Bữa sáng kết thúc, Đình An và Chu Chiêu đã đi 'khám phá thế giới' lần nữa. An Nhiên đang ngồi một mình trong phòng, cực kì rảnh rỗi!
Suy tư chốc lát, An Nhiên khẽ lầm bầm "Có lẽ mình nên làm vài viên socola đen" nếu không, ở đây lâu, họ sẽ khiến mình trầm cảm quá!
Nói là làm, An Nhiên mang giấy, bút viết ra danh sách những nguyên liệu cần có để làm socola đen, chữ viết vốn xấu bây giờ còn cầm bút lông thì càng xấu hơn-thảm họa!!
'Reng...'
Hay chiếc lục lạc được buộc sau đầu y cũng kêu lên như bày tỏ chê y chữ xấu
"Ta biết chữ ta xấu rồi? Kêu cái gì??" An Nhiên thấy vậy cau mày đáp lời lại với chúng, bọn chúng cũng không kêu lên nữa, bấy giờ y mới an tâm viết tiếp
Viết đi viết lại nhiều lần, hi sinh 'vài ba' tờ giấy cuối cùng chữ viết miễn cưỡng có thể gọi là đọc được
Gấp tờ giấy cất vào người, An Nhiên mở cửa bước ra ngoài, nói vọng vào trong nhà bếp "Bích Ngọc, đi chơi không?" có thể gọi là đi chơi nhỉ?
Bích Ngọc nghe vậy mắt sáng ra, chạy sau An Nhiên, hào hứng nói "Có ạ" trẻ con ấy mà, vui chơi là không cưỡng lại được
________________________________
Bích Ngọc "Chủ nhân nhìn kìa, đèn lồng, bên kia có kẹo hình dạng lạ chưa kìa..."
Cô hào hứng chạy trên đường, thấy bầy hàng nào thì chạy đến chỉ chỉ gọi y đến xem. Tình cảnh hiện giờ có thể hình dung ra là đang trông trẻ
An Nhiên đi trên đường cực bắt mắt người nhìn, bọn họ chưa gặp ai tóc trắng xóa như vậy cả, hơn nữa còn rất đẹp, có vài cô gái xuân tình phơi phới trên lầu quán nào đó cười tủm tỉm gọi vọng xuống "Mỹ nhân, nhìn ta cái nào\~"
An Nhiên nào quan tâm mấy cái này? Có khi y còn không biết họ đang gọi mình, một phần y tập trung vào mấy quầy hàng xem có bán đồ mình cần không một phần là trông cho Bích Ngọc khỏi đi lạc
Bông dưng tầm mắt bị che kín bởi mảnh vải nào đó, một cánh tay khoác lên vai y kéo y nhích nhẹ về phía mình, người đó nói
"Nhiên Nhi hôm nay hứng thú đi chơi à?"
Nghe giọng thôi đã biết là ai "Thật khéo, lại gặp giáo chủ đại nhân ở đây" An Nhiên lấy tay vén áo choàng ra thì lại bị hay tay của Đình An ghì áo choàng chở lại
"Yên nào, ngươi để ý tình cảnh hiện giờ đi"
Nghe vậy, y vén áo choàng ra để lộ tầm nhìn, đầu tiên là tìm Bích Ngọc, thấy Chu Chiêu đưa que kẹo cho cô rồi đứng sang bên cạnh coi như trông trừng cô khiến y yên tâm phần nào
À, đứa trẻ này còn chưa bị lạc
Bây giờ An Nhiên mới để ý xung quanh, xung quanh đang có vô số ánh mắt để ý hướng về phía này
Thiên*? À phải rồi, tóc trắng ở đây quá là bắt mắt đi?
(*thiên\=trời)
Thấy vậy, An Nhiên cũng chỉnh lại áo choàng đang khoác lên người mình, cất bước đi tiếp
"Nhiên Nhi không cảm ơn ta à?"Đình An thấy vậy cũng bước đi theo sau
Ai cũng được, miễn không phải ngươi!
Ấn tượng bây giờ của y đối với hắn là 'Tên đột nhập bấy hợp pháp','mặt dày vô liêm sỉ','đại ma đầu không nên rây vào'
An Nhiên "Bích Ngọc đi thôi, mua vài đồ rồi chơi tiếp"
Bích Ngọc "Dạ"
Đến một khu bán thảo dược, lôi tờ giấy trong người ra xem xem có thứ cần mua không, đột nhiên một giọng nói trầm vang lên bên cạnh
"Chữ Nhiên Nhi hả? Cũng xấu quá đi...!" Hắn chỉ buộc miệng nói ra thôi, không cố ý đâu, thật đấy! Hơn nữa không thể trách hắn thẳng thắn được, chữ viết này có mù mới khen đẹp, y như mấy con giun đang nhảy vậy, nhìn kĩ mới miễn cưỡng hiểu được
"Im đi!! Ta viết cho ngươi xem à? Mà sao ngươi lại ở đây??" An Nhiên mặt bây giờ đỏ lừ bị áo choàng che khuất nên không thể phát hiện
Tất cả là tại cái bút lông, ta không quen sử dụng được chứ? Cho nên chữ mới xấu như vậy!! Khụ... Y tuyệt đối sẽ không nói kể cả không dùng bút lông thì chữ nó cũng không khá hơn là bao đâu....
Không bắt chuyện với hắn nữa, An Nhiên mua những đồ cần thiết rồi sang quầy hàng tiếp theo
Đình An đi theo sau thử bắt chuyện với y nhưng toàn bị làm lơ
"Nhiên Nhi, giận rồi?"
"....."
"Nhiên Nhi?"
"....."
Hắn bất đắc dĩ thở dài, ha, xem ra giận thật rồi
"Nhiên Nhi!!! Ta thật sự không cố ý đâu! Thật đấy! Tin ta!"
Vẫn không có tiếng đáp lại, An Nhiên không quay lại nên không biết Đình An khẽ nhếch môi thành một đường cong nhẹ, đôi mắt sâu thăm thẳm nhìn y
Chu Chiêu khẽ thở dài trong lòng, xem ra phải ở đây dài dài rồi
________________________________
Đã mua được một nửa nguyên liệu, chiều mua tiếp, bây giờ cần tìm tạm một khách đ.i.ế.m nghỉ chân ,An Nhiên không ngờ nguyên liệu lại khó tìm như vậy, nhớ lại kiếp trước cần gì thì ra tiệm bánh ở phố là có đủ, nào cần lội ngược xuôi như này?
An Nhiên "Tiểu nhị, cho hai xuất cơm, hai phòng trống" nói rồi đưa cho tiểu nhị thỏi vàng, tìm chỗ trống ngồi xuống
Tiểu nhị định đi chuẩn bị thì có giọng nói cản lại
Đình An "Chờ chút, thêm hai xuất nữa bê ra chỗ kia" tay hắn chỉ đến chỗ của An Nhiên ngồi rồi nói tiếp "à, thêm hai phòng trống nữa"
"Ngài...ngài....ngài...." Tiểu nhị lắp bắp không thôi, giáo chủ ma giáo sao lại đến đây??
Chu Chiêu liếc xéo hắn "Làm việc của mình đi"
Tiểu nhị "V-vâng!!" sau đó chạy vội vào bên trong như bị ma đuổi
"Nhiên Nhi, còn giận à..." Đình An ngồi xuống trước mặt y, mở lời nói chuyện
An Nhiên quay mặt đi không nhìn hắn, hắn nói gì cũng mặc kệ. Chậc, thật giống một cảnh nào đó...vợ dỗi chồng dỗ...a! Phi phi..suy nghĩ bậy bạ
"Nhiên Nhi à....chưa ai dám đối xử với ta như vậy đâu..." mặt hắn đen lại, người tỏa ra đám oán khí khiến mọi người xung quanh không hẹn mà cùng nổi da gà, họ nhích nhích ghế tránh xa bàn An Nhiên hết mức có thể
An Nhiên cuối cùng cũng quay lại nhìn hắn, khẽ nhếch miệng, đưa tay lên tạo một trận pháp nhỏ bằng lòng bàn tay, xung quanh cũng tản ra mùi tử khí "Muốn dọa ta? Chỉ bằng ngươi?"
Bích Ngọc cùng Chu Chiêu là hai người bị ảnh hưởng nhất bởi hai loại khí này, đang định đứng lên tách xa hai người thì Đình An lên tiếng giảng hòa
"Nhiên Nhi ta chỉ đùa chút thôi mà, đừng căng quá" hắn thật sự chỉ muốn dọa y một chút thôi, ai ngờ lại như vậy... An Nhiên thấy hắn không có địch ý thì cũng thu tay về
Thoáng cái không khí trở lại như bình thường, mọi người cùng nhau thờ phào nhẹ một tiếng
Đình An hứng thú đánh giá y một phen, một ma pháp sư sao? Không nhìn rõ cấp bậc gì cả, hơn nữa mùi tử khí này quá là nồng đi?
"Nhiên Nhi Nhiên Nhi đừng giận nữa, là ta sai, tối ta dẫn ngươi đi thả đèn trời đêm ở đây, được không?" Không cần biết cấp bậc bao nhiêu, kéo về thành người của mình đã, sau đó có thể từ từ bồi dưỡng thêm, nghĩ đến đây hắn cười hơi híp mắt lại
An Nhiên "Ở đây cũng có thể thà đèn trời?"
Thấy y có hứng thú với việc này, hắn cũng tận tình giải thích thêm "Đúng, ở đây có chợ đêm, đêm nào cũng có thể thả"