Trấn an mọi người đang kích động, Hồng sư tiếp tục tổ chức tranh tài.
Hiện tại mới chỉ phân ra vị trí thứ nhất và thứ hai mà thôi. Còn lại từ ba đến mười, vẫn còn cần tiếp tục tỷ thí.
Có châu ngọc trước mặt, những trận tỷ thí phía sau mọi người đã không còn hứng thú cho lắm. Tỷ thí lại tiến hành một canh giờ, rốt cuộc mười hạng đầu trong lần thi đấu Danh sư này đã xuất hiện toàn bộ.
Vị Trường Thanh giao đấu với Trương Huyền thua rất thảm, ở trong tỉ thí còn lại có biểu hiện nổi bật, thành công tấn cấp vào mười vị trí đầu. Tần Lỗi bị Nhược Hoan công tử đào thải, trong tỉ thí còn lại cũng biểu hiện loá mắt, trở thành người đứng thứ chín.
Kỳ thật nếu không phải có Trương Huyền hỗ trợ, ít nhất hắn cũng có mặt ở năm vị trí đầu. Chỉ có điều, có được vị trí thứ chín chí ít cũng đã nắm giữ cơ hội đi Hồng Viễn Danh sư học viện, chuyến đi này không tệ.
- Trương sư, đây là phần thưởng của ngươi!
Thứ tự đã được xác định, tới lúc bắt đầu trao giải. Vị trí quán quân có được một viên linh thạch thượng phẩm, cơ hội đi vào Hồng Viễn Danh sư học viện học tập và cơ hội tu luyện ba ngày ở Hóa Thanh trì.
Mang phần thưởng ban thưởng cho Trương Huyền, tiếng truyền âm của Hồng sư vang lên ở ngay bên tai:
- Trương sư, linh thạch thượng phẩm là do Mạc đường chủ Mạc Cao Viễn lấy danh nghĩa cá nhân cấp cho quán quân...
Mạc đường chủ có ý định lấy lòng, cho nên mới muốn để cho đối phương biết. Nếu không, chẳng phải sẽ làm vô dụng không công hay sao?
Lúc này Trương Huyền mới kịp phản ứng.
Khó trách ban thưởng thi đấu năm nay so với những năm qua phong phú hơn, hóa ra nguyên nhân ở đây!
Kỳ thật, loại chuyện này cũng không khó nghĩ, “Dương sư” biểu hiện ra thủ đoạn nghịch thiên như thế. Việc Mạc đường chủ có ý định lấy lòng cũng không có gì là lạ.
Bất quá, đối với hắn như vậy cũng là tốt nhất.
Đây chính là linh thạch thượng phẩm, giá trị bằng một vạn viên linh thạch trung phẩm, nếu không phải vì ngại mặt mũi. Như vậy nhất định hắn đã sớm mở hộp ngọc ra để xem xét tỉ mỉ.
Thu sạch phần thưởng, trong lòng Trương Huyền tràn ngập sự kích động và hưng phấn.
Có thứ này, về sau tu luyện sẽ đơn giản hơn không ít, không cần vì linh khí mà phát sầu vì tiền tài.
- Tốt, lần thi đấu Danh sư này đã kết thúc mỹ mãn. Người thu được mười vị trí đầu trong thi đấu, ngày mai mời đi cùng ta tới Huyễn Vũ đế quốc, tiếp nhận khen ngợi. Đồng thời cũng nhận cơ hội đi vào Hóa Thanh trì tu luyện!
Trao giải hoàn tất, Hồng sư nhìn quanh một vòng rồi nói.
- Ngày mai sẽ đi?
- Gấp gáp như vậy sao?
- Kỳ thật cũng không tính là gấp gáp a, Huyễn Vũ đế quốc cách nơi này hơn trăm vạn cây số. Nếu không nhanh chóng chạy tới, một khi bỏ lỡ ngày Hóa Thanh trì mở ra thì nguy rồi!
- Cũng đúng a, mỗi lần Hóa Thanh trì đều mở ra lúc đầu năm, cách hiện tại đã không còn đến một tháng. Nếu như không nhanh lên một chút, quả thực sẽ không còn kịp nữa...
Nghe thấy Hồng sư bảo ngày mai sẽ đi, mặc dù tất cả mọi người đều ngoài ý muốn, thế nhưng vẫn hiểu ý tứ của hắn.
Hóa Thanh trì là bảo vật trân quý nhất của hoàng thất Huyễn Vũ đế quốc, cũng là chỗ dựa dẫm để lập quốc, mười năm mở ra một lần. Thời gian mở ra cũng đã không còn nhiều, nếu như không nhanh lên một chút, một khi bỏ lỡ, ai cũng không có cách nào bồi thường được.
- Được rồi, chư vị trở về chuẩn bị đi, buổi trưa ngày mai sẽ xuất phát!
Hồng sư vung tay lên.
Thi đấu tiến hành đến hiện tại cũng đã đến đêm khuya, thời gian còn lại cho mọi người đã không còn đủ một ngày.
- Ta cũng đi chuẩn bị một chút!
Trương Huyền cũng đứng dậy.
Chuyện mà hắn phải xử lý tương đối nhiều, thời điểm một ngày quả thật có chút khẩn trương.
- Khang đường chủ, đa tạ trong khoảng thời gian này ngươi đã chiếu cố, đây là pháp quyết tu luyện mà lão sư ta viết cho ngươi. Cứ dựa theo phía trên mà tu luyện, có lẽ có thể giúp ngươi đột phá đến Hợp Linh cảnh!
Cổ tay khẽ đảo, một quyển sách xuất hiện ở trong lòng bàn tay, Trương Huyền đưa tới phía trước.
Trong khoảng thời gian này nhờ có Khang đường chủ chiếu cố, nhất là chuyến đi Băng Nguyên cung. Nếu không có nhân tình của hắn, bản thân hắn không có khả năng khiến cho linh hồn trở nên cường đại như thế, thuận lợi từ một phân thành hai, ngưng tụ phân thân thành công. Cũng không có khả năng có cơ duyên của Triệu Nhã.
Có thể nói, sự giúp đỡ của Khang đường chủ dành cho hắn rất lớn. Bởi vậy, trong khoảng thời gian này căn cứ vào chỗ thiếu hụt trên người đối phương. Hắn đã chuyên môn sửa sang lại một bộ công pháp thích hợp với đối phương. Chỉ cần từng bước tu luyện dần dần, muốn đột phá Hợp Linh cảnh chỉ là vấn đề thời gian.
- Đột phá Hợp Linh? Do Dương sư viết?
Khang đường chủ lập tức hít thở trở nên dồn dập, hai tròng mắt đỏ hoe.
Dương sư, đây chính là nghi tự Danh sư bát tinh, có thể được hắn chỉ điểm tuyệt đối là tam sinh hữu hạnh. Không chỉ có như thế, còn cho mình một một bộ công pháp được viết riêng, phần ân tình này cũng không tránh khỏi quá lớn a!
Phịch phịch!
Đầu gối mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, Khang đường chủ dung vẻ mặt ngưng trọng dập đầu tám cái về phía phủ đệ của Trương Huyền, lúc này hắn mới đứng dậy.
- Tô sư, Lăng sư, các ngươi...
Cho Khang đường chủ, đương nhiên cũng không thể quên Tô sư và Lăng sư. Nếu như không có hai người, sao hắn có thể lấy được danh ngạch và cơ hội lần thi đấu này chứ.
Tiếp nhận công pháp, Tô sư, Lăng sư cũng cảm tạ ngàn vạn lần.
Có ân báo ân, có oán báo oán, Trương Huyền luôn luôn ân oán rõ ràng.
- Trương sư, ta có thể đi theo ngươi tới Hồng Viễn Danh sư học viện hay không?
Biết Trương Huyền muốn đi, hốc mắt Triệu Phi Vũ ửng đỏ.
Người thanh niên này chữa khỏi chứng bệnh của nàng, khiến cho nàng không cần tiếp tục nằm ở trên giường. Bản thân đã mang theo cảm kích, lại đi qua Hiên Viên vương quốc, Vu hồn mộ các nơi. Ở chung lâu như vậy nàng đã sớm có không cảm giác không nói rõ được, cũng không tả rõ được đối với hắn. Đây chẳng qua là nàng ngượng ngùng chưa chọc thủng tờ giấy mỏng này mà thôi.
Hiện tại ly biệt sắp đến, rốt cuộc nàng không ngăn chặn được được cảm xúc này nữa.
- Thôi được rồi, thực lực ngươi quá thấp. Nếu như tùy tiện đi qua, rất là phiền phức. Cứ ở lại chỗ này, để Khang đường chủ chỉ điểm, tương đối ổn thỏa!
Suy nghĩ một chút Trương Huyền mở miệng, sau khi nói xong hắn nhìn về phía lão giả cách đó không xa:
- Khang đường chủ, Phi Vũ công chúa đành phải nhờ vào ngươi rồi!
- Ha ha, Trương sư yên tâm đi. Ta sẽ thu nàng làm học sinh thân truyền, cố gắng chỉ điểm, không phụ lòng Dương sư hậu ái đối với ta!
Sắc mặt Khang đường Chủ Thần ngưng trọng gật đầu cam đoan.
- Đa tạ!
Trương Huyền ôm quyền.
Kỳ thật. hắn đưa cho Khang đường chủ công pháp còn có một nguyên nhân khác, đó chính là căn cứ vào chuyện này mà cân nhắc.
Cùng nhau đi tới đyâ, Triệu Phi Vũ cũng cho hắn trợ giúp cực lớn. Đối phương là nữ nhi của minh chủ, lại đường đường là công chúa, giá trị, vật tư các loại coi như cho nàng thì nàng cũng nhìn không thuận mắt. Còn không bằng tìm lão sư tốt, về sau bất kể tu luyện hay là tiếp tục sinh hoạt ở trong Vạn Quốc thành cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Khang đường chủ chính là người chọn lựa thích hợp nhất.
- Vâng, đa tạ Trương sư...
Nghe thấy sắp xếp của hắn, hốc mắt Triệu Phi Vũ đỏ lên, mặc dù trong lòng tràn ngập không cam lòng, thế nhưng nàng vẫn gật đầu.
Trương sư nhất định sẽ là rồng phượng trong loài người, không phải là một công chúa liên minh nho nhỏ như nàng là có thể so sánh. Thế nên coi như dù tiếc đến đâu nàng cũng phải từ bỏ.
Cáo từ với đám người Khang đường chủ, Trương Huyền trở lại phủ đệ. Vừa mới vào cửa thì đã thấy Mặc Hồn Sinh nhanh chóng đi tới.
- Trương sư!