Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hình Nhất Phàm gật đầu không có ý kiến, hỏi anh: “Còn cậu thì sao?”

 

“Trước khi ba mẹ và anh cả của mình trở về từ chuyến du lịch vòng quanh thế giới, mình ngoại trừ ở trong công ty, cũng là không đi được.” Lam Thiên Thần có chút buồn bực nói.

 

“Vậy cậu tốt nhất ở lại đi! Chuyện của Lam gia, cũng đủ khiến cậu đau đầu rồi.”

 

Lam Thiên Thần lại ứng phó có được, chính là mỗi lần mỗi lần đến cửa hàng kiểm tra, thân phận Nhị thiếu gia độc thân chưa lập gia đình của anh, khiến rất nhiều nhân viên viên trẻ tuổi nhìn chằm chằm, nhiệt tình hơi quá.

 

Đúng lúc này, điện thoại di động Hình Nhất Phàm vang lên, anh cầm lấy vừa nhìn, lập tức nghe: “Alo!”

 

“Alo, Hình tiên sinh, nhà của anh chúng tôi đã cho người làm xong toàn bộ, anh khi nào đi nhận phòng một lát?”

 

“Được! Buổi chiều tôi qua.” Hình Nhất Phàm trả lời một câu.

 

“Vâng, có chỗ nào không hài lòng xin cho chúng tôi biết, chúng tôi sẽ hết lòng phục vụ anh.”

 

Hình Nhất Phàm cúp điện thoại, nói Lam Thiên Thần đối diện: “Mình phải đi đây, điện thoại liên lạc.”

 

“Đi để làm gì?” Lam Thiên Thần không muốn bị bỏ lại.

 

“Mình gần đây đặt mua một bắt động sản, để cho mình đi qua nghiệm thu một lát.”

 

*Cậu không phải ở biệt thự sao? Lại mua nhiều phòng như vậy làm cái gì?” Lam Thiên Thần khó hiểu hỏi.

 

“Nguyên nhân đặc biệt, về sau nói cho cậu biết.” Hình Nhất Phàm nói xong, thật đúng là không khách khí bỏ lại anh rời đi.

 

Lam Thiên Thần không có lựa chọn nào khác ngoài việc tận hưởng buổi chiều một mình.

 

Xe thể thao Hình Nhất Phàm tựa như một con ngựa hoang chạy thẳng đến hướng trung tâm thành phố của chủ hồ sơ tòa nhà kia.

 

Hình Nhất Phàm đứng trong thang máy, lúc cửa thang máy mở ra, anh còn hy vọng vô tình gặp được người cô gái ấy ở trên, khi anh đi ngang qua cửa phòng của cô, anh dừng chân lại vài giây, đồng thời, anh nhắn mở khóa bằng dấu vân tay đẩy cửa đi vào.

 

Cả căn phòng được sửa sang phong cách rực rỡ hẳn lên, mang gam màu ấm ở giữa điều chỉnh, đổi thành gam màu lạnh, thể hiện một phong cách nam tính rất đơn giản và khí chất.

 

Sau đó Hình Nhất Phàm kiểm tra tỉ mỉ một lát, cảm thấy.

 

thoả mãn, liền gọi điện thoại cho người của công ty sửa chữa, không cần tới nữa.

 

Kế tiếp, chỉ phải chuẩn bị một ít đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, anh có thể định cư ở chỗ này rồi.

 

Hình Nhất Phàm đẩy cửa đi ra, cửa phòng Bạch Hạ vẫn đóng chặc, anh biết tính chát công việc của cô, còn có bản chất trạch nữ của cô, cho nên, khả năng gặp cô trong hành lang thật đúng là không lớn.

 

Hình Nhất Phàm xuống lầu đi trung tâm thương mại, sau khi đi một vòng, xách những thứ cần mua đã mua đủ mang lên lầu.

 

Hình Nhất Phàm thu dọn một chút, quyết định buổi tối đêm Đóa Đóa tới, đêm nay có thể nghỉ ngơi ở chỗ này. Ban đêm, Hình Nhát Phàm mang theo toàn bộ đồ của Đóa Đóa qua đây, cô nhóc kia vừa đến nhà mới, liền nhảy cẵng bón phía kêu lên, Hình Nhất Phàm đứng ở trên ban công, anh chống vào lan can, quan sát ban công bên cạnh kia, một tia sáng vàng của ngọn đèn từ bên trong hắt ra.

 

Anh thật có một sự thúc đẩy đi gõ cửa của cô, nói cho cô biết, anh vào ở đây rồi.

 

Nhưng mà, Hình Nhất Phàm cũng là kiêu ngạo, lòng tự trọng cũng mạnh, nếu như anh nói cho cô biết, anh là vì cô mà đến, vậy không khác nào anh trực tiếp thổ lộ với cô sao?

 

Tuy là anh làm tất cả điều này, là vì cô mà đến, nhưng anh không thể để cho cô biết, bởi vì đây là bí mật một mình anh.

 

Đúng lúc này, trên ban công bên cạnh, truyền đến một tiếng nói chuyện, là Bạch Hạ.

 

Hình Nhất Phàm lập tức nghiêng người đứng ở dưới bóng vách tường ban công.

 

Cô mới vừa nhận được điện thoại của dì nhỏ, cô thích đứng ở trên ban công mắt ngắm lấy ngọn đèn xa xa nghe.

 

*Dì nhỏ, con sống rất tốt, đừng lo lắng, con sẽ chăm sóc thật tốt bản thân.” Bạch Hạ trước tới giờ chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu.

 

*Ông ta như thế nào cũng là cha của con, con có oan ức gì có thể nói cho ông ta biết, ông ta nếu không thể làm chủ, liền nói cho dì biết.”

 

“Dạ! Con biết rồi.” Bạch Hạ cảm động, lúc này, ánh mắt của cô mới phát hiện trên ban công nhà bên cạnh đèn lại sáng, người hàng xóm mới kia đã dọn vào rồi sao?

 

“Hạ Hạ, dì tạm thời không thể trở về nước được, chờ ngày nào trở về, dì nhất định đi gặp con.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK