Khí thế tăng cao, một cổ lực lượng khủng bố quét ngang toàn bộ bầu trời Tuyết Kiếm Sơn, kinh động đến cả những thế lực lân cận.
Nói gì thì nói, dưới Chí Tôn thì Thánh Đế Viên Mãn chính là tồn tại độc bá thiên hạ, ngay cả tại những Chí Tôn Thế Lực như Nam Thiên Môn thì nhân vật cấp độ Thánh Đế Viên Mãn cũng có vai trò rất quan trọng, là lực lượng nồng cốt, chủ chốt của thế lực…
Tuyết Tuyền đột phá Thánh Đế Viên Mãn, khí chất, vẻ đẹp, thực lực đều đề thăng, như một đóa hoa mai trắng trong bầu trời đầy tuyết, mê người vô cùng.
“Là ai trợ giúp ta?”
Đây là ý niệm đầu tiên của nàng sau khi thoát khỏi trạng thái tu luyện.
Nàng nóng lòng đột phá dẫn đến tâm cảnh gặp phải vấn đề, bị tâm ma sinh ra vô số loại ảo giác quấy nhiễu, linh hồn đã đạt đến giới hạn như nỏ mạnh hết đà.
Nàng chỉ cố gắng chống cự để kéo dài thời gian, hy vọng các vị trưởng lão kịp thời tìm đến người giúp đỡ.
Chỉ bất quá người đến giúp đỡ thật sự quá nhanh…điều này làm trong lòng nàng thật sự cảm kích.
Lông mi rung động, một đôi mắt đẹp trong suốt như pha lê mở ra.
Ngay lập tức, ánh mắt đã hướng về phía đối diện.
Ở tại nơi đó, tên nam nhân thân mình cao thẳng, uy vũ kết hợp tà mị đang dùng đôi mắt yêu dị xem lấy nàng.
“Là hắn…” Tuyết Tuyền trong lòng rung lên, một cảm giác nói không nên lời lan tràn trong nội tâm.
Hai lần nàng gặp nguy hiểm, người xuất hiện đều là nam nhân này.
Lần trước nàng bị cô cô của mình truy sát, đụng độ cường địch đến từ Nam Vực được hắn cứu mạng.
Lần này nàng rơi vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, hắn lại có mặt ở đây.
Thế gian này thật sự tồn tại cái gọi là duyên phận sao?
“Tuyết Kiếm Sơn Chủ, chúc mừng nàng bước vào hàng ngũ Thánh Đế Viên Mãn.” Lạc Nam nở nụ cười phá tan sự yên tĩnh.
Tuyết Tuyền hít một hơi, nâng tà váy trắng, xoay người đứng lên hành lễ:
“Gặp qua Đại Hộ Pháp.”
“Ừm, con đường tu luyện dục tốc bất đạt, nếu không trải qua đủ trải nghiệm làm sao tâm cảnh đủ để thích ứng cảnh giới cao hơn?” Lạc Nam nghiêm mặt nói:
“Nàng lại không nhờ người khác hỗ trợ quá trình đột phá, đúng là tự đùa giỡn với tính mạng của mình.”
“Hộ Pháp dạy phải, là Tuyết Tuyền chủ quan.” Tuyết Tuyền cắn cắn cánh môi.
Một vị Thánh Đế Viên Mãn nghe tên nhóc Thánh Tướng giáo huấn, cảnh tượng thấy thế nào cũng là vô cùng quỷ dị.
Nhưng Tuyết Tuyền biết rằng lời của hắn nói là đúng.
Sau chuyện của cô cô nàng, thực lực tổng thể của Tuyết Kiếm Sơn yếu đi không ít, Tuyết Tuyền phải gánh vác áp lực phát triển tông môn trước tình cảnh toàn bộ Thanh Long Thánh Địa đều đang tiến bộ, vì vậy mới nóng lòng đột phá, cuối cùng ăn phải quả đắng.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, phải biết rằng thiên phú của Tuyết Tuyền còn kém hơn Tô Minh Châu một chút, trước đó thực lực của cả hai nàng đều là Thánh Đế Hậu Kỳ.
Ngay cả Tô Minh Châu căn cơ vững hơn còn chưa vội vàng đột phá Thánh Đế Viên Mãn, hành vi của Tuyết Tuyền thật sự rất nguy hiểm.
Cũng may trong tay hắn có Chí Bảo như Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ, có được Dị Hồn như Ôn Hồn Liên, càng có được tài nguyên cao cấp như Hồn Thạch Nhũ nên mới có thể giúp nàng thành công.
Đổi lại người khác, giúp Tuyết Tuyền không bị tẩu hỏa nhập ma, bảo trì được tu vi như cũ đã là lợi hại lắm rồi.
Nhưng điều này cũng chứng minh ánh mắt của lão bà Nam Thiên Tố chuẩn xác đến chừng nào, vì sao lại tuyển chọn Tô Minh Châu thay vì Tuyết Tuyền đảm nhiệm vị trí Hộ Pháp.
Tuyết Tuyền chỉ gánh áp lực của Tuyết Kiếm Sơn mà thôi, trong khi Tô Minh Châu đã gánh áp lực của toàn bộ Chu Tước Khu trước đó rồi.
Rõ ràng Tô Minh Châu trầm ổn hơn, gánh vác áp lực tốt hơn, lý trí và bản lĩnh hơn.
Tuyết Tuyền từng muốn cạnh tranh vị trí Hộ Pháp, thua cuộc là điều dễ hiểu.
“Được rồi, lần này xem như bài học giành cho nàng.” Lạc Nam mỉm cười ôn hòa:
“Vừa mới đột phá, căn cơ còn bất ổn, cần lập tức bế quan củng cố căn cơ, hai thứ này sẽ giúp được nàng.”
Hắn đưa đến Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan, chúng nó sẽ cho Tuyết Tuyền hơn vạn năm đạo hạnh, đủ để bù đắp tất cả.
Tuyết Tuyền toàn thân chấn động nhìn lấy nam nhân, hắn giúp nàng giải quyết hỗn loạn tại Tuyết Kiếm Sơn nàng đã rất cảm kích, vì vậy không dám đòi hỏi gì hơn, nào ngờ hiện tại Bàn Đào Quả đã đặt trước mặt, còn có cả Thăng Hoa Đan.
Nghĩ đến đây, nàng liền lắc đầu, u thanh nói:
“Đại Hộ Pháp, tiểu nữ đã nợ ngươi quá nhiều…lại không dám…”
“Nợ nhiều thì trả nhiều, ta đâu có nói là miễn phí?” Lạc Nam cắt đứt lời nàng:
“Thanh Long Thánh Địa đang trên đà phát triển, ta cần càng nhiều cường giả làm việc cho ta càng tốt, bồi dưỡng nàng cũng đang là bồi dưỡng thế lực của ta.”
Tuyết Tuyền ánh mắt lấp lóe, nhìn thật kỹ hắn, trịnh trọng nói: “Nếu đã như thế, tiểu nữ cung kính không bằng tuân mệnh, sẽ không để Đại Hộ Pháp thất vọng.”
“Tốt.” Lạc Nam cười nói:
“Sắp tới Thanh Long Học Cung sẽ tổ chức Ngư Vượt Long Môn tuyển chọn đệ tử, nàng cũng cân nhắc chọn ra một vài người trẻ tuổi có triển vọng của Tuyết Kiếm Sơn đến tham gia náo nhiệt đi.”
“Chắc chắn rồi.” Tuyết Tuyền hứa hẹn.
“Không làm phiền nàng củng cố tu vi, bổn Hộ Pháp đi đây.” Lạc Nam gật đầu, xoay người muốn rời khỏi.
“Đại Hộ Pháp!” Tuyết Tuyền nỉ non gọi nhỏ.
“Có chuyện?” Lạc Nam quay lại nhìn nàng.
Chụt!
Như chuồn chuồn lướt nước, Lạc Nam chỉ cảm thấy vừa có một làn môi mềm, ướt át và thơm ngát như hoa lan chạm qua miệng mình, nhất thời kinh ngạc đến ngây người.
Tuyết Tuyền đã trở về vị trí cũ, dường như cái gì cũng không phát sinh, nhíu nhíu mày hỏi:
“Vì sao Hộ Pháp còn chưa đi?”
Lạc Nam nhịn không được bật cười, nữ nhân bề ngoài lành lạnh như băng này xem ra cũng có một nội tâm ấm áp, thú vị đấy.
Đáng tiếc nàng là Thánh Đế Viên Mãn, tốc độ quá nhanh, bằng không vừa rồi hắn đã nắm lại ghì chặt, để nàng hiểu hậu quả của việc dám chiếm tiện nghi của hắn.
“Lần sau ta muốn cảm nhận rõ hơn.”
Để lại một câu như vậy, thân ảnh Lạc Nam chậm rãi tan biến.
“Phù…”
Hắn vừa rời đi, Tuyết Tuyền liền như quả bóng xì hơi ngồi bệch xuống giường, hai gò má trắng nõn ửng đỏ lên như hỏa thiêu, nhịp tim đập nhanh như hưu chạy, nàng không dám tin lẩm bẩm một mình:
“Trời ạ, ta vừa làm cái gì thế này? Tuyết Tuyền ơi Tuyết Tuyền, có phải là ngươi không vậy?”
…
“Thiên Cơ Lâu, thủ phạm khiến Hoa Như Thủy có thai là ai? Bằng phương pháp nào? Ta muốn biết rõ!”
Lạc Nam vừa ngự không phi hành, vừa hướng trong lòng trầm giọng hỏi.
Hắn đã hứa với nàng sẽ gánh vác mọi chuyện, quá khứ năm đó đương nhiên phải tìm hiểu.
Bất kể như thế nào, Lạc Nam sở hữu huyết mạch Nghịch Long, có lòng chiếm hữu với nữ nhân của mình cực mạnh.
Kẻ nào đã từng làm ra hành vi như thế với Hoa Như Thủy, Lạc Nam sớm muộn sẽ tìm đến tận cửa.
“KENG, cái giá phải trả là 50 vạn Điểm Danh Vọng, phải chăng dò xét?” Thiên Cơ Lâu vang lên thanh âm thông báo.
Lạc Nam hơi trầm ngâm, cái giá này quá cao, vượt qua cả điều tra nội tình của một Chí Tôn Thế Lực.
Phải biết rằng hắn từng điều tra toàn bộ gốc rể của Mê Linh Sâm Lâm từ quá khứ cho đến tương lai, chỉ phải trả cái giá 20 vạn Điểm Danh Vọng mà thôi.
Nhưng lần này liên quan đến thủ phạm hãm hại Hoa Như Thủy lại lên đến con số trên trời 50 vạn, rõ ràng nhân vật gây ra chuyện đó không thể tầm thường được.
Hít sâu một hơi, Lạc Nam kiểm tra lượng Điểm Danh Vọng mà mình đang có.
269 vạn điểm.
Âm thầm cảm thấy hài lòng, sau khi được Nam Thiên Môn công khai tuyên bố thân phận Đại Hộ Pháp, thống nhất tứ đại địa khu trở thành Thanh Long Thánh Địa vào tay hắn, danh vọng của hắn lại gia tăng thêm không ít, xem như có đủ vốn liếng để tiêu sài.
“Chấp nhận tiêu hao!” Lạc Nam quyết đoán hạ lệnh.
“KENG, dò xét thành công!”
Thiên Cơ Lâu cho ra đáp án, đại lượng thông tin như thác lũ bắt đầu điên cuồng tiến vào trong não Lạc Nam.
“Căn nguyên bắt nguồn từ Dục Thể Chủng Tộc tọa lạc ở Ẩn Châu.”
“Dục Thể Chủng Tộc, đây là một tộc quần quỷ dị và nguy hiểm với khả năng tái tạo thể chất, bồi dưỡng nô lệ thông qua phương thức dưỡng dục phôi thai.”
“Sau khi có được thi thể của một người sở hữu Thể Chất, Dục Thể Chủng Tộc có thể sử dụng tế bào của người đó, kết hợp với một phần Linh Hồn độc đáo của mình cấy tế bào vào cơ thể một nữ nhân bất kỳ để nàng mang thai, dưỡng dục tế bào ở trong bụng đến mức hoàn chỉnh chẳng khác nào thai nhi bình thường, từ đó sinh ra một sinh linh sở hữu Thể Chất giống y như thế.”
“Những sinh linh đó sẽ phát triển vô cùng bình thường, nhưng một khi Dục Thể Chủng Tộc mong muốn, người cấy thai lập tức có thể thông qua linh hồn sai khiến, biến sinh linh đó trở thành thuộc hạ trung thành, làm việc thay cho mình.”
“Cũng chính vì sở hữu khả năng này, Dục Thể Chủng Tộc phân tán khắp nơi trong Nguyên Giới, tìm kiếm những con mồi sở hữu Thể Chất cường đại và giết chết, lấy đi tế bào, cấy tế bào vào người rất nhiều nữ nhân khiến các nàng mang thai, tạo ra những sinh linh hoàn toàn mới, đào tạo lượng lớn thuộc hạ sở hữu thể chất khủng bố ở khắp mọi nơi.”
“Trong quá khứ, Tam Trưởng Lão của Dục Thể Chủng Tộc là Dục Thắm ghé qua Kiếm Châu, phát hiện và giết chết một vị nữ Kiếm Tu sở hữu Vạn Mạnh Kiếm Thể, tìm được mộ địa của cường giả thượng cổ sở hữu Độc Tôn Kiếm Thể có xác chưa phân hủy, đoạt lấy hai loại tế bào.”
“Dục Thắm đem tế bào Vạn Mạch Kiếm Thể cấy vào cơ thể tông chủ của Hoa Kiếm Tông Hoa Như Thủy, đem tế bào Độc Tôn Kiếm Thể cấy vào cơ thể phu nhân Kiếm Trũng, chờ ngày thu hoạch.”
“Hai tế bào hoàn chỉnh đó được dưỡng dục trong bụng mẫu thân ngày càng trưởng thành, khi hạ sinh chính là Tần Lộng Ngọc và Triệu Lăng Tà.”
“Dục Thắm lúc này đã rời khỏi Kiếm Châu để tìm kiếm mục tiêu hạ thủ khác, dự định sẽ quay về thu hoạch hai tên thuộc hạ lợi hại khi bọn hắn đã trở thành cường giả Thánh Đế hàng đầu, thậm chí là sau khi bọn hắn trở thành Chí Tôn.”
Xem đến đây Lạc Nam rùng mình liên tục, trong lòng điên cuồng mắng chửi thứ tà môn.
Nguyên Giới này đúng là không thiếu cái lạ, chuyện ly kỳ quái quỷ gì cũng có thể xảy ra được.
Hắn nhíu chặt chân mày, cảm thấy chuyện lần này không hề dễ dàng.
Dựa vào thông tin mà Thiên Cơ Lâu cung cấp, rõ ràng Tần Lộng Ngọc và Triệu Lăng Tà đều là tác phẩm do Dục Thể Chủng Tộc gây nên, hơn nữa còn là Tam Trưởng Lão của bọn chúng có tên Dục Thắm âm thầm giở trò quỷ.
Đáng thương cho Kiếm Trũng Chi Chủ Triệu Lăng Hạo, thằng con mà hắn luôn tự hào, dốc hết sức bảo vệ lại không phải do hắn sinh ra, mà là tác phẩm được Dục Thể Chủng Tộc bí mật bồi dưỡng.
Cũng may cho hắn là Độc Cô Ngạo Tuyết đã làm thịt Triệu Lăng Tà, bằng không một ngày nào đó Triệu Lăng Tà bỗng nhiên bị Dục Thắm khống chế, chiếm lấy toàn bộ Kiếm Trũng thì có kịch vui để xem rồi.
Qua đó có thể thấy sự nguy hiểm của Dục Thể Chủng Tộc này, chẳng trách Thiên Cơ Lâu xưng tụng nó là một trong các chủng tộc quỷ dị và nguy hiểm tại Nguyên Giới.
Âm thầm bồi dưỡng thai nhi sở hữu Thể Chất cường đại, những thai nhi này sẽ được các đại thế lực thu nhận và bồi dưỡng, nhưng không hề biết rằng mình đang nuôi con tu hú trong nhà, bất cứ lúc nào cũng có thể ăn phải quả đắng, bị đâm sau lưng một nhát.
Điều đáng nói ở chỗ là chỉ cần tìm thấy một chút tế bào của cường giả từng sở hữu thể chất, Dục Thể Chủng Tộc đều có thể đem bọn hắn nuôi cấy thành tài.
Hiện tại Dục Thể Chủng Tộc đang hành động trên khắp Nguyên Giới, đang bồi dưỡng thật nhiều nô lệ, thực hiện âm mưu kinh khủng đó của chúng.
Có thể tưởng tượng thật nhiều năm sau, khi bọn chúng thể hiện ra dã tâm kinh hồn, sẽ có bao nhiêu cường giả mang thể chất khủng bỗng chốc trở thành nô lệ của chúng, sẽ có bao nhiêu thế lực tá hỏa, đánh mất cả chì lẫn chài.
Điển hình như Triệu Lăng Tà, nếu hắn không đắc tội với Lạc Nam, một đường phát triển bình ổn cho đến khi kế thừa ngôi vị chủ nhân của Kiếm Trũng, vậy chẳng phải toàn bộ Kiếm Trũng là vật trong túi của Dục Thể Chủng Tộc hay sao?
Lạc Nam đau đầu ở chỗ Tần Lộng Ngọc vậy mà cũng là tác phẩm do Dục Thể Chủng Tộc tạo ra.
Mặc dù nàng là một người bằng xương bằng thịt bình thường, nhưng một khi Dục Thắm mong muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể biến Tần Lộng Ngọc thành nô lệ.
Trong khi đó Tần Lộng Ngọc đang đóng vai trò quan trọng ở Thanh Long Thánh Địa.
Hơn nữa nói thế nào thì nói, Tần Lộng Ngọc cũng là do Hoa Như Thủy sinh ra, thân phận mẫu nữ của các nàng không thể chối cãi được.
Hắn không thể giết Tần Lộng Ngọc để loại trừ nguy cơ được.
Một điều an ủi chính là cách thức cấy thai của Dục Thể Chủng Tộc là thông qua việc cấy trực tiếp tế bào vào đan điền nữ nhân mà không phải thông qua phương thức giao hợp.
Điều này chứng tỏ Hoa Như Thủy thật sự còn trong sạch, hơn nữa Tam Trưởng Lão Dục Thắm của Dục Thể Chủng Tộc là một bà lão.
Âm mưu của Dục Thể Chủng Tộc động trời, chẳng trách Thiên Cơ Lâu thu đến 50 vạn Điểm Danh Vọng.
Cách đơn giản nhất để giải thoát thân phận nô lệ của Tần Lộng Ngọc chính là tiêu diệt Dục Thắm.
Nhưng Dục Thắm lại là cường giả cấp độ Chí Tôn, sau lưng còn có Dục Thể Chủng Tộc hùng mạnh, khó khăn chồng chất.
“Thật ra âm mưu Dục Thể Chủng Tộc cũng không phải không có điểm yếu.” Kim Nhi lên tiếng:
“Nô lệ mà bọn hắn bí mật bồi dưỡng vẫn có rủi ro tử vong trong quá trình trưởng thành, giống như Triệu Lăng Tà bị nữ nhân của công tử làm thịt vậy.”
“Vậy nên nếu bọn hắn hao phí công sức bồi dưỡng nô lệ, mà những nô lệ này còn chưa kịp mạnh đã chết yểu, vậy thì xem như công cóc rồi.”
“Ta cũng hiểu điều nàng nói.” Lạc Nam hít sâu một hơi:
“Nhưng sự nguy hiểm của chúng vẫn là không thể bàn cãi, đừng quên bản thân ta và nữ nhân của ta rất nhiều người sở hữu Thể Chất, có khả năng trở thành mục tiêu của Dục Thể Chủng Tộc!”
Bất kể như thế nào hắn cũng không thể để điều đó xảy ra.
Về phần Tần Lộng Ngọc, hắn sẽ tạm thời không nói tránh mẫu nữ các nàng hoảng loạn.
Hắn sẽ âm thầm giải quyết chuyện này…
…
Chúc cả nhà ngủ ngon
Nói gì thì nói, dưới Chí Tôn thì Thánh Đế Viên Mãn chính là tồn tại độc bá thiên hạ, ngay cả tại những Chí Tôn Thế Lực như Nam Thiên Môn thì nhân vật cấp độ Thánh Đế Viên Mãn cũng có vai trò rất quan trọng, là lực lượng nồng cốt, chủ chốt của thế lực…
Tuyết Tuyền đột phá Thánh Đế Viên Mãn, khí chất, vẻ đẹp, thực lực đều đề thăng, như một đóa hoa mai trắng trong bầu trời đầy tuyết, mê người vô cùng.
“Là ai trợ giúp ta?”
Đây là ý niệm đầu tiên của nàng sau khi thoát khỏi trạng thái tu luyện.
Nàng nóng lòng đột phá dẫn đến tâm cảnh gặp phải vấn đề, bị tâm ma sinh ra vô số loại ảo giác quấy nhiễu, linh hồn đã đạt đến giới hạn như nỏ mạnh hết đà.
Nàng chỉ cố gắng chống cự để kéo dài thời gian, hy vọng các vị trưởng lão kịp thời tìm đến người giúp đỡ.
Chỉ bất quá người đến giúp đỡ thật sự quá nhanh…điều này làm trong lòng nàng thật sự cảm kích.
Lông mi rung động, một đôi mắt đẹp trong suốt như pha lê mở ra.
Ngay lập tức, ánh mắt đã hướng về phía đối diện.
Ở tại nơi đó, tên nam nhân thân mình cao thẳng, uy vũ kết hợp tà mị đang dùng đôi mắt yêu dị xem lấy nàng.
“Là hắn…” Tuyết Tuyền trong lòng rung lên, một cảm giác nói không nên lời lan tràn trong nội tâm.
Hai lần nàng gặp nguy hiểm, người xuất hiện đều là nam nhân này.
Lần trước nàng bị cô cô của mình truy sát, đụng độ cường địch đến từ Nam Vực được hắn cứu mạng.
Lần này nàng rơi vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, hắn lại có mặt ở đây.
Thế gian này thật sự tồn tại cái gọi là duyên phận sao?
“Tuyết Kiếm Sơn Chủ, chúc mừng nàng bước vào hàng ngũ Thánh Đế Viên Mãn.” Lạc Nam nở nụ cười phá tan sự yên tĩnh.
Tuyết Tuyền hít một hơi, nâng tà váy trắng, xoay người đứng lên hành lễ:
“Gặp qua Đại Hộ Pháp.”
“Ừm, con đường tu luyện dục tốc bất đạt, nếu không trải qua đủ trải nghiệm làm sao tâm cảnh đủ để thích ứng cảnh giới cao hơn?” Lạc Nam nghiêm mặt nói:
“Nàng lại không nhờ người khác hỗ trợ quá trình đột phá, đúng là tự đùa giỡn với tính mạng của mình.”
“Hộ Pháp dạy phải, là Tuyết Tuyền chủ quan.” Tuyết Tuyền cắn cắn cánh môi.
Một vị Thánh Đế Viên Mãn nghe tên nhóc Thánh Tướng giáo huấn, cảnh tượng thấy thế nào cũng là vô cùng quỷ dị.
Nhưng Tuyết Tuyền biết rằng lời của hắn nói là đúng.
Sau chuyện của cô cô nàng, thực lực tổng thể của Tuyết Kiếm Sơn yếu đi không ít, Tuyết Tuyền phải gánh vác áp lực phát triển tông môn trước tình cảnh toàn bộ Thanh Long Thánh Địa đều đang tiến bộ, vì vậy mới nóng lòng đột phá, cuối cùng ăn phải quả đắng.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, phải biết rằng thiên phú của Tuyết Tuyền còn kém hơn Tô Minh Châu một chút, trước đó thực lực của cả hai nàng đều là Thánh Đế Hậu Kỳ.
Ngay cả Tô Minh Châu căn cơ vững hơn còn chưa vội vàng đột phá Thánh Đế Viên Mãn, hành vi của Tuyết Tuyền thật sự rất nguy hiểm.
Cũng may trong tay hắn có Chí Bảo như Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ, có được Dị Hồn như Ôn Hồn Liên, càng có được tài nguyên cao cấp như Hồn Thạch Nhũ nên mới có thể giúp nàng thành công.
Đổi lại người khác, giúp Tuyết Tuyền không bị tẩu hỏa nhập ma, bảo trì được tu vi như cũ đã là lợi hại lắm rồi.
Nhưng điều này cũng chứng minh ánh mắt của lão bà Nam Thiên Tố chuẩn xác đến chừng nào, vì sao lại tuyển chọn Tô Minh Châu thay vì Tuyết Tuyền đảm nhiệm vị trí Hộ Pháp.
Tuyết Tuyền chỉ gánh áp lực của Tuyết Kiếm Sơn mà thôi, trong khi Tô Minh Châu đã gánh áp lực của toàn bộ Chu Tước Khu trước đó rồi.
Rõ ràng Tô Minh Châu trầm ổn hơn, gánh vác áp lực tốt hơn, lý trí và bản lĩnh hơn.
Tuyết Tuyền từng muốn cạnh tranh vị trí Hộ Pháp, thua cuộc là điều dễ hiểu.
“Được rồi, lần này xem như bài học giành cho nàng.” Lạc Nam mỉm cười ôn hòa:
“Vừa mới đột phá, căn cơ còn bất ổn, cần lập tức bế quan củng cố căn cơ, hai thứ này sẽ giúp được nàng.”
Hắn đưa đến Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan, chúng nó sẽ cho Tuyết Tuyền hơn vạn năm đạo hạnh, đủ để bù đắp tất cả.
Tuyết Tuyền toàn thân chấn động nhìn lấy nam nhân, hắn giúp nàng giải quyết hỗn loạn tại Tuyết Kiếm Sơn nàng đã rất cảm kích, vì vậy không dám đòi hỏi gì hơn, nào ngờ hiện tại Bàn Đào Quả đã đặt trước mặt, còn có cả Thăng Hoa Đan.
Nghĩ đến đây, nàng liền lắc đầu, u thanh nói:
“Đại Hộ Pháp, tiểu nữ đã nợ ngươi quá nhiều…lại không dám…”
“Nợ nhiều thì trả nhiều, ta đâu có nói là miễn phí?” Lạc Nam cắt đứt lời nàng:
“Thanh Long Thánh Địa đang trên đà phát triển, ta cần càng nhiều cường giả làm việc cho ta càng tốt, bồi dưỡng nàng cũng đang là bồi dưỡng thế lực của ta.”
Tuyết Tuyền ánh mắt lấp lóe, nhìn thật kỹ hắn, trịnh trọng nói: “Nếu đã như thế, tiểu nữ cung kính không bằng tuân mệnh, sẽ không để Đại Hộ Pháp thất vọng.”
“Tốt.” Lạc Nam cười nói:
“Sắp tới Thanh Long Học Cung sẽ tổ chức Ngư Vượt Long Môn tuyển chọn đệ tử, nàng cũng cân nhắc chọn ra một vài người trẻ tuổi có triển vọng của Tuyết Kiếm Sơn đến tham gia náo nhiệt đi.”
“Chắc chắn rồi.” Tuyết Tuyền hứa hẹn.
“Không làm phiền nàng củng cố tu vi, bổn Hộ Pháp đi đây.” Lạc Nam gật đầu, xoay người muốn rời khỏi.
“Đại Hộ Pháp!” Tuyết Tuyền nỉ non gọi nhỏ.
“Có chuyện?” Lạc Nam quay lại nhìn nàng.
Chụt!
Như chuồn chuồn lướt nước, Lạc Nam chỉ cảm thấy vừa có một làn môi mềm, ướt át và thơm ngát như hoa lan chạm qua miệng mình, nhất thời kinh ngạc đến ngây người.
Tuyết Tuyền đã trở về vị trí cũ, dường như cái gì cũng không phát sinh, nhíu nhíu mày hỏi:
“Vì sao Hộ Pháp còn chưa đi?”
Lạc Nam nhịn không được bật cười, nữ nhân bề ngoài lành lạnh như băng này xem ra cũng có một nội tâm ấm áp, thú vị đấy.
Đáng tiếc nàng là Thánh Đế Viên Mãn, tốc độ quá nhanh, bằng không vừa rồi hắn đã nắm lại ghì chặt, để nàng hiểu hậu quả của việc dám chiếm tiện nghi của hắn.
“Lần sau ta muốn cảm nhận rõ hơn.”
Để lại một câu như vậy, thân ảnh Lạc Nam chậm rãi tan biến.
“Phù…”
Hắn vừa rời đi, Tuyết Tuyền liền như quả bóng xì hơi ngồi bệch xuống giường, hai gò má trắng nõn ửng đỏ lên như hỏa thiêu, nhịp tim đập nhanh như hưu chạy, nàng không dám tin lẩm bẩm một mình:
“Trời ạ, ta vừa làm cái gì thế này? Tuyết Tuyền ơi Tuyết Tuyền, có phải là ngươi không vậy?”
…
“Thiên Cơ Lâu, thủ phạm khiến Hoa Như Thủy có thai là ai? Bằng phương pháp nào? Ta muốn biết rõ!”
Lạc Nam vừa ngự không phi hành, vừa hướng trong lòng trầm giọng hỏi.
Hắn đã hứa với nàng sẽ gánh vác mọi chuyện, quá khứ năm đó đương nhiên phải tìm hiểu.
Bất kể như thế nào, Lạc Nam sở hữu huyết mạch Nghịch Long, có lòng chiếm hữu với nữ nhân của mình cực mạnh.
Kẻ nào đã từng làm ra hành vi như thế với Hoa Như Thủy, Lạc Nam sớm muộn sẽ tìm đến tận cửa.
“KENG, cái giá phải trả là 50 vạn Điểm Danh Vọng, phải chăng dò xét?” Thiên Cơ Lâu vang lên thanh âm thông báo.
Lạc Nam hơi trầm ngâm, cái giá này quá cao, vượt qua cả điều tra nội tình của một Chí Tôn Thế Lực.
Phải biết rằng hắn từng điều tra toàn bộ gốc rể của Mê Linh Sâm Lâm từ quá khứ cho đến tương lai, chỉ phải trả cái giá 20 vạn Điểm Danh Vọng mà thôi.
Nhưng lần này liên quan đến thủ phạm hãm hại Hoa Như Thủy lại lên đến con số trên trời 50 vạn, rõ ràng nhân vật gây ra chuyện đó không thể tầm thường được.
Hít sâu một hơi, Lạc Nam kiểm tra lượng Điểm Danh Vọng mà mình đang có.
269 vạn điểm.
Âm thầm cảm thấy hài lòng, sau khi được Nam Thiên Môn công khai tuyên bố thân phận Đại Hộ Pháp, thống nhất tứ đại địa khu trở thành Thanh Long Thánh Địa vào tay hắn, danh vọng của hắn lại gia tăng thêm không ít, xem như có đủ vốn liếng để tiêu sài.
“Chấp nhận tiêu hao!” Lạc Nam quyết đoán hạ lệnh.
“KENG, dò xét thành công!”
Thiên Cơ Lâu cho ra đáp án, đại lượng thông tin như thác lũ bắt đầu điên cuồng tiến vào trong não Lạc Nam.
“Căn nguyên bắt nguồn từ Dục Thể Chủng Tộc tọa lạc ở Ẩn Châu.”
“Dục Thể Chủng Tộc, đây là một tộc quần quỷ dị và nguy hiểm với khả năng tái tạo thể chất, bồi dưỡng nô lệ thông qua phương thức dưỡng dục phôi thai.”
“Sau khi có được thi thể của một người sở hữu Thể Chất, Dục Thể Chủng Tộc có thể sử dụng tế bào của người đó, kết hợp với một phần Linh Hồn độc đáo của mình cấy tế bào vào cơ thể một nữ nhân bất kỳ để nàng mang thai, dưỡng dục tế bào ở trong bụng đến mức hoàn chỉnh chẳng khác nào thai nhi bình thường, từ đó sinh ra một sinh linh sở hữu Thể Chất giống y như thế.”
“Những sinh linh đó sẽ phát triển vô cùng bình thường, nhưng một khi Dục Thể Chủng Tộc mong muốn, người cấy thai lập tức có thể thông qua linh hồn sai khiến, biến sinh linh đó trở thành thuộc hạ trung thành, làm việc thay cho mình.”
“Cũng chính vì sở hữu khả năng này, Dục Thể Chủng Tộc phân tán khắp nơi trong Nguyên Giới, tìm kiếm những con mồi sở hữu Thể Chất cường đại và giết chết, lấy đi tế bào, cấy tế bào vào người rất nhiều nữ nhân khiến các nàng mang thai, tạo ra những sinh linh hoàn toàn mới, đào tạo lượng lớn thuộc hạ sở hữu thể chất khủng bố ở khắp mọi nơi.”
“Trong quá khứ, Tam Trưởng Lão của Dục Thể Chủng Tộc là Dục Thắm ghé qua Kiếm Châu, phát hiện và giết chết một vị nữ Kiếm Tu sở hữu Vạn Mạnh Kiếm Thể, tìm được mộ địa của cường giả thượng cổ sở hữu Độc Tôn Kiếm Thể có xác chưa phân hủy, đoạt lấy hai loại tế bào.”
“Dục Thắm đem tế bào Vạn Mạch Kiếm Thể cấy vào cơ thể tông chủ của Hoa Kiếm Tông Hoa Như Thủy, đem tế bào Độc Tôn Kiếm Thể cấy vào cơ thể phu nhân Kiếm Trũng, chờ ngày thu hoạch.”
“Hai tế bào hoàn chỉnh đó được dưỡng dục trong bụng mẫu thân ngày càng trưởng thành, khi hạ sinh chính là Tần Lộng Ngọc và Triệu Lăng Tà.”
“Dục Thắm lúc này đã rời khỏi Kiếm Châu để tìm kiếm mục tiêu hạ thủ khác, dự định sẽ quay về thu hoạch hai tên thuộc hạ lợi hại khi bọn hắn đã trở thành cường giả Thánh Đế hàng đầu, thậm chí là sau khi bọn hắn trở thành Chí Tôn.”
Xem đến đây Lạc Nam rùng mình liên tục, trong lòng điên cuồng mắng chửi thứ tà môn.
Nguyên Giới này đúng là không thiếu cái lạ, chuyện ly kỳ quái quỷ gì cũng có thể xảy ra được.
Hắn nhíu chặt chân mày, cảm thấy chuyện lần này không hề dễ dàng.
Dựa vào thông tin mà Thiên Cơ Lâu cung cấp, rõ ràng Tần Lộng Ngọc và Triệu Lăng Tà đều là tác phẩm do Dục Thể Chủng Tộc gây nên, hơn nữa còn là Tam Trưởng Lão của bọn chúng có tên Dục Thắm âm thầm giở trò quỷ.
Đáng thương cho Kiếm Trũng Chi Chủ Triệu Lăng Hạo, thằng con mà hắn luôn tự hào, dốc hết sức bảo vệ lại không phải do hắn sinh ra, mà là tác phẩm được Dục Thể Chủng Tộc bí mật bồi dưỡng.
Cũng may cho hắn là Độc Cô Ngạo Tuyết đã làm thịt Triệu Lăng Tà, bằng không một ngày nào đó Triệu Lăng Tà bỗng nhiên bị Dục Thắm khống chế, chiếm lấy toàn bộ Kiếm Trũng thì có kịch vui để xem rồi.
Qua đó có thể thấy sự nguy hiểm của Dục Thể Chủng Tộc này, chẳng trách Thiên Cơ Lâu xưng tụng nó là một trong các chủng tộc quỷ dị và nguy hiểm tại Nguyên Giới.
Âm thầm bồi dưỡng thai nhi sở hữu Thể Chất cường đại, những thai nhi này sẽ được các đại thế lực thu nhận và bồi dưỡng, nhưng không hề biết rằng mình đang nuôi con tu hú trong nhà, bất cứ lúc nào cũng có thể ăn phải quả đắng, bị đâm sau lưng một nhát.
Điều đáng nói ở chỗ là chỉ cần tìm thấy một chút tế bào của cường giả từng sở hữu thể chất, Dục Thể Chủng Tộc đều có thể đem bọn hắn nuôi cấy thành tài.
Hiện tại Dục Thể Chủng Tộc đang hành động trên khắp Nguyên Giới, đang bồi dưỡng thật nhiều nô lệ, thực hiện âm mưu kinh khủng đó của chúng.
Có thể tưởng tượng thật nhiều năm sau, khi bọn chúng thể hiện ra dã tâm kinh hồn, sẽ có bao nhiêu cường giả mang thể chất khủng bỗng chốc trở thành nô lệ của chúng, sẽ có bao nhiêu thế lực tá hỏa, đánh mất cả chì lẫn chài.
Điển hình như Triệu Lăng Tà, nếu hắn không đắc tội với Lạc Nam, một đường phát triển bình ổn cho đến khi kế thừa ngôi vị chủ nhân của Kiếm Trũng, vậy chẳng phải toàn bộ Kiếm Trũng là vật trong túi của Dục Thể Chủng Tộc hay sao?
Lạc Nam đau đầu ở chỗ Tần Lộng Ngọc vậy mà cũng là tác phẩm do Dục Thể Chủng Tộc tạo ra.
Mặc dù nàng là một người bằng xương bằng thịt bình thường, nhưng một khi Dục Thắm mong muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể biến Tần Lộng Ngọc thành nô lệ.
Trong khi đó Tần Lộng Ngọc đang đóng vai trò quan trọng ở Thanh Long Thánh Địa.
Hơn nữa nói thế nào thì nói, Tần Lộng Ngọc cũng là do Hoa Như Thủy sinh ra, thân phận mẫu nữ của các nàng không thể chối cãi được.
Hắn không thể giết Tần Lộng Ngọc để loại trừ nguy cơ được.
Một điều an ủi chính là cách thức cấy thai của Dục Thể Chủng Tộc là thông qua việc cấy trực tiếp tế bào vào đan điền nữ nhân mà không phải thông qua phương thức giao hợp.
Điều này chứng tỏ Hoa Như Thủy thật sự còn trong sạch, hơn nữa Tam Trưởng Lão Dục Thắm của Dục Thể Chủng Tộc là một bà lão.
Âm mưu của Dục Thể Chủng Tộc động trời, chẳng trách Thiên Cơ Lâu thu đến 50 vạn Điểm Danh Vọng.
Cách đơn giản nhất để giải thoát thân phận nô lệ của Tần Lộng Ngọc chính là tiêu diệt Dục Thắm.
Nhưng Dục Thắm lại là cường giả cấp độ Chí Tôn, sau lưng còn có Dục Thể Chủng Tộc hùng mạnh, khó khăn chồng chất.
“Thật ra âm mưu Dục Thể Chủng Tộc cũng không phải không có điểm yếu.” Kim Nhi lên tiếng:
“Nô lệ mà bọn hắn bí mật bồi dưỡng vẫn có rủi ro tử vong trong quá trình trưởng thành, giống như Triệu Lăng Tà bị nữ nhân của công tử làm thịt vậy.”
“Vậy nên nếu bọn hắn hao phí công sức bồi dưỡng nô lệ, mà những nô lệ này còn chưa kịp mạnh đã chết yểu, vậy thì xem như công cóc rồi.”
“Ta cũng hiểu điều nàng nói.” Lạc Nam hít sâu một hơi:
“Nhưng sự nguy hiểm của chúng vẫn là không thể bàn cãi, đừng quên bản thân ta và nữ nhân của ta rất nhiều người sở hữu Thể Chất, có khả năng trở thành mục tiêu của Dục Thể Chủng Tộc!”
Bất kể như thế nào hắn cũng không thể để điều đó xảy ra.
Về phần Tần Lộng Ngọc, hắn sẽ tạm thời không nói tránh mẫu nữ các nàng hoảng loạn.
Hắn sẽ âm thầm giải quyết chuyện này…
…
Chúc cả nhà ngủ ngon