Mục lục
Cô vợ đánh tráo – Thẩm Kiều – Dạ Mạc Thâm (Truyện full tác giả: Nón Dễ Thương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1657:

 

Cô gái nhỏ mang ví tiền cất đi, đến thời điểm bánh xe Ferris lên tới điểm cao nhất, cô không nhịn được lại khóc to thành tiếng, cô không ngừng lấy tay lau nước mắt, đôi mắt đỏ hoe vô cùng đáng sợ.

 

Cô hoàn toàn không ý thức được rằng, toàn bộ lớp trang điểm của cô đã trôi hết Chờ đến khi cô từ trên bánh xe Ferris bước xuống, Uất Trì Diệc Thù và Ôn Cảnh Nhu đang đứng chờ bên cạnh.

 

Từ xa xa, bây giờ hai người đứng chung một chỗ, nhìn đặc biệt cân xứng.

 

Quả thật bề ngoài của Ôn Cảnh Nhu rất xinh đẹp, chưa nói đến các đường nét trên khuôn mặt vô cùng tinh tế, dáng người cũng đẹp, khi đứng cạnh anh có thể nói là trai tài gái sắc, chứ không phải loại vừa lùn, còn mập như cô có thể nghĩ đến.

 

Hai người họ có vẻ như không nhìn thấy cô, không biết Ôn Cảnh Nhu cùng Uất Trì Diệc Thù đang cùng nói đến điều gì, khóe miệng vẫn luôn giương cao cười.

 

Bỗng nhiên, Đường Viên Viên không nghĩ đến việc sẽ đi qua đó, cô nên rời đi lặng lẽ như thế này mới đúng.

 

Nghĩ tới nghĩ lui, Đường Viên Viên vẫn quyết định đi trước cô đi dần ra khỏi đám người náo nhiệt, bọn họ không hề phát hiện ra việc cô rời đỉ.

 

Ngay lúc cô đi ra đến sân ngoài, bỗng nhiên Đường Viên Viên cảm thấy có chút nực cười, đáy lòng vô cùng đau khổ cô lại hi vọng anh sẽ thích cô.

 

Cô nhắm mắt lại. Một lúc sau Đường Viên Viên mở ví tiền ra một lần nữa, bỏ bức hình cô đã lấy từ bên trong bữa tiệc ra rồi bỏ vào ví tiền của mình.

 

Mặc dù đây là ảnh gia đình hạnh phúc của anh, cô không có quyền động vào nhưng trong hình này cũng có mặt cô mà. Cho nên, cô lấy bức ảnh đi chắc hản cũng đâu có việc gì chứ nhỉ?

 

Cô muốn được trở thành người nhà của anh, nhưng không hề phải là kiểu người nhà mà anh ấy nghĩ trong đầu đâu.

 

Sau khi Đường Viên Viên rút bức ảnh ra, cô bước nhanh về phía trước.

 

Tại sân trong.

 

Ôn Cảnh Nhu nhìn Uất Trì Diệc Thù, người đang nắm tay cô nhưng mắt anh lại không hề nhìn thẳng vào cô.

 

“Mời tôi tới đây là anh, bây giờ người nói chuyện một cách khinh thường với tôi cũng là anh. Uất Trì Diệc Thù, mặc dù Ôn Cảnh Nhu tôi là người cũng vui vẻ, nhưng anh cũng không thể chà đạp tôi như vậy chứ?”

 

Uất Trì Diệc Thù vẫn không hề lên tiếng đáp lại.

 

“Trước đây, tôi còn khó hiểu không biết tại sao anh lại mời tôi, vì dù sao mọi người đều biết rằng Ôn Cảnh Nhu tôi thích anh, nhưng Uất Trì Diệc Thù anh lại không hề thích tôi”

 

“Còn bây giờ ..” Ôn Cảnh Như nhìn ra không trung, bất giác nói nhỏ một câu: “Cuối cùng tôi cũng biết”

 

Cô ta trực tiếp mở miệng: “Anh thích em gái anh sao?”

 

Cách gọi này khiến Uất Trì Diệc Thù không vui nhíu mày lên: “Không phải em gái ruột của tôi”

 

“Dĩ nhiên tôi biết hai người không phải anh em ruột thịt. Hai người cùng lắm cũng chỉ là thanh mai trúc mã, lớn lên cùng nhau. Chẳng qua cô từ nhỏ quen gọi anh bằng anh mà thôi, anh cho rằng những điều này tôi cũng không biết sao? Tôi thích anh, cũng tìm hiểu qua tất cả thông tin của anh rồi. Các chuyện tình cảm của anh, bao gồm cả Đường Viên Viên. Không thì anh nghĩ tại sao lần trước tôi tìm được trường học của cô bé?”

 

Uất Trì Diệc Thù: ‘..: “Tôi chỉ mới hỏi anh xem có phải anh thích cô bé đó hay không, anh không hề chối bỏ, mà lại giải thích cô bé ấy không phải em gái ruột của anh”

 

Lời nói của Ôn Cảnh Nhu trúng thẳng tim đen.

 

Anh không hề đáp lại, cánh tay rủ xuống hai bên, đầu ngón tay run rẩy, trong lòng vô cùng phức tạp.

 

“Nếu anh biết đã biết anh là mối quan tâm của tôi, tại sao anh còn muốn đẩy tôi ra?” Ôn Cảnh Nhu nhìn anh bằng ánh mắt thoáng sự thất vọng.

 

“Trước khi tới đây, tôi còn tưởng rằng những việc tôi làm đã hiệu quả với anh, thực lòng không nghĩ rằng chẳng qua cũng chỉ là hoa quỳnh chóng nở chóng tàn phai thôi sao? À, cơ mà cũng không đúng.

 

Dùng hoa quỳnh để miêu tả chính bản thân tôi cũng không đúng. Căn bản tôi đến cả việc nở cũng không có mà”

 

“Được rồi”. Ôn Cảnh Nhu cười. “Nếu như là người khác, tôi có thể sẽ nghi ngờ mắt nhìn người của anh có phải có vấn đề không. Nhưng nếu như là Đường Viên Viên, vậy thì tôi chịu thua hoàn toàn. Dù sao hai người lớn lên cùng nhau. Tình nghĩa ấy không phải ai cũng có thể thay thế được”

 

Thực tế thì có rất nhiều cặp thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên.

 

Trừ trường hợp đối phương không phù hợp với tiêu chuẩn của bản thân, thì hầu hết sẽ thích nhau. Hơn nữa thời gian bên nhau càng dài, thì tình cảm sẽ càng ngày càng sâu đậm”

 

Dĩ nhiên, đây là trong trường hợp thích đối phương. Nếu ngay từ ban đầu không có cảm tình thì không tồn tại trường hợp này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK