Ở một vùng kiến trúc không khí khoáng đạt, linh khí tràn ngập, bảo quang ẩn hiện, cung điện xếp thành cụm, trông như là thiên cung được xây giữa nhân gian, bên ngoài đại môn lại có thụy thú* trấn giữ kêu gầm gừ.
*Thụy thú: là những thần thú bảo hộ trong truyền thuyết thời cổ đại, như Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, Kỳ Lân,..
"Cha đã bắn chết con của một Tỳ Hưu huyết mạnh vô cùng tinh thuần, đã gây... đại họa rồi!" Một người đàn ông trẻ tuổi, khí chất oai hùng khiếp người đang bất an đi qua đi lại trong cùng điện.
Trong phủ vương hầu, sương ánh sáng trôi nổi mịt mờ, chim quý hót thánh thót tung cánh bay lượn tạo ra những tia hào quang trên bầu trời của vùng cung điện. Hồ nước trong phủ trong vắt, dòng chảy tỏa khắp bốn phía, có núi đá làm cảnh, cây cỏ xanh um tươi tốt, một vùng rừng cây rộng lớn trải khắp, cảnh sắc rất mỹ lệ. Đây là một nơi động thiên phúc địa, thần tinh trôi nổi khắp nơi.
"Hi vọng cha có thể nhanh thoát khỏi Bách tộc chiến trường!" Một người phụ nữ xinh đẹp bồng một đứa bé, mày ngài của cô ta nhíu lại, đượm vẻ sầu lo.
"Giờ nói cũng đâu được gì, tin tức đã truyền đến Hoàng đô, chuyện bắn chết con của Tỳ Hưu cũng đã xảy ra cách đây mấy ngày, cái gì xảy ra cũng đã xảy ra rồi." Người đàn ông trẻ tuổi nắm chặt hai bàn tay, mày kiếm dựng thẳng, chớp giật lóe lên từ sâu trong mắt, tiếng sấm vang rền vang vọng.
Đứa bé đang ngủ say chợt mở con mắt to trong veo ra, vẻ mặt ngơ ngác.
"Đừng hù con." Người phụ nữ mỹ lệ nói.
"Mấy ngày nay phiền phức quá cũng không để ý Hạo nhi được. Sao nó ham ngủ đến thế nhỉ, mà sao giờ ta lại cảm giác trong người nó có khí tức phù văn vậy?" Người đàn ông trẻ tuổi xoay người lại xem xét.
"A, chàng cũng cảm giác được rồi à, thiếp còn tưởng là ảo giác, con chúng ta còn nhỏ thế sao lại xuất hiện phù văn được chứ." Người phụ nữ trẻ tuổi nghi hoặc.
"Chẳng lẽ..." Người đàn ông cao lớn đột nhiên mở to mắt, hai luồng tia điện bắn ra ngoài cửa sổ khiến một đám thụy cầm kêu to tung cánh lên trời.
"Chàng định nói gì thế?" Người phụ nữ xinh đẹp hỏi.
"Có một số Chí cường giả chân chính của Nhân tộc cuối cùng cũng sinh ra được Thánh cốt, có Nguyên thủy ấn ký và Nguyên thủy bảo thuật của chính mình!" Giọng nói người đàn ông vang vọng, sau đó lại càng kích động: "Có một số người cá biệt lại là trời sinh đã có Nguyên thủy bảo cốt, như là đám Kim Sí Đại Bàng hay Chân Hống sinh ra đã có sẵn, gọi cái này là Chí tôn cốt cũng không nói quá."
Người phụ nữ xinh đẹp nghe thế giật mình, ánh mắt lộ vẻ không thể tin được nhìn đứa trẻ mình đang bồng, thậm chí cô ta căng thẳng đến mức hai tay run run.
"Để anh tra xét thật kĩ xem nào!" Người đàn ông nhanh chóng đi tới.
Đứa bé rất tò mò không biết bọn họ sắp làm gì, nó chớp đôi mắt to, vui vẻ dang đôi tay bé nhỏ như đòi được bồng.
Sau khi người đàn ông tra xét một phen, hắn khiếp sợ đến mức đầu ngón tay cũng run rẩy, vẻ bình tĩnh quyết đoán thường ngày hoàn toàn biến mất: "TRỜI SINH... CHÍ TÔN CỐT!"
Chuyện này mang ý nghĩa to lớn! Đứa bé này tương lai có thể sánh vai cùng hung Thái cổ được trời ưu ái, có thể chinh chiến với Chân Hống, Kim Sí Đại Bàng có huyết mạnh tinh thuần đến hoàn mỹ, Nguyên thủy bảo thuật của nó sẽ danh chấn thiên hạ, được ghi khắc vào lịch sử của Nhân tộc.
Người phụ nữ ôm lấy con của mình, hôn nồng thắm lên khuôn mặt nhỏ đỏ hồng của đứa bé, mắt cô ta toát ra hào quang xán lạn: "Dù cho có Chí tôn cốt hay không thì vẫn là con của chúng ta, nó phải có một tuổi thơ thật vui vẻ mà lớn lên."
Sau mấy ngày, từ Bách tộc chiến trường truyền đến tin tức con Tỳ Hưu kia đang điên cuồng tàn sát đẫm máu như giẫm qua một đống cành khô, khắp chiến trường bao la không ai là đối thủ của nó.
Cao thủ bên cạnh Thập Ngũ gia dù nhiều như mây nhưng vẫn không ngăn nổi, bọn họ bị đuổi giết đến mấy chục vạn dặm, cuối cùng lão bị chém đứt một cánh tay, xương cốt toàn thân gần như gãy nát.
Cuối cùng lão sai người dùng mấy khối bảo cốt của Thái cổ di chủng xếp thành một tòa Thần trận, rốt cuộc cũng thoát được một mạng thế nhưng tăm tích đã không rõ.
Lão bị thương rất nặng, còn sống hay không cũng khó nói, mà cứ thế biến đi mất không biết sống chết, vẫn chưa trở về đô thành.
"Không được, ta phải đi tìm phụ thân!" Người đàn ông trẻ tuổi sau khi nghe được tin tức này liền quyết đoán đứng dậy muốn đi đến Nam Cương.
"Tộc ta đã phái ra rất nhiều cao thủ, mà Nhân Hoàng cũng truyền ý chỉ xuống kêu các lộ chư hầu phải tìm tòi, cứu nạn, chàng đến đó thì có ích gì đâu!" Người phụ nữ trẻ tuổi sợ trượng phu vì bị kích động mà mạo hiểm đi tìm con Tỳ Hưu kia,
"Sống chết của phụ thân đã không biết, dù có làm sao ta cũng phải tận lực đi tìm kiếm!" Người đàn ông càng quyết đoán muốn lên đường.
Người phụ nữ biết tính tình trượng phu khi đã quyết cái gì thì rất cố chấp, thế nhưng lại càng lo chồng mình đi tìm con Tỳ Hưu kinh khủng kia: "Thiếp đi với chàng, hai loại Bảo thuật của phu thê chúng ta liên thủ lại sẽ đạt được cực điểm, uy lực tuyệt đối rất lớn."
"Không được, nàng phải ở lại chăm sóc Hạo nhi!" Người đàn ông cự tuyệt.
"Vậy sao thiếp có thể an tâm để chàng đi." Người phụ nữ lắc đầu, vẻ mặt ôn nhu: "Trong tộc nhiều người như vậy chẳng nhẽ chăm sóc tiểu Hạo không được tốt sao, trừ phi Thái cổ hung thú công phá Hoàng đô, bằng không thì ai dám đến làm loạn Vương hầu phủ của chúng ta?"
Người đàn ông suy nghĩ một lát cảm thấy rất có đạo lý.
Chuyện trong cơ thể Thạch Hạo sinh ra Chí tôn cốt được bọn họ bí mật bẩm báo cho hai vị lão gia tử chủ sự trong tộc, bọn họ nghĩ rằng đám lão gia sẽ coi tiểu Hạo là bảo bối kinh thế nên sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.
Chuyện này được liệt vào hàng tuyệt mật, bởi vì quan trọng vô cùng, bên ngoài có một Thạch Nghị đã đủ rồi, bởi vì nó trời sinh có Trùng Đồng, vừa nhìn là đã biết. Mà Thạch Hạo thì không dễ phát hiện, trừ phi chỉ là người ở gần thân cận nhất mới có thể cảm thấy, vì vậy không được tiết lộ phòng ngừa người khác biết dẫn đến chết non.
"Thập Nhất đệ, đệ muội, các ngươi định đi sao? Không cần mạo hiểm thế đâu, cao thủ trong tộc đã ra hết rồi, nhất định họ sẽ cứu được Thập Ngũ gia về."
"Đúng vậy, các người đừng lo quá, "cát nhân" chắc chắn sẽ được ông trời phù hộ, Thập Ngũ gia chắc chắn không có chuyện gì."
Tộc nhân khuyên bảo hết lời thế nhưng đôi phu thê vẫn quyết ra đi.
"Thập Nhất đệ yên tâm đi, chị sẽ chăm sóc tốt cho Hạo nhi, thường ngày nó cũng chơi cùng Thạch Nghị nhà chị, khi trưởng thành huynh đệ bọn chúng nhất định sẽ cùng bình bát hoang, trấn vạn tộc." Một thiếu phụ cười cười.
Người thiếu phụ có dung mạo xuất chúng, là mẹ của Thạch Nghị, khóe miệng khi cười cong nhẹ càng tôn thêm hàm răng trắng óng ánh, cô ta có một đứa con có tư chất ngút trời nên địa vị trong tộc cực kỳ cao.
"Đa tạ Lục tẩu, để mấy vị tộc lão săn sóc là được, không cần phiền tỷ gì đâu." Cặp phu thê cảm ơn.
"Đệ muội đừng khách khí, tất cả là người trong nhà cả, đừng nói như vậy." Thiếu phụ hiền hòa nói.
Cuối cùng vợ chồng hai người rời khỏi quốc gia cổ, tới Bách tộc chiến trường.
"Nghị nhi, sau này con phải chơi thân với tiểu Hạo, tư chất nó bất phàm, sau này nó cũng sẽ là cánh tay phải của con đó." Sau khi quay về cung điện của mình, thiếu phụ căn dặn đứa con có Trùng Đồng.
"Dạ!" Đứa bé ba tuổi rất trầm ổn, biểu hiện của nó hơn xa tuổi.
Toàn bộ tộc nhân cùng chăm sóc Thạch Hạo, mà vốn người hầu đã đông đảo nên sẽ không có chuyện gì, ngoại trừ mấy ngày đầu nó hơi quậy đòi cha đòi mẹ thì thời gian sau được cũng được nuôi rất tốt.
Mấy ngày tiếp theo, thiếu phụ đưa Thạch Hạo về chỗ mình chơi, bỗng cô ta thấy con trai mình đang nhìn đứa bé này chằm chằm, thần quang ẩn hiện trong khóe mắt, liền thắc mắc: "Nghị nhi, sao con nhìn đệ đệ chăm chú vậy?"
"Nó không đơn giản đâu, trong cơ thể có một khối xương ẩn chứa phù văn thâm ảo, diệu kỳ khó lường." Thạch Nghị điềm tĩnh đáp.
Thiếu phụ kinh ngạc, cô ta biết con mình có tư chất siêu phàm, con mắt nó là Trùng Đồng, đây là đặc thù của Thượng cổ Thánh nhân, Thần nhân, có thể nhìn ra ngọn ngồn thế giới.
Bỗng dưng cô ta lại kinh sợ, nháy mắt như vừa nghĩ tới cái gì, liền hỏi gấp: "Con nói trong người nó có một khối xương dày đặc Nguyên thủy phù văn?"
"Đúng." Đứa bé đáp nhẹ.
"CHÍ TÔN CỐT... TRỜI SINH!" Thiếu phụ liền run rẩy, cô ta nghĩ đến cái truyền thuyết cổ xưa kia mà không ngừng rung động.
Sau khi ổn định tâm tình được một lúc, thần sắc thiếu phụ chợt trầm xuống, cô ta nhìn chằm chằm đứa bé ngây thơ trong sáng trước mặt, con ngươi lóe lên một tia lệ khí nhìn chòng chọc, sau đó quay đầu dặn con trai: "Không được nói cho bất cứ ai!"
Đứa bé ba tuổi gật đầu rồi im lặng.
Loáng một thoáng đã qua mấy tháng, tiểu Thạch Hạo càng lớn càng khả ái, đảo mắt lại một tháng nữa trôi qua. Lúc này nó đã tự đi được và còn biết nói chuyện, mắt to rất có thần, da dẻ trắng nõn xinh xắn trông như là một con búp bê sứ mà ai nhìn thấy đều không nhịn được mà tới nhéo đôi má phúng phính.
Thời gian này thiếu phụ đối xử với tiểu Thạch Hạo rất tốt, coi nó như là con mình vậy, cuối cùng đề nghị mọi người đưa nó về chỗ mình để cô ta chăm sóc cả hai đứa Thạch Hạo, Thạch Nghị luôn.
"Đại nương, con muốn ra rừng cây xem Xích Vũ Hạch, A Man nói nó rất đẹp, toàn thân đỏ tươi, tiếng hót lại rất êm tai." Nhóc tỳ chớp chớp mắt nhõng nhẽo, lông mi dài rung rung, tiếng nói còn như trẻ con nghe có vẻ như còn vương sữa, rất ngây thơ yếu ớt.
Những đứa nhỏ tuổi này thường chưa nói lưu loát được như thế, đi còn khó nữa là, thế nhưng với nó thì không có vấn đề gì lớn.
"A Man? Đó là một hạ nhân trong nhà, con nghe nó nói lung tung làm chi, đại nương sẽ dắt con đi nhìn Loan Điểu này, rồi Ngũ Sắc Khổng Tước Vương." Thiếu phụ nói.
"A Man là một tỷ tỷ tốt, tỷ ấy vừa hiền lành và còn rất xinh đẹp, thường kể cho con nghe chuyện xưa thật hay." Tiểu Thạch Hạo nháy mắt hồn nhiên nói.
"Tốt, sau khi ăn xong thì sẽ dẫn con đi coi Xích Vũ Hạc. Thời gian khác thì chúng ta cùng đi coi Ngũ Sắc Khổng Tước Vương nha." Thiếu phụ cười nói.
"Đại nương là tốt nhất !" Nhóc tỳ ngẩng đầu, hai cánh tay béo khoanh lại, con mắt tràn đầy sao sáng lung linh lộ vẻ ao ước thích thú.
Sau đó nó xoay người lại nói: "Tiểu ca ca, chúng ta hậu viện chơi đi, ở đó có cũng có nhiều con nít lắm."
"Không đi!" Thạch Nghị từ chối, nó vẫn ngồi xếp bằng ở chỗ cũ, nó mới còn bé mà tâm đã vững như bàn thạch, yên lặng tu hành Cốt văn.
"A, vậy thì đệ đi đây." Nhóc tỳ loáng cái đã chạy lịch bịch ra "hậu viện" rất xa kia, nó tìm đám con nít để chơi cùng, gương mặt tươi cười rạng rỡ.
Nhóc tỳ xinh xắn khả ái lại hiền lành, chưa bao giờ bắt nạt con của hạ nhân trong nhà, lại hay chơi đùa cùng bọn chúng cho nên trong phủ từ trên tới dưới ai cũng yêu quý nó.
Sau mấy ngày, thiếu phụ cùng dắt theo Thạch Nghị và nhóc tỳ ra khỏi Vương hầu phủ, lên một cỗ xe đến một trang viên nọ để xem các hậu duệ của Thái cổ Thần cầm như Loan Điểu, Ngũ Sắc Khổng Tước.
"Đại nương, Loan Điểu ở đâu vậy?" Nhóc tỳ hiếu kỳ hỏi, đồng thời có chút thắc mắc vì sau khi vào trang viên thì bọn họ lại đi vào một cung điện dưới lòng đất.
"Chút nữa sẽ thấy thôi." Thiếu phụ mặt không đổi sắc nói.
Sau khi đi đến một gian mật thất, đầu ngón tay thiếu phụ lóe lên một tia phù văn rồi gõ vào nhóc tỳ, thế nhưng Bảo cốt trong người nó lại phát sáng hóa giải, vì vậy cũng không ngất đi như mong muốn của thiếu phụ.
"Không hổ là Chí tôn cốt!" Ánh mắt thiếu phụ càng nóng như lửa, phải biết là Bảo cốt chỉ vừa mới sinh trưởng thôi nha.
Nàng vỗ tay vài tiếng, một bóng đen cách đó không xa liền hiện ra như một u linh, gã đến gần không chút tiếng động và hơi thở mà nhấc nhóc tỳ đặt lên một cái giường lạnh băng.
"Đại nương đang muốn làm gì vậy?" Nó chỉ là một đứa trẻ mới có mấy tháng tuổi, những đứa bé khác còn ngây thơ vô tri mà nó giờ đang khó hiểu hỏi ngây thơ.
Bỗng một thanh đao bạc lướt qua lóe lên một tia ánh sáng lạnh lẽo, cứa nhẹ vào lồng ngực nhóc tỳ, máu tươi bỗng chốc phún ra, đồng thời cũng toát ra một luồng ánh sáng thần thánh mông lung lấp lóe như ẩn hiện huyền bí của chư thiên.
"ĐAUUUU!!!!!" Nhóc tỳ gào khóc đau đớn, kinh hoàng lấp đầy con mắt, nó không thể ngờ bị đối xử đến thế này, một đứa bé mới mấy tháng tuổi thì biết cái gì.
"Không khiến nó ngất được, thiệt phiền phức quá đi!" Thiếu phụ lạnh lùng nói.
Tại bên cạnh cũng có một đứa bé khác - Thạch Nghị, nó đang dửng dưng lẳng lặng nhìn hết thảy không nói lời nào, thật khiến người ta hoài nghi đây có phải là một đứa bé chưa đủ bốn tuổi không.
Máu tươi tuôn ra không ngừng, mặt của nhóc tỳ dần tím tái, mắt trợn ra vô thần, nó không không ngừng kêu đao kêu gào đến nỗi khóc ra máu.
"Đừng có gây ra chuyện ngoài ý muốn, ta đã điều tra một bộ Cố thư nói việc chiết xương này có thể thành công. Một mắt con trai ta có đến hai con ngươi cơ mà, nhất định phải xưng tôn khắp thiên thượng địa hạ." Thiếu phụ khẩn trương kêu lên.
"Đại nương..." Nhóc tỳ ngẩng mặt nhỏ đẫm đầy nước mắt, nó vươn tay ra như cầu xin mong người đàn bà kia hãy tha cho nó.
Thế nhưng thiếu phụ không chút cảm động mà mặt lại đầy vẻ lạnh lùng, bà ta chỉ xúi giục bóng u linh kia phải cẩn thận coi chừng Chí tôn cốt mất đi sức sống.
"Được rồi!" Rốt cuộc, bóng đen kia gào thét một tiếng như dã thú, gã đã phẫu thuật tách được ra từ trong lồng ngực nhóc tỳ một đoàn sáng chói lọi có ma lực không thể cưỡng lại, nó chỉ vừa mới sinh trưởng mà đã khiến linh hồn người ta run rẩy, tỏa ra thần tính chói sáng cả tòa mật thất.
"Nghị nhi, tới lượt con rồi đó, nhất định phải chịu đựng cho mẹ!" Thiếu phụ khẩn trương dặn đứa bé lớn kia.
Nó gật đầu, vẫn như cũ không hề nói gì.
Nó được nằm trên một cái giường ngọc, ngân đao lướt qua lồng ngực nó, huyết dịch cũng chảy ra.
"Ngươi cẩn thận chút đi, đừng có sai chút nào đấy!" Ánh mắt thiếu phụ hung dữ, nhìn cảnh này bà ta rất xót con.
Ở cái giường lạnh lẽo bên cạnh, nhóc tỳ vô cùng tiều tụy và thống khổ, mắt to ngấn đầy nước mắt, lông mi dài mỗi một lần chớp đều ép rất nhiều nước mắt lăn dài xuống, nó gắng gượng giơ bàn tay nhỏ như muốn bắt một tia ấm áp nhỏ nhoi thôi, giọng trẻ con run run năn nỉ: "Đại nương...."
Thiếu phụ lạnh lùng nhìn nó chút rồi như không thấy mà quay đầu sang giường ngọc, gương mặt liền trở thành hiền từ, mà âm thanh lại vô cùng nhu hòa nhẹ giọng nói: "Nghị nhi, con phải chịu đựng nha, mảnh đại vực này tương lai đều là của con hết, bởi vì con chính là ... Chí tôn trời sinh!"
Ở bên cạnh, nhóc tỳ đã bị mất Chí tôn cốt đang nằm lạc lõng ở trên cái giường lạnh băng, khuôn mặt trắng tuyết bê bết nước mắt, nó dần rơi vào hôn mê, miệng lẩm bẩm: "Mẹ ơi..." Thời khắc thống khổ nhất nó lại kêu lên người thân nhất của mình, thật khiến cho người ta đau lòng.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng sáu, 2018 11:35
Tối ráng 2c vậy :(
31 Tháng năm, 2018 18:19
Hóng quá đê!!!
29 Tháng năm, 2018 18:11
Mấy cái mai rồi... Lừa tình quá! :(
26 Tháng năm, 2018 12:48
Chờ xoa chờ xí :)
26 Tháng năm, 2018 11:55
ngày nào cũng vào check , nghiện r :satisfied:
25 Tháng năm, 2018 09:01
mai có thêm 300 chương hở bạn kkk
24 Tháng năm, 2018 19:10
Mai sẽ có chương, lâu nay bận đám cưới chị họ nên chưa đụng đc gì :((
19 Tháng năm, 2018 21:45
Ngay ngay ngong trong. doi thuoc qua
18 Tháng năm, 2018 19:55
Cánh cửa Dịch giả luôn rộng lớn chào đón bạn :)
18 Tháng năm, 2018 19:33
Nhanh nào!!! Hóng quá trời! còn cả ngàn chương nữa... @.@
13 Tháng năm, 2018 10:34
Chào mừng bác Ngân đã quay trở lại :tungbong:
02 Tháng năm, 2018 18:06
Vậy bác nhận chân biên không :D
Rà soát lại chinh tả, được thì thêm thắt cho câu cú bay bổng.
02 Tháng năm, 2018 16:45
Ông câu nhử quá chờ ông biên mà vật tung xác hị hị
02 Tháng năm, 2018 16:44
Ông câu nhử quá chờ ông biên mà vật tung xác hị hị
30 Tháng tư, 2018 21:52
Cần mem Biên tập lại chương :((
Có đồng dâm nào cùng chung tay góp sức với mình không :((
23 Tháng tư, 2018 01:05
Lâu không đọc, hay đó, tu lại thôi
27 Tháng ba, 2018 16:01
Tks bác :grin:
27 Tháng ba, 2018 11:38
Anh em nào đang đọc dịch thì mua phiếu đề cử tặng dịch giả nào.
21 Tháng ba, 2018 11:49
https://www.facebook.com/bachcongtu1092
21 Tháng ba, 2018 10:08
ib fb bạn bằng cách nào vậy ?
20 Tháng ba, 2018 18:27
Hoan nghênh, bạn ib fb mình nhen :)
18 Tháng ba, 2018 18:01
Mình muốn đăng ký dịch tiếp truyện này với bạn ronkute ko biết có đc ko nhỉ?
16 Tháng ba, 2018 05:44
Dịch sát nghĩa tiếng Việt quá, mình nghĩ nên dịch theo kiểu Hán Việt
để hợp
05 Tháng ba, 2018 00:14
hê hê, bộ này không đủ cuốn hút để đọc tiếp. Nhưng chờ mình đọc chán các truyện khác có khi mới quay lại.
04 Tháng ba, 2018 22:44
Hay bạn chờ thêm tầm 3-4 năm nữa rồi đọc lại, lúc đó khả năng mới full bộ này :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK