Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau bữa sáng, Đình An với Chu Chiêu đã ra ngoài 'khám phá thế giới', Bích Ngọc thì loay hoay trong phủ làm việc, cô đi đến đâu, An Nhiên ngồi trong sân đưa mắt nhìn đến đấy, mặt mày con ra vẻ đăm chiêu đang suy nghĩ gì đấy, cuối cùng cô không nhịn được nữa mà hỏi y

"Chủ Nhân, sao cứ nhìn ta vậy? Ta làm gì sai sao?"

An Nhiên không trả lời, cô kiên nhẫn chờ đợi, một lát sau, y lên tiếng

"Ngươi có căn cốt tốt..."

Bích Ngọc "?"

An Nhiên "Ngươi...muốn tu luyện không?"

Bích Ngọc "...."

Bích Ngọc cảm giác tai mình bị úng nước rồi, cô đưa tay xoa xoa lỗ tai, không kìm được xúc động mà hỏi lại

"Người vừa nói gì cơ..."

"Ngươi muốn tu luyện không?" An Nhiên kiên nhẫn đáp lại

"....."

"Ta...ta có thể sao?"

"Ừm, nhưng mà tu ma không phải tu tiên, ngươi muốn không?" An Nhiên hỏi vậy vì tu ma rất nguy hiểm, nếu cô không đồng ý thì đưa cô vào một môn phái học là được rồi

"Có ạ!!" cô hưng phấn cầm lấy tay An Nhiên nắm chặt lấy, đôi mắt như có thể chói mù mắt y vậy, nhận ra hành động mình có chút lỗ mãng, cô thả tay ra gãi gãi mặt cười hì hì

An Nhiên xua xua tay ý bảo không sao, nhấp nhẹ ly trà trên bàn, trong lòng thầm nghĩ lần sau nên uống nước lọc

Vậy là An Nhiên giành cả buổi chiều để giúp Bích Ngọc tu luyện, nhưng mà chả có chút tiến triển gì cả. Rốt cuộc là sai ở đâu, chỗ nào??

"Hai người làm gì thế?" Đình An từ cửa viện bước vào, ngồi xuống ghế, chìa ra cái tay đang cầm kẹo hồ lô trước mặt y

"Đang làm trò con bò" y đáp lại, không từ chối mà chìa tay ra nhận lấy kẹo hồ lô, cầm và ngửi qua chắc chắn rằng không có độc mới bỏ vào mồm ăn, Đình An thấy sự đề đề phòng như thế không khỏi thở dài

Mặt hắn giống như người ác lắm à?

Chu Chiêu "Hai người đang tu luyện hả, hình như cách thức hơi sai sai"

An Nhiên liếc Đình An với vẻ mặt 'Cận vệ ngươi còn thông minh hơn ngươi kìa', thấy vậy Đình An quay lại lườm Chu Chiêu

Chu Chiêu đáng thương không hiểu tại sao mình lại bị giáo chủ lườm, hắn nói gì sai sao??

Suy nghĩ một chút, An Nhiên hỏi

"Vậy ngươi có thể giúp cô ấy việc này không?"

Chu Chiêu không dám làm liều, đưa mắt nhìn Đình An, Đình An khẽ gật đầu đồng ý thì hắn mới đáp

"Được"

Được Chu Chiêu giúp đỡ, Bích Ngọc cuối cùng cũng có tiến triển

"À ra vậy" An Nhiên khẽ lẩm bẩm

"Nhiên Nhi không biết cách mở kinh mạch sao? Vậy sao lại tu luyện được thế?" hắn chống cằm nhìn y, khẽ híp mắt lại cười, An Nhiên hơi khựng lại 'Tại sao hắn biết?' rồi cũng tự minh bạch cho mình 'À sáng nay mới dùng'.

An Nhiên quay lại nhìn Đình An, bắt trước động tác chống cằm của hắn, bốn mắt nhìn nhau, để ra bộ mặt nghiêm túc rồi nói

"Đi lối tắt"

"Nhiên Nhi có ngại khi 'chia sẻ' cho ta không?"

"Có, ta ngại lắm, nên thôi nhé!" y cười sáng lạng với hắn, rồi lập tức khôi phục vẻ mặt thường ngày, quay lại nhìn chằm chằm về phía Chu Chiêu và Bích Ngọc

Đình An "........"

Nhiên Nhi phũ quá!

Nhận thấy gì đó, Đình An vươn tay ra, vuốt nhẹ tóc mai y, nhìn vào nó một lúc lâu, hắn lên tiếng

"Tóc Nhiên Nhi đang phai nhạt hả?"

An Nhiên không đáp và cũng không tính đáp, biết trả lời sao giờ, nói là buổi đêm ta đập đầu vào gối nên gối phù phép tóc ta trắng dần? Hay mỗi ngày ta đều ra tiệm cắt tóc nhuộm trắng? Hay ta là đứa con bị nguyền rủa nên tóc trắng dần? A? Hình như sai trọng điểm rồi, tại sao mình phải nói cho hắn biết chứ?

Đình An thấy An Nhiên không muốn đáp nên cũng không hỏi nữa, dù sao không phải cái gì cũng nói cho người khác được đặc biệt là người lạ, mới quen

Tay hắn vẫn giữ sợi sợi tóc mai này nhìn chằm chằm không kìm được mà khẽ vuốt vuốt vài cái, tóc rất mượt!!

Lâm Đô Đô đi qua thu hết cảnh này vào mắt, mắt chữ O mồm chữ A, mặt hiện lên vẻ khinh thường, hếch cằm rời đi

Kỹ nam, phế vật, tưởng quyến rũ được giáo chủ là ngon?

______________________________

Sau bữa tối sẽ là vấn đề chỗ ngủ! An Nhiên sẽ cho bọn họ chung phòng? Ha, quên đi, đi mà dải chiếu nằm ngoài sân ý. Làm sao có thể chung phòng được

Thứ nhất vì là người lạ, thứ hai vì phòng chặt, thứ 3 vì hai tên này có sức mạnh nghịch thiên một cách biến thái! Một người cấp 8 một người cấp 9. Nếu y mà khôi phục 100% thực lực cũng chưa chắc đánh thắng được tên giáo chủ này

Cùng một cấp 9 nhưng người ở đầu người ở cuối cũng tạo nên một khoảng cách rất xa, ở chung với họ khiến An Nhiên cảm thấy hơi áp lực

"vậy nhé, phòng rất chật, tìm nơi nào chống ở đây mà ngủ đi, hoặc là tìm phương án khác ví dụ nhà trọ chẳng hạn?"

Nói rồi không nhân từ, không lưu luyến mà đóng cửa cái 'rầm' lại

"......."

"Giáo chủ, chúng ta ra ngoài thuê phòng nhé?"

"Thuê cái gì, ở đây có phòng mà, theo ta"

Chu Chiêu "??" sao ngài rành về nơi này quá vậy!?

Đúng là có phòng thật, một căn phòng bị bỏ chống, dọn dẹp một tí là có thể ở được. Nếu An Nhiên có ở đây chắc chắn y sẽ há hốc miệng mà hỏi hắn 'Sao ngươi còn rành chỗ này hơn cả ta vậy?'

Đình An "Ngủ tạm đi, mai sẽ sắp xếp sau"

Chu Chiêu "......."

Chu Chiêu "Y cho sử dụng sao?"

Đình An "Vừa nãy có nói tìm phòng nào chống mà ngủ mà"

____________________________

An Nhiên mới nhắm mắt lại cảm thấy xung quanh có cái gì đó đã thay đổi, mở mắt ra thì thấy sương mù đang bao trùm nơi đây

Nơi đây quỷ dị tột cùng, thỉnh thoảng xa xa còn vang lại tiếng khóc cực kì đáng thương, không thì là tiếng hét, khiến cho An Nhiên phải căng da đầu vì căng thẳng!

"Mình phải ra khỏi đây" Nói là làm, An Nhiên cất bước đi trong sương mù, các giác quan đang ở trong trạng thái tốt nhất, tay đang tạo một trận pháp, bất cứ khi nào cũng có thể ra tay được!

Từ đâu đó trong sương, có tiếng nói non nớt của một đứa trẻ vang lên, nghe rất quen tai

"...Lạnh....l-lạnh quá....."

__________________________

Cà: đoán là ai nào!

Cố Đình An: đằng nào chả biết, đoán làm gì?

Cà: im đi, tin mama cho ngươi ăn chay không?

Cố Đình An: mama đúng là thích tạo nghiệp mà *lẩm bẩm*

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK