Mãnh nhân một đời cứ thế chết đi!
Không thể nghi ngờ, hắn chắc chắn là nhân vật Tiên đạo, mạnh tới đâu thì khó nói, cũng khó nói rõ được.
Kết quả, hắn đã lìa trần như vậy, bảo vệ Vạn Đạo thụ trong vô tận năm tháng và cho tới khi nó gần như trưởng thành thì bản thân lại hóa thành người đá lạnh lẽo.
Gửi gắm vào luân hồi trong tương lai, chuyện này hư ảo và đáng thương tới cỡ nào chứ, thế nhưng hắn không có lựa chọn khác, bởi vì năm xưa đã lưu lại vết thương chắc chắn sẽ phải chết rồi.
Vạn Đạo thụ phát sáng và lơ lửng cạnh Thạch Hạo, phiến lá cổ xưa tỏa ra khí hỗn độn, cành cây cứng cáp như cầu long uốn lượn.
Rất nhiều đạo quả sáng tối chập chờn, lúc sáng thì óng ánh như mặt trời ban trưa, lúc tối thì đen tối như vũ trụ, cây là thực thể thế nhưng trái cây lại do đạo tắc biến thành.
Một gốc cây như vầy có thể nói là vô giá, không thể dùng bất cứ thứ gì đi đổi được.
Vật dẫn của đại đạo, tập hợp hàng vạn pháp tắc trời sinh, nếu như nhét nó vào trong thể nội thì không tài nào tưởng tượng ra được!
Xoẹt, gốc cây thu nhỏ lại chừng một thước thế nhưng lại càng toát ra vẻ cổ điển hơn, hơn vạn luồng khí tức buông rũ tựa như thác nước chảy xuôi.
Mỗi một luồng khí tức đều khác nhau, đều là từ những trái cây bên trên hạ xuống, lúc lưu chuyển tựa như hơn vạn dải ngân hà buông rơi!
"Đạo hữu, đây là đạo chủng được để lại cho hậu nhân của bộ tộc Ngao Thịnh Tiên vương ta." Xa xa, tên trung niên Chí Tôn nhắc nhở.
Thạch Hạo chẳng thèm để ý tới mà xoay thi lễ một cái với người đá kia, tiếp đó hắn thu lấy để mai sau chọn một nơi để an táng, thực hiện lời hứa hẹn cùng với nhân quả.
Sai đó hắn cầm lấy Vạn Đạo thụ cao chừng một tấc và cảm nhận được sức mạnh đại đạo dâng trào, hắn trồng vào trong thể nội và cẩn thận cảm ứng một phên.
"Đao hữu, ngươi muốn mạnh mẽ lấy đi à?" Một vị Chí Tôn khác lên tiếng áp sát về trước.
"Hả?" Thạch Hạo xoay người nhìn chằm chằm hai đại Chí Tôn kia, thần sắc hắn lạnh lùng, nói; "Vị tiền bối kia nói rất rõ ràng, Vạn Đạo thụ không thuộc về Ngao Thịnh Tiên vương, vô duyên với tộc các ngươi, hiện giờ đã đưa cho ta, ai nói là mạnh mẽ lấy đi?"
Hắn trợn mắt tỏa ra sát cơ, đám người phía đối diện đều run rẩy, hai vị Chí Tôn thì vội vàng thi pháp tỏa ra ánh sáng thần thánh bảo vệ đám người trẻ tuổi phía sau.
Bọn họ không biết phải làm sao, nếu như động thủ và tất cả mọi người cùng lên thì cũng không đủ để cho người trẻ tuổi kia chém giết!
Tuy rằng từng nghe nói qua thế nhưng khi gặp mặt thật sự thì vẫn khiến bọn họ chấn động, đây chính là cửu Thiên thập Địa đã khô cạn, vô cùng cằn cõi, ngay cả đại đạo cũng thiếu sót nhưng lại xuất hiện một sinh linh trẻ tuổi khủng khiếp như vầy.
"Không hổ là Hoang, đã từng tru diệt Hoàng tộc dị vực, được mệnh danh là không có địch thủ trong cùng thế hệ. Quả nhiên rất ghê gớm, dù cho ở Tiên vực thì quá nửa cũng sẽ có vị trí cho mình." Vị trung niên Chí Tôn lên tiếng.
Tên còn lại im lặng, không cần hoài nghi gì cả, hắn sớm đã nhìn ra điểm khác biệt với tất cả mọi người của Hoang, ngay cả nhân vật ngút trời đi ra từ gia tộc Tiên vương cũng chưa chắc đã có thể so sánh được với Hoang.
"Đạo hữu, nếu như ngươi đã thích thì chúng ta đồng ý trả cái giá cực lớn để đổi lấy." Bọn họ mang theo vẻ thương lượng nói.
"không đổi, có tác dụng lớn với ta." Thạch Hạo lắc đầu từ chối.
La Lâm đệ tử của Thạch Hạo lên tiếng, bộ quần áo vàng phấp phới, nói: "Ngươi đã trở thành Chí Tôn rồi sao không chịu từ bỏ chứ? Dù cho có dung hợp với ngươi thì hiệu quả cũng không quá lớn, tại sao lại bướng bỉnh như thế chứ, hiện tại Ngao Khôn dang cần dung hợp với nó, ngày sau mà thành công nhất định sẽ không quên lòng tốt của ngươi!"
Nàng chỉ về một thiếu niên đứng bên cạnh, chính là nhân vật được nhóm người này bảo vệ tên là Ngao Khôn, cũng là tiêu điểm của chuyến đi này, mặc dù chỉ mới ở cảnh giới Thiên Thần thế nhưng thiên tư ngút trời, được mệnh danh là kỳ lân con của gia tộc Ngao Thịnh.
Thiên phú của Ngao Khôn cực cao, hiện giờ đã có thể quét ngang người cùng thế hệ, dù cho còn nhỏ tuổi thế nhưng đã danh chấn một phương ở trong Tiên vực, không có đối thủ trong cảnh giới Thiên Thần!
"Ta cũng có đệ tử, bọn họ cũng cần tiến cấp." Thạch Hạo nhẹ nhàng đáp.
"Hoang, ngươi không hiểu ứng xử linh hoạt ra làm sao à, Ngao Khôn ngày sau sẽ là Tiên vương, nếu như hắn thành công và nghĩ lại chuyện xưa thì sao quên được lòng tốt của ngươi chứ? Chắc chắn sẽ quan tâm đó!" La Lâm nói.
Thạch Hạo lạnh lùng quét nhìn nàng một cái, hư không nổ vang ầm ầm, càn khôn rạn nứt, cảnh tượng đầy kinh khủng, ngay cả tinh đấu trên bầu trời cũng run rẩy theo và như muốn rơi rụng xuống dưới.
Hắn còn cần một tên tiểu bối mai sau quan tâm ư? Thật là chuyện nực cười!
La Lâm trắng tái mặt mày, thân thể rung lắc lần nữa xụi lơ trên mặt đất.
Thạch Hạo không có lên tiếng nhưng những người khác không thể im lặng, Mục Thanh tiến lên chỉ thẳng mặt nàng, nói: "Ngươi muốn chết à?!"
Chỉ một câu nói này đã khiến cho tất cả mọi người phía đối diện biến sắc.
"Tiện tỳ, sư phụ ta vì nhớ chuyện xưa nên mới không muốn thương tổn đệ tử của Thanh Y sư thúc, ngươi mà còn vô lễ lần nữa, nếu muốn chết thì ta sẽ thỏa mãn ngươi!" Xích Long nhảy thẳng tới, nói; "Ăn cây táo rào cây sung, tuy rằng là đệ tử của Thanh Y sư túc thế nhưng lại luôn nghiêng về gia tộc Ngao Thịnh, ta thay Thanh Y sư thúc thanh lý môn hộ!"
Tính tình của Xích Long rất nóng nảy, động thủ ngay tức thì.
"Ngươi..." La Lâm xấu hổ, nàng nhanh chóng đón đỡ thế nhưng sớm đã chiến qua và không phải là đối thủ của Xích Long.
Phụt!
Cuối cùng, nàng bị Xích Long đập mạnh trên mặt đất, một chiêu chân long vẫy đuôi đánh cho nàng đứt gân gãy xương không cách nào động đậy được.
Ngao Khôn đỡ nàng dậy, La Lâm tức tới run rẩy, mặc dù biết những người này rất bất phàm nhưng nàng trời sinh đã có loại kiêu ngạo này, khinh bỉ sinh linh của giới này, cảm thấy Tiên vực là cao cao tại thượng.
"Các ngươi ngăn chặn như vậy, làm hỏng tiền đồ của Ngao Khôn, huynh trưởng của hắn là Ngao Càn sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu!" Ngao Càn mà La Lâm nhắc tới chính là vị đại nhân trẻ tuổi kia, được mệnh danh là một trong những kiệt xuất mạnh nhất Tiên vực.
Từ khi hắn xuất thế tới giờ, Tiên vực to lớn này cũng chỉ có đúng ba người có thể đối chọi với hắn, đều là hậu nhân Tiên vương cả.
Đồng thời, đây cũng chính là người tốt nhất mà La Lâm hi vọng sư tôn Thanh Y của mình có thể kết thành đạo lữ.
Thạch Hạo chẳng thèm để tâm tới lời nói mang tính uy hiếp này, gì mà Ngao Càn chứ, nếu tới thì cứ giết, hiện giờ hắn chưa thành tiên thế nhưng chí cũng đang ở Tiên vương rồi.
Cái được gọi là cùng thế hệ, thứ được gọi là sinh linh trẻ tuổi sớm đã không phải là đối tượng để hắn cân nhắc nữa.
"Nực cười, Ngao Càn, chưa từng nghe qua, nếu như có một ngày hắn tới thì chúng ta thay sư phụ bắt gọn là được!" Xích Long nói.
"Người như vậy, chúng ta tự xử lý!" Mục Thanh rất thẳng thắn.
La Lâm không cách nào tin được, nàng cho rằng đám này là người điên, không ngờ lại khinh thường Ngao Càn, không sợ hậu đại của Tiên vương, thật sự gan to bằng trời mà.
"Ngươi... các ngươi!" La Lâm cứng họng.
"Bỏ đi, nếu như đạo hữu đã không muốn vậy chúng ta cũng không thúc ép nữa." Một vị Chí Tôn lên tiếng, hắn sợ Thạch Hạo tức giận rồi lại trêu ra đại họa sát thâ.
"Ta tới lần này thực ra còn muốn truyền lời của sư tôn, trăm năm sau Tiên vực sẽ có một cuộc thịnh hội, sư phụ Thanh Y của ta vẫn đang nghĩ biện pháp để đưa ngươi vào tham gia." La Lâm nói.
Trước kia nàng cũng không muốn truyền tin tức này, là cố tình nhưng hiện giờ nàng thật sự hi vọng Thạch Hạo sẽ tiến vào trong để mở mang kiến thức về mức độ khủng khiếp của Tiên vực, xem nhân kiệt mạnh mẽ nhất của nơi đó sẽ lợi hại tới mức nào, tìm người để hắn phải khiếp sợ.
Thạch Hạo lạnh lùng quét nhìn nàng một cái, làm sao lại không hiểu rõ tâm tư của nàng chứ, nếu như không phải là đệ tử của Thanh Y thì hắn sớm một tát đập chết rồi.
"Chính xác, trăm năm sau Tiên vực sẽ có một cuộc thịnh hội, tuy rằng hai giới đã ngăn cách thế nhưng nếu không phải sinh linh Tiên đạo thì vẫn có biện pháp để dàn xếp tiến vào trong." Vị trung niên Chí Tôn kia lên tiếng.
Dù gì cũng là một cách mời chào.
Phía sau, vẻ mặt của đám Thiên Giác nghĩ, Tào Vũ Sinh, Mục Thanh đều biến đổi.
"Ồ, người nào lại có tư cách tiến vào Tiên vực trong thời đại mạt pháp thế này? Nếu như muốn đi vào thì trước tiên để ta xem xét cái đã, nếu như quá kém cỏi thì chớ có vọng tưởng."
Đúng lúc này chợt có âm thanh từ trong hư không truyền tới, tiếp đó một vệt ánh sáng mông lung hiện lên và bao quanh lấy một sinh linh.
Đây là một ông lão râu tóc bạc phơ, tiên phong đạo cốt thế nhưng ánh mắt lại rất lạnh lùng, hắn tản ra tiên khí và ngó chừng Thạch Hạo.
Trên người hắn có từng sợi xiềng xích đại đạo buộc lấy bản thân, che giấu khí tức Tiên đạo.
"Ngao Lăng lão tổ!" Rất nhiều người kinh ngạc thốt lên, dù cho là hai vị Chí Tôn kia cũng thất kinh, đây là một vị Chân Tiên của tộc này, không ngờ lại xuất hiện ở đây!
"Lão tổ, người có thể hạ giới à?" Rất nhiều người giật mình.
Hiện giờ, cửu Thiên thập Địa đã đi vào thời đại mạt pháp, Chân Tiên không được đi lại lung tung, nếu không sẽ gợi ra hậu quả cực kỳ không tốt.
"Cẩn thận một chút thì không thành vấn đề gì, chẳng phải ta đang dùng quy tắc đại đảo khóa lại bản thân đấy à?" Ngao Lăng thản nhiên nói.
"Tộc nhân biết nơi này có quái vật bảo vệ Vạn Đạo thụ, sợ tính tình của hắn như tảng đá trong hố xí vừa hôi vừa cứng, không yên lòng nên ta âm thầm đi sau các ngươi." Ngao Lăng bổ sung.
Từ đầu tới cuối ánh mắt của hắn đều rơi trên người của Thạch Hạo, lúc này lạnh lùng nói: "Giao Vạn Đạo thụ ra đây, nó không thuộc về ngươi."
Ai cũng không nghĩ tới sẽ có một vị cao thủ Tiên đạo giáng lâm và luôn núp trong bóng tối, việc này khiến cho Thiên Giác nghĩ, Tào Vũ Sinh, Chu Lâm ngập tràn lo sầu.
Ngay cả Đả Thần Thạch cũng trở nên ngoan ngoãn, lúc này bọn họ đang cực kỳ nguy hiểm.
"Nó là của ta." Thạch Hạo chỉ nói bốn chữ này.
"Ồ, ngươi còn muốn ta tự mình động thủ à, dù cho ta bị xiềng xích đại đạo buộc chặt thế nhưng cũng không phải một tên Chí Tôn là có khả năng đối kháng được, không muốn bị giết thì nhanh nhanh dâng lên đâu." Ngao Lăng lạnh lùngn ói.
"Ngon thì tới thử xem!" Con ngươi của Thạch Hạo dựng đứng, chiến ý dâng trào, hắn đã giết qua tàn tiên, đối đầu với một tên Chân Tiên tự trói tay trói chân thì không hề sợ gì.
"Không biết trời cao đất rộng là gì, một tên nhóc hạ giới mà cũng dám bất kính với gia tộc Tiên vương, để lão tổ tới bắt ngươi!" Ngao Lăng lạnh giọng nói, đồng thời một bàn tay lao ra chộp về trước.
"Ầm!"
Thạch Hạo động thủ không hề lui tránh, trong nháy mắt trời long đất lở, quỷ khóc thần gào, càn khôn nổ tung.
Cánh tay trái của hắn tỏa ra ngàn tỉ ánh vàng nhấn chìm khu vực rộng lớn của Giới phần, thần lực cái thế đánh về trước.
Ầm!
Người ngoài khó mà tưởng tượng ra được đòn đánh ấy khủng khiếp ra sao.
Phụt, cánh tay của Ngao Lăng đứt lìa đồng thời non nửa người cũng bắt đầu rạn nứt, máu tươi chảy ròng rồi nổ tung trở thành mưa máu!
Đám người La Lâm ngây dại, không tài nào tin được!
Đó là Hoang ư?!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
24 Tháng mười một, 2018 08:35
Gửi ủng hộ bạn dịch ntn vậy?muốn ủng hộ mà k biết
14 Tháng mười một, 2018 12:33
Đề cử kìa bác
14 Tháng mười một, 2018 10:28
Gửi ủng hộ kiểu gì ông nhỉ??? Hóng ông dịch nhanh bộ này đợi dài cổ mà đang đoạn cuốn. Đọc convert thì chán quá
03 Tháng mười một, 2018 12:01
Vậy bác tham gia không :)
03 Tháng mười một, 2018 10:54
Ai cùng dịch cho bộ truyện nhanh lên ae ơi. Đọc cv oải quá mà đang đến đoạn hay :(
22 Tháng mười, 2018 12:26
hóng
12 Tháng mười, 2018 18:47
Dạo này chán chường quá, chẳng muốn dịch dọt gì luôn :((
06 Tháng mười, 2018 08:50
hóng chap mới quá.
05 Tháng mười, 2018 20:40
Còn chừng 800 chương nữa thôi! Cố lên !!! :v
04 Tháng mười, 2018 18:37
hehe, cái này gọi là lực bất tòng tâm, tiếng việt chưa đc sõi lắm nên k dám trèo cao tranh hơn thua :)
04 Tháng mười, 2018 13:50
hay ...
04 Tháng mười, 2018 07:38
Tham gia không bạn :D
02 Tháng mười, 2018 18:39
ước gì thêm 3 đến 5 người dịch nữa là ngon nghẻ :))
28 Tháng chín, 2018 21:36
truyện hay, hy vọng nhiều người xem và thảo luận cho vui
17 Tháng chín, 2018 22:49
mod bỏ truyện này rồi à? hay mà :'(
14 Tháng chín, 2018 00:11
tại sao bạn k dịch truyện nào cho xong truyện đấy đi. dịch mỗi truyện một chút thế này sốt ruột lắm :(
11 Tháng chín, 2018 08:07
Cảm ơn bạn đã ủng hộ và theo dõi :D
Tại hạ đã cố gắng hết sức, cố thêm nữa thành quá cố thì đứt gánh là toi :(
09 Tháng chín, 2018 02:29
mãi dịch k xong. cày 3 năm rồi mà đợi dài cổ.. trước bỏ 1 năm để ra cho hết mà mãi k xong. haizzz
03 Tháng chín, 2018 10:16
tác phẩm thuộc loại chuyên tu hay nhất mình từng đọc, đáng để các bạn đọc . để đọc truyện này hoàn mĩ bạn phải chịu khó đọc trước truyện ”già thiên” .
01 Tháng chín, 2018 11:04
Ad tính bỏ truyện này à
27 Tháng tám, 2018 19:53
Đang tính đọc lại, mà nghĩ tới việc đọc tới đây xong lại phải chạy wa cv đọc tiếp thấy nó hơi oãi =]]
18 Tháng tám, 2018 20:34
Hóng quá trời đất!
06 Tháng tám, 2018 09:14
Là sao bạn?
05 Tháng tám, 2018 22:25
Chap 82 tranh = ? bên này zậy
31 Tháng bảy, 2018 08:04
thêm chương đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK