô gọi điện thoại hỏi, nếu không lúc này cũng không biết nên trả lời Lăng lão thái thái như thế nào.

Công ty, không phải Tiêu Nhi ở nhà sao?

Lăng lão thái thái không vạch trần Lăng Tiêu, chỉ hiền hòa thân thiết cười nói: “Trước khi bà tới có gọi điện thoại cho nó, bảo nó cùng đi với bà, nó nói chờ một chút, bà đoán nó đang đợi cú điện thoại này của con.”

Trên mặt Thịnh Hoàn Hoàn treo một nụ cười khéo léo, không đáp lại cũng không phủ nhận, chỉ nghĩ Lăng lão thái thái đang nói đùa.

Có lẽ Lăng lão thái thái chỉ có ý tốt, muốn bà ngoại và mẹ cảm thấy cô và Lăng Tiêu ân ái.

Nhưng ân ái hay không, chờ Lăng Tiêu vừa đến thì đáp án sẽ được công bố.

Lấy thái độ lạnh lẽo của Lăng Tiêu, ai tin được hắn và cô thực ân ái?

Lúc này mợ Hứa Hương Tuyết lại tiếp lời: “Đó là đương nhiên, vừa mới kết hôn, tình cảm vợ chồng son đang lúc ngọt ngào, Hoàn Hoàn của chúng ta lại xinh đẹp như thế, sao lại không thắm thiết chứ?”

“...”

Kỳ thật mọi người đều biết rõ hôn nhân giữa Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Tiêu không hề có cơ sở tình cảm gì đáng nói, chỉ là trong lòng hiểu rõ mà không nói ra thôi.



Bị Hứa Hương Tuyết tâng bốc như thế, không khí liền thay đổi.

Khó xử nhất tất nhiên là Thịnh Hoàn Hoàn và người nhà cô.

Lăng lão thái thái bình tĩnh cười nói: “Nói không sai, nhất định phải thắm thiết, bằng không bị người ta bắt mất người vợ xinh đẹp như vậy thì làm sao bây giờ?”

Khi nói chuyện, ánh mắt Lăng lão thái thái cố ý nhìn về hướng Đường lão thái thái và Đường Nguyên Minh.

Trái tim Thịnh phu nhân lập tức “Lộp bộp” một tiếng.

Lăng lão thái thái nói lời này nghe như đang đùa, nhưng nghiền ngẫm lại làm người ta phải suy nghĩ sâu xa.

Thì ra Lăng lão thái thái biết Đường Nguyên Minh có ý với Hoàn Hoàn.

Thịnh phu nhân như lơ đãng nhìn về hướng bọn họ, cũng may hai người này tố chất cao, phẩm hạnh tốt, bình tĩnh ngồi ở đó, sắc mặt không chút thay đổi.

Thịnh phu nhân không khỏi nhẹ nhàng thở ra, cũng may Lăng Tiêu không ở nơi này, không thể để hắn biết việc này, đương nhiên tốt nhất Hoàn Hoàn cũng không cần biết, xem ra về sau vẫn nên giữ khoảng cách với Đường gia.

Thịnh Hoàn Hoàn không phát hiện cái gì, cô chỉ rất cảm kích, cũng rất bội phục Lăng lão thái thái, nói mấy câu là đã hóa giải xấu hổ cho cô.

Đồng thời, cô cũng hoài nghi dụng ý của mợ Hứa Hương Tuyết, bà ta thật sự không biết chuyện giữa cô và Lăng Tiêu, hay đã biết lại cố ý nói như vậy?

Nếu biết mà còn nói ra lời này, thứ nhất là EQ thật sự rất thấp, thứ hai là cố ý làm khó cô!

Rất nhanh Thịnh phu nhân đã kéo đề tài trở lại Tiểu Sam Sam, cả đám phụ nữ thảo luận kinh nghiệm và sự vất vả khi nuôi con, nhắc tới nuôi và dạy dỗ con cái, mọi người có rất nhiều cảm khái.


Qua chừng 20 phút, ngoài cửa truyền đến một trận xôn xao.


Mọi người nhìn ra bên ngoài, liền thấy Lăng Tiêu ăn mặc nghiêm trang đi nhanh tới, phía sau có mười mấy vệ sĩ đi theo, sự cao quý trên người làm hắn đứng trong đám người như hạc trong bầy gà.


Sau khi vào nhà, Lăng Tiêu vung tay lên, vệ sĩ ngừng ở ngoài cửa.


Lăng Tiêu nhìn một cái liền tìm ra Thịnh Hoàn Hoàn trong vô số gương mặt, thấy cô đang nhìn mình, hắn sải bước chân thon dài ra, thong dong đi đến chỗ cô trong từng tầm mắt trầm trồ.


Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn nghe thấy bên cạnh có người nói nhỏ, bảo không ngờ Lăng Tiêu đẹp trai đến vậy, còn nói cô được gả cho người đàn ông vừa đẹp trai vừa cao lại có tiền như vậy thật là có phúc.


Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn lại tập trung trên người Lăng Tiêu, cô luôn biết tướng mạo và khí chất của người đàn ông này rất xuất chúng phi phàm, lúc này hắn thật sự làm người ta luyến tiếc dời mắt đi.


Kỳ thật tướng mạo con người đẹp đến mấy cũng hữu hạn, nhưng nếu biết cách ăn diện, đồng thời lại có khí chất và khí phách thì sẽ tăng thêm không ít điểm cho vẻ ngoài của họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK