Mục lục
Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nam Thiên Kiếm Pháp – Thương Khung Tẫn!”

Thế công mang tính hủy diệt đúng với tên gọi của nó.

Một kiếm được chém ra, bầu trời ầm ầm sụp đổ, không gian như những mảnh thủy tinh bị nghiền thành vô vàn mảnh vụn, Kiếm Khí kinh thiên đi như cầu vòng, quét ngang tất cả, tẫn diệt thương khung.

Đứng trước uy lực của một kiếm này, ngay cả Triệu Lăng Tà vẫn luôn chiếm thế chủ động từ đầu đến cuối cũng là co rụt tròng mắt lại, sắc mặt lóe lên một tia hoảng hốt:

“Nam Thiên Kiếm Pháp, không ngờ nàng lại được Nam Thiên Chí Tôn truyền thụ cho một thức Thương Khung Tẫn này.”

Kiếm pháp của bậc Chí Tôn không thể nghi ngờ là vượt xa rất nhiều so với Kiếp Lôi Kiếm Pháp mà trước đó Tần Lộng Ngọc thi triển, nhưng để thi triển được một thức Thương Khung Tẫn này, toàn bộ lực lượng trong cơ thể của nàng đã gần như bị rút sạch.

Sau khoảnh khắc kinh dị về Thương Khung Tẫn, khóe môi Triệu Lăng Tà lại nở một nụ cười hài hước:

“Nam Thiên Kiếm Pháp đích thật rất mạnh, nhưng Tần Lộng Ngọc nàng còn chưa đủ khả năng phát huy ra uy lực thật sự của nó, muốn đánh bại ta bằng một thức này e rằng là điều không thể.”

Tiếng cười vừa dứt, Triệu Lăng Tà cuồng ngạo gầm lên:

“Đừng quên rằng ngoài nàng ra, bổn thiếu cũng có một loại Kiếm Thể!”

KENG KENG KENG KENG KENG…

Từ cơ thể hắn, có tiếng kiếm minh vang vọng không gian một cách liên tục.

Mà theo những tiếng kiếm minh này xuất hiện, vạn dặm xung quanh có đến hàng trăm ngôi mộ bắt đầu run rẩy kịch liệt, ý niệm mà các cường giả Kiếm Tu lưu lại bên trong mộ như tìm được truyền nhân lý tưởng của mình, hận không thể lập tức lao ra thu nhận Triệu Lăng Tà làm đệ tử.

Nhưng bất chấp phản ứng của nhiều tòa kiếm mộ, Triệu Lăng Tà lúc này khí chất và thần thái đã hoàn toàn khác đi.

Tóc dài đen tuyền chuyển thành màu trắng, ngũ quan uy nghiêm lẫm liệt, tay chấp chưởng Động Thiên Kiếm, khí độ lạnh lùng như băng, cao cao tại thượng đưa mắt nhìn lấy Thương Khung Tẫn đang lao đến.

Ở trạng thái này, Triệu Lăng Tà tự tin và bề nghễ như một vị Kiếm Đạo Độc Tôn, công kích hùng mạnh khiến thương khung sụp đổ của Tần Lộng Ngọc rơi vào mắt hắn như nhỏ bé không đáng kể.

Tâm thần, linh hồn, chiến ý và cả kiếm trong tay của Tần Lộng Ngọc lúc này run rẩy dữ dội, nàng có cảm giác khi đứng trước mặt Triệu Lăng Tà, kiếm thuật của mình trở nên yếu kém, chắc chắn mình sẽ thất bại.

Nàng biết Triệu Lăng Tà đã vận dụng Kiếm Thể của hắn, loại Thể Chất có thể đề thăng khí thế và uy lực của bản thân, đồng thời tác động đến tinh thần, làm suy yếu trạng thái của đối thủ.

Lý trí của nàng hiểu rõ ràng không nên để bị khí thế của đối thủ tác động, nhưng cơ thể và linh hồn lại không nghe theo kiểm soát của nàng.

Tu sĩ đối chiến, tinh thần vẫn luôn chiếm vai trò rất quan trọng, nhất là đối với các Kiếm Tu càng chú trọng sự tự tin cao độ vào kiếm pháp và thanh kiếm trong tay mình.

Nhưng giờ đây tinh thần của Tần Lộng Ngọc đã bị suy yếu đến mức thấp nhất, còn Triệu Lăng Tà lại trở nên sung mãn nhất.

Ngay cả Thương Khung Tẫn dường như cũng bị loại khí thế này của Triệu Lăng Tà tác động, uy lực tưởng chừng cực kỳ kinh khủng của nó đã dần dần yếu đi khi chém đến mục tiêu…

“Cho trẫm nát!”

Triệu Lăng Tà lúc này xưng hô như một đế vương, Động Thiên Kiếm thô bạo chém thẳng, Động Thiên Kiếm Khí uy lực tăng mạnh dữ dội gấp mấy lần so với trước đó.

ĐÙNG!

Như thiên thạch va chạm sao băng, Thương Khung Tẫn cùng Động Thiên Kiếm Khí ầm ầm nổ tung, chiến trường chỉ còn lại một mảnh hoang tàn, kiếm khí tán loạn bắn khắp bốn phương tám hướng.

PHỐC…

Tần Lộng Ngọc môi đỏ rỉ máu, từng luồng Kiếm Khí sắt lẹm cắt ngang da thịt khiến cơ thể nàng xuất hiện từng vết thương dữ tợn.

Nhìn lại phía đối diện, Triệu Lăng Tà vác Động Thiên Kiếm trên vai, tóc dài như mây tùy ý phiêu lãng, ánh mắt ngạo nghễ như một vị Kiếm Tu đứng trên đỉnh thiên hạ.

“Tần Lộng Ngọc, còn không mau làm thị nữ của trẫm?” Triệu Lăng Tà chậm rãi bước đến, Động Thiên Kiếm nặng nề đè lên bả vai nàng.

Tần Lộng Ngọc rất mạnh, bất kể là Kiếm Pháp, Kiếm Thuật, Kiếm Thể của nàng đều ở mức thượng thừa, là nhân vật đủ lọt pháp nhãn Nam Thiên Chí Tôn.

Nhưng so với Triệu Lăng Tà, Lôi Linh Kiếm thua kém Động Thiên Kiếm, Vạn Mạch Kiếm Thể thua kém Kiếm Thể, nội tình của một người xuất thân là tán tu cũng không thể sánh bằng một Kiếm Tử của Chí Tôn Thế Lực như Kiếm Trũng.

Lúc này bị Kiếm Thể của Triệu Lăng Tà nghiền ép, Động Thiên Kiếm trấn áp, thua thiệt đủ đường, tưởng như Tần Lộng Ngọc sẽ triệt để khuất khục.

Khóe mắt của nàng đột ngột chảy xuống một hàng huyết lệ đỏ thẳm, cừu hận trong mắt không giảm mà tăng, nở một nụ cười thê mỹ:

“Lôi Linh…trong tương lai, ta chắc chắn sẽ vì ngươi trả thù!”

Ánh mắt Triệu Lăng Tà co rụt lại, chưa kịp hiểu.

ĐÙNG!

Một vụ nổ kinh thiên động địa bất chợt bùng lên, lôi đình ngập trời, sức mạnh hủy diệt bao phủ toàn thân Triệu Lăng Tà.

Lôi Linh Kiếm của Tần Lộng Ngọc tự bạo, triệu hoán vô số đạo Đế Kiếp Lôi giáng xuống.

Hiển nhiên Tần Lộng Ngọc cũng là nữ nhân cực kỳ quyết đoán, nàng chấp nhận hy sinh hảo kiểm làm bạn với mình rất nhiều năm qua, thà đổ huyết lệ cũng không muốn rơi vào tay Triệu Lăng Tà, trở thành công cụ tu luyện của hắn.

Ngay cả Triệu Lăng Tà cũng không thể ngờ được Tần Lộng Ngọc ở giây phút cuối cùng đã quyết đoán và điên cuồng như vậy.

Hắn và nàng đều bị vụ nổ dữ dội chấn ngược ra xa.

Còn chưa kịp lấy lại tinh thần, Tần Lộng Ngọc đã hít sâu một hơi, chấp nhận thiêu đốt luôn cả tinh huyết của bản thân mình để khôi phục phần lớn lực lượng trong cơ thể.

Thân pháp Lôi Đình Hoành Không kích hoạt, cơ thể đã hóa thành một luồng Lôi Đình hướng về chân trời toàn lực lao đi.

Chỉ trong nháy mắt, bóng lưng Tần Lộng Ngọc đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt Triệu Lăng Tà.



“Khốn kiếp, con tiện nhân không biết tốt xấu…”

Chứng kiến cảnh tượng này, Triệu Lăng Tà sắc mặt vặn vẹo ngửa đầu gầm thét.

Từ khi sinh ra đến nay, vô số nữ nhân muốn lên giường của hắn, muốn được hắn ân sủng nhưng hắn không thèm ngó đến.

Vậy mà Tần Lộng Ngọc thà hy sinh Lôi Linh Kiếm, thà thiêu đốt tinh huyết ảnh hưởng đến cả căn cơ cũng không muốn rơi vào tay hắn.

Điều này khiến Triệu Lăng Tà cảm thấy sỉ nhục, thề không bắt được nàng chắc chắn không dễ dàng bỏ qua.

“Hừ, để ta xem ở trạng thái như vậy, ngươi có thể trốn được bao lâu.” Triệu Lăng Tà lạnh lùng nghiến răng.

Hắn đương nhiên không ngu xuẩn thiêu đốt tinh huyết để đuổi theo Tần Lộng Ngọc, ngược lại cực kỳ bình tĩnh.

Chỉ cần nữ nhân kia chưa thoát khỏi phạm vi Kiếm Mộ, hắn tin rằng mình vẫn có thể bắt sống được nàng.



“KENG, phát động nhiệm vụ chi nhánh Hộ Pháp Lâm Nguy, thành công nhận được một lần chỉ định truyền thừa Kiếm Tu bên trong Kiếm Mộ, thất bại giảm đi cơ hội trở thành Nam Thiên Hộ Pháp.”

Theo một thanh âm thông báo vọng lên trong đầu, Lạc Nam ngây ngẩn cả người.

Hắn và Dạ Thanh Thu đang một đường đuổi đến vị trí của Vĩnh Hằng Thuộc Tính sau khi dò tìm tin tức từ Thiên Cơ Lâu, nào ngờ lúc này Hệ Thống lại cung cấp nhiệm vụ.

Vội vàng mở ra nhiệm vụ chú thích.

Hộ Pháp Lâm Nguy: Tần Lộng Ngọc lọt vào tầm ngắm của Triệu Lăng Tà, bị đối phương đánh cho trọng thương đang điên cuồng đào tẩu, ký chủ cứu viện Tần Lộng Ngọc sẽ đạt được mối quan hệ hữu hảo với nàng, tương lai ở Nam Thiên Môn xây dựng căn cơ, nhiệm vụ thất bại Tần Lộng Ngọc sẽ rơi vào tay Triệu Lăng Tà, Nam Thiên Môn sẽ có ấn tượng không tốt về ký chủ.

Lạc Nam vuốt cằm tỏ vẻ đăm chiêu.

Hắn và Tần Lộng Ngọc đều ở trong Kiếm Mộ, nếu nàng gặp chuyện rơi vào tay địch nhân mà hắn không thể làm gì, e rằng Nam Thiên Môn sẽ đánh giá thấp năng lực của hắn.

Ngược lại nếu thành công cứu nàng, cửa vào Nam Thiên Môn lại càng dễ dàng hơn.

“Ngươi sao thế?” Dạ Thanh Thu thấy hắn hơi chững lại liền không hiểu hỏi.

“Sư phụ Thiên Cơ Lâu Chủ truyền tin, Tần Lộng Ngọc đang bị Triệu Lăng Tà truy sát, muốn ta đi giải cứu.” Lạc Nam nửa thật nửa giả giải thích cho hợp lý nhất có thể:

“Nàng biết ta muốn trở thành Nam Thiên Hộ Pháp, nên việc cứu Tần Lộng Ngọc giống như cứu người cùng thế lực, tương lai đối với ta rất có lợi.”

Nghe đến vấn đề liên quan đến lợi ích trong tương lai của hắn, Dạ Thanh Thu liền không hề do dự nói:

“Vậy còn chờ cái gì? Nhanh đi giải cứu nàng!”

“Nhưng như vậy sẽ chậm trễ tiến độ lấy Vĩnh Hằng Thuộc Tính trước Thất Thập Tông.” Lạc Nam bất đắc dĩ.

“Hừ, chậm trễ tiến độ thì cướp đoạt như lần trước, sợ cái rắm.” Dạ Thanh Thu hùng hùng hổ hổ đề nghị:

“Hay là ta đến cản trở Thất Thập Tông, ngươi đi giải cứu Tần Lộng Ngọc, chia nhau ra hành động?”

“Không được, để nàng hành động một mình quá mạo hiểm, lực lượng lần này của Thất Thập Tông chắc chắn đã gia tăng.” Lạc Nam nghiêm mặt nói.

“Ngươi chẳng lẽ quên bản lĩnh của Tử Dạ Đế Tộc?” Dạ Thanh Thu tự tin cười rộ lên:

“Ta không xung đột trực diện với bọn hắn, chỉ ẩn nấp trong bóng tối đánh lén kéo dài thời gian mà thôi.”

Thấy hắn còn do dự, nàng chống nạnh cười lạnh: “Đừng quên ta là chỉ huy, ngươi phải nghe theo ta hành động.”

Lạc Nam hơi nhíu mày, chợt gật đầu đồng ý, còn từ trong lòng lấy ra một khối Lệnh Bài đưa cho Dạ Thanh Thu.

“Thứ gì đây?” Nàng tò mò tiếp nhận.

“Lệnh bài một tòa cung điện trên Cung Đình Thụ trong Linh Giới Châu, nếu gặp nguy hiểm nàng chỉ cần thông qua nó là lập tức truyền tống đến nơi an toàn.” Lạc Nam cười nói.

Tin rằng với bản lĩnh của Dạ Thanh Thu, lại thêm lệnh bài của Cung Đình Thụ, ắt sẽ không xảy ra nguy hiểm gì.

“Muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi của ta?” Dạ Thanh Thu gò má ửng đỏ, nàng thừa hiểu chỉ thê tử của hắn mới sở hữu lệnh bài này.

“Nếu nàng không nhận, chúng ta cùng nhau hành động, ta không an lòng để nàng một mình.” Lạc Nam nghiêm mặt nói.

“Hừ, nể mặt chính sự không chấp với ngươi.” Dạ Thanh Thu lúc này mới đem lệnh bài cất giữ, còn mạnh miệng nói:

“Xong việc sẽ đem trả lại.”

Lạc Nam hài lòng cười hớn hở, đến khi đó nàng trả nhưng hắn không nhận, xem nàng làm được gì hắn?

Lấy thêm vài bình Bất Tử Dịch Thủy đưa nàng phòng thân cho an toàn.

“Cầm lấy!” Dạ Thanh Thu đem Không Gian Pháp Bảo có chứa Tử Toàn Cơ ném cho hắn.

Lạc Nam còn chưa kịp từ chối, nàng đã hóa thành màn đêm tan biến mất dạng.

“Bà nương này thật là…” Hắn âm thầm cảm động, nàng để Tử Toàn Cơ đi theo bảo vệ hắn, hiển nhiên là âm thầm lo lắng cho an toàn hắn.

Dù sao thì đám thiên tài ở trong Kiếm Mộ này đều có người hộ đạo theo cùng, Lạc Nam tu vi còn thấp mới là người có khả năng gặp nguy hiểm cao hơn.

Không muốn chậm trễ, hắn lại dùng Thiên Cơ Lâu dò xét vị trí của Tần Lộng Ngọc.

NGAO!

Tinh Không Long Mã hiện ra, khí thế của Yêu Thánh Tướng không quá mạnh nhưng phương diện tốc độ chắc chắn nhanh hơn Lạc Nam.



“Tiểu Tinh, đi theo chỉ dẫn của ta.” Lạc Nam hạ lệnh.

NGAO!

Tinh Không Long Mã ngửa đầu thét dài, cơ thể xuyên toa không gian, tốc độ như lưu tinh xẹt ngang hoàng vũ.



“Không ổn...trạng thái của ta…”

Tần Lộng Ngọc toàn thân đẫm máu, lại thêm chấp nhận thiêu đốt tinh huyết để đẩy nhanh tốc độ, làn da đã thành một màu trắng bệch không còn chút huyết sắc.

Nàng thở hổn hển trốn trong một hang động, thu liễm mọi khí tức kể cả hơi thở, dùng bùn đất xung quanh lấn át mùi máu tươi đang rỉ ra.

Một viên Bát Tinh Thánh Hoàng Đan trị thương bỏ vào trong miệng cũng chỉ đủ cầm cự đôi chút, ý thức dần trở nên mơ hồ.

Nhưng nàng không cam lòng rơi vào tay kẻ thù theo cách như vậy, ánh mắt của nàng vẫn cố giữ một tia thanh minh để quan sát tình huống xung quanh.

Triệu Lăng Tà rất nhanh sẽ tìm thấy nàng, hiện tại chỉ có thể được ăn cả, ngã về không.

Nàng muốn tìm một tòa mộ địa của cường giả, tiến vào bên trong thu nhận truyền thừa, tin tưởng quá trình tiếp nhận truyền thừa sẽ đủ để nàng hồi phục, đồng thời tránh được Triệu Lăng Tà truy bắt.

Nhưng vấn đề ở chỗ muốn nhận truyền thừa của cường giả phải thông qua các loại khảo nghiệm nghiêm khắc.

Mà trạng thái hiện tại của nàng cực kỳ không ổn, kiếm không còn, thiêu đốt tinh huyết như ngọn đèn dầu lung lay trong gió, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống, e rằng hiện tại một tu sĩ Nhập Thánh cũng có thể giết chết nàng bất cứ lúc nào.

Với trạng thái như vậy, làm sao đủ khả năng thông qua khảo nghiệm của cường giả đây?

“Tìm đường sống trong chỗ chết, mọi thứ nghe theo vận mệnh an bài…”

Tần Lộng Ngọc ánh mắt kiên định, hít sâu một hơi muốn rời khỏi cửa hang, tìm kiếm mộ địa có truyền thừa.

Nào ngờ chỉ vài bước chân, cảm giác mệt mỏi dâng đến tận đầu, toàn thân lảo đảo không còn chút khí lực, cơ thể như sắp ngã xuống.

Bất chợt, khí tức dương cương nóng hổi ập vào cơ thể, nàng cảm giác được mình rơi vào một lồng ngực săn chắc đến cực điểm, không để nàng ngã nhào xuống đất.

Linh hồn run lên, chẳng lẽ là Triệu Lăng Tà.

Khó khăn nuốt một ngụm nước bọt khô khốc, Tần Lộng Ngọc đưa mắt nhìn lên.

Một khuôn mặt so với Triệu Lăng Tà còn anh tuấn bức người, tà mị vô song hơn đập thẳng vào mắt.

Có lẽ bởi vì thân phận của hắn không cao nên đa số thiếu nữ ngoài kia sẽ ưa thích và để ý Triệu Lăng Tà hơn.

Nhưng giờ phút nào ở khoảng cách gần, Tần Lộng Ngọc mới kinh dị phát hiện thì ra thế gian này có nam nhân sở hữu vẻ bề ngoài vượt qua cả Triệu Lăng Tà xa đến như vậy.

Triệu Lăng Tà phải dùng đến Kiếm Thể để có được loại uy nghiêm cao ngạo hơn người khác, còn nam tử trước mặt vẫn luôn giữ nét ôn hòa trên mặt, nhưng khí chất uy vũ của hắn như thiên sinh mà có, điều mà tên tiểu nhân như Triệu Lăng Tà vô pháp sánh kịp.

“Là…là…ngươ…” Nàng mệt đến mức nói không thành lời.

“Xem ra Triệu Lăng Tà quả thật rất mạnh mới có thể khiến nàng trả giá lớn như vậy chỉ để thoát hiểm.” Lạc Nam hít sâu một hơi.

Cũng may hắn và Tiểu Tinh thi triển cả Thời Không Môn để đuổi đến, bằng không Tần Lộng Ngọc sắp chạm mặt tử thần rồi.

Khí tức sinh mệnh của nàng đã gần như không tồn tại.

Không hề do dự, Bất Diệt Viêm bùng lên, ngọn lửa mang theo sinh cơ dữ dội thiêu đốt cơ thể Tần Lộng Ngọc, mang đến sự sống cho nàng, một viên Đế Đan Trị Thương nhét vào môi ngọc.

“Ưm…”

Sự thoải mái khi các vết thương nghiêm trọng dần được làm lành khiến nàng dễ chịu nhẹ rên một tiếng.

Còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, ánh mắt Lạc Nam đã như điện nhìn ra bên ngoài.

Thanh âm ôn nhu pha lẫn trấn định vang lên bên tai mỹ nhân: “Tin tưởng ta!”

Không có quá nhiều thời gian, hắn liền thu lấy Tần Lộng Ngọc vào chung Pháp Bảo với Tử Toàn Cơ, yêu cầu Tử Toàn Cơ chăm sóc nàng.

Ngay sau đó, một thân ảnh chấp chưởng Động Thiên Kiếm đã hiện diện nơi cửa động.

Lạc Nam bình thản nở nụ cười:

“Có khách đến thăm ta sao…”



Nay nhà e có việc bận nên viết trễ, chúc cả nhà ngủ ngon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK