Mục lục
Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Làm sao có thể?”

Chứng kiến đại ca gãy tay phun máu bay ngược, La Ngọc cùng La Tuấn không dám tin vào mắt mình.

Vừa rồi đại ca của bọn họ rõ ràng đang chiếm thế thượng phong, mắt thấy sắp đem Lạc Nam đánh văng rồi, kết quả cuối cùng người bị văng lại là hắn.

“Ngươi…”

La Hiên đứng lên, chỉnh sửa lại cánh tay gần như sụp đổ, bên trong là các mảnh vụn xương cốt đang nhanh chóng kết lại với nhau, hai mắt lạnh lẽo nhìn chòng chọc vào Lạc Nam.

Đừng nói là muội muội và đệ đệ, ngay cả bản thân hắn cũng không dám tin Lạc Nam lại có thể bạo phát một cổ sức mạnh khủng bố như vậy trong nháy mắt.

Ở ngay khoảnh khắc vừa rồi, La Hiên thậm chí có một loại cảm giác run sợ vô cùng kỳ quái, dường như cổ sức mạnh ẩn giấu kia vượt xa khả năng chịu đựng của hắn.

Điều này khiến La Hiên càng thêm hứng thú, càng thêm hiếu chiến với mục tiêu lần này của mình.

Nhìn thấy La Hiên bình an vô sự đứng lên, Lạc Nam không có chút đắc thắng nào khi vừa đánh bay đối thủ, ngược lại trong lòng dâng lên cảm giác nặng nề chưa từng có.

Bởi lẽ hắn đã âm thầm xuất sử 150 hành tinh, Bỉ Ngạn Hoa trạng thái toàn lực, thậm chí là cả sức mạnh của 17 vị Thánh Tướng nhưng vẫn không thể trọng thương đối thủ.

Phải biết rằng lúc này La Hiên chỉ mới vận dụng sức mạnh của một Thể Tu mà thôi.

Nhưng thân là Thánh Tử của Thiên Lệnh Giáo, hắn chắc chắn còn rất nhiều thủ đoạn vẫn đang ẩn giấu.

“Một Thể Thánh Vương đã có thể bạo phát chiến lực kinh khủng như ngươi xứng đáng để ta tôn trọng.” La Hiên cười gằn:

“Vậy nên hiện tại, bổn Thánh Tử sẽ đánh thật!”

Tiếng cười vừa dứt, thần sắc La Hiên đột ngột chuyển biến, trở nên nghiêm nghị, lãnh khốc như một tôn sát thần, 300 tầng Sát Vực từ thân thể hắn bạo phát đi ra.

Nhưng chưa dừng lại ở đó…

Chỉ thấy La Hiên hai tay mãnh liệt kết ấn, bầu trời sau lưng hắn hiện ra dị tượng chiến trường hoang vu đổ nát, hai mắt chậm rãi hóa thành màu đỏ của máu tươi, thanh âm trầm thấp vang vọng:

“Cuồng Sát Thuật!”

PHẦN PHẬT…

Tóc dài La Hiên tung bay, một đầu tóc đen tuyền lúc này cũng chuyển sang màu đỏ giống như ánh mắt, máu huyết trong cơ thể sục sôi.

Ngay khoảnh khắc này, số lượng Sát Vực mà La Hiên thi triển trở nên cuồng bạo gấp ba lần, tạo thành Sát Thế kinh thiên động địa với 900 tầng Sát Vực tồn tại bên trong, cực kỳ kinh khủng.

La Hiên tóc đỏ, mắt đỏ, đứng giữa hư ảnh chiến trường sụp đổ hoang tàn với Sát Thế khủng bố vây quanh, một cảm giác áp bách cực đại từ trên người hắn quét ra làm bất kỳ ai cũng phải run sợ.

Ngoại trừ Lạc Nam, tất cả những người khác chuyển dời ánh mắt, không dám nhìn thẳng vào dị tượng và đôi mắt của La Hiên, sợ rằng sẽ bị sát cơ bên trong đó thôn phệ linh hồn, đánh mất đi lý trí.

Lạc Nam hít một hơi, cũng nhanh chóng phóng thích Sát Thế cùng Chiến Thế để đối kháng Sát Thế khủng bố đó.

Nhưng hắn lĩnh ngộ vực còn chưa sâu, bất kể là Sát Vực hay Chiến Vực cũng chỉ đạt đến trăm tầng mà thôi.

“Trăm tầng Sát Vực và trăm tầng Chiến Vực, ngươi làm sao chống nổi chín trăm tầng Sát Vực của ta?” La Hiên ngạo nghễ hỏi, đồng thời điều khiển Sát Thế của mình nghiền ép trực diện.

Lạc Nam không đáp, chỉ trầm thấp niệm:

“Khuynh Thành, Nhân Long Hợp Nhất!”

NGAO!

Từ thể nội Lạc Nam vang vọng tiếng long ngâm kiệt ngạo bất tuần, hình xăm Nghịch Long sau lưng hắn sáng rực lên.

Nghịch Long Vực của hắn và Nghịch Long Vực của Long Khuynh Thành kết hợp, hóa thành hư ảnh một tôn Nghịch Long khổng lồ giương nanh múa vuốt hoành tẩu quanh thân, uy nghiêm bá khí.

“Bá Vực – Đa Hệ Chi Không!”

Lạc Nam vẫn còn thủ đoạn, Bá Lực hình thành lĩnh vực kết hợp với Đa Hệ Chi Không tăng cường sức mạnh, tạo ra cảnh tượng như ngày tận thế với đủ loại thuộc tính bên trong, ngưng kết ra các loại thiên tai mang tính tàn phá hủy diệt.

Không chỉ có thế.

“Chư Thần Hoàng Hôn!”

Ánh hoàng hôn phủ xuống, màu vàng thê lương cô tịch hóa thành dị tượng hiển hiện trên đầu Lạc Nam.

Trước tác dụng của Chư Thần Hoàng Hôn, bất kể là Chiến Vực, Sát Vực, Long Vực hay Bá Vực của Lạc Nam đều được gia tăng một cách điên cuồng, tạo thành những loại Thế cường đại.

Vừa lúc Sát Thế của La Hiên ép đến, Lạc Nam cũng thống ngự tất cả Thế cùng Vực của mình ngạnh kháng trực diện.

OÀNH.

Ngàn dặm hải lý như muốn nổ tung, phong vân biến sắc, mây đen trên trời toàn bộ bị đánh tan, chỉ còn lại hai loại dị tượng và các loại Thế đang mãnh liệt va chạm.

Dị tượng của La Hiên khi thi triển Cuồng Sát Thuật là một chiến trường sụp đổ hoang tàn, còn dị tượng của Lạc Nam là một chiều hoàng hôn nơi các vị thần đã bạo phát sức mạnh cuối cùng trong trận chiến.

Nhưng mặc dù đã thi triển lượng lớn thủ đoạn, các loại Thế của Lạc Nam vẫn tương đối rời rạc, còn La Hiên chỉ xuất động duy nhất một loại Sát Thế có tính liên kết kinh người, nhờ vậy bắt đầu có dấu hiệu chiếm thế thượng phong.

“Hừ, nhiều mà không tinh.” La Hiên ung dung cười lạnh.

Hắn không hề phủ nhận thiên phú của Lạc Nam rất khá, lĩnh ngộ cả Sát Thế, Chiến Thế, Long Vực, Bá Vực.

Nhưng đối mặt với duy nhất một loại Sát Thế của hắn, nhiều loại Thế của Lạc Nam mặc dù cố gắng chống trả lại trở nên suy yếu theo thời gian.

Nguyên nhân vì Sát Thế của hắn lên đến 900 tầng, còn các loại Thế của Lạc Nam không có loại nào đạt đến con số đó, hơn nữa bản chất chúng nó khác nhau, không thể thật sự dung hợp thành một loại, làm sao phát huy sức mạnh tối đa?

“Nát cho ta!” La Hiên ngạo nghễ quát lớn, Sát Thế điên cuồng gào rống, dị tượng bắt đầu gia tăng áp lực.

“Hự…”

Lạc Nam rên rỉ một tiếng, hai chân run rẩy liên tục bị đẩy lùi, các loại Thế và Vực bắt đầu xuất hiện vết nứt…

“Tiểu Nam!” Chúng nữ siết chặt nắm đấm, âm thầm vận chuyển lực lượng, sẳn sàng ra tay liên thủ bất cứ lúc nào.

Nhưng ngay khi tất cả tưởng chừng La Hiên sẽ thắng chắc trong cuộc so đấu về Thế và Vực, Lạc Nam lại hướng trong lòng gào thét:

“Nhân Đạo mở ra!”

“Bách Võ Chiến Tộc – Tế Mệnh Vực Nộ!”

Không sai, Lạc Nam lại sử dụng thủ đoạn mà mình học được từ Bách Võ Chiến Tộc của Võ Tam Nương.

Hiến tế tuổi thọ, tiêu hao sinh mệnh, cứ 10 năm tuổi thọ sẽ đổi lấy sự gia tăng một tầng của tất cả các loại Vực.

Thời điểm chiến với Triệu Lăng Tà ở bên ngoài Kiếm Mộ, Lạc Nam cũng đã từng sử dụng một lần loại thủ đoạn này.

“Hiến tế 1000 năm tuổi!” Lạc Nam điên cuồng.

Sinh mệnh nhanh chóng trôi đi, tất cả Vực của Lạc Nam đều đề thăng thêm 100 tầng.



OÀNH!

Trong nháy mắt, Lạc Nam bùng nổ ép ngược về phía La Hiên, khiến hắn phải liên tục lùi bước.

“Khốn kiếp, đây rốt cuộc là quái thai gì?” La Tuấn thấy đại ca lại thất thủ, ôm đầu hét ầm lên.

La Ngọc cũng là mắt đẹp rung động, hoàn toàn không tưởng nổi một tên Thể và Hồn Thánh Vương nhưng tu vi Nguyên Tu chỉ là Thánh Tướng có thể làm đến mức độ này.

Lạc Nam vẫn muốn tiếp tục thừa thắng xông lên, Lạc Hồng Kiếm xuất hiện trong tay hắn:

“Nhân Kiếm Hợp Nhất!”

KENG.

Tiếng Kiếm ngân vang, tinh không rung động, 300 tầng Kiếm Vực ngang tàn tiến ra, một lần nữa hung hăng tác động, muốn chấn vỡ Sát Thế của La Hiên.

“Hahahaha, thú vị…thật là thú vị!”

La Hiên khoái trá ngửa đầu lên cười điên cuồng, cánh tay bỗng nhiên duỗi ra.

Theo sau đó, một thanh trường thương có màu xám tro như sương khói đã xuất hiện trong tay hắn.

“U Linh Sát Thương – Nhân Thương Hợp Nhất!”

La Hiên làm ra hành vi giống với Lạc Nam, cất tiếng thét dài.

Khoảnh khắc đó La Hiên và U Linh Sát Thương như hòa làm một, lại là 1000 tầng Thương Vực kết hợp thành Thương Thế, bá đạo không cách nào hình dung.

“Không xong rồi baba, nó cũng là Binh Nhân Tộc, hơn nữa đã tấn thăng Chí Bảo!” Tiểu Hồng Nhi nghiêm nghị truyền âm nói:

“Ta còn cách Chí Bảo không ít, sợ rằng khó chiến thắng nó.”

Lạc Nam hít sâu một hơi, thủ đoạn của Thiên Lệnh Thánh Tử quả nhiên khủng bố.

“Ngươi có thể bại tâm phục khẩu phục!” La Hiên lạnh lùng nói, hiển nhiên Thương Thế của hắn còn khủng khiếp hơn cả Sát Thế.

Phối hợp cùng Sát Thế, Thương Thế của La Hiên song song bạo phát, một lần nữa cường hoành lấy lại quyền chủ động.

RĂNG RẮC…

Không gian bắt đầu nứt vỡ, chúng nhân hãi hùng, thật khó tưởng tượng song phương còn chưa phát động thế công, chỉ mới dùng Vực và Thế nghiền ép lấy nhau đã tạo ra lực phá hoại kinh khủng như vậy.

“Nếu không còn ác chủ bài nào, ngươi có thể bại!”

La Hiên cũng dần mất kiên nhẫn, như lôi đình vạn quân lao vọt đến, U Linh Sát Thương cắm thẳng xuống các loại Thế trước mặt Lạc Nam, muốn ươn ngạnh xuyên phá tất cả.

“Lần này xem ra hắn không còn khả năng chống trả.” La Ngọc cùng La Tuấn khẳng định nói.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến bọn hắn trợn mắt há hốc mồm.

Khi La Hiên sắp thành công, trên tay còn lại của Lạc Nam bỗng nhiên xuất hiện một thanh Ma Kích:

“Xích Tà – Nhân Kích Hợp Nhất!”

“Khanh khách, tuân mệnh!” Xích Tà Kích cất tiếng cười quyến rũ, Kích Vực phô thiên cái địa quét ngang.

Bởi vì trưởng thành hơn Tiểu Hồng Nhi, số lượng Kích Vực mà Lạc Nam cùng Xích Tà có thể thi triển lên đến 500 tầng.

Tuy rằng số lượng Vực vẫn thua kém U Linh Sát Thương, nhưng hai kiện Binh Nhân Tộc xuất thủ, uy thế tạo ra gia tăng theo cấp số nhân, có thể vì Lạc Nam xoay chuyển cục diện.

“Hai kiện Binh Nhân Tộc!?” La Hiên trong mắt lóe lên vẻ lăng lệ và quyết tâm:

“Thế thì sao? Ta vẫn sẽ nghiền nát!”

“U Linh Sát Thương – Thương Sát Loạn Thế!”

Dị biến phát sinh, U Linh Sát Thương mở ra một con mắt đỏ thẳm trên thân.

Theo sau đó, Sát Thế của La Hiên vậy mà bị con mắt đó điên cuồng hút vào, cùng với Thương Thế hòa làm một thể.

“Làm sao có thể?” Đến lượt Lạc Nam biến sắc.

Thế khác nhau chứa đựng Vực khác nhau, bản chất của chúng nó hoàn toàn khác biệt, không thể dung nhập thành một.

Phải biết rằng tuy Lạc Nam sở hữu rất nhiều loại Vực và Thế, nhưng hắn cũng chỉ ỷ vào số lượng, điều động chúng nó từ nhiều phương hướng khác nhau ép đối thủ vào trung tâm mà thôi, các loại Vực và Thế của hắn chưa từng dung nhập lại được.

Vậy mà lúc này U Linh Sát Thương đã thành công đem Sát Thế hợp nhất cùng Thương Thế, khiến uy lực đại tăng.

Tạo thành một đòn Thương Sát Loạn Thế bá đạo trấn xuống…

RĂNG RẮC…

PHỐC…

Tất cả Thế và Vực của Lạc Nam cùng lúc sụp đổ...

“Chết!”

La Hiên băng qua tất cả, U Linh Sát Thương từ trên cao đập thẳng xuống.

Trong thời khắc mấu chốt, Lạc Nam chỉ có thể nâng lên Lạc Hồng Kiếm cùng Xích Tà Kích nghênh đón.

ĐÙNG!

Hai tay hắn nát bấy, Xích Tà cùng Lạc Hồng bị chấn bay, cơ thể Lạc Nam như diều đứt dây rơi xuống Tử Hải, chìm vào trong nước biển âm u đen kịch.

“Phu quân…” Chúng nữ hoảng hốt muốn lao khỏi Bá Vũ Điện.

“Dừng lại!” Thủy Triều Tịch lý trí tạo một lớp màn chắn Linh Hồn vây nhốt, ngăn cản các nàng:

“Lúc này tiến ra chỉ trở thành con mồi của kẻ địch mà thôi, hắn còn chưa dễ bại như thế…”

“Nhưng mà…” Chúng nữ muốn nói điều gì đó.

Ở bên ngoài, La Ngọc và La Tuấn đang cười tủm tỉm nhìn các nàng, như đợi con mồi sa lưới.

CHIẾU!

Vô cùng đột ngột, Thất Tinh Bắc Đẩu hiện ra giữa bầu trời, Tử Hải sáng rực lên như ngân hà chiếu rọi.

Một mũi tên lấy tốc độ quỷ khiếp thần sầu xuyên qua không gian, xuyên qua Thương Sát Loạn Thế, nhắm ngay đầu La Hiên lao vọt.

Lạc Nam bên dưới dòng nước đen kịch vừa thả ra dây Lạc Thần Cung, Lạc Thần Tiễn được quyết đoán bắn ra.

Biến cố xảy ra quá nhanh khiến La Hiên cũng bất ngờ, bản năng quét ngang U Linh Sát Thương đón đỡ.



KENG.

Trường thương ngân lên mãnh liệt, mũi tên như có sinh mạng lướt qua trong gang tấc, né tránh sự chống đỡ của U Linh Sát Thương, vẫn muốn cắm thẳng vào đầu La Hiên.

“Lại là Binh Nhân Tộc!” La Ngọc cùng La Tuấn cảm thấy thế giới này quá điên rồ.

La Hiên thì cực độ bình tĩnh, mắt thấy mũi tên sẽ xuyên thủng đầu, một khối Ngọc Bội có hình dạng như Hồ Ly đeo trên cổ hắn sáng lên.

Hư ảnh một tôn Thất Vĩ Yêu Hồ hiện ra hoa mỹ và diễm lệ.

Khi Lạc Thần Tiễn cắm thẳng vào đầu La Hiên, một cái đuôi bên trên hư ảnh Thất Vĩ Yêu Hồ rụng xuống, chết thay cho La Hiên một mạng.

Đây là Thất Vĩ Ngọc Bội, được luyện chế từ huyết mạch và bảy luồng hồn phách của Thần Thú Thất Vĩ Yêu Hồ, có công dụng chết thay chủ nhân bảy lần, đây là lần đầu tiên La Hiên phải dùng đến nó, hơn nữa còn bị một kẻ tu vi yếu hơn gây ra.

Nghĩ đến đây, hắn giận dữ nắm lấy U Linh Sát Thương, khí tức khóa chặt lấy Lạc Nam, hung hăng đem thương phóng ra như một mũi giáo.

VÈO!

U Linh Sát Thương vừa rời khỏi tay La Hiên liền tan biến như u linh, hoàn toàn không thấy rõ tung tích.

Lạc Nam biến sắc, lập tức mở ra cả Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn và Dò Thám Tương Lai của Cấm Kỵ Chi Nhãn quan sát.

Nhưng tốc độ của một kiện Chí Bảo do Thánh Đế phóng ra thật sự quá nhanh, lại thêm khả năng ẩn nặc quỷ bí khó lường của U Linh Sát Thương, hắn hoàn toàn tìm kiếm không thấy.

Cảm giác tử vong đến gần, Lạc Nam chỉ còn cách kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân.

KENG!

Ngay sau đó, U Linh Sát Thương đã từ phía dưới lòng biển lao vọt lên, hung hăng oanh kích lên lưng hắn.

“PHỐC!”

Lạc Nam phun ra một ngụm máu, chỉ cảm thấy một cổ chấn động lan tràn khắp thể nội mặc dù đã có Bất Hủ Kinh Văn hộ thể.

Lực đẩy khủng khiếp đẩy hắn phóng lên khỏi mặt biển.

Đây là lần đầu tiên hắn bị Chí Bảo công kích trực diện, hơn nữa Chí Bảo này còn là Binh Nhân Tộc.

“Không thể đánh tiếp, thực lực của ta và Thánh Tử của Thiên Lệnh Giáo vẫn còn quá chênh lệch…” Lạc Nam âm thầm hạ quyết tâm đào tẩu.

La Hiên này chiến lực sánh ngang Dạ Thanh Thu, hiện tại hắn thật sự không cách nào chiến thắng.

Thánh Tử, Thánh Nữ của những Chí Tôn Thế Lực hàng đầu như Tu La Giáo và Thiên Lệnh Giáo quá khác biệt so với phần còn lại.

ĐÙNG!

U Linh Sát Thương lại đâm trực diện, Bất Hủ Kinh Văn ầm ầm sụp đổ, máu tươi lại sôi trào.

Lạc Nam thuận thế xoay người giữa không trung, Dịch Chuyển Tức Thời triển khai ngay lập tức.

Hắn biết nếu trúng thêm một thương, mình chắc chắn phải chết, vì vậy mong muốn Dịch Chuyển trở về Bá Vũ Điện.

Nhưng mà mọi thứ không diễn ra theo ý muốn…

La Hiên nở nụ cười lãnh khốc, bàn tay mở ra hướng về vị trí Lạc Nam đang rút lui bóp lại:

“Tuyệt Thế Thần Thông – Thiên Phong Địa Tỏa!”

Lạc Nam liền cảm giác được phiến thiên địa xung quanh mình như hóa thành một chốn lao ngục kiên cố dị thường, phong tỏa triệt để không cho mình dịch chuyển.

U Linh Sát Thương mang theo Thương Sát Loạn Thế không gì cản nổi lao vút đến.

“Xem ra chỉ có thể dùng đến Anh Linh Hiệu Triệu.” Lạc Nam bất đắc dĩ, đây là thủ đoạn cuối cùng mà hắn có thể nghĩ ra vào lúc này.

Nhưng chưa chắc Anh Linh được triệu hoán có thể chống lại Thiên Lệnh Giáo…chỉ có thể đánh cược một phen.

“Ồ…rốt cuộc tìm thấy.”

Bất quá mọi thứ một lần nữa vượt quá tưởng tượng của tất cả mọi người, chợt nghe thanh âm lười biếng vang vẳng từ không gian truyền ra.

Không gian trước mặt Lạc Nam xuất hiện gợn sóng, một thân ảnh mang theo gió thơm ngào ngạt, nồng nàn quyến rũ như si như say nhấc chân trần như ngọc bước ra.

Một vị nữ nhân thần bí…

“Cẩn thận!” Lạc Nam vô thức lên tiếng nhắc nhở, bởi vì U Linh Sát Thương đã lao đến rồi, mọi thứ đột ngột làm hắn bỏ lỡ cả cơ hội thi triển Anh Linh Hiệu Triệu, thầm mắng nữ nhân này là ai, thật biết cách phá đám.

Nữ nhân nghe vậy đưa mắt nhìn, tùy ý vung tay hất óng tay áo về phía nó.

KENG!

Trong ánh mắt quỷ dị của toàn trường, Thương Sát Loạn Thế như giấy mỏng bị đánh tan, U Linh Sát Thương như gặp phải trọng kích bị hất tung lên trời, hóa thành một điểm sáng biến mất như sao chổi vừa lướt qua.

“Người nào!?”

Cảnh tượng này liền khiến đám người La Hiên, La Ngọc cùng La Tuấn phẫn nộ gào rống.

“Phiền phức quá.”

Nữ nhân lại vỗ ra ba bạt tay vào không gian.

BỐP…BỐP…BỐP…

Ba vị yêu nghiệt của Thiên Lệnh Giáo như ba con ruồi bị đập bay, cả cơ thể bay ngược, xuyên qua tầng tầng hải lý biến mất hình dạng như chưa hề tồn tại.

“Cái này…” Lạc Nam và chúng nữ choáng váng cả đầu óc.

Nữ nhân phủi phủi tay như vừa làm một việc không đáng kể, lúc này mới quay về hướng Lạc Nam, thanh âm hài hước:

“Tiểu nam nhân, cho bổn tọa xem thử ngươi có gì thú vị nào…”



Chúc cả nhà ngủ ngon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK