Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tiểu Hồng mày đang đau à?" Nhịn nửa ngày, nhóc tỳ chỉ thốt được ra một câu như vậy.

Con chim tước toàn thân đỏ như lửa mở to mắt, tức giận trừng mắt nhìn nó, dáng vẻ rất là bực bội.

Từ trên trời có một con chim tước màu đỏ rơi xuống làm bọn trẻ đều ngẩn người, lẽ nào đây chính là con chim nhỏ mà nhóc tỳ vẫn luôn nhớ mãi không quên, còn có một lần từng đuổi theo nó ra khỏi làng đấy sao?

Nhưng, người chân chính hiểu rõ một số điểm, như tộc trưởng, còn có mấy ông lão tuổi tác rất lớn đều đờ ra. Mà đám Thạch Lâm Hổ và Thạch Phi Giao lại càng lông tóc dựng đứng, không dám động đậy, sợ chọc giận con chim tước đỏ đó.

Bọn họ đã từng nhìn thấy từ xa một con chim nhỏ đỏ như lửa đại chiến ở trong Thương Mãng Sơn Mạch, thiêu rụi nửa bầu trời, loại cảnh tượng đó quá đáng sợ, cả đời cũng sẽ không bao giờ quên.

Hiện tại, lúc con tước đỏ này lại từ trên trời rơi xuống đã nhuộm đỏ cả chân trời, giống như là ráng chiều buông xuống. Không cần phải liên tưởng nhiều cũng đã khiến người ta da đầu tê dại, đây chắc chắn là con sinh linh chí cường kia rồi.

"Cháu mau tới đây." Thạch Vân Phong nhỏ giọng, sợ làm con chim đỏ tức giận, gọi nhóc tỳ quay trở lại.

"Gia gia, không sao đâu, cháu biết Tiểu Hồng lợi hại, nhưng cháu không cảm thấy sát khí, nó không địch ý đối với Thạch Thôn ta." Nhóc tỳ chớp chớp đôi mắt to giải thích.

Con tước đỏ nằm sấp trên đất, trợn tròn mắt, há mồm phun ra một luồng ánh sáng yếu ớt, rơi ở trên một tảng đá lớn. 'Phập' một tiếng, một làn khói xanh bốc lên, cả tảng đá đều bị nung chảy, trở thành một bãi dung nham chảy trên mặt đất, nóng bỏng vô cùng, khiến mặt người ta phát đau.

Mọi người sợ hãi, đây chỉ là một luồng hào quang nhỏ nhoi mà thôi, không phải ngọn lửa chân chính mà đã có sức nóng đáng sợ như thế này rồi. Liên tưởng đến những gì nhìn thấy lúc trước, lửa lớn ngập trời mãi không dứt, thiêu đốt phải đúng nửa tháng, đó là thần uy cỡ nào nữa đây?

Mọi người toát mồ hôi thay cho nhóc tỳ, mấy người Thạch Phi Giao cẩn thận đi tới, muốn kéo nó đi.

"Tiểu Hồng đừng tức giận, mày xem mày đã bốc khói ở cả trên đầu rồi đây này, cẩn thận bộ lông đẹp đẽ của mày, rụng đi thì thật là quá đáng tiếc." Nhóc tỳ nói.

Một dúm lông ở trên đầu tước đỏ có hào quang lập lòe, cọng nào cũng dựng đứng lên, hiển nhiên là nó rất phẫn nộ, nhưng một lúc sau nó lại bình tĩnh lại, ánh mắt kỳ lạ nhìn chằm chằm nhóc tỳ mãi không thôi.

"Gia gia xem này, Tiểu Hồng rất tốt bụng, không nổi giận nữa rồi." Nhóc tỳ vui sướng nở nụ cươi, rất ngọt ngào mà cũng rất đơn thuần, nó rất muốn ôm lấy con chim đỏ này.

Con tước đỏ rực vỗ vỗ cánh một lúc, khó khăn đứng dậy, vết thương giữa ngực và bụng nó lấp lóe ký hiệu, không ngừng phá hủy sinh cơ của nó.

"Mày tới tìm Liễu Thần đúng không, lần trước mày tới đã rơi ở trên thân cây, lần này muốn Liễu Thần giúp mày trị thương đúng không?" Nhóc tỳ hỏi.

"Hừ!" Bị một thằng bé nhìn trúng tâm tư, tước đỏ rất bất mãn, phát ra một tiếng hừ trong trẻo, không để ý đến nó nữa mà ngẩng đầu nhìn về phía cây liễu kia.

Cây liễu to lớn đã cháy đen yên lặng, cành liễu ảm đạm đang đung đưa theo gió kia lúc này cũng im lặng mà rủ xuống, dần dần phát ra hào quang màu xanh.

Con chim đỏ khẽ kêu, khó khăn đi về phía trước mấy bước, đón lấy cành liễu xanh non, để lộ ra vết thương của mình và ẩn đi một chút ánh lửa cuối cùng đó.

Ở trên cành, một giọt nước trong suốt xuất hiện, giống như một hạt ngọc lộ, phát ra hào quang, hơn nữa còn có từng làn hương thơm lan tỏa, khiến người của Thạch Thôn đều cảm thấy thần thanh khí sảng.

Cành liễu rủ xuống, chồi non chạm phải con tước đỏ, giọt nước trong suốt rơi xuống, ẩn vào trong vết thương đáng sợ đó, lập tức làm cho chỗ đó bùng lên ngọn lửa hừng hực, ký hiệu lấp lòe không ngừng. Con chim đỏ khẽ kêu, cơ thể run lên, dường như rất đau đớn, đang chịu đựng một cách khó khăn.

Cành liễu phất nhẹ, liên tục xuất hiện mấy giọt nước lăn ở trên chồi non, giọt nào cũng trong suốt óng ánh như thể Tiên Châu, ánh sáng lung linh đầy màu sắc, hơn nữa còn có mùi thơm ập vào mũi.

Lúc mấy giọt nước này rơi xuống, ký hiệu đó liền biến mất, vết thương xuyên qua bụng ngực liền khép lại hoàn toàn, sự đau đớn của chim đỏ nhỏ giống như thoáng cái liền giảm nhẹ đi nhiều.

Sau đó, cái chồi non lấp lánh ráng xanh rủ xuống đầu nó, giọt nước trong suốt rơi xuống, mấy cái lỗ ở trên đầu tước đỏ cũng từ từ biến mất, tới lúc này tất cả vết thương trên người nó hoàn toàn bị trừ khử.

Ánh lửa lấp lóe một hồi, toàn thân của chim đỏ nhỏ có xích quang bay lượn, cả người đều xán lạn, chói chang tới mức người ta không thể mở hổi hai mắt, thần hi vô tận đang quay vòng, khiến nó thoạt nhìn xinh đẹp lóa mắt, khác hoàn toàn so với ban nãy.

Thôn nhân kinh hãi, con tước chỉ to bằng bàn tay lại phát ra thần uy ngập trời, lúc này giống như đang đối mặt Thiên Thần Thượng Cổ, mọi người suýt nữa xụi lơ ra đất, còn may cây liễu tỏa ra quầng sáng, triệt tiêu loại thiên uy này.

Về phần ở gần đó, ví dụ như bên hồ, nhưng con Ngũ Sắc Kê, Độc Giác Thú kia đều giống như lễ thánh, hướng về chỗ này mà dập đầu, không ngừng quỳ lễ.

Con tước nhỏ tâm tình rất vui vẻ, thích thú kêu lên mấy tiếng, ẩn đi thần uy, nhảy nhót ở tại chỗ, hướng cây liễu phát ra giọng nói trong trẻo: "Ta nợ ngươi một ân tình rất lớn."

Cây liễu cháy đen không có tiếng động nào, cành liễu xanh biếc đung đưa, chỉ về phía tất cả thôn nhân.

Con tước vẻ mặt hồng hào, mất hết vẻ uể oải, lông toàn thân óng ánh trong suốt, nó trở nên dồi dào sức mạnh, đã khôi phục nguyên khí.

"Keng" một tiếng, một chiếc lông đỏ rơi xuống từ trên người nó, chảy xuôi hào quang như tia điện, vô cùng thần dị, 'xích' một tiếng cắm ở trên một tảng đá.

"Các ngươi giữ lấy, nếu có người tìm phiền toái thì cứ lấy ra cho chúng xem!" Giọng nói của nó vô cùng êm tai, trong trẻo, như ngọc châu đang rơi, hiển nhiên là nó đang đưa tín vật.

Nhưng mà, sau khi chiếc lông cắm vào đá, tảng đá liền tan chảy, biến thành một bãi dung nham, hào quang đỏ rực chảy xuôi, chất lỏng sục sôi, diện tích nhanh chóng được khuếch đại.

Mọi người lùi lại, loại nhiệt độ này quá cao.

Con tước đỏ ngẩn ra, nhìn mọi người một cái, sau đó há mồm hít một phát, trên chiếc lông đỏ hừng hực ánh quang, lóe lên dữ dội, từng luồng thần hi bay lên, ẩn vào trong miệng của nó.

Nó lấy thần tính đi, chỉ để lại một chiếc lông đỏ rực đẹp mắt, sau đó quay sang gật đầu với cây liễu rồi bay lên trời.

"Tiểu Hồng, sau này tới chơi thường xuyên nha!" Nhóc tỳ đứng ở đầu thôn, dùng sức giơ tay lên vẫy.

Con tước đỏ lảo đảo ở lưng chừng trời, suýt nữa rơi xuống, quay đầu lại lườm nó một cái, sau đó toàn thân phát ra hào quang, đầu cũng không ngoảnh lại liền xông về nơi xa.

"Cất kỹ chiếc lông này!" Tộc trưởng Thạch Vân Phong trịnh trọng nói, một chiếc lông ngắn liên quan tới rất nhiều thứ, không ai sẽ coi nó là một chiếc lông bình thường.

Rất lâu sau chỗ này mới bình tĩnh trở lại, thôn nhân bắt đầu đi làm quen hoàn cảnh nơi đây.

Bọn trẻ kêu oa oa, chạy đuổi ở trên bờ hồ xinh đẹp với thảm cỏ xanh êm ái như tấm đệm, đang thương lượng câu Long Tu Ngư như thế nào, dùng để sau này cường gân tráng cốt, bọn nó càng lúc càng khát vọng thực lực.

Tiểu Loan Điểu lông cánh tươi đẹp, dài hai mét, nhàn nhã bơi vào trong hồ, căn bản không sợ bọn trẻ này. Còn mấy con Độc Giác Thú kia thì trừ việc hơi cảnh giác với đám đàn ông trưởng thành ra cũng không thèm để ý đến bọn trẻ.

Sau khi bình tĩnh lại, nhóc tỳ lại một mình ngồi ở bên hồ, ôm lấy hai chân, lại bắt đầu ngẩn ra, đôi mắt to nhìn vào làn nước xanh trong hồ, rất lâu cũng không có cử động.

"Cháu lại đang nghĩ gì thế?" Thạch Vân Phong đi tới, cũng ngồi trên thảm cỏ xanh ở bên hồ.

"Gia gia, đã đến lúc ông nên nói cho cháu biết rồi." Tiểu Thạch Hạo quay đầu lại, ánh mắt trong trẻo.

"Được rồi, ông sẽ kể cho cháu nghe tất cả những gì mình biết." Tộc trưởng gật đầu, Thạch Hạo sớm thông minh, không nên coi nó như một đứa trẻ vô tri.

Gió mát thổi tới, không khí trong lành mang theo mùi thơm nồng của thảo mộc và mùi bùn đất, trong hồ thỉnh thoảng có cá lớn màu vàng nhảy lên, thoạt nhìn tường hòa mà lại yên tĩnh.

"Thạch Thôn của chúng ta dường như có lai lịch rất lớn, rất kinh người. Chỉ là đến bản thân chúng ta cũng đã quên mất rồi, còn mỗi mấy chữ truyền từ đời tổ tiên đến nay mà thôi." Thạch Vân Phong nói nhỏ.

Thạch Tộc truyền thừa lâu đời, theo những gì mà các vị tộc lão trước đây nói, có thể ngược dòng về thời kỳ Thượng Cổ. CHỉ là ở trong năm tháng dài dòng, tất cả đều có thể phai nhạt đi, đến bản thân thôn nhân cũng không còn tin những lời đồn đó nữa.

"Thật là lâu đời nha." Tiểu Thạch Hạo kinh ngạc.

Tộc trưởng khẽ thở dài một tiếng, nói: " Rất nhiều việc đến bản thân chúng ta cũng đã quên mất rồi. Truyền thừa sớm đã bị cắt đứt. Mãi cho tới một ngày, có một đôi vợ chồng trẻ tìm tới đây, đề cập tới những việc này, chúng ta mới biết được, những gì mà các vị tộc lão nói có thể là sự thật."

Tiểu Thạch Hạo mở to mắt, nó biết, đó có thể chính là cha mẹ của nó.

"Bọn họ trông như thế nào vậy?" Thôn nhân rất tốt với nó, nhưng người nào cũng có cha mẹ, chỉ mỗi mình nó là mồ côi. Nó mặc dù rất thoải mái lạc quan, nhưng sâu trong cõi lòng vẫn còn có một chút mềm yếu, vô cùng khát vọng.

"Người phụ nữ đó rất xinh đẹp. Người đàn ông cũng rất anh tuấn, nhưng lại hơi có vẻ bệnh." Tộc trưởng nói như sự thật.

Nhóc tỳ nắm chặt tay, mắt to lấp lánh, có một loại vui mừng cũng như chờ mong, ngẩng mặt lên nói: "Gia gia mau nói tiếp đi."

"Bọn họ tới từ một cổ quốc, nói Thạch Thôn là tổ địa của bộ tộc bọn họ, mặc dù bọn họ vô cùng huy hoàng nhưng sớm đã không thể tìm thấy tổ địa."

Bộ tộc đó mạnh mẽ tới mức không thể tượng tưởng, nhưng bởi vì tổ huấn, không thể tùy ý quay lại tổ địa, để tránh dẫn kẻ thù tới đây, vì vậy sau năm tháng dằng dặc sớm đã không tìm được đường về.

Làm như vậy là vì giữ lại một chút hương hỏa, để cho huyết mạch truyền thừa không bị đứt đoạn, vạn nhất bộ tộc huy hoàng đó bị tiêu diệt thì ở đây vẫn có thể kéo dài, mãi mãi là một vùng tịnh thổ.

Nhánh được giữ lại năm đó cũng rất mạnh, nhưng bởi vì nguyên nhân như vậy mà Thạch Thôn từ từ xuống dốc, tới bây giờ sớm đã không còn phương pháp tu hành nữa.

"Năm đó đối vợ chồng trẻ ấy vô tình tìm được đường về tổ địa cho nên mới tới đây."

Đôi vợ chồng đó vô cùng mạnh mẽ, đi ngang qua Đại Hoang, đạp qua cương vực vô tận, cuối cùng cũng tới nơi này. Chỉ là bọn họ đã phải thất vọng, Thạch Thôn căn bản không có thịnh vượng như trong tưởng tượng, sớm đã mất đi uy thế thời Thượng Cổ.

"Lúc đó, cháu được bọn họ ôm ở trong lòng, thoạt nhìn rất yếu ớt, mới chỉ được mấy tháng tuổi. Nhưng họ lại nói cháu đã một tuổi rồi."

Nhóc tỳ mở to mắt, nghiêm túc lắng nghe. Lúc này, bọn trẻ cũng đã chạy tới, không nói tiếng nào ngồi xuống mặt đất, tò mò lắng nghe.

"Tình hình cơ thể của cháu rất gay go, đã xảy ra sự thoái hóa nghiêm trọng. Họ nói, coi cháu như một đứa bé mấy tháng tuổi mà nuôi nấng là được rồi, nếu thực sự không sống nổi cũng sẽ không trách chúng ta." Tộc trưởng thở dài, vuốt ve đầu của nhóc tỳ, đến ông ấy cũng không ngờ, một đứa bé yếu ớt như vậy lại có thể sống được, hơn nữa còn là thiên túng kỳ tài.

Nhóc tỳ thần tình hoảng hốt, trong lòng hiện lên một đám sương mù mơ hồ, trẻ em nhỏ như vậy không nên nhớ tới cảnh tượng lúc một tuổi, nhưng tiềm thức của nó lại khắc quá sâu việc này, để lại dấu ấn.

"Bọn họ... Người thân, đã thành toàn tiểu ca ca, cháu..."

Trong thoáng chốc, nhóc tỳ giống như nhìn thấy thứ gì đó, nhịn không được mà đau lòng rơi lẹ, nước mắt dọc theo má chảy xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Dũng Nguyễn
13 Tháng hai, 2019 08:41
Chúc mừng năm mới nhóm dịch .. cảm ơn các bạn đã dịch tiếp bộ này ^^ mong sẽ finish sớm và ko bị drop .. thank các bạn nhiều
Ngân
29 Tháng một, 2019 16:00
Chúc năm mới Kỷ Hợi nhiều may mắn. Nhóm dịch xin phép nghỉ Tết, hẹn năm tới.
Vân Phạm
24 Tháng một, 2019 18:22
hay nhất với huynh ấy chứ nhất với mấy huynh à mà ý kiến
Nguyên Đỗ
23 Tháng một, 2019 02:09
Tks bác
khánh lụi
22 Tháng một, 2019 01:29
Đang dịch mà bác ! Chứ conver thì full lâu rồi
Nguyên Đỗ
21 Tháng một, 2019 20:22
Mấy bác cho mình hỏi là sau chương này còn chương nào ko ạ ?? Tại thấy bản gốc đến 2k chương mà mới đọc đến chương 1310 à huhu
Thach Pham
18 Tháng một, 2019 10:59
già thiên hay hơn, cũng cùn 1 thế giới với bộ này nhưng khác mốc tgian
ronkute
08 Tháng một, 2019 09:27
Còn nhiều bộ hay hơn nữa bạn ơi
Tulennn.n
05 Tháng một, 2019 08:57
truyện này hay nhất mình từng đọc luôn á
ronkute
03 Tháng một, 2019 15:45
Sau bộ này thì mình sẽ chuyển sang bộ Hắc Ám Vương Giả. Nói thật, bộ này mình không thích, nó YY quá, không phải dạng mình thích. Chỉ vì muốn hoàn thành Full không muốn mang con bỏ chợ, nên mình cố gắng đi tới cuối đường. Cảm ơn bạn vì thiện ý trên, nếu được, mong rằng sẽ có cơ hội hợp tác với bạn trong tương lai.
Quang Tuấn
03 Tháng một, 2019 01:12
cảm ơn ronkute vì đã dịch truyện này. cho hỏi nếu xong bộ này bạn có kê hoạch nào cho bộ thánh khư ko. có thì mình ủng hộ 2 ✋
ronkute
27 Tháng mười hai, 2018 07:38
Tối sẽ ra chương nhen bác, ăn lễ hơi kỹ chút :v
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2018 10:44
ronkute không ra chương mới đi
Bùi Thiên Hà
24 Tháng mười hai, 2018 20:47
Hay quá :)
ronkute
13 Tháng mười hai, 2018 11:55
Check FB nhen bác
langtu0391
12 Tháng mười hai, 2018 13:12
chào ronkute đẹp trai hoặc xinh gái. Cụ có thể gửi bài hướng dẫn dịch 1 số cấu trúc được không? Fb của tôi: www.facebook.com/asthewind491. Mình muốn ham hố 1 chút :D
ronkute
11 Tháng mười hai, 2018 06:33
Mình chắc chắn sẽ đi hết bộ này, bạn cứ yên tâm. Còn về giúp đỡ, thì chỉ cần ấn like hoặc phiếu đề cử là nguồn động lực cổ vũ tốt nhất rồi.
Hieu Le
10 Tháng mười hai, 2018 17:53
hy vọng bác có thể tiếp tục hoàn thành bộ truyện này. chân thành cảm ơn. nếu có phương thức nào gián tiếp giúp đỡ được các bạn thì xin báo lại.
ronkute
04 Tháng mười hai, 2018 13:06
Dạo này mình bận nên k lên chương được, hẹn mọi người cuối tuần nhen, ráng sẽ chục chương bù lại.
ronkute
26 Tháng mười một, 2018 06:57
Không có đâu bạn, bộ này chỉ mỗi TTV dịch thôi.
laogiao
25 Tháng mười một, 2018 19:40
Có ra thêm ko nhỉ mn? M thấy những web khác đã post truyện dịch đến chương 1257 rồi :( Truyện đang hay mà tiếc quá!!
laogiao
25 Tháng mười một, 2018 19:40
Có ra thêm ko nhỉ mn? M thấy những web khác đã post truyện dịch đến chương 1257 rồi :( Truyện đang hay mà tiếc quá!!
ronkute
25 Tháng mười một, 2018 09:44
Có 2 cách. 1. Bạn tặng phiếu đề cử, 2. Là bạn vào Forum, vào box Mạnh Thường Quân Các và thông báo ủng hộ.
21302766
24 Tháng mười một, 2018 14:49
Mua phiếu đề cử thôi.
Meotep92
24 Tháng mười một, 2018 08:35
Gửi ủng hộ bạn dịch ntn vậy?muốn ủng hộ mà k biết
BÌNH LUẬN FACEBOOK