Nó lại có thể hoài nghi Khải Linh Sư là Vu Hồn Sư, hơn nữa động thủ...
- Ngươi mới vừa nói, gặp qua Vu Hồn Sư, cái chức nghiệp này không phải đã sớm diệt sạch sao?
Thấy đối phương không có hoài nghi, Trương Huyền nhẹ nhàng thở ra hỏi.
Nó thấy tận mắt qua thủ đoạn của Vu Hồn Sư, chẳng lẽ Vu Hồn Sư từ Thượng Cổ sống sót, ngoại trừ Mặc Hồn Sinh, còn có những người khác?
- Vâng, năm đó thời điểm ta du lịch bốn phía, gặp qua một vị Vu Hồn Sư, thủ đoạn rất mạnh, có thể thôn phệ hồn phách người khác, tăng lên thực lực của mình, quỷ dị khó lường! Bằng hữu của ta đã bị cắn nuốt, ta là dựa vào hồn lực cường đại, mới may mắn đào tẩu... Vì vậy, vừa nhìn thấy hồn phách cường đại, liền hơi quá khích...
Thanh Hồn Thú nói.
Trương Huyền nhíu mày.
Thủ đoạn của Vu Hồn cực kỳ phức tạp, hoàn toàn chính xác có thủ đoạn thôn phệ Linh Hồn người khác gia tăng hồn lực của mình, bất quá cái này cực kỳ ác độc, hắn chưa bao giờ học qua.
- Ngươi gặp ở địa phương nào?
Nhịn không được hỏi.
- Đầm lầy Tế Bắc...
Thanh Hồn Thú suy nghĩ một chút nói.
- Tế Bắc?
Trương Huyền nghi hoặc:
- Chẳng lẽ có quan hệ tới Ngoan Nhân?
Lúc trước Tàng Hư muốn giết hắn, thông qua ký ức, biết rõ một phân thân khác của Ngoan Nhân, liền giấu ở đầm lầy Tế Bắc, gia hỏa này nói Vu Hồn Sư cũng gặp được ở đó, chẳng lẽ có quan hệ gì?
- Đầm lầy Tế Bắc có Vu Hồn Sư? Vì sao ngươi chưa bao giờ đề cập qua?
Sắc mặt của Hình Đường chủ cũng trầm xuống.
Trách nhiệm của Chiến Sư không chỉ đối phó Dị Linh tộc, càng trọng yếu chính là, bảo vệ an nguy của Nhân tộc.
Xuất hiện một Vu Hồn Sư biết thôn phệ Linh Hồn, bọn hắn có nghĩa vụ đi tiêu diệt, không thể đổ trách nhiệm cho người khác.
- Ta muốn nói, đáng tiếc... Chiến Sư Đường không có tồn tại Linh Hồn cường đại tới chống chọi, thật muốn nói ra, sẽ chỉ hao tổn càng nhiều Chiến Sư mà thôi!
Thanh Hồn Thú nói.
- Cái này...
Sắc mặt của Hình Đường chủ đỏ bừng.
Rất rõ ràng, đối phương là không tin thực lực của Chiến Sư Đường bọn hắn.
- Đường chủ không cần cảm thấy ngại ngùng, thủ đoạn của Vu Hồn Sư quỷ dị khó lường, không phải đơn giản như trong tưởng tượng, không có phòng bị đừng nói Chiến Sư bình thường, coi như là ngươi đi tới, cũng sẽ ăn thiệt thòi... Lúc trước sở dĩ ta đáp ứng tới Hồn Điện các ngươi, một là vì ma luyện Chiến Sư, rèn luyện linh hồn của bọn hắn; thứ hai, cũng là vì ma luyện mình, hy vọng một ngày kia có thể tự mình báo thù!
Nói đến đây, ánh mắt của Thanh Hồn Thú lộ ra hận ý đậm đặc.
Chứng kiến bộ dạng của nó, Hình Đường chủ giờ mới hiểu được, nhẹ gật đầu.
Khó trách những năm này Thanh Hồn Thú chưa bao giờ chú ý qua thù lao, nguyên lai là muốn tăng lên hồn lực của mình, tự mình tìm hung thủ năm đó giết chết bằng hữu.
- Có thể nói rõ chi tiết không, nếu như đối phương thật sự là Vu Hồn Sư, ta có thể hỗ trợ!
Chần chừ một chút, Trương Huyền nói, hắn tu luyện Vu Hồn tới hiện tại, đã không còn Thiên Đạo công pháp, không có biện pháp tiếp tục đi tới, nhất định phải tìm kiếm pháp quyết mới, lại nói, nếu có quan hệ tới Ngoan Nhân, thì càng cần đi qua.
- Tôn sư hồn lực cường đại, ta cũng chống chọi không được, nếu như có thể hỗ trợ thì không còn gì tốt hơn...
Nghe hắn nói như vậy, ánh mắt Thanh Hồn Thú sáng lên.
Những năm này, nó khảo hạch qua không ít Chiến Sư, nhưng không có một cái hài lòng, vị trước mắt này, tuy niên kỷ không lớn, hồn lực lại mạnh mẽ, nó cũng không là đối thủ, thật muốn đối kháng gia hỏa kia, có lẽ thật có khả năng chiến thắng.
- Đồng bạn của ta là một Thanh Y Thú, tu vi giống như ta, cũng đạt tới Nguyên Thần Cảnh, chúng ta nghe nói đầm lầy Tế Bắc có Phiêu Hồn Hoa, sau khi dùng, có thể để cho hồn lực đại tăng, liền đi tới.
- Đã trải qua không ít nguy hiểm, còn không có được Phiêu Hồn Hoa, liền gặp vị Vu Hồn Sư kia, hai bên chiến đấu, hắn không địch lại chúng ta xoay người đào tẩu, ai ngờ nửa đêm, liền lấy hồn phách công kích chúng ta, hô đồng bạn ta một tiếng, hồn phách của hắn đã bị hút ra thân thể, sau đó bị bắt thôn phệ, ta thi triển rất nhiều phương pháp cũng không cứu được...
- Ngay sau đó hắn tới bắt hồn phách của ta, may mắn ta trời sinh am hiểu hồn lực, lúc này mới giữ được, thuận lợi đào tẩu... Nếu không, chỉ sợ sớm đã táng thân ở đó, rút cuộc không cách nào trở về!
Nhớ tới cảnh tượng lúc đó, đến bây giờ Thanh Hồn Thú còn cảm thấy có chút khủng bố.
Nó am hiểu Linh Hồn, biết rõ cường giả Linh Hồn khủng bố, có thể nói chỗ nào cũng có, thậm chí trong lúc ngủ mơ cũng có thể câu hồn phách người đi, khó lòng phòng bị.
- Hô một tiếng, hồn phách đã bị hút ra thân thể?
Trương Huyền nhíu mày.
Hắn từ chỗ Mặc Hồn Sinh lấy được truyền thừa, còn không có thủ đoạn tiến công quỷ dị như thế.
- Đúng vậy, chỉ cần đối phương biết tính danh của ngươi, kêu lên một tiếng, Linh Hồn sẽ bị rút ra, phản kháng cũng không có tác dụng... cực kỳ đáng sợ!
Thanh Hồn Thú gật đầu.
- Vu Hồn Sư hoàn toàn chính xác khó có thể phòng ngự...
Nhớ tới rất nhiều thủ đoạn hắn biết, Trương Huyền nhẹ gật đầu, đang muốn nói chuyện, liền thấy Ngụy Điện chủ vội vã đi tới.
- Đường chủ, bọn hắn tới...
- Tới?
Hình Đường chủ nhẹ gật đầu:
- Tôn sư, chuyện này sau đó chúng ta lại thương nghị, đại phiền toái lúc trước ta nói với ngươi đã đến...
- Ta vừa vặn muốn nhìn một chút, đến cùng là người nào, dám tới Chiến Sư Đường tìm phiền toái, ta sẽ đánh cho hắn răng rơi đầy đất...
Trương Huyền nhẹ gật đầu, biết rõ bây giờ không phải là thời điểm hỏi thăm, đi theo sau lưng đối phương ra ngoài.
Rời Hồn Điện, không lâu sau đi vào một quảng trường thật lớn, còn không có tới gần, chợt nghe một tiếng la hưng phấn vang lên.
- Lão sư, chúng ta tìm ngươi khắp nơi... Ngươi đã tới!
Quay đầu nhìn lại, liền thấy Vương Dĩnh cùng Trịnh Dương vội vã tiến lên đón.
Phía sau bọn họ, vô số người Huyền Huyền Hội xếp hàng chỉnh tề, chứng kiến hắn tất cả đều đồng loạt ôm quyền:
- Hội trưởng!
- Ân, các ngươi tới vừa vặn, vừa vặn ta cùng với một vị cường giả thi đấu, các ngươi cũng có thể thừa cơ quan sát một chút!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Vốn còn nghĩ, có nên nói với Hình Đường chủ, để người Huyền Huyền Hội tới đây học tập thoáng cái hay không, bất quá, vừa nghĩ tới đối phương đang phiền lòng, nên không có mở miệng.
Hiện tại bọn hắn tới vừa vặn, liền không cần nói nữa.
- Luận võ? Lão sư luận võ với ai?
Vương Dĩnh nghi hoặc.
- Cùng... Bọn ngươi chờ chút, ta hỏi thăm đã!
Sửng sốt một chút, Trương Huyền quay đầu nhìn về phía Hình Đường chủ, nhếch miệng cười cười:
- Đường chủ, đại phiền toái là ai? Ngươi bảo ta đánh ai?