Mục lục
Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Làm sao có thể? Rõ ràng chỉ là Nhị Cảnh Chí Tôn...”

Cảnh tượng diễn ra khiến đám người Liệt Gia Trưởng Lão hoài nghi nhân sinh.

Dù rằng bị Vong Linh Vệ tập kích trọng thương, nhưng chiến lực của một Ngũ Cảnh Chí Tôn vẫn đủ khả năng chống lại hàng chục vị Nhị Cảnh Chí Tôn là chuyện bình thường, thậm chí diệt sát.

Nhưng chỉ sau vài đợt công kích của ba nữ nhân, Thập Trưởng Lão tu vi Ngũ Cảnh Chí Tôn đã vẫn lạc rồi.

“Không tầm thường, công pháp và thủ đoạn của những nữ nhân này không đơn giản, mọi người cẩn thận.” Đại Trưởng Lão trịnh trọng nhắc nhở, dù rằng hắn có tu vi Cửu Cảnh nhưng lúc này không dám xem nhẹ đám nữ nhân trước mắt dù chỉ một chút.

Lạc Nam nhẹ gật đầu, Đại Trưởng Lão ánh mắt rất khá, nên biết rằng chúng nữ mỗi người đều sở hữu sở trường riêng biệt, từ huyết mạch biến dị cho đến thể chất cường đại, lại thêm gần đây tu luyện Sơ Đạo Quyết diễn hoá tất cả thủ đoạn chiến đấu lên đến mức cao nhất, vượt cấp giết địch là chuyện không quá khó khăn, chưa kể đối thủ còn trọng thương từ trước.

Mà lúc này nhìn thấy Thập Trưởng Lão bị đánh bại dễ dàng, Đình Manh Manh chống nạnh chu môi nói:

“Hừ, chẳng lẽ yếu như vậy? hoàn toàn không có tính khiêu chiến.”

“Nha đầu phiến tử dám xem thường chúng ta? Chết!” Cửu Trưởng Lão ngày thường thân thiết nhất với Thập Trưởng Lão, đang còn căm hận thì nghe thấy lời khiêu khích này, nhất thời sôi máu lên.

Nộ Long Kích Pháp triển khai, sau lưng hắn hiện ra hư ảnh một tôn Ma Long gào thét, mang theo hàng nghìn tầng Kích Vực tạo thành Kích Thế, tàn nhẫn đâm đến Đình Manh Manh.

“Hừ, Long Tộc chân chính ta còn chưa sợ, lại sợ đám Long Hồn Kích Ảnh các ngươi à?” Đình Manh Manh xụ mặt nói.

Nàng không né tránh, ngược lại chủ động nhảy ra phía trước, Thương Thiên Phách Thể kích hoạt, gầm lên một tiếng:

“Hoang Thạch!”

Da thịt của Đình Manh Manh cấp tốc biến hoá nghiêng trời lệch đất, toàn thân bao phủ bởi một lớp đá cổ xưa nồng đậm hơi thở hồng hoang, không chói mắt như kim cương nhưng lại mang đến cảm giác bất khả xâm phạm.

Đây chính là đẳng cấp luyện thể vượt trên Kim Cương, xưng là Hoang Thạch...

Từ Sơ Đạo Quyết và nhiều lần khắc khổ luyện thể bên trong Bất Diệt Viêm và Bá Lực của Lạc Nam, Đình Manh Manh rốt cuộc đạt đến cảnh giới này.

KENG!

Mặc cho Ma Long Kích đâm vào cơ thể, chỉ để lại một tia ma sát khiến lửa bắn tung toé và một vết xướt nhỏ trên Hoang Thạch, hoàn toàn không thể xuyên qua trạng thái phòng ngự này của Đình Manh Manh.

“Hoang Thạch, tại sao một Nhị Cảnh Chí Tôn như ngươi lại sở hữu cấp độ luyện thể này?” Cửu Trưởng Lão không dám tin gào thét.

“Nguyên tu của ta là Nhị Cảnh, nhưng ta chính là Tứ Cảnh Thể Chí Tôn!” Đình Manh Manh thô bạo nói, hung hăng đấm ra một quyền.

ĐÙNG!

Cửu Trưởng Lão nâng kích đón đỡ, chỉ cảm thấy hai tay như muốn tê liệt, thân mình bật ngược trở về.

Hắn ta cũng chỉ là Ngũ Cảnh Chí Tôn, thực lực mạnh hơn Thập Trưởng Lão một chút mà thôi.

“Tứ Cảnh Thể Chí Tôn, còn có ta!”

Băng Linh Nhi cười lớn, phóng ra sau lưng Cửu Trưởng Lão, đỉnh đầu hiện ra hư ảnh Thái Cổ Long Tượng đang dùng chân đạp xuống, hai tay nắm lấy Băng Tượng Phủ thô bạo bổ thẳng vào ót.

Cảm nhận được nguy hiểm từ phía sau, Cửu Trưởng Lão biến sắc động ý niệm:

“Hoành Tảo Pháp Tướng hiện!”

Rút kinh nghiệm từ việc Thập Trưởng Lão chết mà không kịp điều động cả Chí Tôn Pháp Tướng, Cửu Trưởng Lão đã triệu hoán Hoành Tảo Pháp Tướng xếp hạng 37 trên Pháp Tướng Bảng.

Nhìn qua đây giống như một vị đại tướng hình thể khổng lồ tay cầm Trường Kích, hư ảnh Ma Long uốn quanh, uy phong lẫm liệt.

Hoành Tảo Pháp Tướng là một Chí Tôn Pháp Tướng đặc biệt, khả năng của nó chính là gia tăng uy lực cho những loại vũ khí mà các chiến tướng thường hay tung hoành chiến trường như thương, đại đao, trường kích, giáo, mâu...

Hoành Tảo Pháp Tướng cũng là Chí Tôn Pháp Tướng hàng đầu của Liệt Gia, chỉ nhân vật Trưởng Lão trở lên mới đủ tư cách đúc nó.

KENG!

Hoành Tảo Pháp Tướng tung kích quét về phía sau, thành công chặn đứng thế công của Băng Linh Nhi khiến nàng phải lùi bước.

“Hừ, Chí Tôn Pháp Tướng? Ta Đình Manh Manh cũng có!”

Đình Manh Manh thấy vậy cười dài, ánh mắt loé lên.

Vô cùng đột ngột, chỉ thấy một pho tượng tí hon nhảy trên bả vai của nàng, kích thước thậm chí không cao đến mười phân.

“Cái quỷ gì thế?” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm.

“Nát!”

Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến hắn lại càng hoài nghi mình hoa mắt.

Bởi vì người tí hon trên vai Đình Manh Manh hướng về phía trước tung ra một đấm.

ẦM ẦM ẦM...

Không gian bên trong Tử Giới điên cuồng sụp đổ, một đấm do người tí hon này đánh ra trực tiếp khiến Hoành Tảo Pháp Tướng của Cửu Trưởng Lão ngã nhào ra đất.

“Thấy ta lợi hại chưa?” Đình Manh Manh đắc ý nhìn Lạc Nam.

Âu Dương Thương Lan thấy vẻ mặt ngơ ngác của Lạc Nam, nhịn không được cười giải thích nói:

“Đó là Pháp Tướng độc đáo do Manh Manh tự ngộ ra dựa vào Nghịch Sinh Pháp Thân, đặt tên là Nghịch Uy Pháp Tướng, hình thể càng teo nhỏ thì uy lực sẽ càng mạnh.”

“Như vậy cũng được?” Lạc Nam âm thầm chảy mồ hôi.

Nhưng không thể không nói Đình Manh Manh vậy mà lợi hại, Nghịch Uy Pháp Tướng của nàng hình thể cực nhỏ nhưng lực lượng dồn nén bên trong đó đủ để xoay chuyển càn khôn.



Hơn nữa vì hình thể nhỏ, nó cực kỳ linh hoạt bên trong chiến đấu.

Chỉ thấy Đình Manh Manh vung tay đem Nghịch Uy Pháp Tướng, nó liền như đạn pháo lao đến, một quyền tung ra, đấm nát Ma Long Kích trong tay Cửu Trưởng Lão.

Băng Linh Nhi nhân cơ hội đó, vận dụng sức mạnh của Thái Cổ Long Tượng trấn xuống.

“Dừng tay!” Đám trưởng lão còn lại quát lên.

Vừa rồi bọn hắn không kịp phản ứng nên mới để Thập Trưởng Lão chết thảm, hiện tại đã sớm đề phòng, làm sao để Cửu Trưởng Lão xảy ra chuyện?

Cả đám muốn tiến lên giải cứu đồng bọn, phát động thế công mạnh mẽ.

KENG!

Một tiếng kiếm ngân bất chợt ngân vang, hư không phía trước mặt chín tên trưởng lão bị cát thành một khe nứt đen kịch thấm đẫm sát cơ trí mạng.

PHỐC!

Máu tươi phun trào, Bát Trưởng Lão phản ứng chậm nhất bị cắt mất đôi tay, tuy rằng có thể mọc ra trở lại nhưng cảnh tượng vẫn khiến bảy vị trưởng lão còn lại rùng mình.

“Kiếm quá nhanh!” Trong đầu bọn hắn lặng lẽ xuất hiện sự kiêng kỵ.

Độc Cô Ngạo Tuyết nhẹ nhàng tra Trúc Kiếm vào trong vỏ, khí định thần nhàn, dường như việc một Tứ Cảnh Chí Tôn như mình vừa ngăn chặn một đám Chí Tôn cao cấp chẳng phải điều gì to tát.

“Thê tử, một kiếm vừa rồi của nàng ngay cả ta cũng kinh ngạc.” Lạc Nam nhịn không được nói.

Tốc độ rút kiếm vừa rồi của Độc Cô Ngạo Tuyết nhanh đến mức không lưu lại tàn ảnh.

Đợi hắn phản ứng kịp, nàng đã thu kiếm vào trong vỏ rồi.

Một chiêu Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật này đã được Độc Cô Ngạo Tuyết luyện đến đăng phong tạo cực, kết hợp với huyết mạch Loạn Kiếm Ma Tộc gia tăng uy lực mới mang đến hiệu quả khủng bố như thế.

“Đừng đề cao thiếp, nếu chàng sử dụng Dò Thám Tương Lai...chắc chắn sẽ nhìn thấy động tác rút kiếm của thiếp.” Độc Cô Ngạo Tuyết khiêm tốn nói, nhưng khoé môi lại hơi giương lên vì vui vẻ khi được hắn ca ngợi.

BÙM!

Mà khi đám trưởng lão bị ngăn cản, Cửu Trưởng Lão chỉ đành tự bạo Hoành Tảo Pháp Tướng để đẩy lùi sự truy sát của Đình Manh Manh và Băng Linh Nhi, thân thể lao về phía đồng bọn nhờ sự cứu giúp.

Bảo Kiều lúc này tiến lên một bước, hai tay nâng lên:

“Tuyệt Thế Thần Thông - Không Gian Phân Cắt!”

Không Gian Tổ Phù và các loại Phù Văn khảm trên thân thể nàng sáng lên, tác động vào không gian bên trong Tử Giới.

Không Gian và Phù Văn kết hợp, vậy mà đem Tử Giới phân cắt thành mười căn phòng riêng biệt, tuy trong suốt nên có thể nhìn thấy lẫn nhau, lại không thể tiến sang phòng bên cạnh.

Mỗi một căn phòng không gian dùng để nhốt một tên trưởng lão của Liệt Gia, căn phòng lớn nhất thì của Lạc Nam và các nàng.

“Đáng chết, vì sao chúng ta đột ngột bị chia ra?” Cửu Trưởng Lão toàn thân phát lạnh, hắn phát hiện có một tầng Không Gian khảm nạm Phù Văn ngăn chặn xung quanh mình, khiến hắn không thể chạy đến chỗ đồng bọn.

Mà chỉ chờ có thế, Đình Manh Manh cùng Băng Linh Nhi đã thành công làm thịt hắn.

Hai nữ đều là Tứ Cảnh Thể Chí Tôn, liên hợp tiêu diệt một tên Ngũ Cảnh Chí Tôn đang bị thương thật sự quá dễ dàng.

“Lợi hại.” Ngay cả người nắm giữ không gian như Tuế Nguyệt cũng phải khen ngợi thủ đoạn mà Bảo Kiều vừa thi triển.

Vậy mà có thể dung hợp Không Gian và Phù Văn vào nhau, chia cách trận hình của đám địch nhân.

Loại thủ đoạn này bên trong chiến đấu quy mô lớn chắc chắn mang đến tác dụng kinh người.

Hơn nữa Tuế Nguyệt muốn học hỏi cũng không được, bởi vì nàng không phải là Phù Sư, không thể dùng Phù Văn dung hợp vào Không Gian để làm như Bảo Kiều.

Nếu không có Phù Văn gia cố, không gian của nàng dù có phân cắt ra cũng sẽ bị phá vỡ.

“Haha, làm tốt lắm...để tỷ chơi với tên già Cửu Cảnh Chí Tôn.” Lạc Sương hưng phấn bừng bừng nói.

Nàng nhờ lần trước được Lạc Nam sử dụng Chí Tôn Quán Đỉnh nên tốc độ tu luyện đi trước chúng nữ đến mấy bậc, hiện tại đã là Lục Cảnh Chí Tôn.

Nếu vận dụng thêm Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể, Binh Nhân Tộc – Sát Chiến Thiên Thương và Bí Tự Đấu, nàng tin chắc có thể đại chiến với Cửu Cảnh Chí Tôn một trận.

Nhưng Lạc Nam lại đem Lạc Sương kéo lại, bĩu môi nói: “Hiếm có cơ hội để thê tử của ta chiến đấu với Cửu Cảnh Chí Tôn, tỷ đừng có giành, đứng im xem đi!”

Rất khó có dịp đại chiến sinh tử với nhân vật như Đại Trưởng Lão của Liệt Gia, Lạc Nam đương nhiên sẽ để các thê tử của mình lấy kinh nghiệm.

Mấy tên như Thập Trưởng Lão, Cửu Trưởng Lão chỉ đủ làm nóng người mà thôi, đánh Cửu Cảnh Chí Tôn mới là rèn luyện thật thụ.

“Khốn nạn, ngươi đứng là đồ trọng sắc khinh tỷ.” Lạc Sương bất mãn mắng hắn.

“Các nàng đều là em dâu của ngươi, nhường nhịn một chút đi.” Lạc Nam đánh vào mông nàng.

“Hừ, nể mặt các em dâu, không tính toán với ngươi.” Lạc Sương chắp tay trước ngực.

“Lũ súc sinh!” Đại Trưởng Lão ngửa đầu gào rống:

“Các ngươi dám xem lão phu như đối tượng tập luyện, lão phu muốn nghiền các ngươi thành cặn bã.”

Đường đường là Đại Trưởng Lão của Liệt Gia, lại bị Lạc Nam và chúng nữ xem như đối tượng tập đánh, lão già làm sao có thể không phẫn nộ?

Đây chính là sỉ nhục lớn nhất cuộc đời lão a.

“Phá nát cái Tử Giới khốn kiếp này, khi đó động tĩnh nơi này chắc chắn gây nên Thánh Linh Thiên Vận chú ý, Lạc Nam chết chắc.” Nhị Trưởng Lão đề nghị quát, dùng sức phá nát Tử Giới.

Đáng tiếc tu vi của Lạc Nam bây giờ cũng là Tứ Cảnh Chí Tôn, Tử Giới mà hắn tạo ra có khảm nạm Bất Hủ Kinh Văn, sợ rằng hàng chục vị Cửu Cảnh Chí Tôn liên thủ mới có thể phá vỡ, đám Liệt Gia Trưởng Lão còn chưa đủ tư cách.



“Phu quân, thiếp muốn thử chiến với lão già đó!” Diễm Nguyệt Kỳ ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Đại Trưởng Lão.

Cửu Cảnh Chí Tôn a, đây chính là tồn tại cao cao tại thượng mà nàng từng khó thể với tới, tu vi sánh ngang Huyết Yêu Cơ.

Nếu như có thể đại chiến một trận, nàng thật sự sảng khoái tột đỉnh.

“Ta biết nàng hiếu chiến, nhưng lúc này một mình nàng còn chưa phải đối thủ của Cửu Cảnh, dù sao thì nàng mới chỉ là Tứ Cảnh mà thôi.” Lạc Nam chân thật nói:

“Ít nhất là ba người liên thủ!”

“Vậy thì để ta cùng với Nguyệt Kỳ.” Hi Vũ hưng phấn nói.

“Cả ta nữa.” Âu Dương Thương Lan đề nghị.

“Tốt!” Lạc Nam hài lòng vỗ tay:

“Ba nàng đánh Cửu Cảnh, chắc chắn đặt sắc tuyệt luân.”

Lạc Nam căn cứ theo sở trường của các nàng mà sắp xếp trận hình.

Âu Dương Thương Lan có được Bí Tự Lâm phòng ngự gần như tuyệt đối, Hi Vũ có được Bất Diệt Viêm với khả năng phục hồi cho cả đồng minh và bản thân, Diễm Nguyệt Kỳ chủ công cường bạo nhất.

Mà cùng lúc đó, lần lượt chúng nữ cũng đã chọn đối tượng đại chiến khác.

Nhị Trưởng Lão tu vi Bát Cảnh Chí Tôn gặp phải Liễu Ngọc Thanh, Võ Tam Nương, Côn Minh Nguyệt, Thiên Vô Ảnh vây đánh và Tô Nhan phụ trách hỗ trợ.

Tam Trưởng Lão tu vi Bát Cảnh Chí Tôn đối đầu Phượng Nghi, Phượng Tịch Y, Phượng Cửu Huyền, Phiêu Tử Hàm và Phiêu Tử Yên, trợ chiến sẽ là Hoạ Mộng và Hoa Ngọc Phượng.

Tứ Trưởng Lão tu vi Thất Cảnh Chí Tôn đụng độ Tô Mị, Diễm Hồng Liên, Vân Tu Hoa, Kiều Tố Tố tấn công, Lý Trúc Loan và Địa Ngọc Huyền phụ trách hỗ trợ.

Ngũ Trưởng Lão tu vi Thất Cảnh Chí Tôn được đón tiếp Hoa Thanh Trúc, Băng Lam Tịch, Cửu Huân Dao, Á Liên Nga, trợ chiến là Á Hy Thần và Luyện Mộng Tình.

Lục Trưởng Lão tu vi Thất Cảnh Chí Tôn phải đánh với Thuỷ Triều Tịch, Đạm Đài Uyển, Hoàng Y Thiền, Vũ Lăng Phi, hỗ trợ là Trì Du Điệp và Mộ Sắc Vy.

Thất Trưởng Lão tu vi Lục Cảnh Chí Tôn, đối thủ của lão là Viêm Miên Châu, Thuỷ Nương Khanh, Ngọc La Yên, Thanh Mịch, Chiêu Quân...trợ trận do Yêu Yêu và Bạch Liên Hoa đảm nhiệm.

Bát Trưởng Lão tu vi Lục Cảnh Chí Tôn, hai nàng Lãnh Vận Du và Lãnh Nguyên Tâm liên thủ đối phó, tứ nữ Kiếp Tâm, Kiếp Thiền, Kiếp Linh, Kiếp Nhược phối hợp vòng ngoài.

“Đáng ghét, chàng thiên vị vừa thôi.” Yên Thê hung hăng véo vào hông Lạc Nam mắng:

“Để các tỷ muội Hậu Cung lên chiến, còn Đông Hoa Cung bọn thiếp đứng xem kịch?”

Vân Duyên, Huyết Hàn Lệ, Cốt Nữ, Yên Thê các nàng cũng u oán nhìn nam nhân.

“Hết cách rồi, đối thủ quá ít...” Lạc Nam nhún nhún vai:

“Nàng không thấy vẫn còn người của Hậu Cung chưa được đánh hay sao?”

“Huống hồ Hậu Cung và Đông Hoa Cung đều là một nhà, đừng phân biệt rõ ràng như thế.”

“Đừng trách hắn.” Tuyết Mộng lý giải nói: “So với chúng ta đã có tích luỹ hàng tỷ năm, các tỷ muội Hậu Cung tu vi thăng tiến quá nhanh, cần phải có kinh nghiệm thực chiến để có thể thích ứng.”

“Hư Tử Chiến Trường dù sao cũng không phải thật sự...”

“Lần này kết đội vượt cấp chiến đấu sẽ là bài học quý giá của các nàng, còn chúng ta không cần cũng được.”

“Vẫn là Tuyết Mộng bảo bối hiểu ta.” Lạc Nam cười hắc hắc ôm lấy eo nàng, hôn lên gò má một ngụm nói:

“Đây mới là Thiên Nữ của ta, còn cái gì Thánh Linh Thiên Vận đi gặp quỷ!”

“Đừng...” Tuyết Mộng vốn da mặt mỏng, liền đỏ mặt đem hắn đẩy ra.

“Khanh khách, so với cái gọi là chiến đấu với kẻ địch, ta càng thích đấu với phu quân trên giường hơn.” Thục Phi quyến rũ cười nói, còn hướng Hồ Khinh Vũ và Bạch Tố Mai đứng bên cạnh nháy mắt:

“Phải vậy không?”

Hồ Khinh Vũ phong tình vạn chủng liếc xéo nàng, còn Bạch Tố Mai chỉ cười ngọt ngào, nàng suy nghĩ khá đơn giản, chỉ cần có thể cùng Lạc Nam ở một chỗ, những thứ khác nàng chẳng quan tâm lắm.

“Bà cả cũng không lên đánh, ngươi gấp gáp cái gì?” Dạ Thanh Thu hừ một tiếng trừng mắt nhìn Yên Thê, đưa tay chỉ về phía Yên Nhược Tuyết.

“Đùa một chút mà thôi.” Yên Thê lè lưỡi, nàng cũng không dám đắc tội Yên Nhược Tuyết a.

Ai cũng hiểu, vị này có địa vị như thế nào trong lòng phu quân.

Đó chính là độc nhất vô nhị...

...

Chúc cả nhà ngủ ngon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang