Đây là muốn mình đơn đấu một đám, hay một đám đơn đấu mình?
Tuy thực lực bọn hắn không tính quá mạnh mẽ, nhưng từng cái đều nhìn chằm chằm, khí tức như rồng... Không phải từ địa phương nhỏ bé mà đến, không phải là tàu xe mệt nhọc sao?
Thấy thế nào cũng không có một chút mệt mỏi, ngược lại nghe nói muốn tỷ thí, từng cái tràn đầy hưng phấn, giống như gặp gà yếu?
- Ta là Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, các ngươi có thực lực giống ta hay không?
Tiêu Tần nói.
Nếu như muốn thử thực lực của đối phương, tìm thực lực tương tự mới có thể phát huy sức chiến đấu mạnh nhất, mới xem như công bằng, nếu không đè thấp tu vi, ánh mắt kiến thức vượt qua một mảng lớn, rõ ràng là hố người, đương nhiên, yêu cầu công bằng, đối phương cũng không có khả năng không biết xấu hổ quần ẩu.
- Thánh Vực nhất trọng?
Nhược Hoan công tử nhíu mày.
Người Huyền Huyền Hội bọn hắn, cơ bản đều là tân sinh, từ khai giảng đến bây giờ, bất quá tu luyện mấy tháng mà thôi, coi như tiến bộ nhanh, nhiều nhất cũng chỉ là Quy Nhất cảnh, đạt tới Thánh Vực... a, còn giống như có một vị a!
- Đi mời Thất Thất học tỷ tới!
Quay đầu phân phó một tiếng.
Một thanh niên chạy ra ngoài, không lâu sau, Lạc Thất Thất đi tới trước mặt.
Huyền Huyền Hội cho đến trước mắt, ngoại trừ Trương Huyền thực lực mạnh nhất, cũng chỉ có vị này rồi.
- Thật sự ngại ngùng, Huyền Huyền Hội chúng ta đạt tới Thánh Vực nhất trọng đỉnh phong, chỉ có Thất Thất học tỷ, nếu không ngươi... cùng nàng tỷ thí một trận?
Nhược Hoan công tử có chút ngại ngùng.
Dù Lạc Thất Thất cũng là thành viên Huyền Huyền Hội, nhưng dù sao đạt được qua Viện trưởng một mình chỉ điểm, vô luận tu vi hay kiến thức, đều cao minh hơn bọn hắn nhiều, để nàng đi ra đối chiến, thật sự có chút hố người.
- Đối chiến với nữ hài?
Tiêu Tần nhíu mày.
Hắn là thiên tài của Chiến Sư Đường, vô luận chân khí, nhục thân, tốc độ, phản ứng... Đều vượt qua cùng thế hệ quá nhiều, tùy tiện kéo một nữ hài tới đây tỷ thí, không khỏi quá xem thường người đi!
- Nữ hài thì làm sao?
Tú mi hơi giương, Lạc Thất Thất hừ một tiếng, bàn tay như ngọc trắng vẫy tới:
- Ra tay đi!
- Đã như vậy, cung kính liền không bằng tòng mệnh! Bất quá, ngươi yên tâm, nếu như ngươi tiếp không được, ta sẽ điểm đến là dừng...
Thấy đối phương kiên trì, Tiêu Tần thở dài một tiếng, cực kỳ thân sĩ cúi chào, lúc này mới khẽ đảo bàn tay, chân khí quán thâu toàn thân, một cỗ khí tức cuồn cuộn dâng lên.
Vù vù!
Thân thể nhoáng một cái, bước về phía trước.
Hắn là Thiên phu trưởng của Võ Kỹ điện, am hiểu nhất chính là Võ Kỹ, mặc dù chỉ nhẹ nhàng một bước, lại ẩn chứa bảy, tám loại biến hóa, thân hình phiêu hốt, tựa như trong nháy mắt nhiều ra vô số bóng dáng, khiến người ta phân biệt không ra cụ thể phải công kích phương hướng nào.
Võ Kỹ, Thiên Tung Huyễn Ảnh!
Thiên Tung Huyễn Ảnh là hai nghìn năm trước, một vị tiền bối Nguyên Thần Cảnh của Chiến Sư Đường sáng chế, một khi thi triển, huyễn ảnh liên tục, khiến người ta phân biệt không rõ hư thật, dễ dàng trúng chiêu.
Mặc dù đối phương là một nữ hài, nhưng hắn vừa ra tay vẫn thi triển ra toàn lực, không có chút giữ lại nào.
Chân lý của Chiến Sư Đường... là không coi nhẹ bất kỳ đối thủ nào!
Rầm ào ào!
Thi triển Thiên Tung Huyễn Ảnh, cùng thời khắc đó lấy chỉ làm kiếm, hai ngón tay như độc xà xuất động, điểm về phía trước.
Đây cũng là Võ Kỹ, gọi Tiềm Long Xuất Hải, tốc độ vừa nhanh vừa chuẩn, long xà nhảy lên, khó lòng phòng bị.
Hai chiêu liên hợp, coi như là ở Chiến Sư Đường, đồng cấp bậc cũng không có người thắng được.
- Cũng không tệ lắm!
Nhẹ nhàng cười cười, nữ hài đối diện triển khai, không thấy có bất kỳ vũ kỹ nào, cũng không có động tác quá lớn, chỉ là năm ngón tay mở ra, đánh tới phía dưới.
Huy chưởng đơn giản nhất!
Bất quá, chẳng biết tại sao, thoạt nhìn đơn giản, Tiêu Tần lại cảm giác thân pháp, hết thảy chiêu số của mình bị đối phương áp chế, giống như vô luận chạy trốn tới địa phương nào, cũng trốn tránh không được.
- Đây là chiêu số gì?
Đồng tử co rụt lại, trên thân ứa ra mồ hôi lạnh.
Chiêu số của đối phương thoạt nhìn đơn giản, trên thực tế lại hiểu rõ hết thảy biến hóa của hắn, vô luận cải biến như thế nào, cuối cùng chỉ có một kết quả... Bị một cái tát đánh lật.
- Chỉ có thể cứng đối cứng rồi...
Không hổ là thiên tài Chiến Sư Đường, biết rõ trốn tránh không được, tiếp tục dùng hết chiêu số, thua thiệt nhất định là mình, đành phải cắn chặt hàm răng, hai tay khẽ đảo, tiến lên đón.
Không thể tránh né, vậy cứng rắn va chạm!
Tuy hắn không biến thái bằng đám Phòng Ngự điện kia, nhưng chân khí, nhục thân cũng đạt tới một cái cân bằng, cứng rắn va chạm mà nói, đồng cấp bậc không kém gì người, huống chi đối thủ là nữ hài, trên lực lượng khẳng định không quá am hiểu.
Vù vù!
Hai tay vũ động, đang muốn tiếp xúc cùng bàn tay của đối phương, lại đột nhiên phát hiện, thân ảnh nữ hài nhoáng một cái, đã biến mất.
- Nguy rồi...
Tóc gáy xù lên, Tiêu Tần hồn bất phụ thể, một thân mồ hôi lạnh.
Vừa rồi đối phương dồn ép hắn dùng chiêu số ngạnh kháng, vậy mà... Là một hư chiêu!
- A...
Hí dài một tiếng, vội vàng thu hồi lực lượng, lui về phía sau.
Tuy động tác rất nhanh, nhưng đối phương nhanh hơn, chỉ cảm thấy phía sau lưng, một cỗ lực lượng khổng lồ nghiền ép đến, còn không có hạ xuống, đã như muốn xé nát lục phủ ngũ tạng của hắn.
- Không còn kịp rồi...
Biết rõ đối phương chiếm cứ tiên cơ, đợi bàn tay của hắn đi tới, khẳng định đã trọng thương, Tiêu Tần cắn chặt hàm răng, vội vàng nội tức toàn thân, vận chuyển tới sau lưng. Vì kế hoạch hôm nay, chỉ có thể cứng rắn ăn đòn, sau đó lại nghĩ biện pháp phản kích.
Xì xào!
Cắn chặt răng, cho rằng chưởng của đối phương tất nhiên gió táp mưa rào, lại cảm thấy khí tức sau lưng đột nhiên biết mất, hết thảy áp bách cùng công kích tan thành mây khói.