Mục lục
Cô vợ đánh tráo – Thẩm Kiều – Dạ Mạc Thâm (Truyện full tác giả: Nón Dễ Thương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1143

Đối tượng thân cận.

Bàn tay đặt dưới bàn siết chặt một chút, Hàn Thanh nâng tách trà trên bàn lên môi nhẹ nhàng mà nhấp một ngụm.

Trong lòng Hàn Diệc Thù đang chán nản, cậu hoàn toàn không biết dì Tiểu Nhan đang làm gì, rõ ràng là dì ấy thích cậu của mình, vì cái gì muốn thân cân?

Bởi vì trong lòng cảm thấy buồn bực, lại không có tư cách nói chuyện ở đây, nên Hàn Diệc Thù chỉ biết vùi đầu vào mà ăn.

Vốn dĩ cậu bé không đến đây để ăn, nhưng bây giờ đã gọi nhiều như vậy, tốt hơn hết là đừng lãng phí, bằng không thần sắc của cậu sẽ rất kinh khủng, sợ là sẽ mắng cậu bé mất.

Hàn Diệc Thù rất nghiêm túc mà vùi đầu vào ăn uống, nhưng trong lòng của ba người lớn lại có suy nghĩ khác nhau.

Bởi vì lời nói của Chu Tiểu Nhan, mà Lý Tư Hàn cư xử đặc biệt ân cần, gấp đồ ăn đến cho Tiểu Nhan, làm đủ loại hành động dịu dàng để cô ấy ăn nhiều mộtchút.

Tiểu Nhan: “…”

Nhìn thấy anh ta dùng đũa gắp đồ ăn vào bát của mình, Tiểu Nhan cảm thấy có chút không vui mừng, rõ ràng là có đũa dùng chung ở đây.

A, tại sao anh ta lại dùng đũa của bản thân? Cô ấy thấy như là tự vác đá nện vào chân mình sao?

Không ăn thì không được, nhưng ăn thì trong lòng cô ấy lại càng chán ghét.

Nói cho cùng, cô ấy không muốn tùy tiện trao đổi nước bọt với một người đàn ông…

Nghĩ lại cảm thất thật ghê tởm.

Đúng lúc Tiểu Nhan đang rối rắm, Hàn Diệc Thù đột nhiên ngẩng đầu lên khỏi đồ ăn mà cậu ta đang ăn. “Chú Lý, có đũa dùng chung ở đây, sao chú lại dùng đũa của chú gắp đồ ăn cho dì Tiểu Nhan?”

Nghe thấy vậy, Lý Tư Hàn cười giải thích. “Không quan trọng, dù sao chú và dì Tiểu Nhan của con cũng sắp kết hôn rồi, dùng chung một đôi đũa là được rồi.”

Hàn Thanh nhàn nhạt mà mở miệng: “Nếu như anh lập tức kết hôn thì chuyện này không có gì đáng nói. Nhưng còn những người khác thì sao?”

“Cái gì?”

Hàn Thanh nhìn thẳng vào các món ăn trên bàn. “Muốn kết hôn chính là chuyện của anh, mà quantrọng là chúng tôi không có quan hệ máu mủ gì với anh, nhưng mà anh cảm thấy cho người xa lạ đi ăn nước bọt của mình, thì anh sẽ nguyện ý sao.”

Lý Tư Hàn: “…”

Trước đây anh ta và bạn bè của anh ta chưa bao giờ quan tâm đến điều này, nhưng bây giờ ở khách sạn năm sao này, nếu không quan tâm đến điều đó, dường như hành động đó rõ ràng có chút kì quái. “Đúng vậy, chú Lý, chú không có quan tâm đến vệ sinh nha.”

Nhìn thấy thời cơ thích hợp, Hàn Diệc Thù vội vàng bổ một đao, hiểu được điều đó, tuy rằng trên mặt nhìn cậu như không có gì, nhưng câu nói mới vừa thốt ra là cố ý nhằm vào đối tượng thân cận với dì Tiểu Nhan, hừ hừ, về chuyện kia cậu cũng không thể lạc hậu được.

Tiểu Nhan ban đầu không định ăn: Sau khi nghe điều này, Tiểu Nhan cảm thấy nếu cô ấy không làm điều gì đó, có nghĩa là cô ấy rõ ràng cũng không thích.

Nghĩ đến đây, cô ấy khẽ cười, ngẩng đầu nhìn về hai người ở phía đối diện nói: “Chuyện này cũng không quá nghiêm trọng, nếu mọi người thấy phiền thì chúng ta ăn riêng.” Đậu Nhỏ: “Dì Tiểu Nhan không cần đầu, đây đều là món yêu thích của Đậu Nhỏ.”

Tiểu Nhan: “.

Cái đồ tham ăn này, Tiểu Nhan trước sau vẫn là không đành lòng, vì vậy cô ấy đành phải nói một cáchnhẹ nhàng “Ý tôi là, tôi không bận tâm về bản thân mình, Lý Tư Hàn vừa rồi cũng nhất thời sơ suất, như vậy đi, những món ăn anh ta chọn để nó trước mặt chúng tôi, mọi người đừng nhúc nhích. “

“Ả, dì Tiểu Nhan, dì thật sự muốn ăn nước bọt của người khác sao?”

*** Tại sao nghe cậu bé nói như vậy, ngay lập tức Tiểu Nhan lại cảm thấy thật ghê tởm, rõ ràng cô ấy chỉ đến đây để ăn, thế nhưng lại phát sinh ra tình huống như bây giờ, trong lòng cô ấy thực sự ngột ngat.

Chính bản thân cô ấy cũng cực kì ghét bỏ, nhưng cô ấy không thể vác một đá nện vào chân mình được.

Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan khẽ mỉm cười: “Dù gì tôi cũng thấy không sao, chúng ta cũng sắp kết hôn rồi.”

“Tiểu Nhan, cô không chế tôi, thực sự cảm ơn.” Tiểu Nhan cầm lấy đũa định ăn, nhưng Hàn Thanh lại đặt tách trà trên bàn phịch một tiếng phát ra tiếng động lớn, thu hút tất cả ánh mắt. “NPgười phục vụ.” Anh ta lạnh lùng mắng một tiếng.

Người phục vụ nhanh chóng bước vào. “Đem bỏ tất cả những món ăn trên bàn, rồi mang những món giống như vậy lên. Hàn Thanh lạnh lùng phân phó.

Người phục vụ sửng sốt một chút, ngay lập tứcphản ứng nhanh, tiến lên dọn chén đĩa.

Hàn Thanh nhìn chằm chằm vào núi đĩa chất đống trước mặt Tiểu Nhan: “Cũng lấy phần trước mặt cô ấy.”

Khuôn mặt của Lý Tư Hàn rất khó coi.

Tiểu Nhan nghiến chặt răng chịu đựng, cuối cùng cô ấy không thể chịu đựng được nữa, buông đũa xuống phịch một tiếng. “Anh có ý gì?”

Vẻ mặt của Hàn Thanh hời hợt, không có một tia không vui hay tức giận, nhẹ nhàng nâng mắt, nhưởng mày nhàn nhạt nói: “Không có ý gì, không chịu được với những người không chú trọng đến vệ sinh thôi.”

Anh ta rất ít khi nói những lời như hôm nay.

Mà những câu này trực tiếp nói đến đối tượng thân cận của cô, Tiểu Nhan thật sự cảm thấy đối phương rất hài hước.

Hung hăng mà đấy cô ấy về sau, ngay lúc này lại giận dỗi đối tượng thân cận, đối tượng thân cận của cô ấy đã làm gì sai? Tiểu Nhân thực sự không thể chịu đựng được nữa, ngay lập tức chế nhạo: “Em đã nói rồi, nếu anh cảm thấy chúng em tôi không hợp vệ sinh thì có thể không ngồi cùng bàn với chúng em, không, tốt nhất anh không nên ngồi chung một lô ghế với chúng em, rốt cuộc anh sẽ cảm thấy hơi thở cũng không hợp vệ sinh luôn phải không?”

Hàn Diệc Thù ngẩn người.

Tại sao mọi người lại tranh cãi với nhau?Bầu không khí đột nhiên trở nên ương ngạnh và ngay cả Lý Tư Hàn cũng không ngờ phản ứng của Tiểu Nhan lại lớn như vậy, bất quá nghĩ lại.

Sau khi suy nghĩ về điều đó, anh ta lập tức hiểu rằng ngay cả khi tức giận cũng không phản ứng đến mức này, đúng không?

Người phục vụ đứng bên cạnh, không ngờ lại xảy ra cảnh tượng như vậy, xấu hổ không biết phải nghe theo ai, càng không biết là có dọn hay không dọn.

Theo mệnh lệnh, chỉ có thể nhìn về phía anh ta. “Thưa ngài, vậy phải làm sao?”

Hàn Thanh nhàn nhạt nói: “Tiếp tục.”

Thế là, dù Tiểu Nhan có tức giận, cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn người phục vụ lấy đi những thứ trước mặt mang đi, đứng tại chỗ mà bất lực mà nhìn về phía Hàn Thanh, với đôi mắt tức giận như muốn bốc hóa.

Anh ta phớt lờ đi sự tức giận và giương nanh múa vuốt của cô ấy, thậm chí anh ta còn không thèm tranh cãi với cô ấy.

Trong lòng anh ta nhất định là chán ghét? Nhưng chán ghét cô ấy thì tại sao lại xuất hiện ở đây?

Đúng rồi, nếu không phải Hàn Diệc Thù nói cho anh ta nghe, chắc chắn anh ta đã không đến. Tiểu Nhan mất sức và ngồi trở lại một cách mệt mói.

Ngay sau đó, người phục vụ lại mang tất cả các món ăn lên, sắc mặt của Lý Tư Hàn lập tức tái xanh đi, anh ta cảm thấy mình sắp mất đi rất nhiều tiền, cắn cắn môi khô khốc hỏi “Chuyện đó, những món mới này cần tính lại giá cả không?”

Người phục vụ sửng sốt, sau đó gật đầu “Đương nhiên” Lý Tư Hàn nghe vậy sắc mặt càng thêm khó coi, bởi vì vừa rồi xảy ra chuyện rất khó chịu, anh ta cảm thấy không nhất thiết phải cho đối phương thể diện, đơn giản nói thẳng: “Vậy thì cậu lấy tiền của anh ta thanh toán đi, dù sao đây cũng là những món mà quý ngài kia đã yêu cầu cậu mang đi, đối với tôi không có dính líu. “

Người phục vụ chưa từng thấy chuyện này bao giờ, chỉ có thể nhìn Hàn Thanh hỏi ý kiến, thấy Hàn Thanh gật đầu, mới yên tâm mà rời đi Tiểu Nhan nắm chặt tay dưới bàn Sau khi Lý Tư Hàn nói những lời đó, Hàn Thanh nhất định sẽ càng xem thường anh ta, đúng không?

Cô ấy im lặng hồi lâu rồi nhìn về phía Lý Tư Hàn bên cạnh.

“Không có gì đâu, anh ta thích đổi thì đổi đi, bao.

nhiêu tiền tôi cũng sẽ trả, dù sao thì hôm nay tôi đã mời Hàn Diệc Thù đi ăn tối, không liên quan gì đến người nào đó.”

Lý Tư Hàn nghe cô nói vậy như nuốt phải ruồi bọ, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu khi nghĩ rằng Tiểu Nhan Sẽ trả tiền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK