Mục lục
Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tình hình chiến sự đang hết sức căng thẳng, các thế lực đều phải đối mặt với cục diện kẻ thù đông và mạnh hơn vốn có.”

Tây Thi thông qua khả năng cảm ứng không gian của Điệp Mộng Kha, hai mắt lấp lóe một màu đen tuyền quỷ dị, mở miệng báo cáo.

“Ừm…” Lạc Nam mỉm cười gật gù, hắn cũng đã thông qua hàng vạn con Xích Nha Hắc Ám quan sát các nơi chiến trường.

Nói thật, cứ tưởng lần trước mình phủ đầu các Thánh Đế Thế Lực một phen, trong lòng bọn hắn kiểu gì cũng sẽ lưu lại bất mãn, làm ra hành vi phản bội hay quy hàng kẻ thù.

Nhưng Lạc Nam đã lầm.

Không phải tự nhiên mà những Thánh Đế Thế Lực đó lại được Nam Thiên Môn thu nhận và trở thành một phần tử của Nam Thiên Môn.

Bọn hắn có lòng tự tôn của một kiếm khách, có trái tim cường giả, có nhiệt huyết và tự trọng.

Bọn hắn có thể đã từng không phục Lạc Nam, nhưng chỉ cần một ngày hắn còn đảm nhiệm vị trí Hộ Pháp của Nam Thiên Môn, bọn hắn sẽ không làm ra hành vi tổn hại đến hắn.

Đó là sự vĩ đại mà Nam Thiên Môn đã gầy dựng được trong lòng vô số thế lực, cường giả và tu sĩ dưới trướng của mình qua nhiều thời đại tọa trấn sừng sững biên giới lãnh thổ trước một Nam Vực hùng mạnh.

Ngay cả thế lực từng bất mãn nhất với Lạc Nam là Kiếm Vũ Thành cũng lựa chọn tử chiến với địch nhân đến cùng.

Bởi vì một khi vì kẻ thù mà chống lại Lạc Nam, Kiếm Vũ Thành khác nào phản bội Nam Thiên Môn?

Đó là điều Kiếm Tu của Kiếm Vũ Thành tuyệt đối không cho phép.

Điều này khiến Lạc Nam đối với Nam Thiên Môn càng khắc sâu ấn tượng, cảm nhận được Hệ Thống tuyển chọn thế lực cho mình rất không tệ.

“Ngươi còn có thời gian ngồi đây trầm ngâm?” Mỹ Mộng nhịn không được quát nói:

“Số lượng địch nhân mà ngươi cần đối đầu lúc này chính là mấy chục cái Thánh Đế Thế Lực, Thánh Đế Viên Mãn nhìn thoáng qua đã có 6 vị, Thánh Đế Hậu Kỳ trở xuống Thánh Đế Sơ Kỳ lên đến vài chục nhân số, bọn chúng cố tình cử ra lực lượng áp đảo toàn bộ Thanh Long Khu…”

Nói thật lúc này Mỹ Mộng đã bắt đầu choáng váng rồi.

Không ngờ có nhiều kẻ tai to mặt lớn muốn nhắm vào Lạc Nam như vậy, cục diện này nàng không tin rằng một mình hắn có thể xoay chuyển càn khôn.

Phải biết rằng dù Bá Vũ Điện có là Chí Tôn Pháp Bảo, nhưng đừng quên công dụng của nó chủ chốt vẫn là một kiện Pháp Bảo Phi Hành mà không phải Pháp Bảo Chiến Đấu.

Mà chủ mưu của lần càn quét Thanh Long Khu lần này chắc chắn là Chí Tôn Cường Giả, chẳng lẽ bọn hắn không biết dùng Chí Bảo khắc chế Bá Vũ Điện sao?

Đến khi đó không có Bá Vũ Điện ra sức, Lạc Nam làm sao có thể tự thân chống lại vài chục Thánh Đế Thế Lực khủng bố đây?

“Haha, chẳng phải ta còn có Mỹ Mộng tỷ sao?” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi.

“Nằm mơ đi, lão đại đã cảnh cáo ta không được hỗ trợ ngươi.” Mỹ Mộng nói thẳng:

“Mặc dù ta cảm thấy lão đại điên rồi, nhưng lệnh của người ta không dám không nghe.”

Lạc Nam sửng sốt, khóe môi nhếch lên: “Xem ra bà bà đánh giá rất cao ta…”

“Ngươi vẫn còn bình tĩnh được sao?” Mỹ Mộng trừng mắt nhìn.

“Phu quân, lần này ngươi định thế nào?” Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt lấp lóe chiến ý:

“Thiếp đã muốn thử sức với Thánh Đế xem sao.”

“Không sai, bọn chúng đã thích chơi, vậy thì chúng ta cũng chơi lớn đi!” Bạch Long hùng hùng hổ hổ nói.

Ninh Huyền Tâm cùng Tây Thi hai mặt nhìn nhau, nữ nhân lý trí như các nàng cảm thấy liều mạng như vậy không phải là cách, nhưng lại chẳng nghĩ ra sắp tới sẽ làm như thế nào.

Hồ lô của Lạc Nam rốt cuộc chứa thuốc gì?

Thấy thần sắc lo lắng của chúng nữ, Lạc Nam nở nụ cười nhàn nhạt:

“Đối thủ thật sự của ta chính là đám lão già Chí Tôn Cường Giả, bọn hắn muốn biến Thanh Long Khu thành một bàn cờ, các Thánh Đế Thế Lực sẽ là những quân cờ, nếu ta đích thân tham chiến vào trận này, chẳng phải cũng đang tự hạ thấp thân phận trở thành con cờ dưới tay bọn hắn?”

Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, trong mắt lóe lên dị sắc.

“Thế baba định làm cái gì nha?” Tiểu Noãn ngây thơ chớp chớp mắt, tựa đầu vào đùi Lạc Nam hỏi.

“Haha, bọn hắn muốn chơi cờ, baba sẽ là người đánh cờ, làm với bọn hắn một ván!” Lạc Nam khí phách cười lớn, đem Tiểu Noãn bế lên:

“Đi! Chúng ta xuất phát, để các nàng nhìn ta phá thế cờ này!”

NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…

Thập Bát Long ngửa đầu gầm thét, Lạc Nam mang theo chúng nữ đứng trên Bá Vũ Điện, ngự không trên bầu trời Thanh Long Khu.



“Thanh Long Hộ Pháp hành động rồi!”

Nghe thấy tiếng gầm thét kinh thiên động địa của Thập Bát Long, chứng kiến Bá Vũ Điện hoành không xuất thế, toàn bộ Thanh Long Khu đều vui mừng.

Bọn hắn vĩnh viễn cũng không thể quên được cảnh tượng Tuyết Lãnh đại trưởng lão của Tuyết Kiếm Sơn là một Thánh Đế Viên Mãn vẫn bị 36 khẩu pháo khủng bố oanh tạc mà chết.

Lúc này đây Thanh Long Hộ Pháp ngự trên Bá Vũ Điện, chỉ cần nhắm vào kẻ thù bắn liên tục hàng chục đợt pháo, tin tưởng có thể loại bỏ hàng loạt Thánh Đế, còn sợ cái rắm a.

Bên trong không gian, các vị Chí Tôn nhìn thấy cảnh này, Huyết Thương Thiên cười lạnh nói:

“Hắn ra mặt rồi, Huyết Thống ngươi lên đi!”

“Tuân lệnh Phó Ngục Chủ!” Đại Trưởng Lão của Huyết Kiếm Ngục danh xưng Huyết Thống chắp tay, hắn là một vị Thánh Đế tối đỉnh, nhận lệnh phá không bay ra, mở miệng gầm thét:

“Lạc Nam, hôm nay ngươi không thể xen vào!”

Chỉ thấy Huyết Thống bay ra ngăn chặn trước mặt 18 con Kim Cương Hắc Thiên Long, đồng thời vận dụng toàn bộ Thánh Đế Lực của bản thân ném ra một kiện đồ vật.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Không gian chấn động kịch liệt, thương khung run rẩy dữ dội, biển máu ngập trời đem một nửa không trung Thanh Long Khu hóa thành màu đỏ thẳm.

Từ bên trong biển máu, một tòa ngục cự đại điên cuồng xoay tròn, bá đạo hàng lâm, huyết khí cuồn cuộn, uy áp cực đại lan tỏa bốn phương tám hướng.

RỐNG!

18 con Kim Cương Hắc Thiên Long thấy có chướng ngại vật dám ngăn cản mình, phẫn nộ ngửa đầu rống lên, dùng thân thể cường ngạnh đâm thẳng vào tòa ngục.

OÀNH!

Va chạm kinh thiên động địa, không gian vỡ vụn, Kim Cương Hắc Thiên Long vậy mà không thể phá nát tòa ngục này, ngược lại bị nó ngăn chặn trước mặt sừng sững như vách ngăn thiên địa, vô pháp xuyên qua.



KENG KENG KENG KENG KENG…

Chưa dừng lại ở đó, từ bên trong tòa ngục, vô số tiếng kiếm minh mãnh liệt truyền ra, Huyết Lực như vòi rồng từ các tầng địa ngục trào dâng, hình thành những thanh Huyết Kiếm sắc bén đỏ rực do máu tươi ngưng tụ, mạnh mẽ giữa bầu trời, phô thiên cái địa bao vây Bá Vũ Điện vào trung tâm.

Chỉ thoáng chốc, Bá Vũ Điện đã bị hàng vạn thanh Huyết Kiếm lơ lửng vây quanh, tòa ngục kia như một đại chùy hung hăng nện thẳng vào lòng tu sĩ Thanh Long Khu.

Tuyệt Tình Cốc Chủ hoảng hốt thét lớn:

“Đó là chí bảo Vạn Kiếm Huyết Ngục của Huyết Kiếm Ngục, vậy mà xuất hiện ở đây chỉ để ngăn chặn Bá Vũ Điện của Hộ Pháp!”

Tiếng hét thất thanh khiến vô số người biến sắc.

Ai cũng biết đến đại danh của Huyết Kiếm Ngục, mà chí bảo trấn ngục của bọn hắn cũng chính là Vạn Kiếm Huyết Ngục, có thể nói kiện chí bảo này là căn cơ để xây dựng và phát triển thế lực.

Tương truyền Vạn Kiếm Huyết Ngục có thể thôn phệ vô vàn máu huyết, ngưng tụ thành hàng vạn thanh Huyết Kiếm, mỗi một thanh kiếm có thể trọng thương Thánh Đế cấp cường giả.

Đứng trước Vạn Kiếm Huyết Ngục toàn lực ngăn cản, Bá Vũ Điện làm sao có thể chi viện đến những thế lực bọn hắn?

“Hừ, đấu với chúng ta còn dám phân tâm chú ý đến Chí Bảo?” Đối thủ của Tuyệt Tình Tâm là hai bà lão song sinh Kiếm Thiên Thu cùng Kiếm Thiên Sầu phá lên cười, phân biệt hai bên trái phải chém ra hai nhát kiếm trí mạng, Kiếm Thế gầm thét dữ dội.

“Không xong!” Tuyệt Tình Tâm hít sâu một hơi, vội vàng xuất kiếm ngăn cản được một nhát.

PHỐC!

Nhưng nhát còn lại của đối thủ vẫn khiến máu tươi nhuộm đỏ y phục bà ta, một vết thương sâu vào tận xương cốt khiến người khác rùng mình xuất hiện.

Tình cảnh này liền khiến tất cả Thánh Đế Thế Lực tại Thanh Long Khu dần trở nên tuyệt vọng, một cảm giác bất an lan tràn, suy nghĩ lúc này trong đầu của tất cả chỉ còn lại:

“Cầu viện tổng bộ!”

Thanh Long Hộ Pháp bị kẻ thù dùng Chí Bảo ngăn trở, bọn họ lại không thể chống lại kẻ thù quá đông và mạnh…

“Hộ Pháp, cầu viện tổng bộ đi!” Tại Vũ Kiếm Thành, Vũ Hằng một tay đứt lìa, thở hổn hển nhìn lấy hai địch nhân hùng mạnh.

Lôi Liệt tay cầm Cửu Sắc Lôi Kiếp Kiếm, Cửu Sắc Lôi Đình lấp lóe quanh thân, như một vị lôi kiếm thần.

Bên cạnh đó, Ám Tinh ẩn mình trong bóng tối, chờ đợi Vũ Hằng lộ ra sơ hở sẽ lập tức đánh lén, từng nhát chém đều trí mạng.

Một tay của Vũ Hằng cũng là bị hắn chém đứt.

Ở phía bên cạnh, trưởng lão và tu sĩ Kiếm Vũ Thành cũng là trọng thương nặng nề.

“Thanh Long Hộ Pháp, xin người hướng tổng bộ phát động viện trợ.” Đoạn Kiếm Tông, Đoạn Ninh Thuần thở hổn hển.

“Câm miệng đi, hôm nay đánh nát cả kiếm gãy của ngươi!” Sư Chiến cùng Hùng Động cất tiếng cười dài.

Sư Chiến với cặp móng vuốt như mười thanh kiếm, phát ra Chiến Thế và Kiếm Thế, lợi dụng tốc độ và sự linh hoạt của hùng sư nhanh chóng áp sát.

Ở phía bên cạnh, Hùng Động cơ thể như một ngọn núi nhỏ, hai tay cầm Cự Kiếm từng đợt nện xuống, mỗi một lần nện đều khiến đại địa rạn nứt, động đất liên miên.

Đoạn Ninh Thuần nâng lên Đoạn Kiếm trong tay, thi triển Kiếm Pháp nổi danh của Đoạn Kiếm Tông là Kiếm Đoạn Liệt Tâm Thức chống lại.

Kiếm Đoạn Liệt Tâm Thức là thức mạnh nhất của Đoạn Kiếm Tông, khi kiếm của ngươi gãy trong trận chiến, ngươi sẽ đau lòng đến tê tâm liệt phế, từ đó uy lực của Kiếm Thức sẽ càng mạnh mẽ hơn, lòng càng đau, kiếm pháp càng mạnh.

Lúc này nhờ vào Kiếm Đoạn Liệt Tâm Thức, Kiếm Thế của Đoạn Ninh Thuần bạo phát chưa từng có, nhờ vậy chèo chống được trước hai vị cường giả đồng cấp có ưu thế hơn mình.

Nhưng dù là vậy, cơ thể hắn cũng liên tục xuất hiện các vết thương, chật vật đến cực điểm.

Tình cảnh tương tự xảy ra ở khắp các thế lực, Tuyết Kiếm Sơn đã bị chém nát nửa ngọn núi, Tuyết Tuyền lúc này buộc phải thi triển Bí Pháp của Tuyết Kiếm Sơn, thiêu đốt tinh huyết, hấp thụ toàn bộ băng hàn và ánh sáng xung quanh, thúc đẩy tu vi tạm thời tăng lên Thánh Đế Viên Mãn để chống lại đối thủ.

Bất quá di chứng của Bí Pháp đã sắp kéo đến, e rằng không kéo dài được bao lâu nữa…

Hầu hết Thánh Đế Thế Lực ở Thanh Long Khu đều đang liều mạng câu giờ, chỉ hy vọng chi viện từ tổng bộ kéo đến kịp thời.

Có người sử dụng Bí Pháp, có người sử dụng Đế Đan, có người dựa vào Trận Pháp, có người tự bạo cả Pháp Bảo…

Cảnh tượng thảm thiết đến cực điểm.

“Mẹ kiếp, chúng ta cũng phải chiến!” Một Thánh Hoàng Thế Lực bất chợt ngửa đầu gầm lên:

“Toàn lực chi viện các vị Thánh Đế, tuy chúng ta chỉ là Thánh Hoàng, nhưng chỉ cần đồng tâm hiệp lực, tin chắc cũng sẽ giúp được các vị Thánh Đế kéo dài thêm chút ít.”

“Tốt, lão tử sớm nhịn lũ giặc này lắm rồi!” Hàng loạt Thánh Hoàng Thế Lực phẫn nộ rút kiếm, cất giọng quyết tử.

“Hừ, đừng tưởng Thánh Hoàng các ngươi mới biết rút kiếm!” Lại có Thánh Tôn Thế Lực đỏ mặt rống giận:

“Chúng ta cũng sẽ ra tay!”

“Toàn bộ Thanh Long Khu, chiến trận này…” Vô số Thánh Tôn, Thánh Vương trở xuống đỏ cả mắt, nhịn không nổi nữa:

“Chiến đến chết đi, mười tám năm sau lão tử lại là một nam nhân đỉnh thiên lập địa!”

Thanh Long Khu sôi trào, đoàn kết, quyết tâm, khí thế hừng hực chưa từng có.

Bất kể là Thánh Hoàng, Thánh Tôn, Thánh Vương hay thậm chí là những thôn trấn nhỏ, những tiểu gia tộc cũng điên cuồng lao đến các Thánh Đế Thế Lực chi viện.

Bọn họ hy vọng cái mạng nhỏ của mình có thể kéo dài hơi tàn lâu thêm một chút, để tình hình cải biến, để cục diện nghịch chuyển.

Đối mặt với kẻ thù chung, bản lĩnh và sự đoàn kết của các thế lực dưới trướng Nam Thiên Môn một lần nữa trổi dậy mãnh liệt, như những tháng ngày đối kháng Nam Vực trong quá khứ.

Toàn bộ thiên địa sững sờ trước hoàn cảnh này…

Chưa từng có ai nghĩ đến Thanh Long Khu khi gặp hoạn nạn lại có thể đồng tâm hiệp lực, không màng sinh tử đến như vậy.

“Tốt tốt tốt…” Tại tổng bộ, Trấn Nam Chí Tôn gương mặt già nua đỏ bừng, gật đầu tán thưởng không ngớt.

“Con mẹ nó, lão tử muốn ra trận!” Tam Trưởng Lão Triệu Dũng toàn thân run rẩy, hắn đã nhịn đến điên rồi.

Các vị trưởng lão khác cũng là nhiệt huyết sôi trào, hận không thể lập tức xé không lao đến Thanh Long Khu quét sạch tất cả đám chuột bọ khốn kiếp.

“Yên tĩnh cho ta!” Trấn Nam Chí Tôn gầm lên cảnh cáo, ánh mắt nhìn về phía Lạc Nam bên trong màn ảnh:

“Hắn còn chưa thể hiện đâu!”



Lạc Nam lắng nghe tiếng quát sục sôi trên khắp xung quanh, lắng nghe tiếng tim đập, tiếng kiếm ngân của vô số tu sĩ vang dội đồng thanh…



Hắn đứng lên, cất tiếng cười dài xé tan thiên địa:

“Hahahaha, Thanh Long Khu xứng đáng để bổn Hộ Pháp tự hào, ngày hôm nay bổn Hộ Pháp dám vỗ ngực hứa với các ngươi, những kẻ dám bén mảng vào địa bàn của chúng ta, có đi không về!”

RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…

Thập Bát Long như cảm nhận được tâm tình của chủ nhân, ngửa đầu gầm thét, kiệt ngạo bất tuần vọng thương khung.

“Hừ, Lạc Nam ngươi đừng tiếp tục hư trương thanh thế.” Huyết Thống nở nụ cười gằn:

“Bá Vũ Điện của ngươi tuy rằng lợi hại, nhưng 36 khẩu pháo cũng đừng mong phá tan hàng vạn Huyết Kiếm, hôm nay ngươi chỉ có thể đứng nhìn Thanh Long Khu bị nghiền nát, tất cả những kẻ quyết định đi theo ngươi phải trả giá bằng máu, và máu của chúng sẽ trở thành chất dinh dưỡng ưa thích của Vạn Kiếm Huyết Ngục mà thôi.”

“Ai nói với ngươi bổn Hộ Pháp sẽ xen vào?” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, đưa mắt nhìn vào không gian tăm tối, cất tiếng cười nhạt:

“Các ngươi muốn chơi cờ sao? hôm nay bổn Hộ Pháp liền chiếu bí tất cả!”

Lời nói vừa dứt, hắn lấy ra một cái lò luyện đan ném thẳng lên không trung.

BÙM!

Trong ánh mắt không hiểu của đám người, lò luyện đan ầm ầm nổ tung, lực lượng càn quét ra ngoài, Bá Lực cấp tốc ngưng tụ thành một dòng chữ lơ lững giữa thiên địa:

“Thanh Long Hộ Pháp hiệu lệnh quần hùng thiên hạ, vì ta mà chiến!”

“Hắn muốn làm gì?” Triệu Lăng Hạo đám Chí Tôn đáy lòng siết chặt.

Không để bọn hắn tò mò quá lâu…

ẦM…ẦM…ẦM…ẦM…ẦM…KENG…KENG…KENG…KENG…KENG…KENG…

Vô cùng đột ngột, dị biến phát sinh…

Từ bốn phương tám hướng trên khắp đất trời Kiếm Châu, hàng loạt cổ khí thế hùng hậu bắn lên xuyên các tầng mây, hàng loạt tiếng kiếm ngân khiến lòng người siết chặt theo đó trùng thiên xuất thế.

Dưới chân núi bên cạnh Kiếm Mộ xa xôi, một tòa động phủ bí mật chôn sâu dưới đất nổ tung, từ trong đó bay ra một thân ảnh già lão, tu vi tiệm cận Chí Tôn đạp không mà ra, như lưu tinh hướng về địa bàn Thanh Long Khu bay vọt, ngạo nghễ mà thét:

“Tà Kiếm Lão Nhân, hôm nay vì Thanh Long Hộ Pháp xuất chiến!”

Nghe thấy âm thanh này, vô số người ở hiện trường biến sắc: “Tà Kiếm Lão Nhân, đây không phải vị tán tu nửa chính nửa tà, làm việc không theo bất cứ nguyên tắc nào, từng tung hoành tám vạn năm trước sau đó mai danh ẩn tích sao? hôm nay hắn lại xuất hiện?”

Chưa đợi tất cả dứt sự kinh ngạc, ở Tử Hải tiếp giáp bên giới Huyền Vũ Khu, biển nước tăm tối như mực sôi trào mãnh liệt, tử khí ngập trời bốc lên, có ba bà lão toàn thân hừng hực hơi thở của sự tử vong xuất hiện, làn da trắng nhợt âm u như ma quỷ, thanh lãnh trầm đục quát:

“Vong Kiếm Tam Lão, vì Thanh Long Hộ Pháp xuất chiến!”

“Làm sao có thể? Vong Kiếm Tam Lão từng bị Chí Tôn truy sát trốn vào Tử Hải hơn vạn năm về trước, vậy mà còn sống?” Lại có người không dám tin thất thanh.

Mọi thứ chẳng dừng lại ở đó…

Dưới chân núi Đúc Kiếm Sơn, một nam tử thô cuồng, toàn thân lực lưỡng đang vác mấy ngọn núi trên lưng hung hăng ném đi, chân đạp xuống đất liền như đạn pháo băng qua thiên địa, xiềng xích còn đeo trên tay, Lôi Đình ầm ầm giáng xuống trên cơ thể hắn, gầm thét động thiên:

“Tội nhân Cuồng Thiên Kiếm, hôm nay vì Thanh Long Hộ Pháp xuất chiến!”

Hàng loạt người ôm đầu: “Không đùa chứ? Cuồng Thiên Kiếm từng muốn trộm bảo kiếm mạnh nhất của Đúc Kiếm Sơn nhưng thất bại, bị giam cầm ba vạn năm, hiện tại mới hơn vạn năm trôi qua, làm sao hắn có thể tự do hành động rồi hả?”

“Khặc khặc khặc, Ngũ Độc Kiếm Đế nguyện vì Thanh Long Hộ Pháp quét sạch đám chuột nhắt.” Trong hiểm địa nổi danh được xưng là Độc Giang Hà, có tiếng cười tàn nhẫn.

“Hừ, hôm nay nể mặt Thanh Long Hộ Pháp, tại hạ Thất Tuyệt Kiếm xuất sơn một lần!” Trong một thôn xóm nhỏ của phàm nhân, tên thanh niên áo trắng bước ra.

“Lão phu vốn đã xuống mồ, nếu Thanh Long Hộ Pháp hiệu lệnh, lão phu Cốt Thi Kiếm Đế nguyện vì ngươi mà chiến!” Quan tài cũ nát mở ra, có thân ảnh hiện thế.

“Thanh Long Hộ Pháp, phu thê Đế Kiếm Thánh, Đế Kiếm Ma chúng ta hôm nay vì ngươi rút kiếm…” Nơi sơn thủy hữu tình hoang vắng tách biệt phàm trần, một đôi phu thê nắm tay nhau bay vọt lên.

Lần lượt từng thanh âm chấn động nhân tâm vang vọng giữa cửu thiên thập địa khiến vô số người không tin vào tai và mắt mình.

Nhưng mặc kệ tất cả có tin hay không, lần lượt từng nhân vật cường đại rời xa nơi lánh đời của bản thân, đang bằng vào tốc độ nhanh nhất lao đến chiến trường.

Mà khi nghe bọn hắn xưng danh, nhìn thấy thân ảnh của bọn hắn xuất hiện, thiên hạ Kiếm Châu vô số người chấn động trong lòng.

Bởi lẽ những nhân vật này hầu hết đều là tán tu không môn không phái, từng bằng vào thủ đoạn phi phàm, chiến lực bá đạo tung hoành Kiếm Châu một thời.

Sau vì có kẻ gần hao hết tuổi thọ, hoặc bị thù địch cường đại truy sát, hoặc vì có những lý do khó nói mà mai danh ẩn tích.

Nhưng giai thoại của bọn hắn vẫn lưu lại tại phiến thiên địa này, lưu lại tại Kiếm Châu, khiến vô số Kiếm Tu nghe qua cũng phải kính nể thán phục.

Đã quá nhiều năm, cứ tưởng những nhân vật này lại vĩnh viễn không tái hiện nhân gian thêm một lần nào nữa, thậm chí đã có người quên đi bọn hắn đã từng tồn tại.

Nào ngờ chỉ với một đạo hiệu lệnh của Thanh Long Hộ Pháp, toàn bộ vậy mà xuất thế rồi?

Vị Thanh Long Hộ Pháp này rốt cuộc là thần thánh phương nào, vậy mà sở hữu thủ đoạn khủng khiếp đến như vậy?

“Cái này…cái này…cái này…” Đại Trưởng Lão Đàm Tùng của Nam Thiên Môn á khẩu, lắp ba lắp bắp:

“Quan hệ của hắn, quan hệ của hắn còn rộng rãi hơn cả lão phu sao?”

Các vị trưởng lão khác không trả lời, từng đôi mắt vẫn gắt gao nhìn vào tình huống diễn biến.

Mãi đến khi thật sự có đến hàng chục vị Thánh Đế Viên Mãn đến từ khắp các nơi hàng lâm đến trước Bá Vũ Điện, hướng Lạc Nam chắp tay, đồng thanh quát lớn:

“Vì Thanh Long Hộ Pháp chiến trận này!”

Toàn bộ chiến trường tĩnh lặng như tờ.

Bọn hắn hiểu rằng giấc mơ hoang đường này chính là sự thật…



Chúc cả nhà ngủ ngon :D

///

Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK