Mục lục
Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chỉ là Lục Tinh Thánh Kiếm…phù…”

Không ít người thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Thật sự thì động tĩnh luyện khí vừa rồi của Lạc Nam quá mức kinh khủng, hắn lại toàn sử dụng nguyên liệu cấp cao để đúc kiếm, lại dẫn xuất cả chín đạo Kiếp Lôi, điều này khiến người khác khó tránh khỏi cảm giác thanh kiếm mà hắn vừa luyện ra cực độ bất phàm, ngạo thị quần kiếm.

Nhưng khi phát giác được đây chỉ là một thanh Lục Tinh Thánh Kiếm, đẳng cấp gần như thấp nhất từ đầu đến giờ, cả đám cảm thấy như vậy mới là điều hợp tình hợp lý.

Dù sao thì thiên phú chiến đấu của Lạc Nam đã quá nghịch thiên rồi, nếu ngay cả trình độ luyện khí mà hắn cũng sánh ngang đám lão quái vật, vậy e rằng thế gian này không còn thiên lý nữa.

Một kiện Lục Tinh Thánh Kiếm bất phàm, so với tuổi tác của Lạc Nam đã cực kỳ khó được.

“Hừ, thật phí phạm những nguyên liệu cao cấp đó, phí phạm cả nhánh Tre Cổ Việt quý hiếm.” Tinh Luyện Khí Đế hừ lạnh một tiếng:

“Nếu ta có được các nguyên liệu đó, ta đã có thể đúc nên một thanh đệ nhất kiếm bên dưới Chí Bảo.”

“Còn không phải sao?” Triệu Hỏa phụ họa:

“Đúng là tên phá gia chi tử, dùng hàng loạt nguyên liệu cấp cao để luyện ra Lục Tinh Thánh Kiếm rác rưởi, Thanh Long Thánh Địa rơi vào tay hắn e rằng chính là sai lầm.”

“Nam Thiên Môn nên cân nhắc đổi Hộ Pháp.” Huyết Khí Trưởng Lão gằn giọng.

Bất kỳ ai cũng nghe ra giọng điệu ghen ghét trong lời nói của bọn hắn, ghen ghét vì không có được những nguyên liệu luyện khí cao cấp như của Lạc Nam.

Nhưng cũng không có ai lên tiếng phủ nhận, bởi vì theo cách nhìn của những người đang có mặt ở hiện trường, sử dụng mấy loại nguyên liệu quý hiếm như thế chỉ để đúc nên một thanh Lục Tinh Thánh Kiếm quả là hành vi phá của.

Kết hợp nhiều loại nguyên liệu cấp thấp đúc ra pháp bảo cấp cao không có gì hiếm lạ, nhưng dùng nhiều loại nguyên liệu cấp cao để đúc ra một thanh kiếm cấp thấp như Lạc Nam thì quả thật không tài nào nói nổi.

Lãng phí của trời…

“Cái này…có ổn không vậy?” Nhàn Kiên chậc lưỡi hỏi.

Bởi vì hắn cũng đã cảm nhận được đẳng cấp của thanh kiếm mà Lạc Nam vừa luyện chế đích thật chỉ là Lục Tinh Thánh Kiếm, đẳng cấp này quá thấp, tuy rằng tiềm lực lợi hại nhưng sợ là ngay cả một tia lôi kiếp cũng đón đỡ không nổi.

“Hắn luôn là người sáng tạo kỳ tích, lần này cũng không ngoại lệ.” Nhàn Văn Đạo Sĩ tự tin nói, cực kỳ tin tưởng vào Lạc Nam.

“Khanh khách, mấy tỷ muội chúng ta chuẩn bị hốt bạc.” Dạ Thanh Thu hưng phấn nở nụ cười.

Trước đó nàng còn lo lắng sẽ có người đúc ra thanh kiếm đẳng cấp Chí Bảo, như thế sợ rằng kiếm của Lạc Nam khó mà vượt qua, nhưng hiện tại hai thanh kiếm cao cấp nhất là Long Phượng Kiếm và Không Ma Kiếm chỉ là Cửu Tinh Thánh Cấp mà thôi, lần đánh cược này thắng chắc rồi.

Tử Toàn Cơ cùng Độc Cô Ngạo Tuyết cũng gật mạnh đầu, mặc dù chưa biết Lạc Nam sẽ làm sao để giúp thanh kiếm của mình ngạnh kháng chín đạo Lôi Kiếp, các nàng có lòng tin tuyệt đối vào nam nhân của mình, hắn đã biểu lộ ung dung bình thản thì chắc chắn còn ác chủ bài chưa lật, các nàng không cần phải lo lắng.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Lôi kiếp càng dày đặc, chín luồng bắt đầu lấp lóe, chuẩn bị giáng xuống bất cứ lúc nào.

“Ực…” Hàng loạt Luyện Khí Sư nuốt nước bọt, tưởng tượng viễn cảnh những nguyên liệu cao cấp vừa rồi bị lôi kiếp phá hủy, bọn hắn chỉ cảm thấy đau thấu tâm can, thầm mắng Lạc Nam bại gia tử.

Đại đa số người đều không cho rằng một thanh Lục Tinh Thánh Kiếm có thể chống được chín đạo kiếp lôi có thể diệt sát cả Thánh Đế này.

Nhưng bên cạnh đó, vẫn có số ít người mang biểu hiện trái ngược.

La Hiên siết chặt nắm tay, trực giác nhạy bén của bản thân cho hắn biết rằng lần này mình sắp phải thua cuộc.

Trương Duệ nhìn chăm chú thanh kiếm trên đầu Lạc Nam, trong lòng tràn đầy phức tạp.

Khi thanh kiếm của Lạc Nam vừa mới đúc thành, Trương Duệ đã cảm giác được Không Ma Kiếm của mình sinh ra cảm giác kinh sợ.

Một thanh Lục Tinh Thánh Kiếm khiến Cửu Tinh Thánh Kiếm sợ hãi, điều này khiến Trương Duệ gặp đả kích.

Cho dù kết quả cuối cùng kiếm của Lạc Nam tiêu tán dưới kiếp, thì Trương Duệ cũng thừa nhận bản thân mình thua rồi.

Bởi lẽ nếu ở trong cùng cấp, hắn tuyệt đối không thể luyện khí đạt đến trình độ như Lạc Nam.

“Kiếm này đã có sinh mệnh, một sinh mệnh sẽ không dễ táng thân dưới kiếp.” Tổ Hỏa Khí Tôn lẩm bẩm nói.

“Lão già ngươi nói không sai, quán quân lần này đã xuất hiện.” Bách Luyện Khí Tôn tràn đầy thú vị nhìn Lạc Nam.

“Ồ, nghe lời của Đại Sơn Chủ, chẳng lẽ đã nhận ra cách thức để kiếm của hắn vượt qua Lôi Kiếp?” Tổ Hỏa Khí Tôn hơi kinh ngạc hỏi.

“Đại khái…” Bách Luyện Khí Tôn nở nụ cười:

“Lần này ngao du thiên hạ, ta có thu hai tên đệ tử cũng có chút thiên phú luyện khí, một trong số đó sở hữu khí thuật khá tương tự của Lạc Nam nhưng lại không hoàn thiện và hoàn mỹ bằng.”

Tổ Hỏa Khí Tôn âm thầm kinh hãi, được đích thân Bách Luyện Khí Tôn đánh giá thủ pháp luyện khí hoàn thiện và hoàn mỹ, Lạc Nam này muốn nghịch thiên sao?

Hai người truyền âm nhập mật nên cũng không ai biết được cuộc đối thoại ngắn ngũi của bọn họ.

Tất cả ánh mắt lúc này đều đang đổ dồn lên thiên không, nơi chín luồng kiếp lôi chuẩn bị giáng xuống.

Mọi thứ nói thì dài dòng, thực chất diễn ra trong thời gian ngắn ngũi.

Đối mặt với ánh mắt khinh bỉ, xem thường, tiếc hận, hoài nghi của rất nhiều người đang có mặt ở hiện trường, Lạc Nam cất tiếng cười điềm tĩnh:

“Một thanh Lục Tinh Thánh Kiếm quả thật không thể nào chống nổi Lôi Kiếp, dù chất liệu của nó quý đến đâu nhưng đẳng cấp thấp thì vẫn sẽ bị phá hủy.”

“Hừ, ngươi cũng biết điều này?” Không ít người trong lòng oán thầm.

“Nhưng ai nói với các ngươi, kiếm của ta chỉ có từng ấy đẳng cấp?” Lạc Nam ngạo nghễ hỏi.

Toàn trường hai mặt nhìn nhau, chẳng hiểu ý của hắn là như thế nào.



Chẳng lẽ ngươi định nhờ vị Khí Thánh Đế nào đó nâng cấp thanh kiếm của mình? Nhưng e rằng lúc này đã muộn rồi.

“Giải phong!” Lạc Nam uy nghiêm quát lên.

ONG ONG ONG.

Trong nháy mắt, ba luồng phong ấn mà hắn sử dụng Bất Hủ Kinh Văn kết thành bên trong thân kiếm đã được giải phóng.

Mà khi phong ấn vừa được gỡ bỏ, nguồn lực lượng khổng lồ từ ba loại huyết mạch Thần Thú lập tức gào thét mà ra.

OÀNH.

Lực lượng dường như vô cùng vô tận quét ngang bốn phương tám hướng.

Huyết mạch Thủy Long, huyết mạch Thủy Kỳ Lân, huyết mạch Côn Bằng điên cuồng luân chuyển bên trong thân kiếm.

KENG!

Kiếm ngân thánh thót vang vọng đất trời, nó được rèn đúc từ những loại nguyên liệu đã sản sinh linh trí, vì vậy khi hợp thể, linh trí của nó càng cao cấp hơn, không thua gì một sinh mệnh hoàn chỉnh.

Mà đừng quên rằng, nguyên liệu luyện chế nên thanh kiếm này có cùng căn nguyên với ba loại huyết mạch.

Thủy Long Châu ứng với huyết mạch Thủy Long, Thủy Lân Vảy ứng với huyết mạch Thủy Kỳ Lân, Côn Bằng Cốt ứng với huyết mạch Côn Bằng.

Chính vì sự tương đồng về căn nguyên, về nguồn gốc này…mà ba loại huyết mạch được Lạc Nam phong ấn lúc đầu khi được giải phong và thanh kiếm không hề bài xích hay xung đột với nhau, ngược lại bắc đầu dung hợp.

Hay nói đúng hơn, thanh kiếm đang như vòi rồng hút nước, hấp thụ nguồn năng lượng kinh khủng do ba loại huyết mạch thần thú mang đến.

RỐNG…GÀO…RÙM…

Toàn bộ thân kiếm sáng lên, ba tiếng Thần Thú gầm vang thiên địa từ đó mà ra, khắc họa tam đại thần thú trên lưỡi kiếm như có được sự sống thật thụ.

Mà khi nguồn năng lượng khổng lồ trong ba loại huyết mạch Thần Thú được thanh kiếm hấp thụ, đẳng cấp của nó liền lấy tốc độ như tên lửa phi tốc đề thăng.

Lục Tinh Hạ Phẩm, Lục Tinh Trung Phẩm, Lục Tinh Thượng Phẩm, Lục Tinh Cực Phẩm…Thất Tinh…Bát Tinh…Cửu Tinh…Cửu Tinh Hạ Phẩm…Cửu Tinh Thượng Phẩm…Cửu Tinh Cực Phẩm…

Trong muôn vàn biểu cảm đặc sắc trợn mắt há hốc mồm của thế nhân, khi lực lượng từ ba loại huyết mạch Thần Thú được thanh kiếm hấp thụ sạch sẽ, đẳng cấp của nó đã chính thức đề thăng đến Cửu Tinh Thánh Kiếm.

KENG!

Bóng dáng Thủy Long, Thủy Kỳ Lân cùng Côn Bằng bá đạo hiện thế.

Sóng thần cuồn cuộn như ngày tận thế, thanh kiếm hòa vào dòng biển đang sôi trào, mang theo sức mạnh của ba tôn Thủy Thần Thú nghênh đón chín luồng kiếp lôi.

XOẸT.

Một kiếm chém ra, hải dương ẩn chứa ba vị Thủy Thần Thú phẫn nộ nhấn chìm sấm sét, nghiền nát cùng lúc chín đạo kiếp lôi.

Mây đen cũng bị sóng thần cuốn trôi, bầu trời khôi phục sự yên bình, cầu vòng lướt ngang, dòng nước dữ dội cũng trở nên uyển chuyển thanh dịu.

“Ông trời của ta, chuyện này chắc chắn không phải là sự thật.” Triệu Hỏa đám người ôm đầu gào thét.

La Hiên, Trương Duệ toàn thân run lẩy bẩy, vô thức đem kiếm của mình thu vào cơ thể, không còn muốn chúng nó trở thành vật làm nền cho kiếm của Lạc Nam, sự kiêu ngạo và tự tin ban đầu đã hoàn toàn biến mất.

“Phương pháp này…phương pháp luyện khí này thật sự nghe cũng chưa từng nghe qua, thấy cũng chưa từng thấy qua.” Tất cả Luyện Khí Sư ngơ ngác, chỉ cảm thấy một chân trời mới mở ra trong tầm mắt.

Sử dụng những loại nguyên liệu quan trọng trên cơ thể Thần Thú, giúp chúng nó đản sinh linh trí, từ đó chúng nó có thể hấp thụ lực lượng từ ba loại huyết mạch đồng nguyên, gia tăng đẳng cấp.

Nghe qua thì đơn giản, nhưng để có thể làm được phải kỳ công đến mức nào, phải trả giá lớn bao nhiêu, phải nghiên cứu đến mức nào mới có thể nghĩ ra phương pháp như vậy?

Nhưng tất cả, tất cả những điều khó có khả năng làm được đó đã diễn ra ngay trước mắt toàn trường, chấn đến linh hồn bọn hắn run rẩy.

“Thanh Long Đại Hộ Pháp, phương pháp luyện khí vừa rồi của ngươi là do vị tiền bối nào truyền dạy?” Hỏa Vân Lão Tổ nhịn không được cao giọng hỏi, thanh âm phát run.

“Tự dựa vào những kiến thức sẳn có, những kinh nghiệm giao lưu với bằng hữu, thê tử mà suy nghĩ ra.” Lạc Nam nhún nhún vai:

“Không tệ chứ?”

“HÍT!”

Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, một đám Luyện Khí Sư chỉ cảm thấy cả đời mình sống uổng rồi, hận không thể tìm cái lỗ chui xuống.

Đại đa số Luyện Khí Sư hiện tại luyện khí, đa phần đều là dựa vào phương pháp do tiền nhân lưu lại.

Nhưng Lạc Nam tuổi tác còn trẻ, hắn lại tự thân sáng tạo ra thủ pháp luyện khí cho riêng mình.

Hơn nữa loại thủ pháp này quá mức nghịch thiên, có thể giúp vũ khí thăng cấp, điều này không khác bao nhiêu so với Binh Nhân Tộc hay Yêu Binh Tộc, làm sao bọn hắn có thể không kinh hãi?

Đương nhiên ngoài hắn ra, sợ rằng hiếm có vị Luyện Khí Sư nào mô phỏng theo được, bởi vì đòi hỏi quá nhiều điều kiện.

“Thanh Long Đại Hộ Pháp, chúng ta tâm phục khẩu phục vậy.” Hàng loạt Luyện Khí Sư hướng Lạc Nam chắp tay hành lễ:

“Đa tạ ngươi đã khai sáng ra phương pháp luyện khí độc đáo này, đa tạ ngươi đã trình diễn cho chúng ta xem, đa tạ ngươi vì Luyện Khí Chi Đạo có cống hiến và đóng góp to lớn.”

“Các vị quá khách khí.” Lạc Nam lễ độ chắp tay, khiêm nhường nói rằng:

“Ta cũng là nhờ vô số tri thức quý giá mà các vị Luyện Khí Sư thế hệ trước lưu lại, từ đó mới có thể đúc kết và nghĩ ra phương thức này, công lao không phải của một mình ta.”

Thấy hắn có được thành tựu bất phàm lại không hề kiêu ngạo phách lối, nhiều người liền nảy sinh hảo cảm, âm thầm tự trách mình trước đó ếch ngồi đáy giếng, cho rằng hắn phá gia chi tử.



So với được thấy một thanh tuyệt thế bảo kiếm được đúc ra, các vị Luyện Khí Sư càng cảm thấy vinh hạnh khi chứng kiến một phương pháp luyện khí lợi hại như vậy khai sinh, mở ra nhánh mới trên con đường luyện khí.

Mà vừa rồi Lạc Nam lại cho bọn hắn nhìn thấy cả hai, thử hỏi làm sao có thể không kính nể?

ONG ONG ONG…

Giám Kiếm Nhãn kêu lên nhiệt liệt, nó lúc này đã lơ lửng ở trên đỉnh đầu Lạc Nam, tròng mắt không ngừng đánh giá thanh kiếm đó.

Ở trong con mắt trong suốt như thủy tinh, hư ảnh của Long Phượng Kiếm và Không Ma Kiếm đã sớm biến mất, chỉ còn lại duy nhất thanh kiếm do Lạc Nam vừa luyện chế ra mà thôi.

Điều này có ý nghĩa như thế nào, không cần nói thì mọi người ở đây đều đã hiểu.

Bất quá một màn vừa rồi Lạc Nam thể hiện quá mức chấn động nhân tâm, không ai là cảm thấy không phục.

“Hahaha.” La Hiên phá lên cười, nụ cười tràn ngập bất đắc dĩ:

“Ngày hôm nay ta đã hiểu được đạo lý nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên rồi.”

Nói xong, hắn đã lấy ra một kiện Không Gian Pháp Bảo ném về phía Lạc Nam, thân mình lại hóa thành tàn ảnh tan biến, hiển nhiên không còn tâm trạng lưu lại.

Hắn vốn quen với việc trở thành tiêu điểm của toàn trường, nhưng bây giờ lại phải làm nền cho Lạc Nam, sự kiêu ngạo sâu trong nội tâm không cho phép hắn tiếp tục nán lại.

“Đại ca.” Nhìn theo bóng lưng La Hiên, thiếu nữ và thanh niên đi cùng hắn hung hăng trừng mắt nhìn Lạc Nam một cái, hậm hực thi triển thân pháp lao vọt đi.

“Trước khi tham gia Đúc Kiếm Đại Hội, đại tỷ đã căn dặn ta đừng quá tự tin, thiên hạ quần hùng ngọa hổ tàng long, cao nhân dị sĩ nhiều vô kể.” Thiếu niên Trương Duệ của Trân Bảo Lâu thở dài một tiếng:

“Ban đầu ta còn không tin, hiện tại ta liền biết mình thật sự quá non nớt so với đại tỷ…”

Hắn cởi xuống một khối Ngọc Bội đeo bên hông của mình, thả nó trôi lơ lửng đến trước mặt Lạc Nam, chắp tay:

“Cáo từ, hy vọng có thời điểm Đại Hộ Pháp ghé Trân Bảo Lâu làm khách!”

“Nhất định rồi.” Lạc Nam cười tủm tỉm gật đầu, hắn vừa sử dụng Thiên Cơ Lâu dò xét xem thử La Hiên và Trương Duệ có còn ẩn giấu tài sản, gian lận không chịu giao ra hay không.

Nhưng xem ra hai tên này có sự tự tôn nhất định, ngoài thanh kiếm vừa luyện ra không tính, hai người đã đem tất cả tài sản trên thân mình giao cho hắn rồi, hoàn tất đặt cược, có chơi có chịu.

“Đến lượt các ngươi, tự giác đi chứ?” Lạc Nam cười tủm tỉm nhìn sang Triệu Hỏa, Huyết Khí Trưởng Lão cùng Tinh Luyện Khí Đế đám người.

Ba người sắc mặt biến ảo, ở trước mặt vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, bọn hắn biết mình không thể lật lọng được, bằng không sợ rằng tiếng tăm sẽ mất hết.

Hơn nữa Lạc Nam cũng không phải nhân vật dễ trêu, sau ngày hôm nay, sau lưng hắn sẽ có cả Nam Thiên Môn và Đúc Kiếm Sơn làm chỗ dựa a, căn cơ ở Kiếm Châu này vững như bàn thạch rồi.

Trong lòng âm thầm nghĩ cách cắt xén tài sản, không muốn giao hết cho Lạc Nam.

Nào ngờ hắn lại ung dung cười:

“Sau ngày hôm nay, tại hạ sẽ đến Thiên Cơ Lâu một chuyến, xem thử các vị có thật lòng giao hết tài sản như giao kèo lúc đầu hay không…”

“Nếu như không nha…Nam Thiên Môn cũng không phải nơi để các vị đùa bỡn qua mặt.”

Uy hiếp, uy hiếp trần trụi, nhưng không ai có thể phản bác.

Triệu Hỏa ba người nên cảm tạ Bách Luyện Khí Đế can thiệp lúc đầu, bằng không một khi cùng Lạc Nam cược mạng, hiện tại ba người đã là người chết.

Nghĩ đến đây, mặc dù trong lòng rỉ máu, bọn hắn vẫn không dám lật lọng trước mặt quần hùng thiên hạ, chỉ có thể đè nén đau thấu tim gan, đem hết tất cả tài sản giao cho kẻ thù.

“Đa tạ haha…” Lạc Nam cười tủm tỉm: “Lần sau nếu còn muốn đặt cược, hoan nghênh đến tìm ta.”

Mặc dù tài sản của mấy tên Thánh Đế này hắn chưa chắc nhìn vào mắt, nhưng có thể phát triển Thanh Long Thánh Địa, tội gì mà không thu lấy?

“Tìm ngươi cái rắm.” Cả đám trong lòng mắng to.

“Lạc tiểu hữu.” Hỏa Vân Lão Tổ cao giọng nhắc nhở:

“Ngươi không định đặt tên cho thanh kiếm này sao?”

Lạc Nam nở nụ cười ôn hòa, hồi đáp nói: “Kiếm này ta đúc ra tặng một vị bằng hữu, xem như bảo kiếm tặng tri kỷ, đặt tên cho kiếm là việc của hắn.”

Toàn trường một lần nữa kinh dị, không ngờ thanh kiếm vô cùng quý giá như thế mà hắn lại hào phóng tặng cho người khác.

Vô số Kiếm Tu nhất thời đố kỵ, ghen ghét, hâm mộ vô cùng, đồng thanh hỏi: “Là ai?”

Lạc Nam không đáp, chỉ đưa mắt nhìn về hướng của Nhàn Văn Đạo Sĩ…

Lão già đã sớm tim đập chân run, cần có Nhàn Kiên nâng đỡ mới có thể đứng vững.



Chúc cả nhà ngủ ngon

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK