Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những Chí Tôn bên cửu Thiên vì thế mà giảm đi chút áp lực, những chủ lực đang đi tiêu diệt Vương Trường Sinh cùng Mạnh Thiên Chính nên bọn họ tạm thời thoát ly khỏi bờ vực sống còn.

Nhưng mà, đây cũng chỉ là sự thư thả trong nhất thời, chỉ cần Vương Trường Sinh cùng Mạnh Thiên Chính chết trận thì đại cục liền định đoạtm bọn họ cũng sẽ bị tiêu diệt theo.

"Quá yếu."

"Giết sạch không còn một mống."

Có người khẽ nói mang theo địch ý cùng gợn sóng đầy đáng sợ, dẫn dắt những Chí Tôn còn lại triển khai công kích về phía các Chí Tôn bên phía Đế quan.

Đế tộc!

Người bên phía Đế quan đều thình thịch lo lắng, sự tình bết bát nhất cũng đã xảy ra, Đế tộc thứ ba đã hiện thân và tới đây, phụ trách việc chém giết bọn họ.

Vì trận chiến này, dị vực đã phát động quá nhiều cao thủ, ngay cả Đế tộc cũng đã động!

Tính cả sinh linh từng bị Mạnh Thiên Chính trấn áp ở trên bàn cờ đại đạo, vậy tổng cộng đã có bốn Chí Tôn Đế tôn!

"Yếu như thế mà cũng muốn bảo vệ à, một tên cũng không được rời." Tên tu sĩ Đế tộc kia nhẹ nhàng nói, từ từ chậm rãi bước tới.

Thế nhưng, trong lúc này thiên địa lại hiện lên những gợn sóng đáng sợ, bước chân của hắn rơi vào trong tinh không tựa như giẫm trên mặt nước khiến sóng lớn đáng sợ, sóng lớn khuếch tán là do ký hiệu tạo thành.

Những ký hiệu này tượng như sóng lớn chấn động ra xa, uy thế bốn phương!

Cách đó không xa, một bà lão Chí Tôn tới từ cửu Thiên chấn động, bà gặp phải công kích nên nhanh chóng lùi lại.

Chỉ là, cách đó không xa còn có những Chí Tôn dị vực khác nữa nên xúm lại chặn đường lui, không cho nàng bỏ chạy.

"Vô dụng mà thôi, tiễn ngươi một đoạn, ai tới cũng chẳng thể cưới nổi." Chí Tôn Đế tộc lên tiếng, hắn nhìn rất trẻ tầm hai mươi mấy tuổi thế nhưng trong con ngươi lại ngập tràn tang thương, chắc chắn đã sống vô cùng lâu năm.

Cũng trong lúc đó, gợn sóng bên dưới chân hắn càng đáng sợ hơn không ngừng lan tràn khuếc htán, gợn sóng này càng ngày càng kịch liệt hơn tựa như sấm nổ đập tan tinh không xung quanh.

Bà lão Chí Tôn sớm đã trọng thương và thiếu chút nữa bỏ mạng trong cuộc quyết chiến lảo đảo, miệng ứa ra ngụm máu.

Bên trên mái tóc của bà có rất nhiều giọt máu tươi, có kẻ địch và cũng có chính mình bắn lên, không ngừng lảo đảo lắc lư.

"Phụt!"

Cuối cùng, theo tên Đế tộc áp sát thì nữ Chí tôn ấy phun càng nhiều máu hơn, sắc mặt trắng bệch như ngã khụy giữa tinh không.

Sao lại như thế, việc này khiến người người kinh hãi, Đế tộc đáng sợ tới mức như này ư?

"Đó chính là Đạp Tiên cửu bộ, cẩn thận!" Xa xa, có một lão Chí Tôn nhắc nhở.

Bên phía Đế quan, toàn bộ Chí Tôn đều có tuổi tác rất lớn, đều là những nhân vật tiền bối sống sót của mỗi thời đại, thế nhưng đáng tiếc vẫn không thể nào trường sinh, hiện giờ đã già nua, tinh lực héo tàn, không còn ở trạng thái đỉnh cao như trước nữa.

"Vô dụng thôi, chín bước bước ra, tiễn bọn ngươi lên đường." Tên Chí Tôn Đế tộc bình thản nói, tiếp tục bước hướng về trước.

Đạp Tiên cửu bộ, chỉ cần nghe tên đã đoán được uy phong của nó rồi, đây là một môn tuyệt học vang dội cổ kim.

"Giết!"

Bà lão Chí Tôn hét lớn, bà biết, tình huống chẳng ổn chút nào, nhất định phải liều mạng nếu không chắc chắn ngay cả cơ hội ra tay cũng chẳng có.

Trong giây lát đó, hào quang vạn sợi, điềm lành đầy trời, rất nhiều xác ngôi sao đều bị nhấn chìm, nơi đây trở nên óng ánh phi thường.

Là do bà lão Chí Tôn xuất thủ đối kháng lại cường giả Đế tộc.

Đáng tiếc, chung quy vẫn là chậm, bà vốn đã trọng thương đồng thời đang đối mặt với sự ứng phó toàn lực của Đế tộc, rõ ràng bà không thể nào địch lại được.

"Bước thứ năm, bước thứ sau..."

Tên Đế tộc kia không ngừng đếm bước tiến của mình, khi tới bước thứ tám thì thiên địa vỡ, thần quang như biển gầm đánh tan toàn bộ bảo thuật của bà lão Chí Tôn trước mặt.

Đồng thời, gợn sóng không ngừng khuếch tán bên trong hư không đầy dũng mãnh, bà lão Chí Tôn bị chán cho không ngừng phun máu tươi, trên thân thể đầy rẫy vết rạn, là đại đạo đang khuấy động vì bị trấn áp.

Ầm!

Cuối cùng, thân thể của bà lão Chí Tôn rạn nứt, rất nhiều vị trí nổ tung, rất là thê thảm.

"Lên đường đi thôi!"

Cường giả Đế tộc lạnh lùng nói, trong tay xuất hiện một thanh ma đao đỏ tươi như máu, vù, chèm thẳng tời trước.

Bà lão Chí Tôn tuy rằng đã dùng mọi khả năng thế nhưng vẫn không thể thay đổi được gì cả, phụt, đầu lâu của bà bắn lên, nguyên thần bị đánh tan.

Cảnh tượng này khiến người người chấn động, uy hiếp tới tất cả người nơi đây.

"Không còn mấy người nữa, tiễn toàn bộ lên đường cho rồi!" Chí Tôn Đế tộc lạnh lùng vô tình nhìn những người còn lại.

"A..."

Xa xa truyền tới âm thanh gào thét, Mạnh Thiên Chính bị nhốt trong trận không ngừng giãy giụa phá khốn ra ngoài.

Lúc này, trong mắt hắn mang theo tơ máu, bởi vì hắn tận mắt chứng kiến từng Chí Tôn một bên phía cửu Thiên bị giết.

Đều là những huynh đệ thân thuộc nếu không cũng chẳng xuất hiện ở đây làm gì, bọn họ đều có niềm tin tương đồng.

Cứ thế trơ mắt nhìn bọn họ chết trận khiến lòng Mạnh Thiên Chính ngập tràn bi phẫn, hắn rống lớn tựa như con dã thú bị nhốt trong lòng mang theo bi thương vô tận.

"Khi nào thì mày mới thức tỉnh hả, phục sinh đi, chiến huyết đã từng có kia!"

Mạnh Thiên Chính cuối đầu nhìn cung lớn trong tay rồi thì thào, tựa như là đang ngâm tụng một câu thần chú cổ xưa để thả ra món đồ nào đó.

Đáng tiếc, dù cho hắn có thử nghiệm trăm ngàn lần thì cung lớn đỏ đậm nhiễm đầy máu tươi vẫn chẳng hề phát sinh gì.

"Mạnh Thiên Chính, ngươi chạy không thoát được đâu, chẳng mấy chốc nữa thì sẽ bị tiêu diệt mà thôi!"

Lúc nào, tên Đế tộc cầm đầu cùng với những cao thủ phát đồng thời phát lực đánh về trong trận pháp, mục đích là muốn tuyệt sát Mạnh Thiên Chính, tiêu diệt hoàn toàn ngay tại nơi này.

"Đạo quả một đời, thai nghen tới nay."

Cả người Mạnh Thiên Chính phát sáng chống trọi công kích của mọi người, nếu không phải hắn tu luyện áo nghĩa chí cường của Bất Diệt kinh thì chắc chắn đã sớm chết chết.

Nên biết, hiện giờ đang có cường giả Đế tộc liên hợp với một vài Chí Tôn khác đang luyện hóa hắn ở bên ngoài trận, cảnh tượng như vầy không cách nào tưởng tượng ra được!

Thể phách của Mạnh Thiên Chính mạnh tới tận cùng thì mới có thể chiu đựng được cơn đau đớn, mới có thể kiến trì không bị tiêu diệt của cuộc luyện hóa này.

Hắn dùng tay vuốt nhẹ cung lớn, rất nhẹ nhàng tựa như không nỡ cùng với tiếc nuối, cuối cùng thì hét lớn, hắn dùng hết khả năng bắt đầu hủy đi chiết cung lớn này.

"Làm gì thế?" Tất cả mọi người đều thất kinh, đặc biệt là cường giả bên phía Đế quan lại càng chấn động hơn, ngập tràn vẻ không hiểu, lo lắng và sợ hãi thay cho hắn.

Mạnh Thiên Chính đang hủy đi binh khí Chí Tôn của chính mình!

Cung lớn này có lai lịch rất lớn, lúc Mạnh Thiên Chính chưa thành Tiên thì đã theo hắn rồi, đã bắn giết vô số cường địch trong thiên hạ.

Chỉ vì, trên con đường Lấy thân làm chủng hắn đã xảy ra bất trắc, bản thân tàn phế nên cung này cũng đã bị hủy một nửa, và rồi từ đời đó không còn nhìn thấy nữa.

Hiện giờ tái hiện trên thế gian, thể hiện ra uy lực vô tận của mình, trước đây không lâu đã bắn giết liên tiếp mấy vị Chí Tôn, đánh đâu thắng đó, đáng lẽ là món binh khí trân quý nhất của Mạnh Thiên Chính mới đùng, vì sao hắn lại muốn hủy nó?

"Ầm!"

Mạnh Thiên Chính dùng toàn lực bẻ gẫy trường cung, từ trong đó đang chảy ra từng giọt máu tiến lên người hắn, đồng thời hắn gầm nhẹ, thần sắc phức tạp, đầy tiếc nuối.

Cung lớn, vì sao lại chảy máu?

Dù cho tu sĩ dị vực cũng giật mình, ngập tràn sự hoài nghi.

"Đạo quả của ngươi, thành tựu của ngươi đều nằm bên trong cung này, thì ra là như vậy, năm xưa thân cùng cung đều hủy và bị ngươi chôn vùi thế nhưng lại dựng dục ra sinh cơ đại đạo." Xa xa, Vương Trường Sinh hoảng sợ nói.

Bên trong cung có huyết nhục, có máu tươi, thậm chí còn có xương!

Cái được gọi là giới tử nạp tu di, đối với những người thuộc cấp bậc này thì chẳng tính là gì cả.

Bên trong cung lại có càn khôn khác!

Mờ hồ có thể thấy được, bên trong cung có một người rất trẻ trung đang khụy gối, cùng với việc bẻ gãy cung lớn thì sự trưởng thành của hắn cũng bị cắt đứt, cả người đều đang chảy máu.

"Mạnh Thiên Chính trước kia, con đường năm chưa, hết thảy đều vẫn còn!" Xa xa có lão Chí Tôn run rẩy nói, kích động cũng như tiếc nuối, thần sắc đầy phức tạp.

"Năm xưa ai cũng nói hắn đã bị phế, nhất định sẽ phải chết, kết quả hắn lần nữa quật khởi, thì ra hắn chém bỏ thân thể tàn phế rồi đưa phần chân linh mai táng tiến vào trong cung này, niêm phong ở trong để thai nghén."

"Đạo quả, nếu như dựng dục ra một cách tự nhiên và kết hợp lại với chân thân, thành tựu không thể nào tưởng tượng được!"

Mấy người này đã đoán ra được bí mật.

Một ít lão Chí Tôn bên cửu Thiên đều lộ vẻ mặt phức tạp.

Bọn họ biết, Mạnh Thiên Chính đã đưa ra quyết định đau đớn nhất, không hề chờ thần thai xuất thế một cách tự nhiên mà là chủ động bẻ gãy trường cung, cưỡng ép nó thức tỉnh.

Từng giọt máu hạ xuống tiến vào thân thể hắn khiến cho khí thế của Mạnh Thiên Chính càng mạnh mẽ hơn, một luồng khí tức kinh khủng tràn ngập trong tinh không, đang cuộn trào, đang tăng cường!

"Hắn... từng muốn dùng biện pháp đó để thành tiên?" Con ngươi của tu sĩ Đế tộc co rút, cảm nhận được sự sợ hãi, dù cho bọn họ không hề biết Mạnh Thiên Chính đã phát sinh chuyện gì ở quá khứ thế nhưng hiện giờ cũng đã nhìn ra được một chút đầu mối.

"Nhanh, cùng lên giết hắn!" Cường giả Đế tộc hét lớn, hắn không muốn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

"Ầm!"

Nhưng mà đã chậm, một luồng khí tức to lớn bùng phát, Mạnh Thiên Chính cầm chiến cung nhỏ máu đang phóng thích ra gợn sóng đáng sợ không gì sánh được, đập tan đại trận rồi bước ra ngoài.

Rầm!

Hắn xoay tròn cung lớn đánh về trước.

Phụt!

Trong nháy mắt đó, một vị Chí Tôn bị đánh cho nổ tung, cảnh tượng khủng khiếp.

Mạnh Thiên Chính vì muốn mạnh mẽ trước thời hạn nên đã gần như hủy đi con đường tương lai của mình, cưỡng ép đạo quả thần thai xuất thế sớm, huyết tinh rơi ra hòa vào thân thể hắn.

Tương lai không còn mình thấy ánh sáng, đây là kết quả khiến người khác tiếc nuối và tiếc thương.

Thế nhưng, thực lực hiện tại của hắn đang tăng vọt tựa như vị Chiến thần đã mở ra gông xiềng, không còn ai có thể ngăn cản, tinh lực cuồn cuộn như muốn bóp nát cả thiên địa này.

Trong lúc mơ hồ tựa như có ánh sáng thành Tiên lan tỏa soi sáng bầu trời!

"Một chân bước vào lĩnh vực Tiên đạo, hắn muốn thành Tiên ư?" Chí Tôn Đế tộc khiếp sợ.

Mà thời khắc này, Mạnh Thiên Chính muộc bước bước ra tưa như là đấu chuyển tinh di, năm tháng biến thiên, không gian không thể ngăn cản, thời gian đang bay múa.

Ầm, Mạnh Thiên Chính đấm ra một quyền mà người cũng đã va chạm với cường giả Đế tộc.

Phụt!

Cường giả Đế tộc ho ra đầy máu tươi đồng thời bay ngược ra sau, hắn sợ hãi hét: "A..."

Rầm.

Cung gãy nện xuống, Mạnh Thiên Chính vô cùng thô bạo xoay chuyển binh khí do chính tay mình phá hủy quất lên trên người của cường giả Đế tộc, đối phương không thể tránh né được.

Phịch, huyết dịch lan tỏa, thân thể của cao thủ Đế tộc cứ thế bị quất làm hai, mảng lớn mưa máu tung tóe.

Mạnh Thiên Chính đã có một chân bước vào lĩnh vực Tiên đạo, đứng ở đỉnh cao nhất nhân đạo tiến hành bước đột phá!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Bất hủ phàm nhân
14 Tháng tư, 2020 10:52
truyện đầu tiên làm tui khóc ( cũng đc 4 5 năm rồi :* )
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:16
“ Cường ép “ là dùng sức mạnh ép 1 vật hay một người khác. Còn “ Cưỡng ép “ là cưỡng ép ng khác làm theo ý của mình, điều mà ng đó ko muốn.
anhtuanngoc
10 Tháng tư, 2020 10:25
Dịch giả cho em hỏi: cường ép hay cưỡng ép? Từ nào mới đúng ạ?
ronkute
08 Tháng tư, 2020 11:26
Tầm năm sau là full rồi :))))
Đông Phương
06 Tháng tư, 2020 20:37
Ron ơi ráng dịch hết bộ này đi huhu, hóng quá luôn
anhtuanngoc
04 Tháng tư, 2020 19:51
Tiên cổ, Loạn cổ, thời đại thần thoại, Thái cổ, Hoang cổ
anhtuanngoc
03 Tháng tư, 2020 22:02
@Lê Quốc Khánh: Theo em biết Thái Cổ trước Hoang Cổ mà bác. Thời Thái Cổ có Thái Cổ Hoàng về sau tới thời Hoang Cổ mới có Đại đế Nhân tộc
Hieu Le
30 Tháng ba, 2020 02:00
thứ tự phải là: đế lạc - tiên cổ - loạn cổ - hoang cổ - thần thoại - thái cổ nhé
Phong Thenight
26 Tháng ba, 2020 16:22
end chưa.
Hieu Le
24 Tháng ba, 2020 19:08
dịch nhanh jk ad
Cong Toan Nguyen
20 Tháng ba, 2020 19:52
Truyện nhiều chỗ xàm ko chịu đc Lúc nào cũng hạn chế tu vi rồi thì lúc đánh với quái thì như thần về đập với mấy tên cùng cấp thì chả ra gì
Trịnh Thanh Hùng
13 Tháng ba, 2020 12:36
Thần thoại. Tiên cổ. Hoang cổ. Thái cổ.. còn diệp thì lúc đầu tác giả dịch là thánh thể thái cổ. Mấy chương giữa thì tác giả có ghi chú diệp là thánh thể hoang cổ mới đúng rồi mấy chương sau thì ghi là thánh thể hoang cổ. Rồi mấy trăm chương cuối lại ghi là thánh thể thái cổ. Nên ko biết diệp là thuộc thái cổ hay hoang. Nhưng cá nhân m thì vẫn thích là thái cổ hơn
anhtuanngoc
12 Tháng ba, 2020 21:07
Xin được hỏi các bác về các thời kỳ trong TGHM và GT: Tiên cổ, Hoang cổ, Thái cổ, thời đại thần thoại thứ tự trước sau thế nào? Và trong bộ Già Thiên thì Thế gia Thái cổ hay Thế gia Hoang cổ, Diệp Phàm là Thánh thể Thái cổ hay Thánh thể Hoang cổ?
anhtuanngoc
12 Tháng ba, 2020 20:11
khoảng 500 chương nữa là hết thôi
ntthuyhang
07 Tháng ba, 2020 15:11
lâu quá
ronkute
04 Tháng ba, 2020 13:14
Mấy nay bận quá bác ơi :((((
Trịnh Thanh Hùng
04 Tháng ba, 2020 13:01
Lâu quá ron ơi :(
ronkute
17 Tháng hai, 2020 13:03
蚕 Cán - HV: Tàm - Việt: Tằm
anhtuanngoc
14 Tháng hai, 2020 08:15
Dịch giả cho em hỏi: con tằm tiếng hán là tằm hay tàm ạ
pitel
10 Tháng hai, 2020 22:52
cái bộ Trường Sinh Giới tangthuvien k dịch nốt nhỉ, còn hơn 200c là end mà k có, hix hix
Hieu Le
04 Tháng hai, 2020 14:00
thắng tất nhưng sau này cũng còn gì đâu, duy ngã độc tôn mà không còn ai bên cạnh cả, cha mẹ vợ con thân thích chết gần hết
Hieu Le
24 Tháng một, 2020 20:28
đã đọc lại truyện lần thứ n vậy thấy nghiền
Hà Tiến Dũng
23 Tháng một, 2020 21:47
Hay quá
ronkute
18 Tháng một, 2020 16:03
Đề cử nhiệt tình vào nhen bác :)
chuoihuu
18 Tháng một, 2020 13:53
Cám ơn team dịch!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK