Lần đầu tiên ngồi truyền tống trận, đều có loại cảm giác hoảng hốt này, Trương Huyền cũng không ngoại lệ, huống chi là nàng.
- Hàn Băng thành?
Trương Huyền cau mày:
- Cách tổng bộ Băng Nguyên cung còn xa lắm không?
Hắn nghiêm ngặt dựa theo vị trí đối phương nói giả thiết truyền tống trận, chẳng lẽ xuất hiện sai lầm?
- Tổng bộ Băng Nguyên cung ngay ở trong Hàn Băng thành, trong đó có bày hộ tông đại trận, không cho phép người ngoài truyền tống đến, cho nên ta nói địa chỉ cho ngươi, là ở ngoại ô, không nghĩ tới thật truyền tống tới, không sai chút nào!
Trần Nhạc Dao kinh ngạc.
Thế lực nhất đẳng giống như Băng Nguyên cung, khẳng định không có khả năng cho phép người truyền tống vào, thật muốn làm như vậy, chỉ sợ còn không có tìm được thiếu cung chủ, đã huyên náo đại loạn.
Nguyên nhân chính là như vậy, nàng nói cho đối phương biết chính là vị trí ngoại ô, chỉ là không nghĩ tới, đối phương lần đầu tiên bố trí ra truyền tống trận, vị trí truyền tống cùng địa phương nàng nói tới không sai chút nào!
Cách mấy trăm vạn cây số, không xuất hiện một chút sai lầm, xem như Trận Pháp sư cửu tinh đỉnh phong, cũng rất khó làm được!
Phải biết, Trận Pháp sư cửu tinh bình thường bố trí truyền tống trận, đều sẽ trước thời hạn ở địa phương muốn đi, lưu lại một truyền tống đài, mục đích là vì xác định địa điểm cùng mục tiêu tốt hơn.
Loại truyền tống đơn hướng này, mục tiêu gì cũng không có, chỉ bằng vào tính toán liền làm được... lý giải trận pháp mạnh mẽ, đã vượt ra khỏi tưởng tượng ra. Cái tên này... Thật trước đó hoàn toàn không biết truyền tống trận pháp sao? Chỉ học vài phút?
- Đã đến là tốt rồi, nhanh vào thành đi, nghĩ biện pháp hỏi thăm tin tức một chút, Triệu Nhã đến cùng xảy ra chuyện gì!
Nghe được ở phụ cận, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
- Ừm!
Vị trước mắt này, vì cứu học sinh, đắc tội Thánh Tử điện cũng không sợ hãi chút nào, liền biết quyết tâm của hắn, lúc này Trần Nhạc Dao không nói thêm lời, bay về phía tường thành cách đó không xa.
Hàn Băng thành bởi vì có Băng Nguyên cung tọa trấn, tuy băng tuyết đầy trời, vẫn như cũ thuộc về một trong các đại thành trấn của toàn bộ đại lục, ngày mới tối liền đóng cửa thành, cự tuyệt tất cả khách tới.
Bất quá Trần Nhạc Dao có lệnh bài đệ tử hạch tâm của Băng Nguyên cung, liền nhẹ nhõm đi vào.
Nội thành, bông tuyết đầy trời, tuy hàn khí bức người, nhưng trên đường phố vẫn cực kỳ hừng hực, người đến người đi, ngựa xe như nước.
- Trương sư, bây giờ chúng ta liền đi Băng Nguyên cung ư?
Trần Nhạc Dao quay đầu nhìn qua.
Trương Huyền lắc đầu.
- Vì cái gì?
Trần Nhạc Dao không hiểu.
Gấp gáp chạy tới như vậy, không tiếc tiêu tốn vô số đại giới, sao tới trước mặt, ngược lại không vội nữa?
- Việc cấp bách, cũng không phải đi qua, mà là nghĩ biện pháp hỏi thăm một chút, đến cùng xảy ra chuyện gì, trước thời hạn có chỗ chuẩn bị! Nếu không, tùy tiện xông tới, xảy ra chuyện, không những không thể cứu người, còn có thể đoạn tuyệt tất cả cơ hội!
Trương Huyền nhíu mày.
- Xảy ra chuyện? Đi Băng Nguyên cung có thể có chuyện gì? Trương sư ý tứ là...
Trần Nhạc Dao sửng sốt một chút, chỉ cảm thấy toàn thân như xối nước lạnh:
- Là trong Băng Nguyên cung xuất hiện vấn đề?