Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Là mẹ mua cho em.” Tưởng Hân Vy cong moi cười.

 

“Làn da này của em! Quả thật là khiến tớ hâm mộ đó ky nha, giống như da em bé vậy.” Lữ Trân không thể không cảm thán một câu, tui trẻ thật tốt! Cô ta cũng hai bảy tuổi rồi.

 

Tưởng Hân Vy đưa tay lên sờ mặt mình, Lữ Trân lại giúp cô sửa đầu tóc, làm tóc lọn xoăn gợn sóng xếp tầng rất quyền rũ.

 

Mà Lý Lâm cũng nhanh chóng mang một chiếc váy đỏ đến, một chiếc váy đỏ xinh đẹp với dây đeo mỏng, phía sau vẫn là kiểu nhẹ nhàng, trông cực kỳ xinh đẹp.

 

Tưởng Hân Vy nhìn chằm chằm, nuốt nước bọt: “Em mặc bộ này sao?”

 

“Hân Vy, em thật sự rất đẹp, tối nay em phải dùng vẻ đẹp của mình chinh phục vị tiên sinh đó, sau đó thì nhắc đến chuyện của chúng ta, mọi việc sẽ nhận được kết quả gấp đôi so với nỗ lực em bỏ ra.” Sau khi Lý Lâm nói xong, lại nói với cô: “Mau thay đi! Đừng để người ta chờ đợi.”

 

“Sư tỷ, em có thể tự mình chọn một bộ được không?”

 

Tưởng Hân Vy cảm thấy đổi một bộ khác sẽ thoải mái hơn.

 

“Hãy tin vào mắt nhìn của chị, chị thiết kế quần áo nhiều năm như vậy, chị biết em phù hợp với cái gì nhất!” Lý Lâm rất tự tin về mắt nhìn của mình.

 

Tưởng Hân Vy chỉ đàn cầm bộ váy đi vào trong phòng tắm thay rồi ra ngoài, ánh mắt của Lữ Trân và Lý Lâm tràn đầy kinh ngạc.

 

Tưởng Hân Vy vốn dĩ đã trang điểm xinh đẹp, hơn nữa chiếc váy màu đỏ thắt dây này còn khiến cho cô xinh đẹp như tiên nữ. Lữ Trân vươn tay đo vòng eo của mình, trời ạ! Khi nào cô ta có thể gầy trở lại đây! Nhìn vòng eo thon thả của Tưởng Hân Vy, một cái ôm không xuễ.

 

Lý Lâm nhìn Tưởng Hân Vy trước mặt, đột nhiên đối với chuyện lần này có lòng tự tin cực kỳ lớn, có điều Tưởng Hân Vy dùng sắc đẹp cũng được, hay dùng cách nào cũng được, chuyện này cô nhất định phải dốc hết sức lực.

 

Bởi vì Tưởng San và cô có mối quan hệ ruột thị sự phát triển của cô sau này ở tập đoàn Tưởng thị còn có mối quan hệ mật thiết.

 

Quả thật, Tưởng Hân Vy sẽ vì chuyện này dốc toàn sức lực, nếu như có một chút cơ hội có thể cứu vãn được chuyện này, cô đều không bỏ qua.

 

Lúc này, Lý Lâm đang đưa cho cô một túi xách nhỏ nhắn tinh xảo: “Cầm theo túi này đi! Sẽ phù hợp với bộ váy em đang mặc bây giờ.”

 

Tưởng Hân Vy gật đầu, bây giờ cô cảm tháy rất lúng túng, rõ ràng là ăn một bữa cơm, sao lại giống như là cô đi câu dẫn Hạng Kình Hạo vậy!

 

Tưởng Hân Vy trở về phòng, đem những đồ quan trọng cho vào trong túi, cô cầm ra ngoài nhìn đồng hồ, đã sáu giờ bốn năm phút, cũng không biết anh đến hay chưa.

 

Tưởng Hân Vy ra ngoài, Lữ Trân đứng bên cạnh Lý Lâm hỏi: “Sư tỷ, cô ta có thể làm được không?”

 

“Cô ấy nhất định làm được.” Lý Lâm có một loại dự cảm, bởi vì hôm nay cô ta cảm thấy người đàn ông đẹp trai trẻ tuổi đó có ý với cô.

 

Một chiếc xe thể thao Bugatti màu đen phóng trên đường phó, Hạng Kình Hạo nhìn chằm chằm phía trước, tràn đầy cảm giác mong đợi, anh có chút không kiên nhẫn muốn đi ăn bữa cơm này.

 

Cuối cùng cũng nhìn thấy khách sạn đưa cô về lúc chiều, chiếc xe thể thao của anh rẽ về hướng khách sạn.

 

Lúc này, ánh hoàng hôn ở phía xa đã biến mát, màn đêm thực sự đã đến, thành phố rực rỡ ánh đèn, với màu đỏ neon, được bao phủ bởi một bầu không khí huyền bí.

 

Tưởng Hân Vy khoanh tay đứng ở cổng, thỉnh thoảng đón nhận ánh nhìn của những vị khách ra vào bên cạnh, dưới ánh đèn, cô xinh đẹp như một nàng công chúa, thu hút sự: chú ý của những người đàn ông xung quanh, hơn nữa một số ánh mắt còn khiến cô không thoải mái.

 

Bởi vì những người khách nam đó nghĩ rằng cô là một cô gái kéo khách hay gì đó, dù sao trong khách sạn năm sao như này, một cô gái ăn mặc hở hang như vậy thường khiến người khác nghĩ lung tung.

 

Chỉ nghe thấy tiếng gầm nhẹ của xe thể thao, Tưởng Hân Vy hơi dò xét, nhìn thấy một chiếc xe thể thao quen thuộc đi tới, cô căng thẳng bước đi dưới ánh đèn.

 

Hạng Kình Hạo đang nghĩ xem cô ở đâu, đột nhiên nhìn thấy cô gái dưới ánh đèn trước sảnh, ánh mắt anh ngắn ra vài giây, như mắt hồn. Anh thực sự không nghĩ đến, cô đợi anh trong bộ váy lộng lẫy như vậy.

 

Với thân phận này của Hạng Kình Hạo, cũng không phải là chưa từng gặp qua mỹ nữ, thậm chí bất kỳ người phụ nữ phong tình nào, anh cũng đều gặp qua, nhưng ngược lại không có một người phụ nữ nào, có thể đem đến cho anh loại cảm giác rung động như này.

 

Toàn thân mặc bộ váy đỏ khiến cô trở nên quyến rũ, nhưng khuôn mặt dịu dàng ngọt ngào và nét ngây thơ kia lại mâu thuẫn với nhau, thực sự là một cám dỗ chí mạng khiến đàn ông phát cuồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK