Mười mấy ngày sau.
Mây mù lượn lờ mà không tiêu tan quanh quẩn thế núi Trác Sơn, rõ ràng là duy mỹ đến cực điểm.
Triệu Sắc Tông kiếm cung đại điện quảng trường.
Nữ nhân mặc xiêm y bóng loáng màu bạc vẫn tại ngồi xếp bằng, xem trời ngộ đạo. Hương sắc da ngọc trời sinh, dáng người đẫy đà, đường cong vận vị, ngồi một chỗ, lại có thể để trời cao mây sương e thẹn, chim sa cá lặn, nghiêng tông nghiêng núi.
Trong tông môn có thật nhiều nam nhân, lão tiều phu, người giúp việc, nam nhân đầu bếp thường xuyên đi qua đi lại, bọn hắn ai ai cũng muốn tiếp cận, muốn được phụ trách dọn tẩm cung cho nàng.
Đến mức, Nguyệt Thanh Y phải đích thân ra tay mới trấn an xuống được.
Tiểu tử Trần Phong cũng lén lút mấy lần hành nghề đạo tặc, lẻn vào kiếm cung để hành nghề, nhưng không phải cướp đồ tặc nhân, mà là nhìn trộm vị này Đại Sư Tỷ Diệp Mộng A.
Đáng tiếc, Diệp Mộng A khí tràng quá mạnh, nàng một ánh mắt phát sinh kiếm trận, trong một lần răn đe đã đem một con mắt của Trần Phong cho mù vĩnh viễn, từ đó hắn cả đời đều lại không dám đối với Đại Sư Tỷ có nửa điểm mạo phạm.
Trong điện, Diệp Mộng A ngồi xếp bằng, ngẩng đầu nhìn trời, hai mắt quan sát thiên văn khí tượng, nhìn chằm chằm lấy cái kia bị phân liệt mà mở tầng mây, muốn từ đó ngộ ra chút gì.
Nàng đã ngồi nơi này tu luyện điển tịch ‘Siêu Duy Kiếm Tâm’ suốt hơn ba năm, cứ như vậy nhìn chằm chằm thiên cơ bên trong.
Cứ như vậy bỏ mặc thời gian chầm chậm trôi qua.
Mặt trời lặn về hướng tây, trăng khuyết mọc lên ở phương đông, lặp đi lặp lại luân hồi...
Nàng loáng thoáng đã có thể bắt giữ cùng lĩnh ngộ được bầu trời thứ hai ‘Duy Tâm thức - Trật Tự Tỏa Liên’.
Nàng có một loại cảm giác, khi nàng lĩnh ngộ đầu thứ hai ‘Duy Tâm thức - Trật Tự Tỏa Liên’, nàng sẽ phát sinh một loại nào đó thuế biến.
Siêu Duy Kiếm Tâm điển tịch xác thực thần bí thâm bất khả trắc, liền là Diệp Mộng A dạng này đệ nhất lưu thiên tài trác việt cũng sẽ không nhất định học được trong một sớm một chiều.
Bên trong điển tịch có tổng cộng bảy khỏa Duy Tâm Thức, gọi là Thất Kiếm Trật Tự Tỏa Liên, mỗi một tầng có trăm ngàn kiếm ý, vạn loại sát chiêu pháp môn, tập hợp thành một bộ bí kiếm kiếm phạt.
Trong mấy trang cuối sách bị Diệp Mộng A tò mò mở ra đọc, bộ điển tịch này thuyết giảng đã có thể coi như hàng truyền thuyết kỳ môn thần pháp, nội dung ghi chép bằng các ấn ký cấm chế, là toàn bộ Duy Tâm ngọc giản của Sử Thi cấp viết lại, mà thậm chí không phải một vị, là của bốn sử thi cấp Nữ Hiệp Kiếm Tiên luận kiếm ở Siêu Duy Sơn viết lại.
Bởi vậy cho nên độ khó, độ kén người của nó là không phải bàn, liền ngay cả bọn hắn tại thời đại đó, bất kỳ một vị nào cũng chưa chắc có thể tu luyện được. Để tu luyện được điển tịch này, yếu tố quá khắt khe, vừa cần có tâm linh hệ ma pháp cực mạnh để phân tán kiếm ý, vừa cần duy tâm đ*o quả kiếm hệ cao siêu, vừa lại phải là thiên phú nhất lưu thì mới có thể.
Then chốt nhất, càng phải cần là nữ nhân thì mới có thể tu luyện, nam nhân muốn tu, trước tiên ‘tự cung’ rồi nói. Chẳng qua là Triệu Mãn Duyên đã xé trang đó đi rồi, cho nên cố sự này tương lai như thế nào thật không dám tưởng tượng.
Đòi hỏi đầu vào quá khó khăn, cho nên sở dĩ triều đình Thanh Vũ đặt nó ở kho tàng trân đỉnh của suốt hàng chục vạn năm nay mà không ai đem ra thuyết giảng, căn bản cũng có thể hiểu được.
Diệp Mộng A là ma pháp sư trường phái kiếm cùng pháp, ở Siêu Duy Vị Diện trở thành Thương Kim Giả dùng kiếm. Nàng là số ít có thể mang đầy đủ căn cốt, thiên phú để đi tu luyện loại đệ nhất kỳ môn pháp điển này.
Bất quá, phải lặp lại một lần, xác thực rất khó.
Nàng mất ba năm trời, lấy nàng thiên tư trác tuyệt đều luyện chưa hết nổi tầng một Duy Tâm Thức, mà càng về sau, độ khó càng gia tăng.
Mỗi ngày nàng đều tại xem trời sao tinh huy, cũng là thời thời khắc khắc đang phát sinh lấy cải biến, đặc biệt là ký tự màu vàng trên trang sách thiêu đốt lên, còn lại không giây phút nào là ngừng tu dưỡng thần thức nàng hết thảy.
Diệp Mộng A cơ hồ mỗi ngày đều đang phát sinh biến hóa. Cứ việc nàng hiện tại dù chưa lĩnh ngộ đầu thứ nhất chân chính Duy Tâm Thức - Trật Tự Tỏa Liên, nhưng có thể cảm giác được, chính mình có thể tại một trận đối kháng cùng chí cao Đỉnh Vị Quân Vương không thành vấn đề, thậm chí còn ở tư thái chiếm thế thượng phong.
Về phần nhục thể, cường độ thân thể Diệp Mộng A là trước sau nguyên vẹn một cái cấm chú pháp sư đến từ nhân loại ma pháp vị diện, nhục thể nàng cực kỳ yếu, nàng chỉ có kiếm pháp cùng ma pháp để né tránh, đỡ đòn và chém giết.
Thẳng đến nếu tương lai nàng luyện được đến cảnh thứ năm, thứ sáu của bộ Siêu Duy Kiếm Tâm này thì khác, Thất Vị Kiếm Trật Tự Tỏa Liên dung hòa, cơ thể cũng là kiếm, kim loại kiếm huy là da thịt, nhất định có cùng một chút Sử Thi cấp nhục thể tương tự.
“Ong Ong Ong Ong ~~~~~~~~~~~”
Truyền pháp điện Kiếm Cung một ngày này, quang mang chiếu rọi giống như là Thánh Thành Đại Thiên Sứ giáng lâm vậy.
Dị tượng đột ngột phát sinh.
Ngồi ở bên trong, Diệp Mộng A hai mắt như trăng ngọc mở ra, bỗng nhiên não hải chấn động, nàng cảm thấy trong lòng một trận thanh minh.
Chờ nàng lại lần nữa nhắm mắt mở mắt ra thời điểm, kiếm nhãn thế gian hết thảy cũng phát sinh kịch liệt biến hóa.
Xung quanh nàng, ngàn thanh vong linh kiếm bay vòng.
Chỉ gặp đã sớm trở về hình dáng ban đầu Vân Tiêu (tầng mây) ở giữa, có từng đầu kim sắc Trật Tự Tỏa Liên giăng khắp nơi, mênh mông vô biên khí tức tràn ngập.
Một mặt hướng cái này từng đầu Trật Tự Tỏa Liên, giống như là tại trực diện toàn bộ thiên địa.
Rung động, nhỏ bé, cảm giác vô lực hiển hiện trong tim. Diệp Mộng A con mắt trừng rất lớn, tâm linh lâm vào cực độ rung động trong lúc chức kiến, thật lâu không cách nào hoàn hồn.
Ầm ầm!!!
Ngay tại nàng ngây người lúc đó.
Nhìn thấy quang mang chợt tắt, trên bầu trời đạo đạo Trật Tự Tỏa Liên tất cả đều biến mất, chỉ còn lại trong đó một đầu trực tiếp vọt xuống tới, đánh vào Diệp Mộng A trên trán.
Trong chốc lát, nàng toàn thân run lên, lập tức yên lặng nhắm hai mắt lại tịnh tu.
Tại trong đầu mình, nàng thấy rõ từng cái huyền ảo lại tối nghĩa phù văn màu vàng hiển hiện.
Tái hiện lại huyền cảnh trận đánh ở Siêu Duy Tâm luận kiếm năm đó. Mỗi một cái phù văn màu vàng đều xuất ra kiếm pháp huyền diệu khó lường, tràn đầy thần bí vận vị.
Diệp Mộng A nhìn xem những này phù văn màu vàng, người thường thì căn bản xem không hiểu, dù là trong đó một cái phù văn, bọn hắn đều nhìn không rõ. Nhưng Diệp Mộng A nào phải người thường, nàng nhìn rõ ràng đây là phù văn ngọc giản kiếm pháp.
Nàng đã đột phá tầng thứ nhất Duy Tâm Thức – Trật Tự Tỏa Liên, phù văn màu vàng đây chính là tuyệt thế bí kiếm của tầng thứ nhất.
Bất quá, đột nhiên bên tai nàng lại xuất hiện một thanh âm.
Đạo thanh âm này băng lãnh mà mờ mịt, phảng phất là từ phù văn màu vàng ở giữa truyền đến thanh âm.
Đạo thanh âm này đang vì nàng giảng giải những này phù văn màu vàng ý tứ.
Diệp Mộng A nghe được những âm thanh này, trong nháy mắt lâm vào đốn ngộ bên trong.
Từng cái phù văn màu vàng nội dung bị trình bày ra, phù văn vừa có chữ, vừa có tiếng, vừa có hình ảnh cụ thể hiển hóa trận chiến của bốn nữ hiệp sử thi cấp Thương Kim giả, cung cấp Diệp Mộng A lắng nghe cùng sở học hấp thu.
Những này phù văn màu vàng cũng không để nàng cảnh giới tăng lên, nhưng lại vô hình ở giữa, đem nàng căn cơ chế tạo càng phát ra kiên cố.
Đồng thời, cũng tại để tâm cảnh của nàng đạt được thăng hoa.
Trọn vẹn qua bốn ngày trời.
Lúc hoàng hôn rơi xuống thời điểm, tại đốn ngộ bên trong Diệp Mộng A mới chậm rãi tỉnh lại.
“Lời cuối cùng phù văn nói cái gì, ta nghe mà không hiểu”. Diệp Mộng A lâm vào trầm mặc.
[Truyền nhân của chúng ta, khi ngươi thấy được phù văn màu vàng này, ngươi đã hoàn thành một tầng Siêu Duy Kiếm Tâm, ngươi chính là chúng ta người kế thừa. Bất quá, nhớ cho kĩ, một ngày nào đó... phải vững tin chính mình, làm theo đạo tâm mà ngươi tin tưởng, hãy chỉ tin tưởng chính mình. Nhớ kĩ, hãy giữ tâm khí cho riêng mình, chỉ tin chính mình].
Đạo thanh âm tắt đi, Diệp Mộng A lập tức đứng dậy, nhìn lấy mình hai tay, trong lòng bành trướng không thôi.
Nàng giờ khắc này phi thường rõ ràng tự thân biến hóa.
Khí chất càng phát ra mờ mịt, liếc mắt nhìn qua, phảng phất kết hợp thành một thể với đất trời.
Tuy nói nàng hiện tại vẫn không có bước vào tầng thứ hai cảnh giới, nhưng nàng hôm nay, đối mặt Vô Địch Quân Vương cảnh tồn tại, không chút nào sợ.
Chính yếu nhất chính là, tại nàng lĩnh ngộ những cái kia phù văn màu vàng về sau, là nàng đã biết chân chính con đường của mình, chân chính Duy Tâm đ*o quả con đường thuộc về mình.
Thương Kim giả tu luyện vũ khí ma cụ, mượn Duy Tâm nặn ra binh khí, tu luyện trăm năm ngàn năm binh khí nhập thể, ngàn năm, vạn năm kết làm đồng sắt, sau đó mài sắt thành kim, lại hướng lên, rèn đúc kim, chính là ngộ ra chính mình đạo, hóa thành Thương Kim giả.
Từ trong tay của Diệp Mộng A, nàng nắm giữ hai thanh chủ kiếm, nàng ban cho chúng Tuệ Kiếm kiếm nhãn.
Rèn đúc Hắc Ám Long Nha Kiếm, lấy cốt lõi từ Hắc Long long nha, trải qua trăm ngàn lần rèn đúc, rèn vô số hắc ám ngọc thạch, truyền thừa hắc ám di tích mà luyện thành.
Rèn đúc Bạch Hư Tiên Tử Kiếm, một thanh kiếm này, chính là Quang Minh Thần Kiếm cùng Thần Miếu Thánh Nữ chi kiếm của Parthenon bị nàng dùng Trật Tự Tỏa Liên nung chảy, luyện kiếm chế tác lại làm một. Ngày trước ở thế giới ma pháp, Thần Miếu Thánh Nữ chi kiếm được Diệp Mộng A sử dụng rộng rãi nhất.
Diệp Mộng A nghĩ nghĩ, một lát sau, nàng quyết định việc đầu tiên mình muốn làm là xuống núi minh ngộ cùng lịch luyện.
Tu luyện dài dằng dặc ngồi không rất nhàm chán, phải có lịch luyện mới có thể để cho đạo tâm lưu thông, ổn định căn cơ. Hơn nữa, vạn nhất còn tránh được tẩu hỏa nhập ma trong lúc tu luyện.
Nàng thoáng bổ não, đây không thể nghi ngờ là vị sư tôn kia muốn nàng rèn đúc vô thượng đạo cơ, cho nên mới để nàng nắm bí kíp này sớm ngộ đạo!
Nghĩ đến cái này.
Diệp Mộng A liền không nhịn được hiếu kì, sư tôn nàng đến cùng là cảnh giới gì.
Có hay không muốn cầm kiếm ra thử ám sát sư tôn thêm một lần, vừa hay để điều tra sư tôn bí mật từ thế giới ma pháp đến thế giới Siêu Duy này là gì, vừa lấy lý do thử đạo!??
Diệp Mộng A cười, cảm thấy có thể dùng được.
......................