Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lão già, mạng của ông cũng lớn đó chứ, còn chưa chết luôn!" Thạch Hạo trợn mắt tiến thẳng lên trên, vung tay chụp lấy tàn thể kia.

Không thể không nói, cường giả này rất là thê thảm, sớm đã không ra dáng dấp hình thù gì cả, tứ chi đã đứt rời, đầu lâu rạn nứt, từ bụng trở xuống đã biến mất không thấy tăm hơi đâu.

Hiện giờ, hắn chỉ còn sót lại một phần nhỏ cơ thể, kết cục rất là đáng thương.

Trước đây không lâu, Thạch Hạo từng bị nhóm nguòi này lừa gạt tiến lên một chiếc chiến xa, sau đó thì hắn tương kế tựu kế giết chết một ông lão cảnh giới Độn Nhất, sau đó thì kế hoạch bị bại lộ và đám người này trở mặt, có mấy đại tu sĩ xuất hiện và đuổi giết hắn.

Nhóm người này cùng tu sĩ của dị vực hợp lại với nhau, đi chung với nhau, không hề vướng bận gì cả, có thể thấy được đã hoàn toàn nghiêng về phía dị vực.

Kết quả, những người này cũng chẳng hề may mắn chút nào, khi Thạch Hạo quấy phá con cổ long kia thì đã gợi ra một tai nạn cực lớn, những thanh niên cùng với trung niên của tộc này đều đã bị diệt sạch, những nhân vật lớn tuổi chọn cách tiến vào trong ao nước thế nhưng đã bị hao tổn trong nháy mắt.

"Chiếc chiến xa kia tiếc thật!" Thạch Hạo sau khi quan sát kỹ thì phát hiện ra, một chiếc chiến xa tả tơi đang tỏa ánh sáng mờ ảo bảo vệ, nếu như không có thứ này thì hắn sớm đã bỏ mạng rồi.

Dù vậy thì người này cũng tàn phế, mà chiếc chiến xa kia thì đã bị ao nước ăn mòn tới rách nát, cuối cùng cũng sẽ giải thể, thần tính sẽ biến mất sạch mà thôi.

Trong mắt Thạch Hạo, người của bộ tộc này rất mạnh thế nhưng không thể nào sánh vai được với những ông lão kia của dị vực, ngay cả đại tu sĩ của dị vực cũng phải liểng xiểng chết tới chín phần mười thì người này không thể nào sống sót được mới đúng, tất cả cũng đều do chiếc chiến xa này.

"Nói đi, ông tới từ bộ tộc nào?" Thạch Hạo hỏi, đây là vấn đề mà hắn quan tâm nhất, bị bộ tộc này lợi dụng nên hắn đặc biệt lưu ý.

Tuy rằng có suy đoán thế nhưng hắn cần phải chứng thực lại mới chắc ăn.

"Ngươi..." Ông lão này thực lực cực kỳ mạnh mẽ, thế nhưng lúc này đã suy yếu tới mức chẳng ra hình thù gì, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị dập tắt.

"Đừng lo lắng, ngoan nào, chỉ cần ông nghe lời thì ta sẽ bảo vệ ông, sẽ không để ông chết trong ao nước này đâu." Thạch Hạo cười tủm tỉm nói.

Mặc dù bản thân bị thương nặng, hình thần gần như hủy diệt thế nhưng lúc này ông lão chợt cảm thấy sợ hãi, da gà nổi toàn thân, cái tên Hoang đáng chết này lại dám chế nhạo và hù dọa như vậy.

Đây là một tên tiểu bối, dưới góc nhìn của hắn thì còn chưa dứt sữa, trước đây không lâu còn bị bọn hắn truy sát đến mức như chó mất chủ, không ngừng lưu vong loạn xạ, nhưng hiện giờ lại được đà lấn tới, không ngừng chế giễu hắn như thế.

"Nhóc con, ngươi chớ có quá phận!" Hắn gầm lên.

"Còn tự cao tự đại nữa à?" Thạch Hạo túm chặt lấy cổ áo của hắn, đáng tiếc cái gọi là bảo y kia đã quá hư hao, lúc này liền vỡ vụn ra.

Ầm!

Thạch Hạo nắm chặt lấy Hoàng Kim sư tử đang đứng bên cạnh, tiếp đó xem nó như là gậy gỗ không ngừng xoay tròn rồi đập thẳng về phía ông lão.

Bụp, nửa thân trên của ông lão hoàn toàn biến mất, bị đập nát sót lại mỗi cái đầu lâu, càng lúc càng thê thảm.

Đòn đánh này đã truyền ra hai tiếng kêu la thảm thiết, một tiếng tất nhiên là từ ông lão này, lửa giận phừng phừng, hắn gần như bỏ mạng nhưng giờ lại mất đi nửa thân thể còn lại và chỉ còn sót lại mỗi đầu lâu, nhất định sẽ không có kết quả tốt đẹp gì.

Một tiếng khác chính là Hoàng Kim sư tử, nó tức điên và xấu hổ vô cùng.

Bởi vì, khi nãy Thạch Hạo quá mức càn rỡ, chụp Hoàng Kim sư tử ở bên cạnh lại rồi xem nó như là gì? Là một khúc gậy gỗ, một công cụ, một khúc cây chẳng hề quan trọng gì?

Quá càn rỡ, cơn tức giận khiến thân thể Hoàng Kim sư tử run rẩy cả lên.

"Nói đi, ông tới từ bộ tộc nào? Ông cũng nên biết, ta cũng không phải là người kiên trì đâu, đặc biệt lại bị các ông đuổi giết lâu như vậy thì tính khí sẽ không dễ chịu, không nói thì ông hẳn đã biết kết cục tồi tệ như thế nào rồi đó." Thạch Hạo nói.

"Ngươi đã đắc tội với bộ tộc nào, không đội trời chung với ai, chính bản thân mình không hiểu ra à?" Đầu lâu căm hận nói.

Sau khi nghe tới những lời này thì con ngươi của Thạch Hạo co rút lại, hắn cảm thấy, tình hình có chút phức tạp!

Là Vương gia hay là Kim gia? Hai gia tộc Trường Sinh này đều đối đầu và là kẻ địch của hắn.

Nhưng mà, lẽ nào lão già này lại nói ra một cách dễ dàng như thế?

Hay là, hắn đang nói dối? Nếu như một thế gia Trường Sinh khác tham gia vào thì tính hình càng phức tạp hơn, càng đáng sợ hơn nữa.

Thạch Hạo không hề nói câu nào mà nhanh như chớp chụp lấy đầu lâu ấy hòng tìm kiếm trong biển ý thức để hiểu rõ mọi vấn đề!

Nếu là trước kia thì hắn chắc chắn sẽ không làm được, đây là một đại tu sĩ thuộc cảnh giới Độn Nhất, nguyên thần lực mạnh mẽ như vầng mặt trời, có thể đốt cháy người ở cảnh giới thấp.

Nhưng mà hiện giờ, đạo hạnh của Thạch Hạo đã tinh tiến một đoạn dài, đồng thời thực lực của đối phương đã giảm mạnh, mười không còn một, cho nên việc này đơn giản tựa như ăn cháo vậy.

"Không!" Ông lão này ra sức chống cự, dùng mọi khả năng để chống lại.

Rất nhanh thì Thạch Hạo rút lui, vẻ mặt u ám, tựa như một vệt ánh sáng rút trở lại dưới đáy ao.

Ầm!

Đầu ông lão nổ tung rồi lan tràn về những người xung quanh, dù cho có ao nước cản trở lại thế nhưng vẫn có ba người mang theo lòng không cam chết đi cùng hắn.

"Bên trong đầu lâu này có dấu vết đáng sợ, vừa chạm vào thì sẽ kích nổ, tuyệt đối là tác phẩm của một thế gia Trường Sinh nào đó!" Sắc mặt của Thạch Hạo rất khó coi.

Ngay cả đại tu sĩ thuộc cảnh giới Độn Nhất mà cũng bố trí được cả vết tích, lúc cần thiết thì có thể hi sinh ngay tức khắc, việc này ngoại trừ một vài gia tộc trường tồn từ xa xưa ra thì còn có ai có quyết đoán như vầy chứ.

Bên trên, một nhóm đại tu sĩ trầm mặc thế nhưng trong lòng lại vô cùng hoảng sợ, thân là cường giả thuộc cảnh giới Độn Nhất thế nhưng lại sinh ra cảm giác này, làm cho bọn họ cảm thấy xấu hổ không thôi.

"Ồ, bên trên không còn động tĩnh gì nữa?" Thạch Hạo thì thầm, ý của hắn chính là con Chân Long cổ đại ở bên trên kia.

Xoẹt!

Cùng lúc đó thì có người dịch chuyển lao ra khỏi ao nước hòng chạy trốn.

Đứng bên trong ao nước, mỗi giây trôi qua thì thân thể của bọn họ đều dần dần tan rã, gặp phải sự phá hoại vô cùng nghiêm trọng, nếu không phải muốn sống sót thì bọn họ nhảy vào trong làm gì chứ?

Bọn họ tin chắc, những tu sĩ khác ở bên ngoài hẳn đã chết sạch, hiện giờ tuy rằng bọn họ rất thê thảm thế nhưng dù sao cũng vẫn còn sống.

Vèo!

Có người lao lên khỏi mặt nước, khống chế tàn thể hòng bỏ chạy, hiện giờ thương thế quá nặng, bất cứ lúc nào cũng sẽ chết đi nên không phải là lúc để tính sổ với Hoang.

Thạch Hạo lộ ra nụ cười khẩy, hắn nhắc tới bên ngoài đồng thời lẩm bẩm như vậy chính là muốn bọn họ trở thành cục đá dò đường.

Đương nhiên, mặc dù biết rõ ý đồ của hắn thế nhưng những người kia cũng không hề e ngại gì, bởi vì, vào lúc này dưới góc nhìn của bọn họ thì Hoang tựa như là một tên ác ma mọc ra sừng nhọn, nếu đứng yên chờ đợi thì hơn nửa sẽ chờ hắn tới tàn sát.

Phụt!

Người vừa vọt lên trên mặt nước kia cũng không hề bị khí tức của con cổ thú bên trên nghiền ép, thế nhưng lại bị một luồng kiếm khí của Thạch Hạo chém bay đầu lâu, kể cả thân thể tàn phế kia cũng bị chém thành hai nửa, nguyên thần bị hủy diệt!

"Trốn!

Khi hét lên chữ này thì những đại tu sĩ may mắn còn sống sót kia cảm thấy vô cùng nhục nhã, khi đối mặt với một tên nhóc hỉ mũi chưa sạch lại phải chạy trốn đầy chật vật như vậy!

"Đừng đi, gà của ta, dê của ta, vịt của ta, trâu của ta, các ông đừng trốn mà!" Thạch Hạo hét lớn ở phía sau đồng thời bắt đầu động thủ.

Phía trước, những đại tu sĩ nổi giận vô cùng, nộ huyết tăng vọt cả người, tức giận tới mức nghiến răng nghiến lợi.

Phụt!

Thạch Hạo chẳng chút lưu tình gì, lòng bàn tay phóng ra một luồng kiếm khí óng ánh chặt lìa một người phía trước, tiếp đó lại bồi thêm một chiêu kiếm xuyên thủng xương trán, đánh nát nguyên thần.

Tiếp theo, lại là một tia sét phóng ra làm nổ tung một đại tu sĩ tứ chi không lành lặn đồng thời cũng rất suy yếu ấy, khiến cả người hắn cháy khét, nguyên thần khô héo rồi nhanh chóng tán loạn, bỏ mạng nơi đây.

Vèo!

Thạch Hạo xông lên, tựa như là tên rời khỏi cung nhanh chóng lên trên mặt nước, mỗi một lỗ chân lông đều phát sáng, hàng ngàn hàng vạn tia thần mang chiếu rọi như mặt trời ban trưa!

Tiếng phụt vang lên và đi kèm là ánh máu, những luồng thần mang này vô cùng sắc bén xuyên thủng thân thể của mấy người còn lại, nhất thời máu tươi văng tung tóe giữa trời!

Trong giây lát, tất cả mọi người đều chết sạch!

Không có chút bất ngờ nào!

Mười mấy đại tu sĩ nhảy xuống ao nước tránh nguy hiểm đều không có một ai sống sót cả, toàn bộ chết đi.

Bao gồm cả ông lão áo bạc vô cùng mạnh mẽ, là chi thứ của Đế tộc lúc này cũng đã bỏ mạng, thân thể rớt xuống và chìm vào trong ao nước rồi từ từ bị hòa tan sạch sẽ.

Đồng thời, Thạch Hạo mở ra thiên mục nhìn về cảnh tượng bên trên ngọn núi đá phía đối diện, con rồng kia đang nhắm chặt cặp mắt, tinh khí bốn phương tám hướng đang không ngừng tuôn chảy về phía nó.

Thạch Hạo chấn động không thôi, bởi vì hắn nhìn thấy được cảnh tượng ở nơi xa, hơn một nửa khu rừng rậm Thiên Thú đã bị hủy diệt? Màu xanh biến mất, dung nham đỏ lòm khắp nơi!

Giờ khắc này, sương máu màu đỏ, sinh cơ màu xanh tràn trề từ trong vùng núi bị tàn phá ấy bay lên vào tiến vào trong thân thể của cổ thú, trở thành tinh khí cho mỗi lần hô hấp.

Thạch Hạo nhanh chóng tiến lại vào trong ao nước, bởi vì hắn cảm thấy, nếu như trì hoãn thêm chút nữa thì bản thân hắn sẽ hóa thành một luồng tinh khí tiến vào trong cơ thể của con cổ thú ấy.

"Ồ?"

Bỗng nhiên, ao nước cuộn trào, bên ngoài nổ vang tựa như thủy triều ập tới, Thạch Hạo kinh ngạc nên tiến lên mặt ao để quan sát.

"Đây là..." Cổ thú phát sáng, cả người tràn ra tinh khí bao phủ về phía trước, trong nháy mắt khi Thạch Hạo chấn kinh thì dung nham khắp vùng núi thối lui, ngọn núi khổng lồ từ từ nhô từ dưới đất lên cao, tiếp đó, màu xanh trải rộng, thảm thực vật nhanh chóng sinh trưởng.

Cảnh tượng như vầy vô cùng kinh người, sinh mệnh lại như lúc ban đầu, nó nhanh chóng sinh trưởng và lại hiển hiện ra như trước.

Không hề giống như hủy diệt, không phải trời long đất lở, thế nhưng việc này càng khiến Thạch Hạo chấn động hơn, thân thể của hắn được một luồng sinh cơ bao phủ, đạt được lợi ích cực kỳ to lớn.

Hơn nửa khu rừng rầm Thiên Thú bị hủy diệt nhanh chóng khôi phục, một lần nữa tràn ngập màu xanh biếc, sinh cơ vô hạn!

"Hủy diệt, sự diễn dịch của sinh mệnh..." Thạch Hạo mê man nói, hắn yên lặng quan sát tất cả, toàn thân phát sáng, đạo hạnh đang không ngừng tăng tiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ronkute
29 Tháng bảy, 2018 18:43
Đọc lại cũng sẽ có cái thú của việc đọc lại :)
Đỗ Tiến Hưng
29 Tháng bảy, 2018 16:07
đang tính tu lại vì trc đọc cv nhiều chỗ ko hiểu nhưng nghĩ từ chương 1k trở đi chán quá , nên còn chưa ds nhảy lại
ronkute
25 Tháng bảy, 2018 22:27
Có 2 người dịch nên ngày cố 1c là hết sức rồi bạn
Nguyễn Văn Thắng
25 Tháng bảy, 2018 22:02
ra lâu quá .
pitel
25 Tháng bảy, 2018 21:54
ồ, tại căn bản cứ nhớ mãi hoang tháp bên già thiên nên sang tghm lại hóng :))
ronkute
25 Tháng bảy, 2018 19:15
Tiểu Tháp đã đi theo Liễu Thần vào Cánh cửa Nguyên Thuỷ lúc ở Hạ giới rồi mà bạn. Giờ bên cạnh của Thạch Hạo chỉ còn Đả Thần Thạch cùng với Hoàng Điệp thôi.
pitel
24 Tháng bảy, 2018 23:59
thấy Hạo càng về sau càng ít dùng tháp nhỉ, cuối truyện cũng k thấy nhắc...
Thắng Nguyễn
22 Tháng bảy, 2018 19:44
Tôi đọc truyện này từ lúc 3 năm trước đến bgio thì bạn bảo có sót ruột ko
ronkute
22 Tháng bảy, 2018 18:23
Làm gì xem chùa bacx, cmt của các bác là động lực để ra chương của nhóm đó :)
Tùng Quách
22 Tháng bảy, 2018 14:14
ông xem chùa còn giục giục gì vậy
ronkute
21 Tháng bảy, 2018 18:01
Cảm ơn bạn, mình sẽ cố gắng :)
Thắng Nguyễn
21 Tháng bảy, 2018 17:48
Bạn ơi dịch nhanh hộ đi đọc bộ này mấy năm rồi chờ hoài mệt quá
ronkute
20 Tháng bảy, 2018 20:23
Không cần biết tiếng trung, bác biết đọc VP, cùng với tìm hiểu lại cách cấu trúc Đích, liễu, trứ, địa là có thể bắt tay vào rồi. Bác hứng thú thì mình sẽ hướng dẫn. :) Được thì ib fb cho mình nhen. Bác vào truyện trên forum, kéo xuống thảo luận bằng fb là có fb mình bên dưới.
langtu0391
20 Tháng bảy, 2018 15:32
Hứng thú thì có nhưng em không biết tiếng Trung bác ơi, chả lẽ lại dịch lại từ bản convert :))
ronkute
20 Tháng bảy, 2018 06:58
Dạ, mình đang thầu bộ này bác, văn phong thì thằng tác viết sao thì mình làm lại y như vậy thôi, thêm mấy từ nối cho câu trọn nghĩa hơn chứ không có thêm mắm thêm muối, dùng từ bay bổng :D Bác nếu hứng thú thì hãy tham gia với mình, cùng nhau tạo nên những chương truyện đầy đặc sắc gửi tặng cho các độc giả thân yêu ;111:
langtu0391
19 Tháng bảy, 2018 22:17
hình như bác dịch truyện này mà, em rất thích phong cách dịch của bác :))
ronkute
19 Tháng bảy, 2018 15:07
Tuỳ tâm của Dịch giả, khi nào dịch giả rảnh thì sẽ có chương, nhanh thì 1 2 ngày, chậm thì 1 2 tuần, còn lâu thì cả tháng sợ chưa có :(( Nói thế thôi, bác chỉ cần phầm Theo dõi trên App, khi nào có chương là app tự thông báo thôi à :D
langtu0391
19 Tháng bảy, 2018 13:32
Các bác cho em hỏi, lịch update các chương dịch thế nào vậy? Đọc convert khổ quá =="
ronkute
19 Tháng bảy, 2018 13:07
Đã thêm các chương thiếu, các bạn đọc nếu thấy thiếu hay lỗi chương nào thì thông báo giúp mình nhen. Tks!!!
ronkute
18 Tháng bảy, 2018 17:49
Ok, mình đã kiểm tra, để nhờ Dev chạy lại, tks bác.
ronkute
18 Tháng bảy, 2018 17:45
CHương nào thế bạn????
Phạm Ngọc Nam
18 Tháng bảy, 2018 16:26
đoạn 700 hơn cứ thi thoảng lại bớt mấy chap thế
Vũ Trương Đạt
18 Tháng bảy, 2018 00:39
Truyện của Thần Đông bộ nào đọc cũng hay và nhiều tình tiết hài hước rất tự nhiên..
ronkute
29 Tháng sáu, 2018 21:16
Banh bóng nên có hơi chậm trễ bác ơi :((
pitel
26 Tháng sáu, 2018 16:48
lâu k có thuốc quá...
BÌNH LUẬN FACEBOOK